Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm.- NHỮNG NỐT NHẠC VUI-

04 Tháng Tám 20182:14 CH(Xem: 24159)
Nguyễn Thị Thêm.- NHỮNG NỐT NHẠC VUI-
Những nốt nhạc vui

 

Tuần trước tôi đi Phước Lộc Thọ. Nhằm ngày rằm nên thức ăn bán  nhiều mà tôi chỉ mua một gói xôi rồi kéo ghế ngồi ăn. Cái bàn rộng, rất nhiều ghế trống, một chị chắc cở tuổi như tôi lại gần và hỏi có ai ngồi không?

Tôi lắc đầu và mời chị tự nhiên.

Chị tự nhiên thật, vừa đặt mông ngồi xuống là hỏi thăm liền:

- Chị ở đây lâu chưa? Và tôi chưa kịp trả lời, chị nói luôn

- Tui qua đây 10 năm rồi đó nghen. Tôi nhìn chị cười và nói:

- Còn tui qua đây cũng lâu. Tôi chưa kịp nói lâu bao nhiêu thì chị lại tiếp

- Tui qua đây 10 năm mà tui không làm gì hết đó nghen. Tui ở nhà không hà.

- Sướng vậy! Tôi vội nói

- Ờ! Tui ở nhà giữ cháu. Mỗi đứa con cho tui 200$ một tháng. Ăn ở xài gì thì tụi nó bao.

Tôi chưa kịp nói hay nghĩ một câu gì để chúc chị thì chị vui vẻ nói liền:

- Mỗi tháng tui có 600$ đút túi. Mỗi năm là tui về VN một tháng rưỡi ăn chơi thả ga

Nụ cười chị rạng rỡ khi khoe chị đã 67 tuổi, có tiền già. Tôi nhìn chị kỹ hơn, chị trông trẻ hơn nhiều so với tuổi, trang điểm cũng khá kỹ. Như vậy cũng có sửa nhan sắc khi về VN. Trong bất chợt tôi nghĩ đến số tiền chị đem về VN mỗi năm và niềm vui tuổi già. Chị làm vậy đúng hay sai trong hoàn cảnh hiện nay là do suy nghĩ và quan điểm chính trị của mỗi người. Nhưng ít ra người mẹ này đang rất hạnh phúc.

 

Tôi lên xe ra về mang theo nụ cười và niềm vui của chị. Con tôi và cháu ngoại hỏi "Phải là bạn của ngoại không? Con không dám đến gọi ngoại về để ngoại nói chuyện" . Tôi nói với cháu. "Ngoại không biết bà ta. Đây là lần đầu gặp mặt". Con tôi cũng ngạc nhiên sao thấy hai người thân tình quá. Tưởng chừng như hai người bạn lâu năm hôm nay mới gặp.

Như vậy đó, một người mẹ hạnh phúc đã đem niềm vui của mình chia sẻ phân hưởng. Thú thật tôi không làm như vậy được vì bản tính mỗi người. Nhưng ít ra chị cũng làm tôi cảm thấy vui vui trong một ngày trưa hè nóng bức.

Chị cho tôi thấy thêm sinh hoạt của gia đình VN trên đất Mỹ. Những đứa con đối đãi với cha mẹ và cách sống hay hưởng thụ của một người già sống 10 năm ở đây. Đương nhiên đến nước Mỹ 10 năm chắc chắn không phải là những người tị nạn chính trị như chúng ta. Chị đi theo chương trình bảo lãnh của con cái. Cho nên cái nhìn, cách sống của chị đã để lại cho tôi nhiều suy nghĩ. Niềm vui của chị đôi khi khác niềm vui của chúng ta.

 

Từ chị, tôi lại nghĩ đến niềm vui của riêng tôi. Nó như mhững nốt nhạc reo vui sau ngày Hội ngộ Ngô Quyền .

