Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - TA VỀ ĐỂ GẶP LẠI NHAU

29 Tháng Sáu 20195:46 CH(Xem: 16056)
Nguyễn Thị Thêm - TA VỀ ĐỂ GẶP LẠI NHAU
ta về để gặp lại nhau

TA VỀ ĐỂ GẶP LẠI NHAU
 

Thế là chúng mình xuôi Bắc, chuyến xe sẽ khởi hành vào sáng thứ bảy ngày 6 tháng 7 năm 2019.

Nghe như ta đi về miền Bắc VN, xem Hà Nội  36 phố phường thay đổi ra sao. Mà cũng lạ từ ngày còn bé đã mơ một ngày được đặt chân lên xứ Bắc. Nghe tiếng nói sang cả của những cô gái Hà Nội thanh lịch dịu dàng. Được ngắm Hồ Hoàn Kiếm, hồ Gươm, hồ Trúc Bạch. Được đi dài trên những con đường đầy hoa soan quyến rũ.

Hà nội trong mơ ước thật tuyệt vời với mỗi tháng biểu tượng là một loại hoa. Với dân ca Quan Họ Bắc Ninh, hát chèo cổ hay hát Ả Đào. Với những di tích lịch sử  đền đài khả kính rêu xanh. Với bao nhiêu là ngôi chùa đậm bản sắc quê hương miền Bắc. Với món phở độc nhất vô nhị mà hương vị ngậm nghe đầu lưỡi.

 

Hà nội trong mơ đẹp diệu kỳ.
Đẹp từ tên phố lẫn đường đi
Đẹp trong tiếng nói, trong ăn uống
Thanh lịch cao sang, gái Bắc Kỳ
 

Hà Nội đã được những văn nhân thi sĩ tài ba đất Bắc khoác cho chiếc áo đẹp như những nàng tiên trong chuyện cổ tích. Và ngay cả cô bé miền Nam ngây thơ như tôi cũng mơ một ngày được về xứ thần tiên ấy. Ngày ấy quá đẹp như được hoàng tử mời về hoàng cung để đắm mình trong hạnh phúc.

 

Thế mà bây giờ, tuổi thất thập cổ lai hy, tiền hưu cũng đủ một chuyến đi chơi xa mơ ước. Tôi lại ngại ngần bởi những chuyện thực phũ phàng hiện tại. Tiếng nói Hà Nội thật lạ mà ngay cả những người Hà Nội chính gốc cũng lắc đầu thở dài. Tiếc cho một Hà Nội của một thời vương giả. Các hành xử của người Hà Nội ư! Một bạn thân, dân Hà Nội di cư đã bảo tôi:

- Thôi bạn ơi! Đừng có về Hà Nội. Phở chữi, cháo mắng mất mặt bọn này lắm. Hà nội thanh lịch đã chết. Bây giờ từ thành thị đến thôn quê chỉ rặc chữi thề. Thật chẳng ra làm sao cả. Nhục lắm.

 

Hà Nội không còn là Hà Nội trong mơ  thuở còn đi học. Hà Nội vàng son của thời Tự Lực Văn Đoàn đã mất dấu mù khơi.

 

Hà Nội ngày xưa đã không còn
Thầy cũng đã về với nước non
Khói nhang bay nhẹ vào hư ảo
Bừng giấc mơ xưa, buồn thắt tâm hồn.
 

Thế thì các bạn ơi, mình không cùng nhau về Hà Nội nữa. Mình cùng xuôi Bắc nhưng là Bắc Cali để đem tiếng cười, tiếng nói của chúng ta về Thung Lũng Hoa Vàng.

 

Ở đây miền Nam Cali mỗi độ hè sang không có  Phượng Vĩ rực rỡ chói chang. Không có gia đình chú ve sầu kêu ran thôi thúc. Không có những ngày ôn bài thi thức suốt đêm. Không có rũ nhau đi Cù Lao du hí. Không có từng đoàn thanh niên, thanh nữ cỡi xe đạp đi về miền quê ăn trái cây thỏa thích, ra ngoài đồng hái dưa gang vừa chín tới, cắn miếng đường tán ngọt lừ mà cười vô tư lự.

