Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

GS. Huỳnh Công Ân - TỪ SÀI GÒN ĐẾN MONTRÉAL, NỔI TRÔI THEO VẬN NƯỚC (Chương VIII)

29 Tháng Năm 20192:20 SA(Xem: 12173)
GS. Huỳnh Công Ân - TỪ SÀI GÒN ĐẾN MONTRÉAL, NỔI TRÔI THEO VẬN NƯỚC (Chương VIII)

Chương 8- Tri ci to



 

Một đêm cuối tháng 6 năm 1975, tôi và những người sĩ quan cấp úy của Quân Lực VNCH trình diện tại trường trung học Pétrus Ký bị lùa lên những chiếc xe Molotova che bạt bít bùng chở đi giữa lòng Sài Gòn trong khi mọi người đang ngủ say. Chúng tôi không biết họ chở chúng tôi đi đâu và sẽ làm gì chúng tôi. Ai nấy đều hoang mang, nhứt là khi trông thấy có hai anh bộ đội mang súng AK54 ngồi phía sau.

Độ một giờ sau, đoàn xe dừng lại. Một anh bộ đội nhảy xuống xe nói vọng vào xe: anh nào cần đi "giải" (đi tiểu)  thì xuống xe đi "khẩn trương" (nhanh) lên. Một vài người leo xuống, anh ta cầm súng đi theo. Anh bộ đội kia vẫn ngồi trên xe trông chừng những người còn lại. Khi mọi người trở lại xe thì đoàn xe chuyển bánh đi tiếp.

Khi trời tờ mờ sáng thì đoàn xe dừng lại. Chúng tôi được lệnh leo xuống xe và đứng xếp hàng. Một vài người nói nho nhỏ: phi trường Trãng Lớn, Tây Ninh. Tháng 1 năm 1969 chiếc phi cơ C123 của không quân VNCH chở tôi đáp xuống đây trước khi về phi trường Tân Sơn Nhứt. Ngày đó, tôi vừa được quân y viện Phan Thanh Giản, Cần Thơ cho xuất viện sau khi điều tri vết thương trong cuộc đụng độ với Việt cộng tại mặt trận Giáp Nước, Vĩnh Long trước đó. Tôi lên phi trường Vĩnh Long xin quá giang các anh phi công về Sài Gòn và ghé ngang phi trường Trảng Lớn.

Một số cán bộ tại chỗ đã đứng sẵn đón chúng tôi và cùng các anh bộ đội mang súng chia chúng tôi ra từng nhóm, mỗi nhóm được đưa vào một căn nhà dài. Vào trong, họ bắt nhóm chúng tôi ngồi xuống và chia chúng tôi thành ba nhóm nhỏ gọi lần lượt là A1, A2 và A3 (A là tiểu đội). Cả nhóm tôi thì được đặt là B1 (B là trung đội). Còn nguyên đoàn chúng tôi là K5 (K là đại đội).

Sau khi chúng tôi chia chỗ nghỉ và cất đồ đạc  thì một anh bộ đội có mang súng đến căn nhà chúng tôi bảo lấy ba người đi lãnh gạo và nồi về nấu cơm cho cả B ăn. Anh bộ đội dẫn ba anh ấy đi rồi một lát sau trở về với hai bao gạo và một cái nồi to tướng.


Một số anh tình nguyện làm "anh nuôi" (nấu bếp). Họ chạy đi tìm những cục gạch để kê làm bếp và những cành cây hay khúc gỗ quanh đó để làm củi. Họ lấy nước ở một vòi nước gần đó. Khi cơm nấu xong, các anh nuôi phân phát cho mọi người. Ai cũng mang theo đồ ăn cho mười ngày nên có cơm thì mọi người ăn rất ngon lành.

Những ngày sau, chúng tôi nằm chờ giờ cơm và đếm từng ngày mong đến ngày thứ mười. Rồi ngày thứ mười cũng đến nhưng chúng tôi chẳng thấy gì xảy ra. Mọi người trở nên bi quan. Có người đoán phải học chính trị xong mới được về. Có người đoán chắc không có ngày về. Cành cây khô, gỗ vụn... chung quanh trại không còn nữa, chúng tôi phải cưa những cây dầu làm trụ điện để làm cũi. Cán bộ bắt chúng tôi đào hố chôn những máy móc trong phi trường như máy cắt, máy tiện, máy cưa, máy đèn... họ cho là đồ của Mỹ, Ngụy không nên dùng!

Một tháng trôi qua, một đêm nọ, cán bộ bảo chúng tôi thu xếp hành trang để chuyển trại. Có người ngây thơ nói chắc là họ thả mình về. Nhưng đa số tin rằng họ sẽ đem giam chúng tôi ở chỗ khác. Cũng cảnh mấy anh vệ binh áp tải chúng tôi lên xe molotova phủ bạt bít bùng và khởi hành giữa đêm khuya như lần ở trường Pétrus Ký.

Khi đoàn xe dừng lại đổ chúng tôi xuống một doanh trại. Vài người kêu lên; Long Khánh. Thì ra họ là những sĩ quan của sư đoàn 18 nên biết địa điểm này. Chúng tôi được đặt tên là K3 (đại đội 3) nằm trong T4 (tiểu đoàn 4) ở chung một doanh trại với các K khác. Tôi ở B3 (đại đội 3), gồm toàn sĩ quan gốc giáo chức ở chung trong một nhà dài. B trưởng là Sơn già, một anh giáo viên tiểu học người Bắc lớn tuổi nhứt trong B. A trưởng A1 (tiểu đội 1) của tôi là Sơn nhỏ, một giáo sư đệ nhứt cấp người Nha Trang. T5 nằm ở doanh trại bên cạnh.

Ngày hôm sau, khối chúng tôi được tập hợp ngoài sân để quản giáo nói chuyện. Anh ta nói rằng chúng tôi được chuyển về đây để học chính trị, học xong chúng tôi sẽ được thả về sum họp với gia đình. Anh ta còn nói thêm, sở dĩ chúng tôi phải học chính trị là để trở thành ”người tốt trong xã hội mới”. Chúng tôi có “nợ máu với nhân dân” nhưng đảng khoan hồng không giết chúng tôi mà chỉ muốn cải tạo chúng tôi thành người hữu ích. Tôi nhớ lại câu nói để đời của tổng thống Nguyễn Văn Thiệu: "Đừng nghe những gì cộng sản nói, hãy nhìn kỷ những gì cộng sản làm" mà nghĩ rằng ngày về với gia đình của mình vẫn còn xa. Trước khi chúng tôi đi trình diện họ bảo mang thức ăn, tiền bạc đủ dùng cho 10 ngày nhưng đến nay hơn một tháng mà ngày về đâu chưa thấy.

Sau vài ngày lao động lòng vòng trong trại, chúng tôi bắt đầu được phát giấy bút để bắt đầu học tập chính trị. Chúng tôi được tập trung tại hội trường để nghe chính trị viên T4 giảng bài. Tôi còn nhớ có tất cả 10 bài học chính trị có chủ đề: Đế quốc Mỹ xâm lược nước ta là kẻ thù của nhân dân ta, Ngụy  quân, ngụy quyền, tay sai của đế quốc Mỹ là kẻ thù của nhân dân ta... và bài cuối cùng là Lao động là vinh quang. Thời gian học các bài chính trị kéo dài khoảng một tháng, sau mỗi bài học chúng tôi chia thành tổ thảo luận rồi bình bầu cá nhân xuất sắc. Mỗi người làm một bài thu hoạch nộp cho quản giáo (cai tù).

