Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Đinh Quang Bình - GỬI NHỮNG NGƯỜI EM 11A3 NĂM ẤY 1972

30 Tháng Mười Một 20142:33 SA(Xem: 21032)
Đinh Quang Bình - GỬI NHỮNG NGƯỜI EM 11A3 NĂM ẤY 1972

GỬI NHỮNG NGƯỜI EM 11A3 NĂM ẤY 1972

 

Tôi đến với trường Ngô Quyền như một sự thêm vào cho đầy đủ, năm đó là mùa hè đỏ lửa 1972, chiến tranh khốc liệt ở khắp nơi miền nam Việt Nam như Bình Long anh dũng, Kontum kiêu hùng, Bình Địnhquyết chiến thắng, đại lộ kinh hoàng, Trị Thiên vùng dậy...

  Năm đó, các trường trung học của các tỉnh bị tàn phá vì chiến tranh phải đóng cửa, các học sinh công lập của các nơi đó được thuyên chuyển về các trường loanh quanh Sài Gòn, Gia Định và Biên Hòa... trường Ngô Quyền Biên Hoà cũng giang cánh tay đón nhận một số học sinh từ các nơi có chiến tranh đổi về, và tôi cũng là một trong số học sinh được chuyển về NQ, trong bài "SINH HOẠT HỌC ĐƯỜNG GẮN LIỀN VỚI ĐỜI TÔI" của thầy Lê Quý Thể đã đăng trên web Ngô Quyền ngày 08 tháng 03 năm 2014, thầy Thể đã có nhắc tới: "Từ ngày tôi xin cho anh học sinh trường Khiết Tâm chơi giỏi nhất vào học trường Ngô Quyền thì đội bóng chuyền trường Ngô Quyền trở nên mạnh nhất tỉnh".

 Thay_The_va_anh_Binh-large

Trong nhóm học sinh đổi về trường Ngô Quyền năm đó, tôi nhớ một người tên là Đinh ngọc Khánh đến từ trung học Bình Long vì vậy chúng bạn thường gọi là Khánh Bình Long, Ngọc Khánh được xếp vào lớp 11A3 ở tầng dưới dãy cuối trường, năm đó tôi phụ trách thể thao, nên thường quan tâm theo dõi các bạn nào thích tham gia và cổ vũ cho các môn thể thao, không bao lâu tôi tóm được một nhóm cũng của lớp 11A3 trong đó có Ngọc Khánh, nhóm này gồm bảy người: Khánh BL,T uyết Mai, Ngọc Hoà, Khánh đen, Tuyết Vân, Ngọc Điệp và Thu Hương. Không những họ tham gia cổ vũ nhiệt tình cho các môn thể thao mỗi khi thi đấu mà còn tham gia ban văn nghệ nhà trường và du ca rất vui, vì vậy tôi đã đặt cho họ cái tên là "Thất cô nương".

Ngoài bảy người này, cũng lớp 11A3 còn có Lâm Túy Huệ và Diệp Hồng Phượng, Tuý Huệ không hò hét khi thi đấu nhưng lại thích chụp hình, nhờ vậy mà nay tôi còn giữ được một số hình ảnh sinh hoạt của trường, và tôi đã gởi cho Ban điều hành web NQ mấy năm trước cũng nên nhắc lại một tí về hình ảnh lưu niệm, trong bài thầy Lê Quý Thể đã viết có 4 ảnh, hai ảnh trên là do Tuý Huệ chụp, ảnh đầu tiên là ngày làm sân khấu ra mắt ban đại diện học sinh niên khoá 72-73, thầy Thể đứng phía trước đang chỉ đạo và tôi đứng  sau, hình thứ hai là đội bóng đá và bóng chuyền đi dự đại hội thể thao cấp quân khu tại Vũng tàu, hình chụp khi mới đổ quân xuống trại an dưỡng Vũng tàu . 

thaythe5-large

Ngoài thể thao văn nghệ, nhóm chúng tôi còn giúp ban báo chí đi bán báo Xuân ở các nơi xa, có lần Diệp Hồng Phượng cùng đi bán báo ở trung học Trịnh Hoài Đức, Bình Dương vừa đến rừng cao su Dĩ An thì xe hết xăng, chúng tôi đi bộ tìm xăng, Phượng đi guốc cao nên đi bộ lâu không được, ngồi khóc, tôi cõng Phượng đi được vài trăm thước cũng chịu không nổi vì quá nặng, một lần đi bán báo cùng Tuyết Mai ở quân trường Thủ Đức gặp may mắn hơn vì khi vô đó gặp nhiều bạn bè cũ nên bán hết trơn, vui ơi là vui!

  Thế rồi ngày tháng qua, các cô em trong nhóm thất cô nương cũng đến lúc phải tan hàng, mà cái tan hàng đau thương nhất chính là ngày tháng tư đen năm đó, chính tôi cũng bị tan hàng cố gắng trong ngày này, ngày lịch sử đau thương cho dân quân miền nam, cái ngày mà tất cả mọi người dân miền nam không còn nhớ mình là ai nữa, tên trường, tên lớp, tên thầy cô cũng đành quên luôn, cũng vì ''cách mạng'' mà phải lo "mưu sinh thoát hiểm".

