Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Trần Diệu Hương - CON GÀ CỤC TÁC LÁ CHANH

27 Tháng Giêng 20174:12 SA(Xem: 19280)
Nguyễn Trần Diệu Hương - CON GÀ CỤC TÁC LÁ CHANH

                                CON GÀ CỤC TÁC LÁ CHANH

                                                  Nguyễn Trần Diệu Hương

 GA

Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, người ta hồi cư, về lại quê cũ, nhà của mình, với khuôn mặt nặng trĩu ưu tư. Tụi con nít cũng cảm nhận được đổi thay quá lớn,  nỗi lo lắng của cha mẹ mình, chợt ngoan hơn. Đứa lớn chăm đứa nhỏ, chơi với nhau bằng lá cây, hộp lon, bằng trái trứng cá, trái ổi non… bằng bất cứ cái gì lượm được quanh mình, không dám đòi hỏi một điều gì ở cha mẹ như ngày trước.

 

Bây giờ thì không còn xe lửa chạy pin, búp bê biết chớp mắt... Những thứ đó đã theo nhau ra chợ trời đổi lấy những ký gạo màu đã ngả vàng, chắc không phải đến từ các vựa lúa của miền Tây gạo trắng nước trong. Đến thức ăn tinh thần cũng không còn, những quyển truyện tranh vô tội có mấy anh chàng "xì trum" da xanh (cả một họ hàng nhà Tí đã đi vào lòng của hầu hết con nít ở miền Nam trước tháng 4 năm 1975) cũng bị tịch thu. Dĩ nhiên mấy bộ Thiếu nhi, Tuổi hoa đóng bộ thì "tội" lớn hơn nhiều nên bị nhân viên phường, khóm mang băng đỏ đến lấy hết. Đồ chơi không còn, món ăn tinh thần cũng bị lấy mất, món ăn vật chất không đủ lấp đầy cái bao tử đang sức lớn, tụi con nít thẩn thơ, ngơ ngác đến tội nghiệp!

 

Trường học mở cửa lại vào giữa tháng 8, mùa Trung Thu đầu tiên trẻ con miền Nam không có lồng đèn, không có bánh dẻo, bánh nướng. Mà cũng không sao, các em bé miền Nam tự dưng mất cha - khi gần một triệu người đàn ông vào trại cải tạo-  phải chịu quá nhiều mất mát, quên đi mùa trăng rằm năm 1975 không còn gì hết, không có cả chị Hằng, không biết vì bị mây che, hay đang nấp sau mây mù vì không nở nhìn trẻ con miền Nam đang trưởng thành một cách tội tình như một trái non chín sớm.

 

 

Trường lớp cũng thay đổi đến lạ, bạn bè một nửa biến mất, không biết di tản, mất tích, hay đi "kinh tế mới", chỗ trống đó được điền vào bằng những khuôn mặt lạ, từ ngoài Bắc vô, từ các trường khác chuyển về. Như câu ngạn ngữ "ngưu tầm ngưu, mã tầm mã", những khuôn mặt cũ của lớp ngồi dạt về bốn bàn cuối lớp, càng xa tầm nhìn của mấy thầy cô mới đổi về từ miền Bắc càng tốt. Nhóm học trò con em của "bên thắng cuộc" ngồi ở mấy bàn đầu, hăng hái phát biểu, mỗi lần muốn nói, giơ cả bàn tay, chứ không phải chỉ một ngón tay trỏ như học trò trong Nam. Ở giữa lớp có một, hai cái bàn bỏ trống như một khoảng cách không thề lấp đầy.

 

 

Vài hôm sau, thầy giáo san bằng khoảng cách đó bằng cách cho xếp chỗ lại, ngồi xen kẻ với nhau để dễ hòa đồng, đoàn kết. Nhưng đó chỉ là bị bắt buộc, giờ ra chơi, học trò miền Nam tụ họp dưới gốc cây dương phía sân sau, học trò miền Bắc quay quần dưới gốc cây bàng ở sân trước. Khoảng cách không gian rộng hơn, không phải chỉ là mấy cái bàn bỏ trống mà là một phòng học trống trơn, như cái đầu trắng xóa của học trò miền Nam khi nghĩ đến thân nhân đang ở trong lao tù cải tạo.

 

 

Sân trường bây giờ không còn trắng màu học trò nữa vì học trò cuối thập niên 70 đến đầu thập niên 90, không còn mặc đồng phục, không có phù hiệu. Ngay cả các cô giáo cũng không còn đi dạy với tà áo dài truyền thống của phụ nữ Việt Nam. Học trò miền Nam có quá nhiều cái để nhớ, nhất là màu trắng tinh khôi của học đường.

 

Tóc thề con gái cũng không được xỏa dài để bay theo gió. Bà hiệu trưởng mới, một cán bộ giáo dục từ ngoài Bắc vô, bắt buộc nữ sinh trong trường cột tóc, không cho xỏa tóc, (hinh như để những bím tóc của nữ sinh miền Bắc mới chuyển vô Nam khỏi lạc lỏng?)