Học xong các bài chính trị, nhiều người “hồ hởi” (vui mừng)  tin rằng mình sắp được thả về. Riêng tôi vẫn nghĩ rằng mình sẽ còn bị giam giữ lâu dài. Cứ vài ngày, chúng tôi phải làm và nộp cho quản giáo một tờ khai “lý lịch trích ngang”. Ban đầu tôi tưởng những giấy tờ này sẽ được cán bộ giữ để nghiên cứu và điều tra “quá trình” hoạt động của chúng tôi trong hệ thống chính quyền và quân đội VNCH. Nhưng một hôm khi đi vệ sinh, tôi bắt gặp những tờ tự khai của đám cải tạo chúng tôi nằm phía dưới hố tiêu. Tôi nghiệm ra rằng đám quản giáo chẳng buồn xem các tờ khai đó làm gì mà chỉ dùng theo bản năng. Có nhiều anh cải tạo cố nặn óc khai cho mình nhiều tội với “cách mạng” như anh làm thầy giáo tự tố cáo mình đã đào tạo học sinh thành "lính ngụy ác ôn”, anh bác sĩ quân y tự thú đã chữa lành cho những tên ”đồ tể” trong quân lực VNCH. Họ nghĩ  rằng nếu họ ‘thành thật khai báo” thì sẽ được “cách mang khoan hồng” cho về sớm!

Rồi thời gian trôi qua, chúng tôi tiếp tục cuộc sống của những tên tù khổ sai. Quản giáo phân công chúng tôi làm những công việc khác nhau trong trại. Về phần ăn uống, họ cho một số người trong khối làm “anh nuôi” nấu mỗi bữa ăn một chão cơm khổng lồ rồi phân phát cho các B, rồi B phân phối cho các A. Mọi người trong A ngồi quanh quần  bên rổ cơm. Một anh đến phiên trực chia đều cơm cho mỗi người. Cũng nên thông cảm vì bản năng sinh tồn, có nhiều anh chia cơm đã ém chặt phần cơm của mình cho nhiều hơn người khác. Các anh làm trong nhà bếp được hưởng phần cơm cháy dưới đáy chão như bonus. Thức ăn thì mỗi người tự lo lấy chứ trại không cung cấp.

Tình hình ăn uống trở nên khá hơn khi trại cho phép tù gởi thơ về gia đình để xin tiếp tế thức ăn khô. Thơ không được dán kín để trại kiểm soát nội dung. Do đó anh tù nào cũng nói dối với gia đình rằng mình đang “lao động tốt, học tập tốt” để chờ ngày “cách mạng khoan hồng tha cho về sum họp với gia đình”. Không biết từ lúc nào người tù cải tạo nhiễm cách ăn nói đao to, búa lớn và sáo rỗng như vậy dù mới “học tập” chưa đầy một năm, Bởi vậy, chúng ta đừng ngạc nhiên khi về Việt Nam nghe thấy những danh từ “lạ” (giống như tàu “lạ” đâm chìm tàu ngư dân Việt Nam) tràn ngập trong xã hội Việt Nam như: hoành tráng, ấn tượng, ùn tắt, siêu xe, đại gia, biệt phủ... thay cho những từ ngữ dễ hiểu như to đẹp, gây chú ý, kẹt xe, xe đắt tiền, nhà giàu, biệt thự...

Mỗi người được phép nhận 4 kg quà do gia đình gởi vô: đường, bột ngọt, khô hay thịt chà bông... đặc biệt là thuốc tây. Ở trong trại, mỗi khi tù bị bệnh lên trạm xá (trạm y tế} xin thuốc thì dù họ bệnh gì cũng đều được phát cho nhưng viên thuốc “xuyên tâm liên”. Kể từ đó, người tù đỡ lo hơn về mặt dinh dưỡng và sức khỏe, chỉ tội những người tù “con bà phước” (không có thân nhân) thì chỉ biết thèm thuồng nhìn những người bạn tù tốt số hơn mình. Dĩ nhiên vẫn có người hão tâm chia sẻ cho họ nhưng làm thế nào cho đủ.

Một hôm, gần cuối năm âm lịch 1975, tôi và một số bạn tù được lệnh đi xuống cuối trại khiêng những tấm vĩ sắt PSP về khối để lót phía sau nhà bếp. Trước đây, có lẽ những tấm vĩ này được lót để cho trực thăng đáp xuống tiếp tế cho trại vì ở gần đó có nhiều nhà vòm bằng sắt để chứa các quân dụng được tiếp tế. Khi tôi và một người bạn tù ì ach khiêng tấm vĩ sắt nặng nề trở về khối thì bỗng có tiếng nổ lớn bên hông trại rồi hàng loạt tiếng nổ khác tiếp tục vang lên. Chúng tôi bỏ vĩ sắt xuống chạy vào một nhà vòm trú ẩn. Tiếng những mãnh đạn hay bom chạm vảo nhà vòm làm chúng tôi bạt vía. Tôi tự nghỉ khi còn chiến tranh mình không chết nay hòa bình rồi mình lại chết vì bom đạn hay sao?

Chúng tôi đợi khá lâu sau khi dứt tiếng nổ mới chui ra khỏi nhà vòm. Chúng tôi quan  sát thấy la liệt mảnh bom đạn đầy trên mặt đất. Quả là chúng tôi còn may mắn nếu không có chỗ ẩn nấp thì chúng tôi đã tan xương, nát thịt. Trở về khối chúng tôi được biết có một số ít tù bệnh nằm ở nhà bị chết. Ngoài ra có một anh trung úy bác sĩ quân y làm ở trạm xá cũng bị chết. Tôi còn nhớ tên anh ta là Nguyễn Đăng Chương Dương. Còn về số thương vong phía bộ đội tôi không rõ nhưng chắc là nhiều lắm vì họ ở nhà. Nơi phát xuất vụ nổ là kho đạn cũ của sư đoàn 18 sát bên hông của trại.

Nguyên nhân vụ nổ là do một anh bộ đội coi kho đốt dây chuyền nổ làm pháo bông chơi. Tiếng nổ vang vọng tới Sài Gòn khiến thân nhân những người tù cải tạo đổ xô lên Long Khánh dò la tin tức người nhà. Vợ tôi nhờ em họ tôi trông dùm thằng con mới được mấy tháng cùng má vợ tôi đáp xe lửa mỗi ngày lên Long Khánh để tìm tôi. Nhưng chính sách của những người cộng sản là giữ bí mật nơi giam giữ tù cải tạo nên vợ tôi chỉ biết khóc bù lu bù loa chớ không sao gặp được chồng.

Tết năm 1976, cái tết đầu tiên trong trại cải tạo làm cho tôi thắm thía thân phận một người thua trận. Dù bị cấm, đêm giao thừa chúng tôi tụ họp ngoài sân đồng ca bản Ly rượu mừng của Phạm Đình Chương. Tiếng hát vang lên trong đêm cuối cùng của năm khiến mọi người nhớ tới những đêm 30 của những năm sống trong chế độ tự do, những thời gian hạnh phúc mà chúng tôi không biết.

Cũng trong trại cải tạo Long Khánh, tôi cảm xúc hoàn cảnh của mình nên có làm một vài bài thơ. Không phải là thi sĩ nên thơ tôi chắc không hay nhưng đó là tất cả nỗi lòng của tôi.

 

Mưa khuya

Nửa đêm thức giấc nghe mưa

Như sầu rơi rụng giọt thưa giọt dầy

Sầu rơi lai láng đêm ngày

Đọng thành hồ lệ chưa đầy hay sao

Nửa năm như giấc chiêm bao

Tỉnh cơn ác mộng niềm đau vẫn còn

(Trại cải tạo Long Khánh, đêm mưa cuối mùa 1975)

 

Đêm sinh nht

Sáo ai cất giữa đêm đông

Khúc buồn “Đêm thánh vô cùng” ngày xưa

Lâng lâng tôi đắm trong mơ

Nhớ mùa Sinh Nhựt nên thơ năm nào

Đưa em đi dạo bến tàu

Đen treo sáng rực đón chào Chúa sinh

Năm nay Sinh Nhựt một mình

Ngắm trời sao sáng mông mênh nỗi buồn.

(Trại cải tạo Long Khánh, Noel 1975)

 

Chiu nh

Khói lam chiều tỏa xa xa

Quyện trong mây gió nhớ nhà bâng khuâng

Còn bao lâu nữa đến xuân?

