Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

NGUYỄN HỮU HẠNH - THẦY CŨ

06 Tháng Sáu 201411:24 CH(Xem: 19418)
NGUYỄN HỮU HẠNH - THẦY CŨ



THẦY CŨ


*cảm tác từ bài viết "Thương sao trái đất vẫn tròn" của Đỗ Công Luận




Picture 008

Một nhà văn đã nói “ Sách cũ, bạn cũ và rượu cũ vẫn là vốn quý trên trần gian của một đời người”. Nhưng sau khi đọc qua bài “Thương sao trái đất vẫn tròn” của người bạn từ một nơi xa. Những hình ảnh của các anh, các chị, các em và bạn đồng môn trải lòng cùng tâm tư của tác giả, tôi nhận ra không chỉ có sách cũ, bạn cũ và rượu cũ, là người học trò hơn bao giờ hết sự trân quý và kính trọng nhất trong đời vẫn là người Thầy Cũ.

Tôi muốn nói với Thầy Cô cũ

Lời cám ơn bao lớp Ngô Quyền

Niềm tự hào thiên chức thiêng liêng

Tình cảm cũ lưng tròng ngấn lệ

Trường học, trường đời và vận nước. Thầy đã tách bước rời khỏi quê hương, nhưng con tim không thể rời xa mái trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa. Thầy đã trở lại thăm quê hương vài lần trước đây trong âm thầm và lặng lẽ. Và lần nầy qua trang web Ngô Quyền, Thầy thử một lần đến với học trò xưa.


Picture 007

Đồng hồ không thể quay ngược được, để Thầy tôi tìm lại dấu chân trên sân trường cũ, những tiếng reo hò qua những đường bóng đốn ngã khung thành, hay cùng ngồi lại tiệm hủ tiếu Minh Phước cạnh bên trường hoặc bước qua tiệm phở Tấn Phát bên kia đường, để nhớ lại ngày xưa.

Một email đến vội, một cú phone bất ngờ, nhưng là cả niềm vui và hạnh phúc. Niềm vui của thầy tôi tưởng chừng như không bao giờ có được và hạnh phúc của đứa học trò gặp lại người Thầy cũ kính mến sau 44 năm gặp lại tưởng chừng chỉ là trong mơ.

“ A lô! Anh Luận. Anh biết quán nem nướng Hồng Hoa không ? Tôi đang ngồi ở đó”

Qua giọng nói của người Thầy cũ, không riêng gì bạn Luận tôi tin rằng bất cứ người học trò nào cũng không làm sao tránh được mắt đỏ rưng rưng. Cám ơn Thầy, cám ơn bạn với tình thầy trò Ngô Quyền như thế đó…

Điểm hẹn là Quán Vườn bên Cù Lao Phố trên đường về bến đò An Hảo, rồi nhà hàng Hoài Cổ. Dòng sông Đồng nai ôm chặt mảnh đất Cù Lao như gìn giữ tình người Biên Hòa muôn thuở biết ”Tôn sư trọng đạo”.

Nghe được tin người Thầy, học trò cũ đều vội vàng tìm đến từ Sài Gòn về, Long Hải lên. Dù hứa hẹn đến muộn nhưng những lời thân tình giữ chân người thầy cũ nồng nàn và cao đẹp biết bao

“Thầy ơi! Hãy đợi chúng em”

Bàn tay nắm lấy bàn tay như truyền hơi ấm trong ngày gặp lại Thầy. Bao kỷ niệm trường xưa chợt hiện về với nỗi nhớ, nhìn lại Thầy và trò tóc đều bạc như nhau. Những ánh mắt ân cần nhìn nhau như có điều nhắn nhủ:

Tôi muốn nói với anh và chị

Đã đôi lần khuấy đục trường xưa

Xin giữ lại tấm lòng rộng mở

Lạ gì nhau? Trường lớp Ngô Quyền

Tôi không ngờ hôm nay lại có niềm vui như thế nầy khi gặp lại các anh chị”. Niềm vui đã đến với Thầy trong thời gian ngắn ngủi, nhưng sẽ được giữ mãi trong lòng. Nước sông Đồng Nai vẫn chảy và lục bình vẫn trôi, những cánh chim bay đêm gọi nhau về tổ, cũng như còn biết bao người học trò không đến được với thầy để có được giây phút “Thật lòng với trường xưa”