Đã một tháng rồi phải không các bạn. Thế nhưng, những người vác ngà voi vẫn đang làm việc cật lực để hoàn thành nhiệm vụ. Đó là ban phân phối quyển NQTT Các em đã đưa vai ra gánh vác để lo gửi đến các thầy cô ở xa, mạnh thường quân và những người order sách kịp thời.

 

Tôi có người bạn già gửi mail order sách. Đã gửi thư và ký check gửi đi. Nôn nóng vì chờ sao sách chưa thấy về nên email hỏi tôi. Thế là đội ngũ phân phối ra tay làm việc. Đầu tiên là cô thủ quỹ trẻ đẹp Ngọc Huệ kiểm mail, kiểm check. Thì ra mail và địa chỉ nhà tên khác và check lấy tên chồng . Đến lượt Huỳnh Xuân Mai trả lời là đã gửi sách đi ngày nào và xác định lại địa đã gửi. Chỉ một ngày thôi, mọi việc rõ ràng và sau đó bạn già tôi đã nhận được NQTT. Nhiệt tình, nhanh gọn và uy tín. Cám ơn và hoan hô phe ta một phát.

 

 Tin vui đưa về là tiền thu về đã đủ vốn và đang có lời. Nhưng cái lời lớn nhất theo suy nghĩ của riêng tôi là đem đến những người con NQ những gì đẹp nhất của NQ ngày tháng cũ. Như vậy, bây giờ mọi người đều thở phào nhẹ nhỏm. Và một quyết định mới được đưa ra.

 

Tin vui "đặc biệt" về tác phẩm Ngô Quyền Toàn Tập:

FREE SHIPPING TRÊN TOÀN THẾ GIỚI  

Giá đồng nhứt $25 / 1 quyển

mục đính là để NQTT có thể dễ dàng đến với mọi người trong Đại Gia Đình NQ dù đang ở rất xa.

 mail


mail

Đã quá phải không các bạn. Quyển NQTT nặng lắm nha, gần 3bls chứ không chơi. Vậy mà gửi đi tận nơi trên khắp thế giới kể cả VN chỉ với giá 25$. Vậy thì ý nghĩa lớn nhất không phải là tiền bạc mà tấm lòng của thầy trò NQ gửi đến những người của NQ ở khắp mọi nơi.

Muốn biết thêm chi tiết xin các bạn bấm vào:


https://ngo-quyen.org/ p6319a6965/tin-vui-dac-biet- ve-tac-pham-ngo-quyen-toan- tap-tai-tro-toan-bo-tien- shipping

 

Niềm vui  năm nay nhân lên là sự hiện diện của các thầy cô rất nhiều năm không về tham dự.

Thầy Lê Quý Thể, năm nay đã về tham dự và lại viết một bài hay quá là hay gửi vào Web trường.

Bài thầy đăng xong là cô Trí Email cho nhóm báo chí và hoan nghinh nhiệt liệt. Làm cách nào để thầy múa bút vậy? Cô ơi! Thầy thương NQ quá đi chớ. Gặp mặt lần này gợi cho thầy biết bao hình ảnh và kỷ niệm một thời. Cô chờ đi cô, Thầy Thể sẽ còn viết nữa. Thầy Lục, thầy Phiên đang bắt đầu viết phải không thầy?.

Thầy Trương Phan Nam Minh thì sẽ ngồi lại, bên cốc trà thơm, nhớ những ngày  đi dạy đầu tiên của mình với NQ. Hình ảnh và cảm tưởng của thầy những ngày dự hội ngộ NQ và quyển NQTT. Thư ký riêng của thầy sẽ ngồi bên bấm những nút đen đen và sẽ thêm một bài viết thật hay xuất hiện trên trang Web NQ.

Chúng em đang chờ những bài viết của các thầy trên Website trường nhà.