 

Mỗi đầu giờ học, sau giờ đọc báo Nhân dân (thường là một đoàn viên Thanh niên CS đọc), cả lớp ngồi im lặng, âm thanh vô từ lỗ tai này, bay qua lỗ tai bên kia, tan vài hư không, chẳng lưu lại được chữ nào trong đầu. Cả lớp lặng lẻ ngồi ôn bài, hay thả hồn lang thang ngoài cửa lớp. Sau đó còn có mục hát tập thể trước khi học giờ đầu tiên (đã bị đổi thành tiết đầu tiên), vừa quái dị, vừa lạ lẫm với học trò miền Nam.  Học trò miền Nam đã tinh quái đổi lời dù chỉ đổi trong tư tưởng của mình, không dám hát lớn.

Chẳng hạn "Như có bác Hồ trong ngày vui đại thắng" thành "Không có cái gì sau ngày ta bại mất".

 

Vậy mà các đoàn viên thanh niên CS trong lớp đã “báo cáo” với các Thầy Cô:

 

"Các bạn miền Nam giờ sinh hoạt không hát thành lời, chỉ ư ư trong miệng, và mắt thì nhìn nhau, cười tinh quái, thiếu tôn kính khi hát các bài về "Bác" và các anh hùng cách mạng".

 

Thầy Cô miền Nam được “lưu dung” thì nhỏ nhẹ khuyên răn:

 

-     Đừng có dại các em ơi, làm như vậy là làm khổ cha mẹ các em đó. Cha mẹ các em đang khổ nhiều, đừng làm họ khổ thêm.

 

Thầy Cô ngoài Bắc vô thì hùng hồn mắng mỏ:

 

-          Cứ còn giữ cái thói tiểu tư sản (??? !!!) thì chả bao giờ tiến bộ được ! Dưới nhà trường XHCN thì phải "hồng thắm" trước rồi mới đến "chuyên sâu". Phải lo mà phấn đấu!!!

 

Có một giờ Văn (từ niên học 75-76 trở đi môn Quốc Văn cũng bị đổi tên thành một chữ "Văn" ngắn gọn), ông thầy miền Bắc gọi một đứa học trò miền Nam lên trả bài.

 

Thầy hỏi:

 

- Em hãy cho biết về tác phẩmCon Trâu”, tác giả và nội dung?

 

Học trò miền Nam vẫn còn giữ chữ nghĩa của Tự lực văn đoàn trong đầu nên trả lời hồn nhiên:

 

- Thưa thầy "Con Trâu" là truyện dài của Trần Tiêu, một truyện về nông dân miền Bắc thời tiền chiến.

 

 

Ông thầy miền Bắc cau mặt:

 

-          Chỉ đúng một nửa, "Con Trâu" là tiểu thuyết về một nông dân miền Bắc giác ngộ cách mạng của nhà văn cách mạng Nguyễn Văn Bỗng.

 

Cứ như vậy, những niên học thời sau 1975, Thầy giảng như môt cái máy phát thanh vừa cũ, vừa rè không hấp dẫn, giọng đều đều, mặt vô cảm (không giống như lời giảng "có lửa" và đôi mắt long lanh theo từng bước thăng trầm trong Việt Sử của các thầy cô miền Nam thời trước tháng 4 năm 1975). Học trò bị chia trí đủ thứ, tuổi đang lớn không được ăn no, chỉ tập trung học các môn tự nhiên, các môn xã hội thì người ở trong lớp nhưng tâm trí thì dõi theo bước chân tù đày của Ba, theo nỗi cơ cực của Mẹ. Nên cứ xảy ra tình trạng "thầy hỏi gà, học trò trả lời vịt".

 

Bi kịch học đường lên đến cao điểm khi học trò tình cờ đi ngang phòng giáo viên, nghe tiếng các “kỹ sư tâm hồn”, từ ngoài Bắc vô, cãi nhau chí chóe vì một miếng thịt nhỏ. Các thầy cô miền Nam “được lưu dung” mặt mày buồn thiu ngồi chịu đựng ở một góc phòng như vừa đang coi hài kịch, vừa bị tra tấn. Cả thầy trò miền Nam đều chợt nhận ra hoạt cảnh “miếng ăn là miếng nhục” được trình diễn mỗi lần phân phối “thức ăn tem phiếu” cho các thầy cô

 

Cứ như vậy nên kể từ niên học 1975-1976 trở về sau, trường lớp chẳng còn để lại trong đầu chúng tôi một kỷ niệm đẹp nào. Thầy cô giảng dạy không hay như hồi trước, mắt cứ đăm đăm nhìn vào giáo án, không dám nói thêm một chữ nào. Thương nhất là mấy thầy cô dạy Sử được “lưu dung” của miền Nam, dạy Sử mà mắt cứ nhìn vách tường, hay nhìn xa xăm ngoài cửa sổ, không dám nhìn vào mặt học trò vì bị buộc phải nói ngược lại những điều mình suy nghĩ. Các giờ Sử dài vô tận, cả thầy trò cùng khổ tâm.