Ngày về không biết đã gần hay chưa

Xa nhau từ buổi gió mưa

Thoắt đà sáu tháng ước mơ chập chùng

Ước mơ giây phút tương phùng

Tơ duyên căng lại dây chùng bấy lâu

(Trại cải tạo Long Khánh, cuối năm âm lịch 1975)

 

Xuân chia ly

Xuân về trại vắng buồn tênh

Nghĩ thương cho nỗi lênh đênh phận mình

Nước nhà nay đã thanh bình

Sao còn chia cắt thâm tình nữa chi

Làm cho lệ ướt hoen mi

Người cô phụ trẻ mỗi khi đêm về

Ôm con trông ánh trăng thề

Nhớ người xa cách não nề ruột gan

(Trại cải tạo Long Khánh, xuân năm 1976)

Lại một lần nữa trong năm 1976, chúng tôi bị chuyển trại trong một đêm tối mịt mùng cũng vẫn trong những chiếc xe molotova che bạt bít bùng. Bắt chước Mị Châu trong truyền thuyết Trọng Thủy Mị Châu, tôi viết câu: “tù cải tạo bị chuyển đi hướng này”  trên những mẫu giấy nhỏ và lén vạch tấm bạt liêng xuống đường mong người dân lượm được biết chúng tôi bị đưa về đâu.

Lần này họ đưa chúng tôi lên Ka Tum, Tây Ninh. Nơi đây, đám tù trước đã xây dựng láng trại khá khang trang. Ba dãy buồng ngủ của chúng tôi xếp thành hình chữ U quanh một sân rộng dành để tập họp tù để nghe chỉ thị của quản giáo. Đầu chữ U là nhà ăn, phía sau nhà ăn là lò rèn.

Lên đây, đám giáo chức chúng tôi bị phân ra và pha trộn với đám quân nhân thuần túy. Trong B tôi chỉ còn ba thầy giáo là Nghiêm Dũng, Vui và tôi. B trưởng là một anh thiếu úy người Bắc theo đạo Công Giáo rất miệng lưỡi. A trưởng của tôi là một anh thiếu úy người Huế hay Quảng Trị rất thâm hiểm.  “Hoạn nạn mới biết chân tình” và “cháy nhà mới lòi mặt chuột:”, những câu nói đó ứng nghiệm đúng trong hoàn cảnh khó khăn cùng cực của những người tù cải tạo. Tôi rất tự hào rằng trong tận cùng của sự thiếu thốn, đói khát và đọa đày thể xác cũng như  tâm hồn ở trại cải tạo tôi vẫn giữ được tư cách của một con người. Không thiếu gì người đã không chịu nỗi những thử thách khắc nghiệt đó nên đã đánh mất lương tri của một con người,  để làm ăng ten quên đi tình nghĩa huynh đệ chi binh ngày xưa tố cáo người đồng tù, đồng đội với quản giáo những “vi phạm nội quy” của họ như: nói xấu chế độ mới, kể chuyện cũ, nói tiếng nước ngoài, chây lười lao động...


Ở đây là đồng cỏ nối tiếp với rừng cây nên trại chia khối của chúng tôi thành các đội như sau: đội đi rừng, đội mộc, đội xây nhà và đội cải thiện. Mỗi buổi sáng, sau khi ăn một chén cháo loãng, các đội tập hợp ngoài sân để nghe quản giáo phân công tác. Đội đi rừng đi lấy tranh hay chặt cây. Sau khi cán bộ ra chỉ tiêu, đội trưởng phân công tác ngượi đi lấy tranh, người đi chặt cột, ruôi, mè... Nếu cột to thì hai người khiêng một cột, còn ruôi và mè thì mỗi người một bó. Đội mộc, đội xây nhà và đội cải thiện thì làm việc tại trại. Đội mộc đục đẽo, cưa cắt các khúc cây thành cột, kèo. Đội xây nhà thì đánh tranh thành tấm, dựng cột, ráp sườn nhà và lợp mái tranh. Đội cải thiện thì lrồng rau và gánh phân lấy từ các hố xí để tưới rau.

Tôi và Thượng, một dược sĩ thường được cắt đi chung để chặt cây lớn làm cột. Nhiều hôm, chặt xong cây và lóc hết vỏ cây tôi và Thượng đến tắm ở  cái hồ nước ở ranh đồng cỏ và cánh rừng, dường  như đó là di tích của một hố bom do máy bay B52 tạo ra. Đôi khi đang vẫy vùng trong nước, chúng tôi nghỉ tới việc trốn trại nhưng nhớ đến thú dữ trong rừng hay những người dân trong vùng, trước đây nằm trong vòng kiểm soát của bọn du kích địa phương chúng tôi đành chùn bước. Thượng trước đây được làm ở trạm xá nhưng có một lần cải nhau với một tên “hộ lý” (y tá) về cách kê thuốc cho bệnh nhân nên anh bị đưa ra lao động.

Sau hơn một năm cách ly tù cải tạo và gia đình, trại cải tạo Ka Tum cho phép người nhà lên thăm nuôi tù nhân. Lần đầu tiên tôi gặp lại vợ con tôi sau hơn một năm xa cách. Khi tôi đi trình diện “học tập cải tạo”: thì con tôi còn ở trong bụng mẹ, ngày vợ tôi đi thăm nuôi tôi nó đẫ biết đi lẩm chẩm. Tôi phải đi bộ hơn 5 cây số từ trại ra Bổ Túc, địa điểm thăm nuôi. Gia đình tôi được ở trong một cái lều riêng để trò chuyện.  Tôi kể chuyện nhục nhằn trong kiếp tù cải tạo mà chỉ cần nhìn qua dáng vóc gầy gò của tôi thì vợ tôi đã hiểu.  Vợ tôi kể chuyện thay đổi của xã hội bên ngoài. Còn con tôi chỉ biết ngơ ngác nhìn người đàn ông chưa hề gặp.

Vì thiếu thốn đủ thứ trong trại tù nên khi tôi viết thơ về gia đình, tôi xin: đường, bột ngọt, đậu, thịt chà bông, nếp, kẹo, bánh, lạp xưởng... nên Hiếu,  thằng em tôi đã gánh hai cái ba lô nặng trĩu thức ăn theo chị dâu lên cho tôi. Ba tôi khi đọc thơ tôi nói với vợ tôi: “bộ chồng con tính mở tiệm tạp hóa ở trong trại hay sao”. Đồ tiếp tế nặng quá, tôi không thể mang về trại một lần nên dùng cách sau: tôi mang túi đồ thứ nhứt đi một khoảng rồi bỏ xuống, đi trở lại mang túi thứ hai và tiếp tục như thế cho chặng kế tiếp. Do đó khoảng đường hơn 5km từ Bổ Túc về trại biến thành hơn 15 km. Khi về gần tới trại thì tôi gặp Vui đốt đuốc đi tìm tôi vì trời đã quá khuya mà Vui chưa thấy tôi về tới trại.

Như thông lệ, khi một người được thăm nuôi thì anh ta sẽ dành phần cơm của mình cho những người trong A của mình chia nhau hưởng. Trong A tôi có ông Hai, một thiếu úy già là “con bà phước” nên tôi và những người được thăm nuôi khác thường chia sẻ thức ăn cho ông.

Tôi và Vui ở cùng một A nên khi nào được người nhà tiếp tế chúng tôi thường “cải thiện” (nấu ăn thêm) một vài món như cháo, chè để “bồi dưỡng” (bồi bổ sức khỏe) ở trong cái lều nhỏ làm nhà bếp phụ của A phía sau buồng ngủ., Trong khi chúng tôi nói chuyện, thỉnh thoảng bắt gặp anh thiếu úy không quân người Quảng Nam thường len lén áp tai sát vách lều nghe ngóng câu chuyện của chúng tôi. Hắn là “trật tự” của khối tức là người theo dõi các bạn đồng tù để báo cáo cho quản giáo những vi phạm nội quy của họ.

Trong A tôi có một thiếu úy có cùng tên Ân với tôi cũng là người Quảng Nam ở trong đội rau xanh, rất thân với anh A trưởng. Mỗi lần, trại giết heo cho tù mỗi người được một cục nhỏ. Người phụ trách chia cơm hôm đó cho mọi người bắt thăm khi chia thịt. Ai cũng muốn được cục thịt nạc, Nhưng Ân lại thích ăn mỡ, nên lần nào được cục thịt nạc Ân đổi lấy cục thịt mỡ của người khác.