Các thầy cô ơi! Chúng em cám ơn những email khen ngợi của các thầy cô. Xin hãy viết những cảm tưởng của mình sau ngày đại hội và sau khi đọc quyển NQTT gửi cho chúng em. Chúng em tha thiết muốn nhận những góp ý của thầy cô và ao ước được nghe thầy cô chia sẻ niềm vui sum họp NQ trong mùa hè năm nay

 

Còn các bạn chs NQ trên khắp bốn phương.

Các bạn đã có trên tay quyển NQTT. Các bạn đã đọc và các bạn nghĩ gì? Xin hãy cùng viết những cảm tưởng và gửi về ban truyền thông báo chí.

Chúng ta sẽ có những bài viết chân thật nhất, hàm xúc nhất của những những người NQ khắp năm châu.

Những nốt nhạc vui đã vang lên trong lòng mỗi chúng ta. Hãy hòa lời ca để bản hợp ca NQ bay lên cao, vang rộng và ý nghĩa nhất.

 


TÂM HƯƠNG

 

Tôi nhận được Email của Tất Ứng mời tham dự lễ cầu siêu cho ông xã bạn, ngày giỗ đầu tại tu viện Hoa Nghiêm vào cuối tuần sau.

Email đó không chỉ gửi riêng tôi mà còn rất nhiều bạn bè của NQ. Những người thân quen, những bạn bè từng chung tay, góp sức với Tất Ứng vác ngà voi.

Xin phép Tất Ứng tôi copy Email này vào đây để các bạn cùng biết

THƯA CÁC ANH CHỊ

AUG 12TH, 2018 là đúng 1 năm ông xã TU ra đi.  Xin mời anh chị đến

TU VIỆN HOA NGHIÊM

3222 W. FIRST STREET

SANTA ANA, CA 92703

LÚC 11AM  dự lễ cầu siêu và dùng cơm chay thân mật

Mong gặp các anh chị ngày đó. One more thing TU không biết địa chỉ của hết mọi người . Xin các anh chị chuyển đến các bạn dùm 

XIN CHO TẤT ỨNG BIẾT SẼ ĐẾN NHÉ.

ĐIỆN THOẠI CỦA  TẤT ỨNG  1(714) 788 3537

ÔNG BẠN GIÀ BÊN ĐỨC CHẮC KHÔNG ĐẾN ĐƯỢC, XIN CẦU NGUYỆN CHO ÔNG XÃ CỦA TUI NHÉ

CÁM ƠN RẤT NHIỀU

TẤT ỨNG

 

Có lẽ thầy cô và những chs NQ Ngô Quyền đều biết Tất Ứng. Bạn chính là người đã dành nhiều thời gian cho NQ  với cương vị Phó Hội Trưởng Nội Vụ.

Tôi nhớ nhiều lần viết về NQ tôi đã đề cập tới Tất Ứng. Bạn đã làm nhiều việc trong những lần hội ngộ. Phụ trách tri ân và tặng hoa thầy cô mỗi kỳ đại Hội cũng là do Tât Ứng phụ trách sắp xếp. Tổ chức ngày làm lễ 49 ngày và tưởng niệm thầy Phạm Đức Bảo cũng là do Tất Ứng đứng ra phát động. Một con người có nghĩa có tình với trường, với thầy, bạn thật đáng quý.

 

Nhưng làm được như vậy phải là được sự hậu thuẩn và đồng thuận của chồng. Tôi chưa bao giờ được gặp chồng Tất Ứng. Từ lâu mỗi khi một người nào đóng góp cho tập thể nhiều, tôi đều nghĩ đến người hôn phối của họ. Trong một gia đình, nếu người chồng hay người vợ không thích sự tham gia xã hội của người bạn đường thì người ấy sẽ không làm gì được. Ông xã Tất Ứng phải là người rất yêu vợ và tạo điều kiện cho Tất Ứng tham gia trong sinh hoạt NQ thì bạn ấy mới có thể bỏ thời gian lo cho việc chung.