 

Môn học mới toanh được du nhập từ miền Bắc XHCN là môn chính trị mới là môn hãi hùng nhất. Có mỗi một ý mà bị học suốt mấy năm Trung học. Học trò ngồi ở dưới gật gù không phải vì đồng ý mà vì ngủ gục. Giờ chinh trị chỉ có mỗi một mình bí thư đoàn TNCS là mở to mắt theo dõi, ghi tên những đứa ngủ gục trong giờ chính trị.

 

Tưởng là học trò miền Nam... dễ bị dụ, cả ông thầy dạy môn chính trị lẫn bí thư đoàn xa gần nhắc nhở, dặn dò chúng tôi về nhà để ý hành động và tư tưởng của cha mẹ, vô báo cáo lại trong giờ sinh hoạt lớp. Nhưng học trò miền Nam được dạy Công dân giáo dục kỹ càng nên không hề giống một ông cán bộ cao cấp đã đi lên bằng con đường đấu tố chính người sinh thành ra mỉnh. Mà ngược lại, càng học môn chính trị, càng bị nhồi sọ triết học MarxismLeninism, chúng tôi càng thương cha mẹ mình hơn. Còn nhớ một người bạn cùng lớp bị chỉ định đứng lên phát biểu trong giờ sinh hoạt lớp, đã cho cả lớp một trận cười hiếm có dưới nhà trường XHCN bằng câu nói nửa đùa nửa thật:

 

- Như lời Thầy và bí thư đoàn nhắc nhở, em có về để ý nghe ngóng cha mẹ em, nhưng họ nói rất nhỏ, mà em thì dạo này bị lãng tai nên không nghe được một câu nào.  

 

Đó là một trong những niềm vui hiếm hoi thời học trò của chúng tôi, ngoài chuyện tự đặt nick name cho nhau theo tuổi Dậu của mình.

 

Duy cao nhất lớp, ốm nhom ốm nhách (vì không được ăn uống đầy đủ với chiều cao và số tuổi đang lớn), giỏi Anh văn nên được gọi là gà Mỹ. Hòa vẽ rất đẹp, mỗi quyển vở của Hòa có một bụi tre rất đẹp ở góc dưới bên trái nên thành gà tre. Tuấn thích dùng chữ "đục" trong ngôn ngữ của mình được gọi là gà chọi.  Phong cả đời "đầu đội trời chân đạp đất" lại thích biển nên đen thui, dù hiền như đất vẫn bị mang tên gà ác.

 

Năm lớp 11, cả lớp bị "bí thư Đoàn TNCS" ở trường lùa đi lao động phát rẫy ở một vùng kinh tế mới hoang vu ở Nha Trang, Đính rất tháo vác, đốn cây rừng rất có kỹ thuật, nhanh hơn các nam sinh cùng lớp, được đặt luôn tên gà rừng. Tuân hiền lành, it nói, nước da hơi xanh, "bạn bè đặt đâu ngồi đó" vẫn không được tha, phải lãnh cái tên vừa dài vừa…hãi hùng: "gà nuốt dây thun". Bình mơ ước học y khoa, nối nghiệp cả cha và mẹ đều là bác sĩ, dĩ nhiên là “gà nòi”. Hạc có vẻ khấm khá nhất lớp, là đứa duy nhất trong lớp được ăn điểm tâm trước khi đi học, lâu lâu còn đem vô lớp đãi bạn mấy nắm bắp rang, được phong là "gà đẻ trứng vàng".  Mai chuyên môn thúc cùi chỏ vào lưng Thông ngồi bên cạnh mỗi khi cả hai bất đồng ý kiến, nên đương nhiên Mai thành gà mái, và Thông là gà cồ. Danh cao như cây tre miễu, mặt mày hiền… hơn ma soeur, ngây thơ cụ,  bụng để ngoài da nên được tặng luôn tên "gà tồ". Chỉ tội nghiệp cho Huyền, người đẹp nhất trong lớp vẫn ấm ức khi bị gọi là gà tơ…

 

Cả lớp gà của chúng tôi bắt đầu đi học sau năm 1975 nên không có được thời hồn nhiên thơ mộng của đời sống học trò thời Việt Nam Cộng Hòa.  không có tiền ăn chè, ăn bò bía ở gần trường. Nhưng vì không có đồ chơi, chỉ chuyên ngồi "hóng chuyện của người lớn" nên cả gà tre, gà Mỹ, gà chọi, gà tơ, gà ác, gà rừng ... đều biết khá nhiều chuyện học trò thời trước 1975. Cả gà trống lẫn gà mái của bầy gà Kỷ Dậu đều có một thời đi học khác thường, suốt thời đi học không được mặc đồng phục áo trắng học trò.  Niểm vui của chúng tôi rất đơn giản, chẳng hạn như cả lớp cùng "hợp ca" bài hát "cục ta cục tác" vào buổi trưa hay bài "ò ó o" vào buổi sáng rồi phá lên cười để quên cái bụng đang sôi lên vì đói.