Lần thăm nuôi thứ hai của tôi, vợ tôi đi chung với vợ Nghiêm Dũng vì tôi và Dũng nằm trong danh sách thăm nuôi cùng ngày. Khi vào lều nói chuyện, vợ tôi kể chuyến hành trình gian nan của mẹ con nàng từ Sài Gòn lên Bổ Túc. Nàng đã phải đi xe hơi chạy bằng than đá và vì ngối phía sau nên phải chịu sức nóng và khói phát ra từ bình than khổng lồ phía sau xe. Rồi mẹ con nàng phải trải chiếu năm dưới đất trong nhà dân, được biến thành nhà trọ để qua đêm... Nghe nàng kể, tôi thương cảm thân phận người vợ của những người ở “bên thua cuộc”. Thằng con trai tôi đã lớn thêm một chút, đi chạy vững vàng nhưng vẫn ngơ ngác nhìn tôi như người xa lạ.

Rút kinh nghiệm lần thăm nuôi đầu, lần này tôi và Dũng “hợp đồng tác chiến” dùng một cây đòn để hai người cùng gánh ở hai đầu tát cả các túi quà nên không phải mất gấp ba lần khoảng đường như tôi  lần trước.

Một lần nhân dịp có trận đá banh giữa hai khối, tôi có dịp đí sang sân đá banh của một khồi khác, tình cờ gặp bác sĩ Toán đang vừa  ngồi xem đá banh vừa hút thuốc lào. Toán ở trong xóm Hòa Bình, khu chùa Hòa Hiệp Tự, đường Đỗ Thanh Nhơn, quận 4. Anh nổi tiếng học giỏi trong vùng, Anh là bác sĩ bị trưng tập vào quân y, mang cấp bực trung úy. Khi tôi hỏi anh ở đội nào trong khối của anh thì anh  trả lời anh được cắt cử đi chăn con trâu của khối anh.  Tôi chua xót cho một tài năng bị phí phạm, trong khi một bác sĩ có khả năng cứu sống nhiều mạng người không được sử dụng thì ở trạm xá (trạm y tế) mỗi khi có người bi đau ruột dư, mấy ông “bác sĩ giải phóng” ra lệnh tù cải tạo đóng sẵn một cái quan tài cho bệnh nhân để dùng khi ca mỗ thất bại.

Một ngày chủ nhựt cuối năm, mọi người được nghỉ lao động. Tôi đang ngồi viết thơ cho gia đình thì có một tiếng nổ long trời vang ra hướng lò rèn. Vui, bạn tôi ở  trong tổ lò rèn. Lo lắng không biết Vui có bị gì không nên tôi chạy lên lò rèn. Tới nơi một cảnh tượng khủng khiếp hiện ra trước mắt tôi. Vài người nằm sóng soài trên nền đất trong vũng máu. Có người thân thể không còn nguyên vẹn. Tôi cố nhận diện xem có Vui trong số nạn nhân đó không. Thình lình sau lưng tôi có tiếng của Vui: ”Ân ơi mình may quá, hôm nay nghỉ,  mình không lên lò rèn.”

Sau đó tôi được biết, anh tổ trưởng lò rèn là một sĩ quan công binh, nhân ngày nghỉ anh đem những quả đạn đại bác bị lép đem về cùng một số bạn cùng tổ cưa ra để lấy thuốc nổ làm pháo đốt chơi trong dịp Tết sắp đến. Hậu quả: nhiều người thương vong.

Lần đầu tiên trong gần hai năm, chúng tôi được chuyển trại giữa ban ngày, Và một điểm khác nữa là chúng tôi được giao cho công an ”quản lý” (giam giữ.), Thành thật mà nói, dưới sự quản lý của bộ đội, chúng tôi không thấy quá khắc nghiệt vì họ cho chúng tôi thông thả đi lại. Nhưng khi chúng tôi rơi vào tay công an thì chúng tôi ý thức rõ thân phận tù của mình.

Nơi giam giữ mới của chúng tôi là Căn Cứ 6, Hàm Tân thuộc tỉnh Thuận Hải (hai tỉnh Bình Tuy và Bình Thuận nhập lại)., Đây là căn cứ pháo binh thứ 6 của sư đoàn 18  QLVNCH trước đó. Vùng này thường được gọi là Rừng Lá vì ở đây cây lá buông hay lá cọ mọc tràn lan.

Khi đoàn xe qua khỏi cổng vào bên trong, chúng tôi trông thấy những dãy nhà dài vách gỗ, mái tôn nằm song song. Thì ra công an đã cất sẵn những dãy nhà tù để cho chúng tôi ở. Mọi người tỏ ra bi quan: ngày về còn xa.

Mọi người xuống xe và tập họp giữa sân. Tôi nhìn thấy số sĩ quan biệt phái giáo chức như tôi trở lại khá đông. Ngoài ra qua những câu chuyện trao đổi với những bạn đồng tù mới, tôi biết nhóm chúng tôi được nhập với các sĩ  quan cảnh sát và nhân viên tình báo ở trại Suối Máu, Biên Hòa chuyển về.

Sau khi “biên chế” (phân bổ) tù thành những đơn vị K, B, A và mối B được dắt vào một căn nhà dài. Trong nhà hai bên là hai dãy sạp làm chỗ ngủ cho tù, cuối nhà là cầu tiêu. Ngay buổi tối đầu tiên, sau khi điểm danh bọn tù trong B tôi phải vào nhà dài để ngủ và cán bộ quản giáo khóa cửa ngoài. Tôi nghỉ, nếu ban đêm xảy ra hỏa hoạn thì bọn tù trong B tôi sẽ thành heo quay hết. Bọn công an coi tù xem tánh mạng của tù rẻ mạt.

Sáng hôm sau, trại lai biên chế một lần nữa thành các tổ lao động. Tôi được biên chế vào tổ mộc và được cử làm tổ phó. Công việc của tôi là giữ các dụng cụ mộc và khi tới nơi làm việc thì đo vẽ những mãnh gỗ để người khác cưa và ráp lại thành máng heo. Kể ra tôi cũng đươic nhàn nhã với công việc đó. Tổ trưởng tổ mộc của tôi là một anh nhân viên của phủ đặc ủy tình báo. Anh này là người ít học và tính nết nhỏ mọn, Về sau, khi tôi được thả về tôi gặp một vài người bạn đồng tù được thả sau tôi cho biết, anh tổ trưởng mộc của tôi về sau được trại cử làm trưởng trại cưa máy và anh bị tại nạn lao động nên mất một cánh tay.

Tôi và Vân ăn chung, nhờ Vân nấu ăn khéo nên tôi có những bữa ăn ngon với những thứ gia đình gởi vào.

Mỗi tối sau khi bị lùa vào nhầ dài và bị khóa bên ngoài, trước khi đi ngủ nhà trưởng theo lệnh cán bộ cho một người đọc những tin tức trong báo Nhân Dân, Quân Đội Nhân Dân và Sài Gòn Giải Phóng cho mọi người nghe. VÌ tôi có giọng tốt nên thường bị chỉ định đọc báo. Những bài báo sặc mùi tuyên truyền, láo khoét và nhàm chán với nhưng từ ngữ  được lặp đi, lặp lại làm cho mọi người rơi vào giấc ngủ sâu sau một ngày lao động vất vả trước khi tôi chấm dứt bài đọc.

Trong những hình phạt vì vi phạm nôi quy ở đây: đào gốc cây cọ là một hình phạt tù cải tạo sợ nhứt vì rễ cọ ăn rất sâu trong lòng đất. Tôi cũng một vài lần nếm mùi đau khổ với hình phạt này.

Ở đây, trại nằm trên tuyến đường Phan Thiết-Sài Gòn nên chúng tôi được ăn cá ngừ thường xuyên. Cũng vì đó mà bệnh ghẻ xảy ra lan tràn. Mọi người trong trại đều dùng chung một giếng nước nên sự truyền nhiểm bùng phát rất mạnh. Tôi không tránh khỏi việc bị lây bệnh và rất khó chịu với những vết ghẻ lở, ngứa ngáy khắp người.