 

Tiền hội ngộ năm ngoái, cũng ở nhà chị Chung, Tất Ứng đến dự với một nét mặt rất buồn, một thân thể gầy còm sa sút. Lúc ấy mẹ chồng bạn vừa mới mất, chồng đang trong bệnh viện. Ngồi nói chuyện với bạn, chia buồn với những mất mát. Tôi rất mừng là Tất Ứng đặt niềm tin vào Phật Pháp khi những bất hạnh và khó khăn đến với mình.

 

Không ngờ vài tháng sau ông xã Tất Ứng mất. Tôi bận bịu với chồng cũng đang nằm bệnh viện không thể đến dự.

Thế rồi, có những việc không thể nào biết trước lại xảy ra. Ông xã tôi càng ngày càng yếu và đã rời xa chúng tôi chỉ sau chồng Tất Ứng khoảng 2 tháng. Mới hôm nào tôi nắm tay Tất Ứng chia sẻ những âu lo. Tôi thương bạn với những điều không may đang dồn dập đến. Thì bây giờ tôi cũng đang lâm vào hoàn cảnh tương tự.

Trong ngày thăm viếng ông xã tôi tại nhà quàn, các Thầy cô và các bạn NQ đến thật đông. Tất Ứng rưng nước mắt nắm tay tôi an ủi:

- Ráng lên! Hai đứa mình như nhau.

Ngày đưa tang cho ông xã tôi, Tất Ứng là người dìu tôi và che mát cho tôi từ nhà quàn đi tới lò thiêu. Hai đứa tôi nhìn nhau thông cảm rất nhiều.

 

Bây giờ hai đứa cùng tang trắng.

Giã biệt người thương về cuối trời.

Hiu quạnh phòng không đêm lẻ bóng.

Khấn nguyện hương linh được thảnh thơi

 

Chúng tôi cùng theo đạo Phật. Có mấy lần trong dịp Tết, Tất Ứng, Chung và các bạn đồng tu theo thầy đến hành hương chùa Phật Tuệ nơi vùng tôi ở. Chúng tôi gặp nhau mừng lắm. Những người hiểu nhau sẽ thông cảm và gần gũi nhau hơn.

 

Tuần sau là giỗ đầu ông xã Tất Ứng, tôi không biết con tôi có thu xếp được để chở tôi đi không? Nhưng ở đâu tôi cũng hướng về Tam Bảo, cầu nguyện cho hương linh ông xã bạn được siêu sinh và hưởng nhiều phước báo.

 

Tôi và Tất Ứng đều hiểu. Mỗi con người đều mang theo một nghiệp mạng riêng do mình tạo ra. Đạo Phật không phải là một tôn giáo bắt buộc người ta phải mù quáng tin tưởng theo giáo điều đặt ra. Phật Giáo rất khoa học, lý giải rõ ràng về sinh mạng con người. Mỗi người sinh ra và sống trên đời đều chịu trách nhiệm và hậu quả những gì mình tạo ra. Những gì mình làm, mình nói, mình gieo ra ở đời này sẽ là những gì mình nhận lấy sau này. Tất cả những hành động  đúng hay sai của mình đều do tâm và ý tạo thành. Trong phần mở đầu kinh Pháp Cú đã nói rõ:

 

Ý dẫn đầu các pháp,

Ý làm chủ, ý tạo,

Nếu với ý thanh tịnh,

Nói lên hay hành động,

An Lạc bước theo sau,

Như bóng không rời hình.

 

Cho nên dù cha mẹ, vợ hay chồng cũng không thể gánh vác những đúng sai của người tạo ra. Trách nhiệm thuộc về mỗi người sau khi rời bỏ cuộc sống. Nếu biết sám hối, sửa sai và làm điều tốt, điều thiện thì sẽ được hưởng an lạc trong hiện tại. Phước báo trong kiếp lai sinh.