 

@@@

 

Đầu thế kỷ 21, hơn hai mươi năm sau ngày xong trung học chúng tôi gặp lại nhau, trên Email, trên phone nhiều hơn là được ngồi bên nhau như thời thơ dại. Và vì trưởng thành nên chúng tôi thấy được ý nghĩ, cá tính của nhau qua những dòng chữ trên Iphone, Ipad, PC, những Email mở đầu bằng chữ "Ò ó o", và kết thúc bằng "cục ta cục tác" rất đổi... gà tồ, nhưng đó cũng là biểu hiện của tình bạn thời mới lớn "hột bắp rang cũng chia đôi".

 

 GaTrongCartoon

1. Đính- gà rừng

 

Đã nhiều lần tôi được hỏi "Tại sao không ăn thịt gà?", tôi chỉ trả lời đơn giản là không thích. Thật ra câu trả lời đầy đủ dài hơn nhiều có thể viết thành một truyện ngắn.  Tôi không ăn gà không phải vì kén ăn, phải đòi cho được gà đi bộ như nhiều người ở Mỹ. Trong lòng tôi vẫn có một chỗ đặc biệt cho thời Trung học ở Việt Nam với các bạn cùng tuổi con gà. Ai lại đi ăn thịt đồng loại bao giờ?! Mỗi lần nghĩ đến câu "Con gà cục tác lá chanh" tôi không liên tưởng đến dĩa thịt gà luộc với lá chanh thường nằm trên bàn ăn các gia đình Việt Nam mỗi dịp Tết, hay kỵ giỗ, mà nghĩ đến bầy gà mái Mẹ tôi nuôi để lấy trứng đem bán, lấy tiền mua gạo nuôi chúng tôi, nuôi Ba đang bị đọa đày trong các trại tù cải tạo.

Khi mấy con gà mái dầu ngả bệnh, theo sự hướng dẫn của Mẹ, tôi lấy thuốc aspirin tán mỏng, nghiền ra thành bột rồi hòa tan với nước ấm, đổ vào miệng gà đề gà mau lành, tiếp tục đẻ ra mỗi ngày một cái trứng góp phần giúp chén cơm của chúng tôi vun hơn, gói quà đi thăm nuôi Ba đầy hơn.

 Nhớ ơn “ân nhân gà” đã nuôi mình suốt một thời thơ dại khốn khó ở Việt Nam, tôi in hình những con gà, dán lên quanh office. Đồng nghiệp người Mỹ đã chọc tôi " Man’s best friend is dog, Dinh’s best friend is chicken”. Dù gì đi nữa, tôi cũng nhất định không ăn thịt gà.

 

Mỗi lần bắt tay với bất cứ đồng nghiệp nào, có người tròn mắt nhìn tôi, có người hỏi thẳng:

 

- Tại sao bàn tay của anh cứng vậy, anh có làm công việc công nhân xây dựng trong quá khứ?

 

Tôi lại phải dông dài giải thích từ chuyện nhà trường xã hội chủ nghĩa bắt học trò đi lao động với mấy con dao phát rẩy cùn đến độ không còn có thể cùn hơn nữa! Nên bàn tay của học trò trung học trói gà không chặt trở thành bàn tay của công nhân xây dựng.

 

Nhưng bàn tay chai cứng không làm chúng tôi buồn bằng tâm hồn trẻ thơ của chúng tôi bị chai lì từ ngày còn học lớp 10 khi hạnh phúc gia đình của chúng tôi được giải phóng bởi "bên thắng cuộc".

 

 

2. Bình- gà nòi

 

 

 Bố Mẹ tôi đều là Bác sĩ Y khoa.  Đáng lẽ tôi phải học Y khoa như bố mẹ mong muốn, như các bạn đã gọi tôi là gà nòi. Nhưng đâu có ai ngờ tôi học chưa xong Trung học đã phải vượt biển một mình. Qua Mỹ một thân một mình, tôi được gia đình một người Mỹ ở Massachusetts sponsor.  Ông bà đều là kỹ sư, là cựu sinh viên của MIT, nên từ gà nòi y khoa, bỗng dưng tôi thành gà nòi kỹ thuật. Mê khuôn viên của MIT (Massachusetts Institute of Technology), và cũng "nặng tình" với những con số, với calculus, tôi dồn sức học, xin được học bỗng toàn phần của ngôi trường đại học tư lẫy lừng khắp thế giới.

 

Văn phòng làm việc yên tĩnh của một kỹ sư, với riêng tôi, có sức quyến rũ hơn bệnh viện đầy mùi ethanol.  Từ cái office yên tĩnh, chỉ có sách vở, tôi có thể nhìn qua khung cửa kính tưởng tượng ra mình đang được ở trên quê hương Việt Nam có tự do, dân chủ, có những thầy dạy Sử (như trước năm 1975) truyền lại cho học trò lời dạy của tiền nhân "Tay dơ rửa bằng nước, Nước dơ rửa bằng máu". 

 

Cùng các bạn thời Trung học, chúng tôi làm hết sức để biến ước muốn thành hiện thực. Chúng tôi tin "thà bật một que diêm còn hơn ngồi nguyền rủa bóng tối", tin là đường dù xa nhưng cứ vững bước đi, rồi có ngày sẽ đến đích.