Tại đây, vợ con tôi có được một lần thăm nuôi tôi. Hôm đó tôi đang đo vẻ trên những tấm gỗ thì trông thấy vợ con vào, Chúng tôi không được tiếp xúc nhau vì chưa đến giờ thăm nuôi. Vợ tôi chỉ tôi cho con tôi thấy và bảo con tôi gọi tôi vì lúc này nó đã biết nói bập bẹ. Tuy nhiên, miệng nó gọi “ba ơi” nhưng mắt nó nhìn quanh quất vì có biết ba nó là ai trong số những người tù đang làm việc. Nhìn qua hàng rào, có lẽ vợ tôi trông thấy cái quần tôi có những miếng vá không khéo tay nên nàng chảy nước mắt.

Một lát sau hết giờ lao động, tôi chạy vội về trại sửa soạn dung nhan để lên nhà thăm nuôi gặp vợ con.

Vừa ăn ngấu nghiến các bánh trái vợ đem lên, vừa nựng nịu thằng con tôi nghe vợ tôi kể chuyện sinh hoạt của nàng trong những tháng ngày không có tôi. Càng nghe tôi càng thương cảm cho nỗi nhọc nhằn của một thiếu phụ trẻ phải gánh trách nhiệm cây cột chính của gia đình. Nàng phải buôn tảo bán tần để lo cho con và nuôi chồng. Vợ tôi kể khi đám đàn bà vào cỗng để thăm nuôi người thân thì bọn công an gác cỗng xì xào: “sao vợ của bọn sĩ quan ngụy đi cải tạo người nào cũng đẹp”

Một hôm, một số tù cải tạo chúng tôi được đưa lên xe đi lao động ‘đột xuất” (bất ngờ, không dự tính trước} ở Ngả Ba Ông Đồn. Tại đây chúng tôi phụ trách xuống cát và đá xanh từ trên những xe vận tại. Hình như  trại sắp xây dựng những nhà giam  mới. Tại đây, lần đầu tiên chúng tôi gặp hai loại tù mới: tù phục quốc và tù vượt biên. Qua tìm hiểu tôi được biết tù phục quốc là những người bị bắt vì tham gia những tổ chức có vũ khí chống lại nhà cầm quyền cộng sản. Năm 1975 khi còn ở trại Long Khánh qua loa của trại truyền tin từ đài phát thanh “Sài Gòn Giải Phóng”: tin các vị linh mục ở nhà thơ Vinh Sơn cùng một số quân nhân của QLVNCH nổi lên chống đối Cộng Sản bằng vũ khí. Tuy không thành công nhưng tên tuổi vủa những người anh hùng đó đã đi vào lịch sử. Tôi đã không cầm được nước mắt khi hay tin họ bị bắt và đem ra xử với nhiều bản án tử hình. Còn tù vượt biên thì tôi được giải thích là những người trốn ra khỏi nước hoặc bằng đường bô qua ngỏ Cao Miên hay đường biển qua Biển Đông và không may bị bắt lại.

Một buổi sáng, khi tù các nhà tập họp ngoài sân thì tôi ngạc nhiên khi thấy nhiều cán bộ công an xuất hiện trước chúng tôi. Khi hàng ngũ tù nhân đã ổn định thì cán bộ trại trưởng, một ông già khoảng 60 tuổi, cho chúng tôi biết hôm nay có một loạt biên chế mới, một đồng chí công an sẽ đọc tên những người sẽ được chuyển qua nhà mới. Tôi có linh cảm những người được đọc tên sẽ được thả về. Trong số những người được đọc tên có Nghiêm Dũng, Vui và Vân nhưng không có tên tôi. Khi những người có tên trở về chỗ ở lấy đồ đạc đem qua chỗ mới, tôi nhờ ba người bạn đồng tù thân thiết chuyển lời nhắn của tôi về cho vợ tôi một khi được ra khỏi trại.

Ngày hôm sau, những người được gọi tên hôm qua từ nhà dài mới trú ngụ hôm qua, khăn gói ra tập hợp ngoài sân. Sau khi cán bộ công an điểm danh xong, họ đứng lên và được cán bộ công an dẫn ra cổng trước đôi mắt thèm thuồng của những người tù còn lại. Ít lâu sau tôi nhận được thơ vợ tôi cho hay, Dũng, Vân và Vui có ghé nhà gởi lời nhắn tin của tôi đến nàng. Vợ tôi cho hay ba người bạn của tôi được thả về đã được cho dạy học lại vì các trường học đang thiếu thầy giáo. Nàng nói hy vọng tôi sẽ được thả ra một ngày không xa với lý do tương tự.

Thật vậy, đầu tháng 9 năm đó tôi được thả ra sau hai năm ba tháng trải qua bốn trại tập trung cải tạo.

(Còn tiếp)

 