Chúng tôi sẽ không lấy việc ông xã qua đời mà tiếc thương, nhớ nhung, khóc lóc hay bi lụy. Như vậy chỉ làm ảnh hưởng đến sức khỏe và con cháu buồn lo. Chúng tôi tin rằng duyên đã tận thì người phải ra đi. Chết đi để bắt đầu một vòng tròn tái sinh mới tùy theo nghiệp mạng mỗi người. Chúng tôi sẽ cố gắng sống tốt, an lạc và hướng thiện. Ở nơi cõi vô cùng, tôi nghĩ ông xã của chúng tôi cũng hiểu rõ và an lòng khi bỏ lại chúng tôi.

Tôi không biết nhiều về sự uyên thâm của Phật Pháp. Tôi chỉ tin tưởng và hiểu một cách đơn giản như thế này:

Tôi và Tất Ứng làm lễ cúng giỗ chồng năm đầu trên chùa để hương linh nếu chưa siêu thoát thì về chùa nghe kinh sám hối. Khi tâm thanh tịnh, ý hướng thiện không mang những sân hận, đau khổ. Hương linh sẽ nhẹ nhàng tìm đường giải thoát cho mình.

Giỗ đầu là để con cháu nhớ cha ông chúng qua đời đã một năm. Chúng sẽ nhớ đến những điều hay, điều tốt mà cha ông đã dạy. Con cháu sẽ gần gũi nhau hơn vì cùng máu mũ, giòng tộc, họ hàng. Cùng mang một tang chung, một người thân yêu chung và sợi dây gia tộc sẽ giúp chúng đoàn kết, yêu thương nhau hơn.

Bạn bè đến góp lời cầu nguyện cho người chết để hương linh nhận được phước lành. Cũng  là thể hiện sự quan tâm chia sẻ về sự mất mát của bạn mình.

Với những ý nghĩ như vậy, Tất Ứng muốn mời tất cả các bạn chs NQ nếu có điều kiện cùng về tham dự lễ giỗ đầu của ông xã Tất Ứng tại tu viện Hoa Nghiêm.3222 W. First Street Santa Ana, CA 92703 vào lúc 11 am ngày Chủ Nhật 12/8/18

"Xin đừng mang gì đến chùa cả, chỉ cần một tấm lòng là quý lắm rồi . Tất Ứng và thầy Trụ Trì sẽ lo tất cả." Đó là email của Tất Ứng

Chỉ xin các bạn gọi cho Tất Ứng ở số phone  1 (714 ) 788  3537  chậm nhất là thứ tư 08/8/18 để chị Cao Thị Chung chuẩn bị phần ăn.

Một ngày tưởng nhớ người thân trong gia đình, cũng là một ngày Tất Ứng nhận được tình thương của bạn bè  NQ. Thật là quý hóa.

Xin gửi đến gia đình một nén tâm hương và rất thân tình chia sẻ trong đại gia đình NQ.


 

Nguyễn thị Thêm.

 

 

 

 

 