 GaCon

 

3. Huyền- gà tơ

 

Ngày xưa tôi không được vui khi bị gán cho tên "gà tơ". Tôi thích cái tên gà gắn liền với tuổi Dậu của chúng tôi, nhưng tại sao không gọi tôi là "gà con", hay "gà giò" nghe dễ thương, êm tai hơn nhiều?  Bây giờ ở tuổi nửa đời người, tụi bạn còn chọc:

 

"Xét khiếu nại của Huyền hồi đi học, nếu Huyền muốn, tụi này sẽ gọi Huyền là gà mái dầu thay vì gà tơ".

 

Có một lần chúng tôi kéo nhau đi thăm trại gà ở Compton, miền Nam CA, đa số là gà công nghiệp, lông trắng, mào đỏ. Những ả gà mái không thon thả như gà mái ở quê nhà, những anh gà trống không đẹp mã như gà trống Việt Nam, được nuôi đầy đủ nhưng đúng là gà ở "chung cư", mập tròn, ngơ ngác như "gà gáy trong chuồng". 

 

Tự dưng tôi lại liên tưởng đến thế hệ mới lớn của các em trong nước bây giờ, do không được học Việt Sử và Công Dân giáo dục nên cũng lơ ngơ như gà công nghiệp. 

 

4. Duy - gà Mỹ

 

Như cái nick name "gà Mỹ", tôi được sống đời tự do ở Mỹ, mặc dù muộn màng hơn các bạn cùng lớp. Biết thân "trâu chậm uống nước đục", tôi lao vào học. Nhờ chăm học Anh văn lúc ngồi ở ghế trường trung học, tôi không bị trở ngại nhiều. Đến Mỹ đã ngoài hai mươi, tiếng Anh của tôi accent nặng nề âm hưởng tiếng mẹ đẻ, không lưu loát như Bình, hay nhẹ nhàng như Đính. Bù lại, tôi viết tiếng Anh trội hơn hẳn bầy gà cùng lớp ngày xưa đang sống đời lưu vong ở Mỹ, nên được các bạn cho làm "quản trị viên" của một trang web từ thiện. Chúng tôi không có thì giờ, và cũng không dám đi xin tiền ủng hộ của bất cứ ai ngoài bạn bè. Vả lại đứa nảo cũng nặng gánh áo cơm, bills vẫn về, và vẫn phải trả đúng hạn mỗi tháng, đành phải lập một trang web để làm nơi thông báo cho bạn bè biết tiền đóng góp của cả nhóm được các bạn còn sống trong nước, chung tay "kẻ góp công, người góp của" giúp các em nhà nghèo hiếu học, giúp những người già neo đơn sống đầy đủ hơn những ngày cuối đời.

 

Không còn có dịp hợp… gáy “ò ó o” mỗi sáng, hay "cục ta cục tác" mỗi chiều, chúng tôi vẫn liên lạc đều đặn bằng email, có nhau trong mỗi vui buồn. Email viết ngắn nên không có khoảng cách giữa “bên ngoài” và “bên trong".  Nhưng lúc về thăm quê nhà, gặp bạn, ngồi lại bên nhau, nghe bạn nói, nhiều khi chợt thấy hụt hẫng, vì bạn nói bằng ngôn ngữ trong nước bây giờ, chúng tôi nghe, phải định thần mới hiểu được.

 

"Bên ngoài" không trách "bên trong", nhưng lòng buồn tê tái vì hiều là "sông đã chia thành hai nhánh".

 

 GaTrongGaMai

5. Hạc- gà đẻ trứng vàng

 

Thời thơ dại, chỉ có mấy hột bắp rang ngào đường, mấy cọng mứt dừa "xanh xanh, đỏ đỏ trẻ nhỏ nó ưa" tôi được các bạn phong là "gà đẻ trứng vàng". Bây giờ thỉnh thoảng gặp nhau, đãi bạn bằng đủ thứ món trên đởi (trừ gà vì tôn trọng "lời nguyền" của Đính mãi mãi không bao giờ ăn gà), tôi vẫn không được "phong" thêm một nick name nào cao quý hơn.

 

Huyền còn khẳng định "chưa có món nào ngon hơn món bắp rang" ngày xưa, cái thời mà mỗi ngày bụng chúng tôi sôi lên ít nhất một lần vì đói trong lúc ở tuổi đang lớn. Có lẽ vì vậy trừ một vài bạn trong lớp có gene "cây sào" thừa hưởng từ cha mẹ, đa số chúng tôi thấp hơn các em bây giờ một chút.

 

Tết sắp tới là Tết con gà. Với riêng chúng tôi rất đặc biệt, nên đã có lịch trình họp mặt sau Tết khoảng hai tuần, để khỏi trở ngại với chương trình đón Tết với gia đình, để tránh thời gian bận rộn ở sở, chúng tôi sẽ ăn Tết Quang Trung, ăn Tết muộn hơn. "Mùng một Tết Mẹ, mùng hai Tết Cha, mùng Ba Tết Thầy", bạn bè thì để ăn Tết muộn, Chúng tôi chỉ ăn Tết với nhau hai ngày, một ngày để chúc Tết các Thầy Cô ở Việt Nam, ở khắp nơi trên thế giới qua speaker phone; một ngày để ôn lại chuyện thời đi học, chuyện "cũ như trái đất" nhưng chưa bao giờ thấy chán.