  Năm 76, cũng trong kế hoạch mưu sinh, ẩn dật, cũng nhờ một chút khả năng thể thao lúc trước còn lại, tôi vô chơi bóng chuyền cho bộ công nghiệp nhẹ nhà máy diêm SAMASA ở ngay bờ sông Đồng Nai khu công nghiệp Biên Hoà. Một hôm, đang ngồi nói chuyện với ông quản đốc, thì có người bước vô, tôi nhận ra Ngọc Hoà, anh em chúng tôi tay bắt mặt mừng ôn lại những ngày tháng qua như đã xa nhau lâu lắm rồi vậy... Tội nghiệp cho Hòa, vào một ngày khoảng năm 77, một nhóm nữ công nhân rủ nhau thả bộ ra sông Đồng Nai dạo chơi, không biết các cô đùa giỡn thế nào mà Hòa bị rớt xuống dòng nước đang chảy, các cô cầu cứu nhưng không còn kịp, Hòa đã tắt thở khi được cứu lên bờ, thương người em vắn số tôi có tìm những người bạn để báo tin nhưng mỗi người đã phiêu bạt mỗi phương, tôi chỉ liên lạc được với Tuyết Mai lúc đó Mai đang dạy học ở Bình Tuy.

Thời gian như dòng sông Đồng Nai vẫn cứ trôi, mặc kệ người vui, người buồn, người chết, cảnh tan tác chia lìa vượt biển, vượt rừng... người dân miền nam những năm đó như chim xa đàn, nheo nhóc, đành đoạn bỏ tổ ấm tìm đường ra đi. Mãi đến năm 2011, tháng bảy tôi về Cali tham dự ngày đại hội CHSNQ toàn thế giới, ngày đó tôi có dịp gặp lại Phạm Thị Hạnh từ Úc qua, Ngọc Dung, Lê thi Lộc và gia đình Tuyết Mai, Mai đã đạo diễn lại cảnh "một thời áo trắng" và chúng tôi cùng tham gia có thêm hai anh Minh, anh Ân.  Không ngờ ngày đó cũng là lần cuối tôi gặp Mai, người em út trong nhóm thất cô nương, Mai đã từ giã chúng tôi đúng một năm sau cũng vào tháng bảy, 2012. Nỗi buồn chưa vơi thì mới đây lại nghe tin từ quê nhà, Khánh Bình Long cũng đã từ giã mọi người để ra đi hồi tháng tư 2014. Nhìn lại ngày tháng cũ nghe văng vẳng như mới đây, những kỷ niệm êm đềm thời áo trắng, những cuộc hẹn hò gặp nhau ở cổng trường, những vỗ tay hò hét khi thi đua tranh giải thể thao, cùng những giận hờn vu vơ rồi xin lỗi nhau huề cả làng, bây giờ đang từ từ tan hàng, tan hàng vĩnh viễn. Ngày xưa học cùng lớp cùng trường, giờ chết mỗi đứa mỗi phương, nhóm có bảy đứa nay đã mất ba, còn bốn đứa không biết nay đã phiêu bạt phương nào .

  Thôi nhé, cuộc đời là thế, kẻ trước người sau, anh tin tưởng ở cuộc sống trần thế này các em sống tốt, nay các em trở về cuộc sống vĩnh cửu cũng sẽ được hưởng hạnh phúc viên mãn. Nơi đó các em cũng đã hẹn hò gặp nhau dưới mái cổng trường Ngô Quyền thân thương, những người bạn cũng như những anh chị em luôn nhớ đến các em trong những giờ kinh nguyện và mỗi khi nhớ về mái trường xưa.

 Nhân mùa lễ tạ ơn tới, tôi viết đôi dòng này để cám ơn mái trường Ngô Quyền Biên Hoà đã thu nhận tôi, cám ơn thầy Lê Quý Thể đã đưa tôi về, thầy Phạm Đức Bảo cùng các thầy cô đã dạy dỗ tôi nên người hôm nay, cũng nhờ vậy mà tôi có cơ hội gặp nhóm  "thất cô nương",  cám ơn các em đã nhiệt tình cổ vũ cho tôi cùng các bạn hăng say đưa nhiều thành tích về cho trường Ngô Quyền, cũng không quên cám ơn ban điều hành CHSNQ BH đã quá nhiệt tình trong công việc  ''vác ngà voi" đã xây một nhịp cầu vững chắc cho chúng tôi có cơ hội được gặp lại nhau sau những thăng trầm của cuộc sống, và cũng để tưởng nhớ đến ba người em đã ra đi, nguyện cầu ơn trên sớm đưa linh hồn các em về nơi phước lộc đời đời...

Dư âm bản nhạc của TCS mà Tuyết Mai đã hát trong thư viện của trường Ngô Quyền năm nào vẫn còn văng vẳng đâu đây : "Nơi em về ngày vui không em. Nơi em về trời xanh không em. Từ lúc đưa em về là biết xa ngìn trùng...."