Nguyễn Hữu Hạnh




22 Tháng Tám 2015(Xem: 23184)
“ Ai trên đời này mà không cần có một bà Mẹ, những người không còn mẹ nữa, lại cần hơn ai hết phải không? Từ ý tưởng vàng ngọc này, xin được một đời kính mến cô Đặng Thị Trí với Bàn Tay Người Mẹ.
13 Tháng Sáu 2015(Xem: 18458)
Đưa Thầy Quýnh trở về như một người thân, Thầy Trò cùng lưu luyến vẩy tay thay lời từ biệt, ánh mắt nụ nười dường như che mát cho một ngày hè.
30 Tháng Năm 2015(Xem: 10309)
Dẫu biết “ Sinh – Lão – Bệnh – Tử” là qui luật của muôn đời, nhưng tôi vẫn cảm thấy bùi ngùi mỗi khi nhìn hình xưa tự hỏi “ Thầy tôi ngày ấy, bây giờ ra sao?.
30 Tháng Năm 2015(Xem: 23693)
từ đây thầy sẽ có được nhiều tin tức của người bạn vong niên và sẽ không còn băn khoăn trăn trở “Không biết thầy Hảo giờ này ra sao?”
15 Tháng Ba 2015(Xem: 20118)
Ngày mùng bốn Tết, tôi ghé thăm thầy hiệu trưởng. Nhóm bạn “Bê Ba” của tôi người bận người bệnh, nên tôi mặc nhiên trở thành “đại diện nhóm” đến mừng tuổi thầy.
07 Tháng Ba 2015(Xem: 21235)
Tôi đưa đôi “bạn thân xưa” của thầy Lê Quí Thể đến điểm hẹn, vừa kịp lúc bên sông Sài Gòn nhạt phai màu nắng. Gió từ lòng sông chưa làm rối nổi mái tóc ngắn của tôi, nhưng cũng đủ làm không gian quán ven sông dịu mát.
27 Tháng Hai 2015(Xem: 19644)
Luận đề của "Đoạn Trường Tân Thanh" hiển nhiên là thuyết "tài mệnh tương đố"", gọi nôm na là "hồng nhan bạc mệnh".
05 Tháng Hai 2015(Xem: 27392)
Tôi hằng mong ước mong “ kho tư liệu trường xưa” này ngày càng phong phú hơn, đong đầy hơn với muôn vàn “ kỷ niệm học trò” do các cựu học sinh NgôQuyền Biên Hòa cùng chung tay vun vén …
12 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 16930)
Dò tìm trong danh sách Ban giáo sư trung học Ngô Quyền Biên Hòa ( 1956 – 1975), tôi được biết thầy Dương Hồng Duyệt từng là giáo sư môn Toán và Nhạc trường tôi từ năm 1961 đến 1965.
04 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 23488)
Dù rất mong thầy cô chúng tôi có nhiều cơ hội gặp nhau, nhưng xem ra việc đi lại của thầy cô – dù cư ngụ cùng thành phố – vẫn là điều không đơn giản.
30 Tháng Mười Một 2014(Xem: 21037)
... cám ơn mái trường Ngô Quyền Biên Hoà đã thu nhận tôi, cám ơn thầy Lê Quý Thể đã đưa tôi về, thầy Phạm Đức Bảo cùng các thầy cô đã dạy dỗ tôi nên người hôm nay,
29 Tháng Mười Một 2014(Xem: 12436)
Tôi điện thoại mời quí thầy cô: Đinh Thị Hòa, Nguyễn Thế Văn, Nguyễn Kim Linh, Đinh Hữu Quyến, Trần Thái Hùng, Trần Đình Tri, Lâm Tấn Văn và Trịnh Hồng Hải … cùng điểm tâm và café sáng Thứ Bảy với học trò.
20 Tháng Mười Một 2014(Xem: 13027)
Vẫn những câu chuyện cũ kỹ về ngôi trường Ngô Quyền Biên Hòa yêu dấu xa xưa, nhưng sao thầy trò tôi nhắc hoài không chán. Tuổi chín mươi lăm, nhưng thầy Phạm Đức Bảo nói về trường xưa, cứ y như thầy đang lật từng chương sách cũ đọc từng trang.
07 Tháng Mười Một 2014(Xem: 69347)
Thầy giáo cũng là con người, nhiệm vụ là truyền thụ kiến thức, nếu có những khuyết điểm xin mọi người thông cảm bỏ qua. Ở hoàng hôn của cuộc đời, sống lại với kỷ niệm cũ là những giây phút hạnh phúc nhất còn lại .
07 Tháng Mười Một 2014(Xem: 48727)
Kỷ niệm tuổi học trò là một trong những điều yêu dấu đó. Mong rằng các bằng hữu của tôi, dù bây giờ đang sống ở đâu, dù bây giờ vẫn còn mang những niềm tin khác biệt, sẽ còn một vài giây phút nào đó, chợt nhớ ra rằng “Ngày xưa, ta cùng học ở Ngô Quyền…”