Bây giờ, trong thời điểm này, ngôi trường là kỷ niệm. Tuổi thơ đã không còn, chỉ còn hoài niệm cùng một số bạn bè tóc đã điểm sương. Lại sai! Đâu mấy ai còn để tóc muối tiêu như vậy. Muối trắng nhiều quá trông già xấu lắm. Thuốc nhuộm rẻ rề, 20 phút thôi là trẻ ra ngay.

 

Tóc thầy cũng nhuộm như em
Dù bao nhiêu tuổi vẫn đen mượt mà
Nhìn gương, gương nói chưa già
Trái tim còn trẻ... Vậy là còn xuân.
 

Vào hè ngay cả tuổi này mình cũng nô nức lắm. Này nhé :

Cháu nội, cháu ngoại ra trường. Ôi chao là mũ áo xênh xang. Nào hoa, nào bong bóng. Ngày làm lễ chả nhẽ ông bà không đi dự. Thế là cũng complet, áo đầm. Cũng có cái bao thơ nho nhỏ chúc mừng cháu hoàn thành học tập. Cũng chụp hình, cũng party ăn uống, cười nói chúc tụng. Ôi chao là vui. Tối về hai chân mõi nhừ, tháo được bộ đồ gò bó, ngã lưng nằm xuống giường sướng gì đâu. Bà soi mình trong gương.

"Mùa hè, tiệc tùng, ăn uống nhiều đã mập ra, làm sao mặc áo dài đi hội ngộ!"

Tháng 6 nghỉ hè, các cháu không đi học. Ông khỏi phải đưa rước, nhưng bà mệt hơn vì cơm nước phục vụ lo cho các cháu ở nhà. Các con dự trù đi chơi. Ra biển nha! Biển mát không khí trong lành. Đi cắm trại nha! Rừng, núi cũng được, đổi khí hậu,sống vài ngày với thiên nhiên. Tối ngủ trong lều, ngoài kia các cháu vẫn còn đốt lửa hát ca.  Sáng sớm nghe chim muông ca hát thật là tuyệt vời. Đi du lịch nha. Hơi tốn tiền nhưng càng thích. Cả nhà đi chơi xa. Đi cruise khỏi lo việc ăn uống nhưng sợ say sóng. Đi máy bay sợ bị delay và ngồi chờ chuyển tiếp. Nhưng thôi! Đi đâu cũng được miễn cả gia đình cùng tham dự. Hạnh phúc, đoàn viên. Còn sức khỏe là còn đi cho đời thêm thi vị. Nào! Chúng ta cùng hưởng thụ những ngày hè sum vầy. Lên đường nhé!

 

Tháng sáu còn là tháng nhiều niềm vui lắm các bạn ạ! Dường như tháng sáu là tháng của các anh. Có lễ Father's Day thật rộn ràng... Các anh mặc sức được các chị và con cháu cưng chiều. Quà tặng ê hề, ăn uống tiệc tùng dô dô vui ra phết. Ngoài ra còn có rất nhiều giải bóng đá được tổ chức trong năm này, các bố, các anh coi mệt nghỉ.

 

Năm nay đặc biệt có giải Women's Worldcup đang sôi nỗi diễn ra tại Pháp  làm những người mê đá banh say mê theo dõi. Không thể nào làm phụ lòng những những người hâm mộ, đội banh nữ USA đang  gây sóng gió trên sân cỏ và toàn thắng kể từ khi ra trận tới giờ.

Đội nữ USA là đội tuyển banh nữ quốc gia Hoa Kỳ còn được gọi với tên USWNT đại diện cho Hoa Kỳ tại các giải thi đấu Quốc Tế. Với 3 chức vô địch thế giới , 4 huy chương vàng  nữ Olympic, 7 lần Cúp vàng nữ CONCACAF  và 10 cúp ALGARVE cùng với Đức. (tài liệu lấy từ google)

Năm nay vào mùa Worldcup nữ, được xếp bảng F Hoa kỳ đã đánh bại đội nữ Thái Lan với tỷ số 13/0 để đi tiếp. Đánh bại Thụy Điển với tỷ số 2/0. Thắng Tây Ban Nha với tỷ số 2/1. Thắng đội chủ nhà Pháp với tỷ số 2/1 trong trận tứ kết. Ngày 3/7 tới đây  đội tuyển nữ Hoa Kỳ sẽ gặp đội Anh trong bản bán kết.