04 Tháng Hai 2009(Xem: 47309)
Một cuộc biển dâu, đổi đời, tang thương đã diễn ra quá nỗi bi đát. Biên Hòa còn đó, mà lòng Biên Hòa đã mất tự bao giờ. Nay tuổi đời đã cao, nghĩ đến thời son trẻ, mà ngậm ngùi tiếc nuối quá khứ. Công đã tạm thành, danh đã tạm toại, nhưng tâm hồn tôi vẫn ngậm ngùi nhớ tiếc những phút giây hạnh phúc đầu tiên, đã qua mất rồi.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 82169)
  Như mây xuống phố chiều nay , Nhớ về trường cũ những ngày xa xưa. Môt mình lê bước trong mưa, Mang theo kỷ niêm trường xưa Ngô Quyền .  
04 Tháng Hai 2009(Xem: 37979)
  Một ngày cuối tháng 5 năm 2004, nhóm CHS/NQ/NCA tề tựu lại làm một cuộc viễn du lên miền Bắc Cali. Trước mắt là để xả hơi sau những ngày vật lộn với miếng cơm manh áo, sau là họp mặt với nhóm CHS/NQ/BCA để cùng ra mắt cuốn Kỷ Yếu CHS/NQ 2004.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 73912)
  Bốn mươi năm lẻ: nửa bóng câu. Em biết đến ta bạc mái đầu. Lầu chiều Hoàng Hạc còn đứng đợi. Mang hết niềm riêng tới muôn sao.    
04 Tháng Hai 2009(Xem: 77625)
Mưa rơi trên phố vắng, Mưa rơi trên đường xưa Ta, nỗi buồn sâu lắng, Ngồi quạnh hiu, nghe mưa!
04 Tháng Hai 2009(Xem: 36259)
  Dù biết rằng viết những lời tán tụng nhan sắc của cô, tôi đã làm một việc quá thừa, nhưng tôi vẫn muốn cô biết những ý nghĩ của tôi và biết đâu của nhiều bạn khác cùng lứa đã “say mê” cô như tôi vậy!    
03 Tháng Hai 2009(Xem: 40571)
Tôi có nhiều kỷ niệm đẹp không nói ra lời. Đối với bạn bè là những điều trân quý và đối với học trò là những kỷ niệm. Đời tôi sinh ra là như thế với nhiều mảnh vụn làm nên cuộc sống hiện sinh. Hiện sinh trong cuộc đời và hiện sinh trong đời người.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 75715)
  Gặp nhau truyện cũ vui như tết, Nhắc lại ngày xưa, đẹp tựa hoa.  
03 Tháng Hai 2009(Xem: 39363)
  Cho đến nay 50 năm trôi qua với bao nhiêu biến động khủng khiếp của lịch sử, được diễm phúc là một học sinh lớp B3 của trường Ngô Quyền thuở sơ khai tôi xin ghi lại đây bằng ký ức của mình và vài bạn trong ba lớp Ngô Quyền I hình ảnh Trường Ngô Quyền chúng ta được khai sanh giữa thời đất nước chuyển tiếp từ chế độ thuộc địa Pháp sang nền Đệ Nhất Cộng Hòa
03 Tháng Hai 2009(Xem: 34196)
  Tất cả kỷ niệm về trường Ngô Quyền là nỗi ngậm ngùi của những cựu học sinh, vì trường cũ còn đâu!
03 Tháng Hai 2009(Xem: 37071)
  Thế hệ chúng tôi ăn sinh nhật tuổi 18 của mình ngay năm 1975, bài viết này xin dành cho những bạn học, từ lớp 6 đến lớp 12 của trường Ngô Quyền năm 1975. Bao nhiêu người đã như một đàn chim tung cánh, bước ra khỏi cổng trường và bay đi tứ phương. Có những người hạnh phúc và thành đạt, có những người lầm than và khắc khoãi.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 69347)
  Ta vẫn là ta tự thủa nào Môi hồng, mắt sáng, mộng trăng sao… Trùng Phùng mở hội, mười phương nhạc , Xuân ngát một trời, tình vời cao !                                
03 Tháng Hai 2009(Xem: 39487)
  . Mười ba năm đi dạy, là mười ba năm tôi sống hạnh phúc nhất đời tôi. Người thầy là con đò chở các em sang bờ khác. Cuộc hành trình không nhàm chán, rất thú vị và “tích lũy” kỷ niệm.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 80783)
  Trong những giây phút thiêng liêng ấy, tôi sực nhớ lại hình bóng người Ông khả kính: ông ngoại PHAN VĂN NGA, nguyên Trưởng Ty Tiểu Học tỉnh Đồng Nai (trong chế độ cũ).