23 Tháng Ba 201712:47 CH(Xem: 10900)
Tiếc thay, Bảo Đại trên thực tế đã không bao giờ trực tiếp điều hành chính phủ trong vai trò Thủ tướng. Và như thường lệ,
18 Tháng Ba 201711:04 CH(Xem: 18345)
Cám ơn nhạc sĩ Nguyên Phan đã khoác áo Hoàng Hậu cho những lời thơ dễ thương của Tưởng Dung. Và với người viết cùng một số bạn bè trong nhóm “trà đạo” đang tâm đắc thả hồn ngồi nghe “lời ru bình yên”
18 Tháng Ba 201710:55 CH(Xem: 18882)
Phượng trên cành nói gì với gió Một thời để nhớ một thời xa Mưa học trò ngang qua cửa lớp Mắt em buồn có phải vì ta!
18 Tháng Ba 20178:44 SA(Xem: 16550)
Tháng ba xa ngút ngàn ấy anh đi Bỏ lại em và vùng quê bom đạn Rẫy mía lau nhuộm hoàng hôn tím ngát Rặng tre già run rẩy gió lao xao.
18 Tháng Ba 20178:36 SA(Xem: 16646)
Có anh rồi ngày tháng đẹp như tranh… Lãng đãng như sương… ầm ào như sóng… Tình yêu anh mênh mang biển rộng Có anh rồi cứ ngồi nghĩ bâng quơ!
18 Tháng Ba 20171:38 SA(Xem: 17528)
... kể từ ngày Én nhanh nhẹn Bùi Nhật Tiến đặt tay lên Đoàn kỳ đọc lời tuyên hứa – tinh thần hướng đạo dường như đã trở thành hơi thở của cuộc đời anh.
17 Tháng Ba 201711:48 CH(Xem: 17397)
Thôi còn đâu những tháng ngày, Có Xuân, có nắng làm say lòng mình? Ở đây cây cỏ vô tinh Em nghe hạnh phúc ko6ng hình thoảng bay
17 Tháng Ba 201711:58 SA(Xem: 17209)
Tháng ba ngọn cỏ đong đưa Nắng Xuân nhẹ bước chân vừa lối quen Xuân phân đánh lửa tối đèn Thanh minh trời sáng cỏ mềm đạp thanh...
17 Tháng Ba 201711:39 SA(Xem: 17834)
Ai có hiểu cho lòng ai thương cảm? Xót xa nhìn đất nước quá điêu linh Mong sao nắng bình minh, đời tươi sáng Để muôn dân êm ấm… sống thanh bình
16 Tháng Ba 20171:22 CH(Xem: 18701)
Tưởng rằng Xuân đến hết Đông, Sáng nay thấy tuyết mênh mông đầy trời. Nhìn hoa ủ rũ tơi bời, Xót thương hoa thắm cuộc đời truân chuyên.
16 Tháng Ba 20171:15 CH(Xem: 9079)
Tôi nhận xét là trong giai đoạn từ 1947 trở đi, ông Bảo Đại mới bày tỏ một sự quan tâm đặc biệt đến chính trị mà trước đây ôngi xem ra lơ là.
11 Tháng Ba 201711:27 CH(Xem: 11875)
Hình như Phương Dung cũng đang ở một nơi nào đâu đó thầm lặng chào Thầy, chào các anh chị lần cuối với nụ cười ngây thơ của một thuở Ngô Quyền?
11 Tháng Ba 20171:26 SA(Xem: 17990)
Giờ hồi tưởng lại, tôi thầm cảm ơn những “nhân vật kỳ tài” trong gia đình Hướng Đạo Biên Hòa xưa. Anh chị đã trao tặng cô em cơ hội, được tung tăng vui đùa thỏa thích trong thế giới trẻ thơ…
11 Tháng Ba 201712:40 SA(Xem: 17764)
Sáng: Chạy vào Yahoo, check mail lúng túng. Bạn bè hiện ra, lời chúc thân thương. Những người bạn thân ở khắp muôn phương Tình ảo thật, vấn vương ngày sinh nhật
10 Tháng Ba 201711:43 SA(Xem: 18935)
Ly cà phê đã cạn Đau đáu một dòng sông Sông sao lắm thác ghềnh! Bao giờ ra biển lớn? Ly cà phê đã cạn Sao nỗi nhớ vẫn đầy
10 Tháng Ba 201711:35 SA(Xem: 17790)
Đứng bâng khuâng ngắm cành hoa chớm nụ Từng cánh nhung chúm chím hé môi cười Nghe xa xa, chập chùng cơn sóng vỗ Đàn hải âu tung cánh phía chân trời
10 Tháng Ba 20171:25 SA(Xem: 14485)
. Xã hội bây giờ tiến bộ nhiều mặt. Người phụ nữ đã được sống xứng đáng với vai trò của mình. Nhưng còn biết bao người phụ nữ trên thế giới vẫn chịu thiệt thòi, đau khổ vì những hủ tục trên xứ sở của mình.
09 Tháng Ba 20171:12 CH(Xem: 15797)
Tháng ba lòng buồn tái tê Đất bằng sóng cuộn tư bề lửa binh Tan rồi giấc mộng cuồng chinh Mùa Xuân dấu mặt rập rình nhớ thương...
09 Tháng Ba 20171:05 CH(Xem: 19356)
Đêm nào mình thăm Phố Cổ Hội An Tên sông Hoài làm đôi ta thêm nhớ Sông không đủ dài cho đêm trăn trở Đã xa đâu sao nhớ cứ thêm đầy?
09 Tháng Ba 201712:52 CH(Xem: 17513)
Thân cát bụi, trở về cát bụi, Mớ tro tàn, theo sóng biển nhấp nhô, Đời phù du, kiếp sống vô thường, Buông thả hết, chúc Ông đi... đến nơi... Ông muốn đến!
09 Tháng Ba 201712:44 CH(Xem: 17132)
Ta mơ trở ngược dòng đời, Những ngày thân ái thuở thời học sinh. Mùa Xuân đón Tết linh đình, Phố phường tấp nập Ta, Mình rong chơi.
04 Tháng Ba 20174:36 CH(Xem: 18596)
sống trọn cho nhau từng phút tình yêu không chỗ bắt đầu tình yêu không hồi kết thúc vườn xuân miên viễn nhiệm mầu.
04 Tháng Ba 20174:22 CH(Xem: 15313)
Tin cây cầu Gành bị gãy hai nhịp làm con tim của những người sinh trưởng tại Biên Hòa hay những ai từng làm việc tại thủ phủ miền Đông này không tránh khỏi đau nhói.
03 Tháng Ba 201712:26 CH(Xem: 28521)
Có nhiều món ăn bình dân được làm từ dế như: dế rang muối ớt, dế nướng than hồng, dế chiên nước mắm, dế kho tiêu hay dế trộn gỏi v.v…
03 Tháng Ba 201712:26 CH(Xem: 18002)
Đếm mùa xuân trôi qua bằng nhung nhớ Trên cội mai vàng, trên cỏ xanh non Hoa vàng cỏ xanh chan hòa rực rỡ Sao tay ta mười ngón mãi u sầu.
03 Tháng Ba 20171:43 SA(Xem: 16019)
Bác đi bình yên nghe Bác, Bác đã là một người lính gương mẫu, một người con hiếu, một người chồng tốt, một người cha toàn hảo.
03 Tháng Ba 201712:22 SA(Xem: 9535)
Người viết chỉ ghi chép và hệ thống lại quá trình hình thành – phát triển phong trào hướng đạo Biên Hòa, từ những lời kể theo trí nhớ của những cựu hướng đạo sinh.
02 Tháng Ba 201710:24 CH(Xem: 18317)
Tháng ba hoa bưởi vời trông Hương thơm tinh khiết ngập lòng yêu thương Chở hoa đi khắp phố phường Mưa Xuân lất phất nhượng đường em qua...
02 Tháng Ba 20171:39 CH(Xem: 16984)
Làm sao giữ được những làn hương Thuở mới yêu nhau đẹp lạ thường Hương vị ngọt ngào như mật ấy Nhẹ nhàng quyến rũ khắp ngàn phương
02 Tháng Ba 20171:34 CH(Xem: 16723)
Xôn xao ngọn gió xuân mời gọi Tí tách bên hiên giọt mưa Xuân Thì thầm bên tai lời mật ngọt Yến oanh trao đổi khúc ái ân
02 Tháng Ba 20171:20 CH(Xem: 17452)
Mưa Xuân lất phất ngoài trời, Cho cây đơm lộc cho đời thắm tươi. Đưa ta về tuổi đôi mươi, Đời không băng giá miệng cười đắm say.
02 Tháng Ba 20171:07 CH(Xem: 9152)
Sự chia rẽ là mầm mống của sụ bị lệ thuộc làm suy yếu tiềm lực dân tộc. Nhìn trong nước hiện nay cũng như ở hải ngoại, chúng ta đều thấy có chung mẫu số: sự chia rẽ và phân hóa.
25 Tháng Hai 201711:45 CH(Xem: 18476)
Đối với tập thể VN còn nhiều ưu tư đến đất nước thì nay rất hoan hỉ thấy chính phủ TT Trump đã chuẩn bị ngay sau khi đắc cử kế hoạch đối phó với Trung Cộng tại Biển Đông.