Thành tích đó phải được chúng ta, những người hâm mộ đá banh vỗ tay khen ngợi và chúc mừng phải không các bạn. Nói thiệt nha, mỗi lần xem đội USA thi đấu tôi lại nhớ đến thủ môn Hope Solo. Cô nàng thật đẹp có những cú chụp banh tài tình và đôi mắt như thôi miên đối thủ.

Khi xem đội Anh đá với đội Camaron  tôi thấy mình thật xúc động. Trên sân cỏ hai màu áo trắng & đỏ di động linh hoạt trên sân. Hai màu da đen và trắng rõ ràng nổi bật. Đá banh là một loại thể thao không phân biệt giàu nghèo, màu da hay chủng tộc. Chỉ cần có bãi đất rộng, một trái banh, một đường vạch ngang ranh giới, vài cục đá hay que cây đặt để biểu tượng sân gôn là tất cả các trẻ em, người lớn đều có thể thực hiện niềm say mê của minh và rèn luyện cơ thể. Một môn thể thao bình dân và được tất cả mọi người trên hành tinh yêu thích. Đá banh là môn Thể Thao Vua.

 

Những trận gay cấn nhất trong mùa giải đang chờ đợi chúng ta theo dõi. Nhiều người tiên đoán năm nay đội tuyển Mỹ sẽ đoạt cup trong vinh quang. Khi tôi post bài này lên trang nhà thì kết quả thi đấu vòng semi final cũng đã có. Đội Thụy Điển đã thắng đội Đức 2/1. Đội Hà Lan đã thắng Ý 2/0.  Như vậy đội nữ Hà Lan sẽ đá với đội nữ Thụy Điển. Đội Mỹ sẽ đá với đội Anh trong vòng bán kết giải Women's Worldcup 2019.

Nhưng dù có mê bóng đá thế nào chăng nữa, chúng ta không quên ngày 6 tháng 7 trường Ngô Quyền tổ chức họp mặt. Có các thầy cô về tham dự, có bạn bè phương xa cùng về. Một năm một lần không thể vắng mặt.

 
Mỗi năm chỉ có hôm nay,
Quay về kỷ niệm những ngày còn thơ.
Ngôi trường xưa ở trong mơ,
Nhưng Thầy và bạn bây giờ còn đây.
Chào Thầy cung kính cúi đầu,
Chào bạn khỏe mạnh, gặp nhau chúc mừng.
Ngày vui xúc động rưng rưng,
Quỷ thời gian đã cuối cùng còn đâu.

 

Năm nay chúng ta Bắc Tiến. Bánh xe quay nhanh nhanh. Vượt qua đồi qua núi. Bánh xe lăn đi tới. Niềm vui không tận cùng.  Ngôi trường di sản chung. Ta ca vang tiến tới. Thầy vỗ tay thật vui. Nụ cười thầy đẹp quá. Trò bâng khuâng trong dạ. Mừng Thầy vẫn yêu đời. Các bạn thân yêu ơi! Vui trên từng cây số.

 

Chúng em rất xúc động và cám ơn các Thầy Cô đã có mặt trong ngày họp mặt hằng năm. Sự hiện diện của Thầy Cô, được nhìn Thầy Cô đầy đủ sức khỏe là chúng em thật mừng. Thầy Cô không ngại đường xa, không ngại mệt nhọc, cùng học trò tham dự niềm vui chung đã nói lên sự đoàn kết và yêu thương của tập thể cựu học sinh NQ.

 

Năm nay trên danh sách đi về Bắc Cali vắng đi thầy Hoài. Thầy sức khỏe không được tốt nên không thể tham dự. Vắng  đi dáng Thầy với chiếc gậy chống năm nào,  tôi nghĩ rất nhiều anh chị cũng không ngăn được nỗi buồn và xúc động nhớ thầy. Mong cho Thầy sức khỏe thật tốt để những năm sau còn gặp lại Thầy trong ngày họp mặt hàng năm.

 

Năm nay thầy lại vắng
Cây gậy chống năm rồi
Dìu từng bước thầy tôi
Nụ cười hiền điềm đạm.
 
Thầy ngồi trong phòng vắng
Nhớ lũ học trò yêu
Nhớ các em thật nhiều...
Hôm nay ngày họp mặt.
 