03 Tháng Hai 2009(Xem: 74243)
  Tôi bắt đầu lên tỉnh học từ 1960. Ba mất sớm, nhà quá nghèo, anh chị em lại đông. Trong suốt thời gian đi học, tôi đã làm rất nhiều nghề để có tiền sinh sống, nổi bật nhất là nghề dạy kèm.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 65811)
  Tôi chỉ viết về những năm đầu tiên mà ký ức của tôi còn lưu giữ. Sau này, khi tập hợp được các anh em ở những niên khóa sau, lần lượt chúng ta sẽ đúc kết thành một bản danh sách hoàn chỉnh.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 34021)
  Phải chi dòng sông Đồng Nai chảy ngược, có thể tôi đã thấy lại mình trong sân trường ngày trước, thuở học trò vô tư
02 Tháng Hai 2009(Xem: 43089)
Trong đời làm việc của tôi, từ dân tới lính, ông là vị chỉ huy duy nhất mà tôi còn nhớ tới, với lòng kính trọng.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 38765)
  Một ngọn gió dịu mát của mùa Xuân đã đưa tư tưởng tôi bỗng dưng trở về nơi chốn cũ, nơi đó có bày chim con chưa ra ràng nhưng đã muốn tập tễnh bay lượn, vỗ đôi cánh non nớt như muốn tung bay ra khỏi tổ ấm êm đềm và sự che chở thương yêu của chim mẹ, muốn tìm hiểu chân trời ngoài kia bao la rực rỡ muôn màu ra sao .
02 Tháng Hai 2009(Xem: 46556)
Những ngày xa quê hương, lưu lạc xứ người, bận biụ với cuộc sống, tôi luôn luôn nhớ về quê nhà, nhớ về xứ Cù Lao với dòng sông Đồng Nai yêu dấu; gần đây tôi có tìm đọc thêm về xứ Đồng Nai thuở ban sơ cùng sự nghiệp khai sáng miền Nam của Ngài Nguyễn Hữu Cảnh. Nay tôi xin ghi lại những sự kiện, kiến thức tìm học đựơc bằng tấm chân tình cuả người con đất Cù Lao Phố, Đồng Nai.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 71950)
Ngày nay con đã là cô giáo, "Mộng" đã thành rồi!...Mẹ thấy đâu? Đầu xanh bao mái nhòa trong mắt, Vẳng nghe tiếng mẹ ở nơi nao?...
02 Tháng Hai 2009(Xem: 34701)
  Năm đó, tôi về Việt Nam ăn Tết và cũng để mừng má tôi tròn một trăm tuổi. Đó là lần thứ hai tôi về Việt Nam . Kỳ trước về với vợ con nên đi đâu chúng tôi cũng dùng xe nhà của thằng em bà con cho mượn với tài xế (Thằng em này "biết làm ăn" nên bây giờ nó khá lắm). Kỳ này về một mình, tôi định nếu có dịp sẽ dùng xe công cộng một lần cho biết.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 78671)
  "Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi, rơi trên bục gỗ, rơi trên tóc thầy...” Tiếng nhạc từ phòng con gái của tôi vọng sang, làm tôi hồi tưởng lại những bàn ghế cũ, phấn trắng, bảng đen...
30 Tháng Giêng 2009(Xem: 68878)
Cũng nhờ vậy rất nhiều cánh chim NQ lạc loài ở phương trời xa tìm về liên lạc được quý Thầy Cô và bạn học năm xưa. Điển hình chúng tôi ở Âu Châu mừng quá khi nhận và đọc được 2 quyển báo học trò đó, tưởng chừng như thấy lại thời NQ xa xưa.   Đặc biệt tìm thấy trong đó có cả một vườn thơ Tao Đàn đủ sắc hoa rực rở.
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 66964)
*   Viết kính tặng thầy Nguyễn Xuân Hoàng với lòng Yêu Thương, Kính Trọng và Cảm Thông sâu xa nhất .  
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76291)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 38804)
Thôi thì:    “Đã mang lấy Nghiệp vào thân   Cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa!” (ND).  
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 81551)
(Thân tặng các em cựu học sinh Ngô Quyền, đặc biệt các em Ban Văn Nghệ Hiệu Đoàn thời 69-71 )