 

Dù là tiệc "Tết Quang Trung" được tổ chức ở nhà ai cũng linh đình những món truyền thống của Việt Nam, bánh chưng, bánh tét, thịt mỡ (thật ra là thịt ba chỉ), dưa hành…

Khác hơn những tiệc Tết khác  của ngưởi Việt ở Mỹ, chúng tôi  luôn có một ít bắp rang ngào đường, một dĩa rau muống luộc,  một trái cà chua chín và một ít muối bỏ vào  nước luộc rau, một dĩa cà pháo, một dĩa dưa cải chua. Đó là món ngon quen thuộc của một thời mới lớn cơ cực sau năm 1975.

Bao giờ cũng vậy, những "nem công chả phụng", bánh chưng thịt nhiều hơn nhân, còn nguyên, những món đạm bạc  được chiếu cố tận tình . Vì ngồi bên nhau vào những ngày Tết, ăn lại những món ngày xưa, chúng tôi thấy mùa Xuân không những đang hiện diện trong trời đất, mà còn về lại trong lòng, chúng tôi vui như mình vẫn còn ở "em mười sáu tuổi, trăng mười sáu, mười sáu trăng tròn em biết không?”.  Hạnh phúc đôi khi đơn giản như vậy mà ít người nhận ra. Người ta cứ mãi thả mồi bắt bóng, tự làm khổ mình vì những hào nhoáng vật chất rất mau hư hao, tàn lụi

 

 

6. Phong- gà ác

 

Tôi đã book vé máy bay về California nắng ấm của miền Tây nước Mỹ để ăn Tết Quang Trung với nhóm bạn thời trung học. Có thể khi chúng tôi về ăn Tết muộn, chợ Tết đã dẹp, hoa đào đã tàn, hoa mai đã rụng, nhưng có hề gì, gặp lại những người bạn "thời nối khố" thì vui cỏn hơn Tết.  Chúng tôi vẫn có lệ lì xì cho nhau. Nói ra không ai tin, nhưng lúc chúng tôi còn ở tuổi khoanh tay mừng tuổi người lớn để nhận được phong bao màu đỏ có một hay hai tờ giấy bạc mới còn thơm mùi giấy, thì không ai có tiền mừng tuổi cho con nít. Nên lớn lên, ở tuổi hơn nửa đời người, làm ra tiền, chúng tôi "make up" thời nhỏ dại bằng cách tự lì xì lẫn nhau. Những năm gần đây, viện Việt học ở Nam CA phát hành loại phong bì mừng tuổi với hình ảnh hoàn toàn diễn tả văn hóa Việt Nam, tôi thích phong bì hơn là mấy tờ hai đồng mới toanh nằm bên trong.

 

 

Lúc đầu chúng tôi chỉ lì xì nhau một tờ $2.00, Nhưng từ sau ngày Duy (một "tín đồ ngoan đạo Starbucks") phàn nàn:

 

- Hey, hai đồng chỉ đủ mua cà phê thường thôi, không đủ để tui mua latte nóng nghe quý vị!

 

Ruột của cái phong bao lì xì màu đỏ có đến hai tờ $2.00 và một tờ $1.00. Từ đó mọi người happy vì vừa có đủ tiền đi uống latte nóng, vừa có đủ màu xanh (của tờ dollars xanh), màu đỏ (của phong bao lì xì). Mỗi năm, một đứa trong nhóm thay phiên nhau làm người lì xì, ngồi chểm chệ trên ghế, cả bọn lần lượt đứng dậy chúc Tết người phát phong bao đỏ của năm đó để được nhận tiền lì xì.

 

Không biết có phải vì "phú quý sinh lễ nghĩa" hay vì muốn dựng lại hình ảnh ngày Tết truyền thống VN ở Mỹ, sau một chuyến về thăm nhà vài năm trước, Bình gà nòi mua một loại áo dài quốc phục của nam giới và một số áo dài nữ giới bằng vải thun loại one size fit all mang qua Mỹ. Phe gà trống thì vui vẻ nhận quà không đợi mà đến từ gà nòi, nhưng mấy cô gà mái chê màu sắc sặc sở. Tuy vậy để không phụ lòng Bình, mỗi năm gặp nhau vào dịp Tết âm lịch, chúng tôi mặc áo dài để dựng lại một góc quê nhà ở Mỹ, để nhớ chúng tôi là thế hệ con cháu của vua Quang Trung.

 

@@@

 

Tết âm lịch bao giờ cũng rơi vào giữa mùa Đông ở Mỹ, nên  chúng tôi luôn luôn ăn Tết ở miền Nam California nắng ấm. Thật ra ăn thì ít mà nhớ thì nhiều. Không đứa nào quên được những ngày đi học không được ăn điểm tâm, cứ khoảng 10 giờ sáng là được nghe "trường ca của bao tử", bụng sôi lên vì đói.