Một ngày đi rồi một ngày về. Không có bao nhiêu thời gian dành cho Thung Lũng Hoa Vàng. San Jose ơi! tôi đến buổi chiều, dự tiệc buổi tối và sáng lại lên đường. Có thời gian nào dành cho San Jose đâu. Vội vàng và vội vàng. Lỗi tại con đường quá xa hay lỗi tại ta không đủ thời giờ.

 

Nhưng thôi! Trên chuyến xe về đất Bắc ta sẽ kể cho nhau nghe nhiều câu chuyện vui. Ta sẽ hát cho nhau nghe những bài hát thật hay. Ta sẽ có một chuyến đi dài nhưng không ngủ gục.

Cám ơn các Thầy Cô đã cùng chúng em rong ruổi đường xa.

 

Con đường  xa lắm phải không em?
Thầy biết nhưng hỏi cho vui đấy
Vâng !
Nhưng thưa Thầy!
Con đường không xa mấy.
Vì thời gian dài ngắn do mình.
Ngày xưa giờ trả bài dài muốn thất kinh
Mà giờ thi thì sao quá ngắn
Hôm nay con đường dài hay ngắn
Không đo được chính xác thời gian.
Thầy sẽ vỗ tay và cười vang.
Khi Hữu Hạnh xuống câu vọng cổ
Hay cả xe cùng cười rộ
Vì Tư Tâm kể chuyện tếu thật tài
Thế là như vậy
Về San Jose không xa lắm đâu thầy.

 

Chuyến xe đã đầy, khách sạn đã book kín, ta đã thành công bước đầu. Còn lại là nhờ tài của các anh chị em Bắc Cali tổ chức . Theo như tôi được biết những anh chị em NQ tại Thung Lũng Hoa Vàng đã họp nhiều lần, nhiều ngày và hoạch định một chương trình thật hoàn hảo. Cám ơn những người tình nguyện vác ngà voi cho thầy cô bạn bè có một chuyến đi chơi xa. Nghe đâu mỗi người sẽ có một bảng tên thật đẹp gắn lên áo. Sẽ được thưởng thức một buổi tối văn nghệ thật hay và nhất là được gặp lại những anh chị em Bắc Cali mà lâu rồi chúng ta không gặp.

 

Như tôi, tôi sẽ gặp lại các thầy cô kính yêu, các bạn Ngô Quyền quý mến. Tôi sẽ gặp lại chị Ba Hương mà mấy năm trước vì chân đau chị không thể về Cali tham dự. Gặp lại chị Song Phú mà lâu lắm chị em chỉ thăm nhau trên mail. Gặp lại Hoàng Duy Liệu cậu em phá phách, hay chọc phá mọi người. Thăm Kim Hường xem bây giờ em có còn đẹp như xưa? Gặp Diệu Hương để hỏi thăm những cô em trong nhóm văn hữu VVNM. Bắt tay Tới để chia buồn về sự ra đi của hiền thê bạn mà tôi không có dịp đến viếng tang. Sẽ cùng Lữ Công Tâm, Lê văn Tới, Đặng văn Toản, Nguyễn văn Lữ, các bạn khóa 6 chụp một tấm hình để gửi cho nhóm Long Thành B1 B2 còn ở VN. Năm nay bạn Toản và phu nhân từ Utah cùng về tham dự. Thật là quý hóa vô cùng.

Vâng! Có nhiều điều tôi nô nức lắm. Nhất là diện kiến BS Huỳnh Quang Minh, các bạn trong BTC, cám ơn sự tích cực của các anh chị cho ngày họp mặt này.

 

Ta về để gặp lại nhau,
Đường xa không ngại, vui sao Ngô Quyền.
Bắc Nam nối kết hai miền,
Bàn tay siết chặt nối liền bờ vui.

 

Kính chúc ngày họp mặt thành công tốt đẹp. Chúng ta sẽ có một buổi tối trọn vẹn tình thầy trò. Những món ăn ngon, văn nghệ thật hay  và một đêm không quên đầy kỷ niệm đẹp.

 

Hẹn gặp các bạn Nam Cali trong ngày chờ nhau ở bến xe đò.

Không quên cám ơn trước Tất Ứng hứa sẽ đưa tôi ra bến xe và Mai Quan Vinh hứa sẽ chở tôi về San Diego khi về đến Nam Cali.