 Đứa con nuôi của trường Ngô Quyền
 mùa lễ tạ ơn 2014                                                                                

 Đinh Quang Bình



22 Tháng Tám 2015(Xem: 23175)
“ Ai trên đời này mà không cần có một bà Mẹ, những người không còn mẹ nữa, lại cần hơn ai hết phải không? Từ ý tưởng vàng ngọc này, xin được một đời kính mến cô Đặng Thị Trí với Bàn Tay Người Mẹ.
13 Tháng Sáu 2015(Xem: 18451)
Đưa Thầy Quýnh trở về như một người thân, Thầy Trò cùng lưu luyến vẩy tay thay lời từ biệt, ánh mắt nụ nười dường như che mát cho một ngày hè.
30 Tháng Năm 2015(Xem: 10305)
Dẫu biết “ Sinh – Lão – Bệnh – Tử” là qui luật của muôn đời, nhưng tôi vẫn cảm thấy bùi ngùi mỗi khi nhìn hình xưa tự hỏi “ Thầy tôi ngày ấy, bây giờ ra sao?.
30 Tháng Năm 2015(Xem: 23683)
từ đây thầy sẽ có được nhiều tin tức của người bạn vong niên và sẽ không còn băn khoăn trăn trở “Không biết thầy Hảo giờ này ra sao?”
15 Tháng Ba 2015(Xem: 20113)
Ngày mùng bốn Tết, tôi ghé thăm thầy hiệu trưởng. Nhóm bạn “Bê Ba” của tôi người bận người bệnh, nên tôi mặc nhiên trở thành “đại diện nhóm” đến mừng tuổi thầy.
07 Tháng Ba 2015(Xem: 21228)
Tôi đưa đôi “bạn thân xưa” của thầy Lê Quí Thể đến điểm hẹn, vừa kịp lúc bên sông Sài Gòn nhạt phai màu nắng. Gió từ lòng sông chưa làm rối nổi mái tóc ngắn của tôi, nhưng cũng đủ làm không gian quán ven sông dịu mát.
27 Tháng Hai 2015(Xem: 19638)
Luận đề của "Đoạn Trường Tân Thanh" hiển nhiên là thuyết "tài mệnh tương đố"", gọi nôm na là "hồng nhan bạc mệnh".
05 Tháng Hai 2015(Xem: 27386)
Tôi hằng mong ước mong “ kho tư liệu trường xưa” này ngày càng phong phú hơn, đong đầy hơn với muôn vàn “ kỷ niệm học trò” do các cựu học sinh NgôQuyền Biên Hòa cùng chung tay vun vén …
12 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 16929)
Dò tìm trong danh sách Ban giáo sư trung học Ngô Quyền Biên Hòa ( 1956 – 1975), tôi được biết thầy Dương Hồng Duyệt từng là giáo sư môn Toán và Nhạc trường tôi từ năm 1961 đến 1965.
04 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 23480)
Dù rất mong thầy cô chúng tôi có nhiều cơ hội gặp nhau, nhưng xem ra việc đi lại của thầy cô – dù cư ngụ cùng thành phố – vẫn là điều không đơn giản.
29 Tháng Mười Một 2014(Xem: 12435)
Tôi điện thoại mời quí thầy cô: Đinh Thị Hòa, Nguyễn Thế Văn, Nguyễn Kim Linh, Đinh Hữu Quyến, Trần Thái Hùng, Trần Đình Tri, Lâm Tấn Văn và Trịnh Hồng Hải … cùng điểm tâm và café sáng Thứ Bảy với học trò.
20 Tháng Mười Một 2014(Xem: 13020)
Vẫn những câu chuyện cũ kỹ về ngôi trường Ngô Quyền Biên Hòa yêu dấu xa xưa, nhưng sao thầy trò tôi nhắc hoài không chán. Tuổi chín mươi lăm, nhưng thầy Phạm Đức Bảo nói về trường xưa, cứ y như thầy đang lật từng chương sách cũ đọc từng trang.
07 Tháng Mười Một 2014(Xem: 69249)
Thầy giáo cũng là con người, nhiệm vụ là truyền thụ kiến thức, nếu có những khuyết điểm xin mọi người thông cảm bỏ qua. Ở hoàng hôn của cuộc đời, sống lại với kỷ niệm cũ là những giây phút hạnh phúc nhất còn lại .
07 Tháng Mười Một 2014(Xem: 48717)
Kỷ niệm tuổi học trò là một trong những điều yêu dấu đó. Mong rằng các bằng hữu của tôi, dù bây giờ đang sống ở đâu, dù bây giờ vẫn còn mang những niềm tin khác biệt, sẽ còn một vài giây phút nào đó, chợt nhớ ra rằng “Ngày xưa, ta cùng học ở Ngô Quyền…”
25 Tháng Mười 2014(Xem: 10935)
Dường như tuổi càng cao, sức càng yếu thì tình yêu trường cũ trò xưa lại càng thấm đẫm mãnh liệt trong trái tim thầy hiệu trưởng.