 

Vì lẽ đó chúng tôi cùng chung tay mỗi năm hai lần gởi tiền về Việt Nam giúp các em bé nghèo ở những vùng xa xôi được ăn sáng, không đi học buổi sáng với cái bụng rỗng như “bầy gà Kỷ Dậu” của năm nào.

 

Điều làm chúng tôi rất vui là mình sinh đúng vào năm Kỷ Dậu, cùng năm với chiến thắng Đống Đa  (Kỷ Dậu 1789) lẫy lừng của Vua Quang Trung với đoàn quân Việt Nam một lòng giữ nước chưa đến 100 ngàn (10 vạn),  đuổi 29 vạn  (290 ngàn) quân Thanh  chạy dài, giữ yên bờ cõi, dạy cho nước Tàu một bài học nhớ đời. Và cũng vì sinh năm Kỷ Dậu, chúng tôi được các Thầy dạy Sử dạy rất kỹ về chiến thắng Đống Đa, niềm tự hào của dân tộc, giúp nhiều thế hệ sau vững vàng hơn trong việc đối phó với người láng giềng phương Bắc, nước Tàu quỷ quyệt, gian tham.

 

Sinh vào năm Kỷ Dậu, 180 năm sau chiến thắng Đống Đa lẫy lừng bảo vệ non sông, chúng tôi tự hứa với lòng từ lúc đủ trí khôn, mình phải xứng đáng với tiền nhân , với bao xương máu đã đổ để chúng tôi có được ngày hôm nay.

 

 

Trong trường Đại học ở Mỹ, chúng tôi đã học được từ giờ Sử cận đại câu nói nổi tiếng của Tiến sĩ, Mục Sư Martin Luther King Jr. từng phát biểu 50 năm về trước: “Nếu bạn không thể bay, hãy chạy. Nếu bạn không thể chạy, hãy đi bộ. Nếu bạn không thể đi bộ, hãy bò, hãy trườn, hay bất cứ cách nào, nhưng hãy đảm bảo là bạn luôn tiến về phía trước”

 

Ở Mỹ, một đất nước giàu có, văn minh, đời sống cao, như tất cả mọi người Mỹ, chúng tôi cũng đóng góp cho xã hội theo trình độ, khả năng chuyên môn của mỗi đứa, nhưng những con gà Kỷ Dậu Việt Nam luôn sống với tinh thần chiến thắng Kỷ Dậu 1789.

 

 

Vó ngựa kiêu hùng thần tốc như bay của vua Quang Trung Nguyễn Huệ đưa nhà vua và quan quân Việt Nam có chiến thắng lẫy lừng mùa Xuân Kỷ Dậu 1789.

 

Tết Đinh Dậu 2017, ở xa quê nhà nửa vòng trái đất, chúng tôi cũng ăn Tết vào mùng 5, và luôn noi gương vua Quang Trung. Không có vó ngựa thần tốc của anh hùng đất Tây Sơn, Bình Định, chúng tôi đã và đang có lúc đi bộ, có lúc trườn, có lúc bò hướng về phía trước, nơi mà Việt Nam có dân chủ, tự do, trở về lại được vị trí minh châu trời Đông.

 

 

Những con gà Việt Nam ở rất xa quê nhà vẫn chưa bao giờ quên quê cha đất tổ, ngày Tết bên tai lúc nào  cũng văng vẳng tiếng vó ngựa Quang Trung của mùa Xuân Kỷ Dậu 1789. Những con gà Kỷ Dậu sinh sau 180 năm vẫn không ngừng cất cao tiếng gáy Việt Nam, tiếng “cục ta cục tác” không phải để đòi lá chanh, mà để đòi tự do dân chủ cho đất nước, để đòi lại một thế hệ trẻ mang hào khí Quang Trung, ý chí Nguyễn Thái Học, tinh thần Lê Quý Đôn hiểu bổn phận của mình với đất nước, và hiểu tiền bạc là điều thứ yếu sau tự do, danh dự, trách nhiệm.

 

Nguyễn Trần Diệu Hương

 

Cuối tháng 11/ 2016

 

 

 