Những người bạn Ngô Quyền tốt bụng như thế này bảo sao tôi không quý mến và trân trọng.

Xin cám ơn với tất cả tấm lòng.

 

Nguyễn Thị Thêm.
 

 

04 Tháng Hai 2009(Xem: 82013)
  Như mây xuống phố chiều nay , Nhớ về trường cũ những ngày xa xưa. Môt mình lê bước trong mưa, Mang theo kỷ niêm trường xưa Ngô Quyền .  
04 Tháng Hai 2009(Xem: 37845)
  Một ngày cuối tháng 5 năm 2004, nhóm CHS/NQ/NCA tề tựu lại làm một cuộc viễn du lên miền Bắc Cali. Trước mắt là để xả hơi sau những ngày vật lộn với miếng cơm manh áo, sau là họp mặt với nhóm CHS/NQ/BCA để cùng ra mắt cuốn Kỷ Yếu CHS/NQ 2004.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 73685)
  Bốn mươi năm lẻ: nửa bóng câu. Em biết đến ta bạc mái đầu. Lầu chiều Hoàng Hạc còn đứng đợi. Mang hết niềm riêng tới muôn sao.    
04 Tháng Hai 2009(Xem: 77493)
Mưa rơi trên phố vắng, Mưa rơi trên đường xưa Ta, nỗi buồn sâu lắng, Ngồi quạnh hiu, nghe mưa!
04 Tháng Hai 2009(Xem: 36131)
  Dù biết rằng viết những lời tán tụng nhan sắc của cô, tôi đã làm một việc quá thừa, nhưng tôi vẫn muốn cô biết những ý nghĩ của tôi và biết đâu của nhiều bạn khác cùng lứa đã “say mê” cô như tôi vậy!    
03 Tháng Hai 2009(Xem: 40385)
Tôi có nhiều kỷ niệm đẹp không nói ra lời. Đối với bạn bè là những điều trân quý và đối với học trò là những kỷ niệm. Đời tôi sinh ra là như thế với nhiều mảnh vụn làm nên cuộc sống hiện sinh. Hiện sinh trong cuộc đời và hiện sinh trong đời người.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 75485)
  Gặp nhau truyện cũ vui như tết, Nhắc lại ngày xưa, đẹp tựa hoa.  
03 Tháng Hai 2009(Xem: 39180)
  Cho đến nay 50 năm trôi qua với bao nhiêu biến động khủng khiếp của lịch sử, được diễm phúc là một học sinh lớp B3 của trường Ngô Quyền thuở sơ khai tôi xin ghi lại đây bằng ký ức của mình và vài bạn trong ba lớp Ngô Quyền I hình ảnh Trường Ngô Quyền chúng ta được khai sanh giữa thời đất nước chuyển tiếp từ chế độ thuộc địa Pháp sang nền Đệ Nhất Cộng Hòa
03 Tháng Hai 2009(Xem: 34060)
  Tất cả kỷ niệm về trường Ngô Quyền là nỗi ngậm ngùi của những cựu học sinh, vì trường cũ còn đâu!
03 Tháng Hai 2009(Xem: 36877)
  Thế hệ chúng tôi ăn sinh nhật tuổi 18 của mình ngay năm 1975, bài viết này xin dành cho những bạn học, từ lớp 6 đến lớp 12 của trường Ngô Quyền năm 1975. Bao nhiêu người đã như một đàn chim tung cánh, bước ra khỏi cổng trường và bay đi tứ phương. Có những người hạnh phúc và thành đạt, có những người lầm than và khắc khoãi.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 69132)
  Ta vẫn là ta tự thủa nào Môi hồng, mắt sáng, mộng trăng sao… Trùng Phùng mở hội, mười phương nhạc , Xuân ngát một trời, tình vời cao !                                
03 Tháng Hai 2009(Xem: 39302)
  . Mười ba năm đi dạy, là mười ba năm tôi sống hạnh phúc nhất đời tôi. Người thầy là con đò chở các em sang bờ khác. Cuộc hành trình không nhàm chán, rất thú vị và “tích lũy” kỷ niệm.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 80524)
  Trong những giây phút thiêng liêng ấy, tôi sực nhớ lại hình bóng người Ông khả kính: ông ngoại PHAN VĂN NGA, nguyên Trưởng Ty Tiểu Học tỉnh Đồng Nai (trong chế độ cũ).
03 Tháng Hai 2009(Xem: 74004)
  Tôi bắt đầu lên tỉnh học từ 1960. Ba mất sớm, nhà quá nghèo, anh chị em lại đông. Trong suốt thời gian đi học, tôi đã làm rất nhiều nghề để có tiền sinh sống, nổi bật nhất là nghề dạy kèm.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 65680)