25 Tháng Hai 201711:40 CH(Xem: 20141)
Mừng ngày Dương lão có trên đời Ân Phước gần kề tám chục thôi Nền nếp duy trì câu thệ ước Gia phong gìn giữ chữ giao bôi Văn thơ lai láng tràn muôn chốn Ý tứ dồi dào trải khắp nơi
25 Tháng Hai 201710:29 SA(Xem: 19397)
Theo tôi, trong Duyên Anh có hai con người. Nếu muốn cũng có thể bảo rằng hai con người đó tượng trưng cho hai mặt tốt và xấu của Duyên Anh.
25 Tháng Hai 201712:29 SA(Xem: 16727)
Dù sao tôi cũng đã thỏa mãn được ước mơ "Một lần viếng thăm xứ sở của Thái Dương Thần Nữ khi mùa hoa Anh Đào nở rộ"
25 Tháng Hai 201712:16 SA(Xem: 10724)
Thế là xong kiếp người. Khóa 8 CHS NQ BH là lại vắng thêm người bạn....Xin họp mặt năm sau, 2018, không có chiếc ghế trống vắng nào nữa...
24 Tháng Hai 20173:16 CH(Xem: 15636)
Sau hơn 40 năm dài xa cách, sáng thứ Bảy 18/02/2017 thầy Phạm Tấn Bình từ nước Mỹ trở lại Biên Hòa thăm học trò xưa.
24 Tháng Hai 201712:33 CH(Xem: 17730)
Thư gửi đi…em tự nhủ với lòng Người đã xa…xa tận cùng góc bể Buổi xuân về rưng rưng mắt lệ Áng mây buồn tím ngắt nhớ thiên thu
24 Tháng Hai 201712:22 CH(Xem: 17195)
Tháng giêng rồi sẽ đi qua Những ngày Xuân ấm lượt là ngủ say Tháng hai thức giấc trên tay Nắng khô hanh lại tìm hoài giọt mưa.
22 Tháng Hai 201712:37 CH(Xem: 9676)
Gửi người bạn đã ra đi, Lòng buồn chất ngất viết chi bây giờ? Nghe tin Bạn mất đâu ngờ, Thất tuần của Bạn Ta giờ chia xa.
22 Tháng Hai 201712:06 CH(Xem: 17180)
Trong dịp ở Hà Nội, Bảo Đại đã có dịp đọc những tài liệu liên quan đến cuộc đời hoạt động của Hồ Chí Minh do Vũ Trọng Khanh,
17 Tháng Hai 201712:24 SA(Xem: 17490)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: XUÂN MỘNG - Lam Phương -- Hợp Ca: Thanh Trúc & Như Loan) Kiều Oanh thực hiện youtube
16 Tháng Hai 201711:24 CH(Xem: 17355)
Gìn giữ và tạo thêm công việc làm tốt ở Mỹ thì hợp lý, có nhiều lợi ích, mau chóng và được lòng dân hơn là mang sweet shop trở lại Mỹ
16 Tháng Hai 201711:12 CH(Xem: 16080)
Con gà điều không còn đem tiền bạc về cho lão nữa rồi. Nó đã... lên mây như lão từng khoác lác. Thế là "Giấc Mộng Kê Vàng" (*) của lão xem như chấm dứt rồi !!!... ./.
16 Tháng Hai 20171:22 CH(Xem: 18734)
Xuân không thắm nụ hoa vàng Mùa xuân hoa trắng ngỡ ngàng xiết bao Đón xuân ta những tuôn trào Bao nhiêu dòng lệ thương đau suốt đời
15 Tháng Hai 20179:00 CH(Xem: 14333)
Bạn bè lâu ngày không gặp, hôm nay cũng là dịp để vui vẻ bên nhau, tiệc tàn mà vẫn còn lưu luyến lúc chia tay ...
15 Tháng Hai 20171:43 CH(Xem: 17581)
Ngày Valentine, đứng trước cửa hàng hoa... Những đóa hoa tươi trông mượt mà, Màu đỏ cho đời thêm sắc thắm, Tô điểm cho ngày "Yêu" thiết tha.
15 Tháng Hai 20171:37 CH(Xem: 17318)
Vậy thì cứ xa... cứ xa... cứ xa nhé: Tình yêu vô vọng và tình bạn mù khơi, tít tắp của tôi ơi!
15 Tháng Hai 20171:28 CH(Xem: 17845)
Đời người quý một chữ tình, Công Cha nghĩa Mẹ nuôi mình tới nay. Bảo ban dạy dỗ tình Thầy, Gia đình bè bạn những ngày bên nhau.
15 Tháng Hai 201712:10 SA(Xem: 10614)
Hôm nay họp mặt mừng vui Bốn mươi bằng hữu ngọt bùi bên nhau Thời gian thắm thoát qua mau Năm tư năm đã đậm màu gió sương.
14 Tháng Hai 20171:27 SA(Xem: 15618)
Mấy chục năm dài dằng dặc trôi qua, anh và nàng mới kết nối xong sợi tơ hồng đứt đoạn nhiều phen. Cám ơn Trời- Phật- Chúa đã ban phước lành cho cả hai.
10 Tháng Hai 201710:55 CH(Xem: 14598)
Cám ơn hội AHBH đã tổ chức một ngày họp mặt nhiều nghĩa đầu năm. Chúc cho hội nhà càng ngày càng vững mạnh.
10 Tháng Hai 20177:33 CH(Xem: 20061)
Hình ảnh cuối cùng của Phương Dung đọng lại trong tôi, là bạn tôi vẫn xinh tươi – duyên dáng – đẹp rạng ngời …
10 Tháng Hai 201712:08 CH(Xem: 18073)
Mùa xuân dang rộng tay Nối liền trời và đất Bằng muôn hoa khoe sắc Chao cánh én lượn bay
10 Tháng Hai 201711:55 SA(Xem: 17176)
Hội ngộ, mừng Xuân tiệc tưng bừng... Những bản hùng ca, đôi mắt rưng, Biên Hòa hiện về thời chinh chiến, Trao nhau tình thân ly rượu mừng.
10 Tháng Hai 201711:40 SA(Xem: 17591)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Liên Khúc "Mùa Xuân Đầu Tiên" Tuấn Khanh-Văn Cao - Hương Lan & Ánh Tuyết trình bày
10 Tháng Hai 201711:30 SA(Xem: 17357)
Mỗi năm họp mặt có lần Đầu năm gặp gỡ nắng Xuân gọi mời Bạn bè còn ngần ấy thôi Năm mươi năm đã tóc trôi muộn phiền.
10 Tháng Hai 201711:25 SA(Xem: 15777)
Dân ở cái xóm chài ven biển này ghét cay ghét đắng con gà nòi lông điều (đỏ) của tay tư Nhị lắm! Ở nơi khác nào đó có lẽ họ đã tìm cách... thịt nó rồi!
09 Tháng Hai 20171:01 CH(Xem: 18470)
Thướt tha ngàn xuân mới, Dáng ngọc, nét son tươi, Cùng nhân gian hò hẹn, Vui cho thỏa đất trời...
09 Tháng Hai 201712:49 CH(Xem: 17613)
Xuân về rồi tiễn Xuân đi, Mỗi Xuân thêm tuổi ước chi trẻ nhiều. Đầu Xuân xin chúc đôi điều, Thân tâm an lạc xế chiều tha hương.
09 Tháng Hai 201712:36 CH(Xem: 11676)
Những đau thương của Huế không bút nào tả hết. Có một gia đình Huế, trong biến cố đài phát thanh Huế đã mất đi một người con, hai người cháu.
03 Tháng Hai 20172:19 CH(Xem: 18989)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức NHỚ MỘT CHIỀU XUÂN - Nguyễn Văn Đông - Hà Thanh trình bày Kiều Oanh thực hiện youtube
03 Tháng Hai 20173:33 SA(Xem: 16396)
Thế nào là Xuân Xuất Thế Gian? Đó là Mùa Xuân không sinh không diệt. Chất Xuân vượt ra ngoài cảm xúc của con người,
03 Tháng Hai 201712:11 SA(Xem: 17624)
Cám ơn đời, cho tôi mỗi sáng là một nụ cười đón chào ngày mới Cám ơn các con, các cháu luôn yêu thương và kính trọng.
02 Tháng Hai 20173:47 CH(Xem: 23316)
hôm nay đầu năm mới em dậy sớm hơn nè… cùng anh đi lễ Phật.. chờ em một chút nhe… em ngồi trước gương soi một chút thôi… điệu đàng muốn vẽ thêm màu mắt… màu mắt nâu dịu dàng
02 Tháng Hai 20172:32 CH(Xem: 17529)
Xuân đi Xuân đến trong đời, Tình Xuân vẫn thắm như thời trẻ thơ. Nàng Xuân tươi đẹp trong mơ, Mai, Đào, Huệ, Cúc nguồn thơ Xuân tình...
02 Tháng Hai 20174:27 SA(Xem: 17001)
Chiều nay mưa nặng hạt rơi Sáu ngày Tết nhớ cuốn trôi muộn phiền Em còn vui hết tháng giêng Dư âm ngày Tết Xuân viền mến thương.
02 Tháng Hai 20172:23 SA(Xem: 15065)
Còn chưa đầy 3 ngày nữa, cuộc họp mặt thường niên đầu năm của Hội Ái Hữu Biên Hòa khai mạc. Nhà hàng Paracel Seafood sẽ chào đón hàng trăm đồng hương Biên Hòa về tham dự.
02 Tháng Hai 20171:37 SA(Xem: 24315)
Còn đường em cứ việc đi, Em theo đường tắt anh thì vòng quanh, Vượt qua cõi tạm đua tranh, Bến mê hỷ nộ chạm ranh đôi bờ,
01 Tháng Hai 20172:38 CH(Xem: 17508)
Phượng bay lên một khoảng trời thinh lặng, Chốn hư vô chào đón chị đầu xuân. Mai nở vàng nhưng bóng ai thấp thoáng, Ẩn hiện về trong giấc mơ mùa xuân.
01 Tháng Hai 20172:22 CH(Xem: 17004)
Một điều cần ghi nhận là trong Hồi ký Le Dragon d’Annam của Bảo Đại. Ông không đả động gì đến chuyện tịch thu tài sản cả.
27 Tháng Giêng 20174:43 SA(Xem: 10073)
Nhân dịp thầy Phạm ngọc Quýnh đến San Jose ăn Tết với gia đình Quỳnh Thư và cũng qua lời nhắc nhở của thầy Hiệp đến anh Xương
27 Tháng Giêng 20174:34 SA(Xem: 17658)
Tuổi gà thì phải bươn chải để kiếm ăn nhưng cũng không cực nhiều, và cuối cùng thì cũng tai qua nạn khỏi. Không biết những điều tiên đoán về tương lai định mệnh theo 12 con giáp này có đúng không
27 Tháng Giêng 20174:27 SA(Xem: 17643)
Tết xưa xa ngái. Ký ức ở trong tôi nên chỉ là gang tấc, mà cớ gì tôi cứ mãi miết vòng vèo, lan man nhặt từng bước chậm ... Có gì đâu, ngày còn thơ ... tôi đi chơi tết chút mà!
27 Tháng Giêng 20174:12 SA(Xem: 19280)
Những con gà Việt Nam ở rất xa quê nhà vẫn chưa bao giờ quên quê cha đất tổ, ngày Tết bên tai lúc nào cũng văng vẳng tiếng vó ngựa Quang Trung của mùa Xuân Kỷ Dậu 1789.
26 Tháng Giêng 201710:47 CH(Xem: 17426)
Nao nao đông hết lại thêm buồn Dẫu có bên trời sợi nắng vương Lầm lũi rặng xoan đà trụi gốc Trần phơi làn thủy mới trơ nguồn
26 Tháng Giêng 201710:38 CH(Xem: 17737)
Em gánh mùa xuân gởi chốn nào? Môi hồng cười mỉm nụ xôn xao Ngoài vườn hoa nở bừng hương sắc Ong bướm rập rờn nhẹ cánh chao
26 Tháng Giêng 201710:30 CH(Xem: 17570)
Xuân Đinh Dậu, chúc mọi người vui hưởng Một mùa Xuân an lạc, vạn điều may Sang năm mới, hạnh thông, đầy sức khỏe Nơi xứ người cùng nhắp chén men say
25 Tháng Giêng 20171:50 CH(Xem: 17335)
Tuổi Xuân thuở đó xa mờ, Đầu xanh giờ bạc, mắt giờ kém tinh. Nhớ ngày còn tuổi học sinh, Lang thang khắp chốn thỏa tình rong chơi.
25 Tháng Giêng 20171:43 CH(Xem: 17884)
Chiều đứng trên cầu nhìn qua thành phố, Đèn đã lên... đủ cở, đủ màu. Một đêm bắt đầu, ôi đẹp làm sao! Biên Hòa thân thương dâng trào sức sống.
25 Tháng Giêng 20171:38 CH(Xem: 16054)
CHÚC vui Xuân thắm đến mọi nhà MỪNG ngày nắng ấm đất nở hoa NĂM cũ đã qua cùng thắng lợi MỚI đó một năm đã thấy già.
25 Tháng Giêng 20171:31 CH(Xem: 8003)
Bài báo trên tờ Trường An, xuất bản tại Huế trong dịp này càng tường thuật đầy đủ bao nhiêu, càng đánh bóng Đức Hòang Thượng bao nhiêu càng cho thấy nó dơ dáy, thối tha bấy nhiêu!
21 Tháng Giêng 20177:09 SA(Xem: 30784)
Phụ Lục: Toàn bộ bài diễn văn nhậm chức của Tổng Thống Donald Trump."Và đúng vậy, cùng nhau, chúng ta sẽ làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại".
20 Tháng Giêng 201711:23 CH(Xem: 22774)
Website Ngô Quyền Mái nhà ấm êm. Văn thơ trao đổi. Không quên gửi tới Một bài thật hay. Đủ mọi đề tài Về Ban Biên Tập Tháng 7/17 họp mặt. Tuyển tập phát hành Hưởng niềm vui chung Ngô Quyền Trung học.
20 Tháng Giêng 201710:02 CH(Xem: 16208)
Gửi tặng cho nhau một bài thơ. Tình Xuân dào dạt ý mong chờ. Về lại Biên Hòa, Cù Lao Phố. Ngô Quyền ngày ấy, thuở mộng mơ.
20 Tháng Giêng 20179:08 CH(Xem: 17090)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức MÙA XUÂN NÀO LÀ TA VỀ -- Nhạc Lam Phương--Hợp Ca:Thái Châu, Hương Lan; Phương H. Quế Kiều Oanh thực hiện youtube
20 Tháng Giêng 201712:54 CH(Xem: 17682)
Trời đã vào xuân! Trời đã vào xuân! Sáng nay ùa về cơn gió chướng Ngõ vắng thênh thang mỏng manh làn sương sớm Những nụ mai e ấp ngỡ ngàng
19 Tháng Giêng 20171:10 CH(Xem: 24029)
Anh nằm đó muôn đời không tiếc nuối, Vầng trăng xưa vẫn sáng, ánh trăng vàng. Khuyết một chút trăng đưa tiễn anh đi, Chút hoài niệm về một ngày xa khuất.
19 Tháng Giêng 20171:02 CH(Xem: 18375)
Cây bên đường trơ cành như những bộ xương! Đứng lặng lẽ mặc tình sương tuyết phủ! Mùa Đông ở đây không có gì thích thú! Chỉ có nỗi buồn hoài vọng cố hương!
19 Tháng Giêng 201712:57 CH(Xem: 16630)
GÀ kêu cục tác thanh âm VÀNG lên ánh mắt âm thầm nhớ nhung GÁY vang trời đất mông lung SÁNG trong hơi thở bão bùng nắng mưa.
19 Tháng Giêng 201712:49 CH(Xem: 18781)
Quê hương xứ Bưởi yêu ơi! Bao năm cách trở đôi nơi chưa về. Dòng sông tuổi nhỏ tóc thề, Tìm đâu thấy nữa, não nề nhớ thương. Hè về kỷ niệm còn vương, "1" Nhớ Hoa Phượng đỏ cổng trường ngày xưa."2"
19 Tháng Giêng 201712:46 CH(Xem: 19373)
Dù ai buôn bán đâu đâu, Mười hai tháng tới, nhớ về Hui Ton. Dù ai buôn bán trăm nghề, Mười hai tháng hai, rủ nhau mà về.
19 Tháng Giêng 201712:43 CH(Xem: 8227)
Sau vụ từ chức của Trần Trọng Kim, con thuyền chính trị Việt Nam quốc gia hẳn là sẽ chìm. Dân chúng nói chung cảm thấy hân hoan vui mừng ...
19 Tháng Giêng 201712:19 CH(Xem: 28310)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để thưởng thức MÙA XUÂN LÁ KHÔ - Nhạc Trần Thiện Thanh - Thảo Sương trình bày
18 Tháng Giêng 201711:46 SA(Xem: 16423)
Dù ủng hộ hay chống đối, tất cả mọi người đều phải nhìn nhận Donald Trump là một con người khác thường theo cả hai hướng, tích cực (phi thường) và tiêu cực (tầm thường).
14 Tháng Giêng 201711:29 CH(Xem: 17440)
Khép, mở ... cửa ngõ trần gian miệt mài ngàn năm vẫn vậy khép lại nơi này, mở ngõ nơi kia và cứ thế làm cho trần gian ồn ào tiếng cười tiếng khóc
14 Tháng Giêng 20171:04 CH(Xem: 19241)
Gia đình tan nát lầm than, Làm sao giải quyết dân oan đầy đường. Mọi người sống với yêu thương, Như trong giấc ngủ em đương say nồng.
14 Tháng Giêng 20179:35 SA(Xem: 18268)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh TAN VỠ - Nhạc Lam Phương - Mỹ Thể trình bày Kiều Oanh thực hiện youtube
14 Tháng Giêng 201712:09 SA(Xem: 18259)
Người đi hồi tháng chạp, mưa Tôi về bến cũ, sông xưa lở bồi Mà như trời đất và tôi Vẫn còn trăm mối nợ đời trả vay