  Tôi chỉ viết về những năm đầu tiên mà ký ức của tôi còn lưu giữ. Sau này, khi tập hợp được các anh em ở những niên khóa sau, lần lượt chúng ta sẽ đúc kết thành một bản danh sách hoàn chỉnh.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 33833)
  Phải chi dòng sông Đồng Nai chảy ngược, có thể tôi đã thấy lại mình trong sân trường ngày trước, thuở học trò vô tư
02 Tháng Hai 2009(Xem: 42879)
Trong đời làm việc của tôi, từ dân tới lính, ông là vị chỉ huy duy nhất mà tôi còn nhớ tới, với lòng kính trọng.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 38583)
  Một ngọn gió dịu mát của mùa Xuân đã đưa tư tưởng tôi bỗng dưng trở về nơi chốn cũ, nơi đó có bày chim con chưa ra ràng nhưng đã muốn tập tễnh bay lượn, vỗ đôi cánh non nớt như muốn tung bay ra khỏi tổ ấm êm đềm và sự che chở thương yêu của chim mẹ, muốn tìm hiểu chân trời ngoài kia bao la rực rỡ muôn màu ra sao .
02 Tháng Hai 2009(Xem: 46345)
Những ngày xa quê hương, lưu lạc xứ người, bận biụ với cuộc sống, tôi luôn luôn nhớ về quê nhà, nhớ về xứ Cù Lao với dòng sông Đồng Nai yêu dấu; gần đây tôi có tìm đọc thêm về xứ Đồng Nai thuở ban sơ cùng sự nghiệp khai sáng miền Nam của Ngài Nguyễn Hữu Cảnh. Nay tôi xin ghi lại những sự kiện, kiến thức tìm học đựơc bằng tấm chân tình cuả người con đất Cù Lao Phố, Đồng Nai.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 71700)
Ngày nay con đã là cô giáo, "Mộng" đã thành rồi!...Mẹ thấy đâu? Đầu xanh bao mái nhòa trong mắt, Vẳng nghe tiếng mẹ ở nơi nao?...
02 Tháng Hai 2009(Xem: 34515)
  Năm đó, tôi về Việt Nam ăn Tết và cũng để mừng má tôi tròn một trăm tuổi. Đó là lần thứ hai tôi về Việt Nam . Kỳ trước về với vợ con nên đi đâu chúng tôi cũng dùng xe nhà của thằng em bà con cho mượn với tài xế (Thằng em này "biết làm ăn" nên bây giờ nó khá lắm). Kỳ này về một mình, tôi định nếu có dịp sẽ dùng xe công cộng một lần cho biết.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 78443)
  "Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi, rơi trên bục gỗ, rơi trên tóc thầy...” Tiếng nhạc từ phòng con gái của tôi vọng sang, làm tôi hồi tưởng lại những bàn ghế cũ, phấn trắng, bảng đen...
30 Tháng Giêng 2009(Xem: 68746)
Cũng nhờ vậy rất nhiều cánh chim NQ lạc loài ở phương trời xa tìm về liên lạc được quý Thầy Cô và bạn học năm xưa. Điển hình chúng tôi ở Âu Châu mừng quá khi nhận và đọc được 2 quyển báo học trò đó, tưởng chừng như thấy lại thời NQ xa xưa.   Đặc biệt tìm thấy trong đó có cả một vườn thơ Tao Đàn đủ sắc hoa rực rở.
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 66829)
*   Viết kính tặng thầy Nguyễn Xuân Hoàng với lòng Yêu Thương, Kính Trọng và Cảm Thông sâu xa nhất .  
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76183)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 38716)
Thôi thì:    “Đã mang lấy Nghiệp vào thân   Cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa!” (ND).  
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 81402)
(Thân tặng các em cựu học sinh Ngô Quyền, đặc biệt các em Ban Văn Nghệ Hiệu Đoàn thời 69-71 )
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76765)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?