23 Tháng Ba 201712:55 CH(Xem: 17249)
Đêm Xuân nằm mộng mơ màng, Hằng Nga cung Quảng rộn ràng đón ta. Ngắm trăng say đắm thiết tha, Nhìn đôi hạc trắng bay xa tít trời.
23 Tháng Ba 201712:47 CH(Xem: 10902)
Tiếc thay, Bảo Đại trên thực tế đã không bao giờ trực tiếp điều hành chính phủ trong vai trò Thủ tướng. Và như thường lệ,
18 Tháng Ba 201711:04 CH(Xem: 18347)
Cám ơn nhạc sĩ Nguyên Phan đã khoác áo Hoàng Hậu cho những lời thơ dễ thương của Tưởng Dung. Và với người viết cùng một số bạn bè trong nhóm “trà đạo” đang tâm đắc thả hồn ngồi nghe “lời ru bình yên”
18 Tháng Ba 201710:55 CH(Xem: 18884)
Phượng trên cành nói gì với gió Một thời để nhớ một thời xa Mưa học trò ngang qua cửa lớp Mắt em buồn có phải vì ta!
18 Tháng Ba 20178:44 SA(Xem: 16550)
Tháng ba xa ngút ngàn ấy anh đi Bỏ lại em và vùng quê bom đạn Rẫy mía lau nhuộm hoàng hôn tím ngát Rặng tre già run rẩy gió lao xao.
18 Tháng Ba 20178:36 SA(Xem: 16646)
Có anh rồi ngày tháng đẹp như tranh… Lãng đãng như sương… ầm ào như sóng… Tình yêu anh mênh mang biển rộng Có anh rồi cứ ngồi nghĩ bâng quơ!
18 Tháng Ba 20171:38 SA(Xem: 17529)
... kể từ ngày Én nhanh nhẹn Bùi Nhật Tiến đặt tay lên Đoàn kỳ đọc lời tuyên hứa – tinh thần hướng đạo dường như đã trở thành hơi thở của cuộc đời anh.
17 Tháng Ba 201711:48 CH(Xem: 17401)
Thôi còn đâu những tháng ngày, Có Xuân, có nắng làm say lòng mình? Ở đây cây cỏ vô tinh Em nghe hạnh phúc ko6ng hình thoảng bay
17 Tháng Ba 201711:58 SA(Xem: 17209)
Tháng ba ngọn cỏ đong đưa Nắng Xuân nhẹ bước chân vừa lối quen Xuân phân đánh lửa tối đèn Thanh minh trời sáng cỏ mềm đạp thanh...
17 Tháng Ba 201711:39 SA(Xem: 17836)
Ai có hiểu cho lòng ai thương cảm? Xót xa nhìn đất nước quá điêu linh Mong sao nắng bình minh, đời tươi sáng Để muôn dân êm ấm… sống thanh bình
16 Tháng Ba 20171:22 CH(Xem: 18702)
Tưởng rằng Xuân đến hết Đông, Sáng nay thấy tuyết mênh mông đầy trời. Nhìn hoa ủ rũ tơi bời, Xót thương hoa thắm cuộc đời truân chuyên.
16 Tháng Ba 20171:15 CH(Xem: 9079)
Tôi nhận xét là trong giai đoạn từ 1947 trở đi, ông Bảo Đại mới bày tỏ một sự quan tâm đặc biệt đến chính trị mà trước đây ôngi xem ra lơ là.
11 Tháng Ba 201711:27 CH(Xem: 11875)
Hình như Phương Dung cũng đang ở một nơi nào đâu đó thầm lặng chào Thầy, chào các anh chị lần cuối với nụ cười ngây thơ của một thuở Ngô Quyền?
11 Tháng Ba 20171:26 SA(Xem: 17992)
Giờ hồi tưởng lại, tôi thầm cảm ơn những “nhân vật kỳ tài” trong gia đình Hướng Đạo Biên Hòa xưa. Anh chị đã trao tặng cô em cơ hội, được tung tăng vui đùa thỏa thích trong thế giới trẻ thơ…
11 Tháng Ba 201712:40 SA(Xem: 17766)
Sáng: Chạy vào Yahoo, check mail lúng túng. Bạn bè hiện ra, lời chúc thân thương. Những người bạn thân ở khắp muôn phương Tình ảo thật, vấn vương ngày sinh nhật
10 Tháng Ba 201711:43 SA(Xem: 18935)
Ly cà phê đã cạn Đau đáu một dòng sông Sông sao lắm thác ghềnh! Bao giờ ra biển lớn? Ly cà phê đã cạn Sao nỗi nhớ vẫn đầy
10 Tháng Ba 201711:35 SA(Xem: 17792)
Đứng bâng khuâng ngắm cành hoa chớm nụ Từng cánh nhung chúm chím hé môi cười Nghe xa xa, chập chùng cơn sóng vỗ Đàn hải âu tung cánh phía chân trời
10 Tháng Ba 20171:25 SA(Xem: 14488)
. Xã hội bây giờ tiến bộ nhiều mặt. Người phụ nữ đã được sống xứng đáng với vai trò của mình. Nhưng còn biết bao người phụ nữ trên thế giới vẫn chịu thiệt thòi, đau khổ vì những hủ tục trên xứ sở của mình.
09 Tháng Ba 20171:12 CH(Xem: 15799)
Tháng ba lòng buồn tái tê Đất bằng sóng cuộn tư bề lửa binh Tan rồi giấc mộng cuồng chinh Mùa Xuân dấu mặt rập rình nhớ thương...
09 Tháng Ba 20171:05 CH(Xem: 19357)
Đêm nào mình thăm Phố Cổ Hội An Tên sông Hoài làm đôi ta thêm nhớ Sông không đủ dài cho đêm trăn trở Đã xa đâu sao nhớ cứ thêm đầy?
09 Tháng Ba 201712:52 CH(Xem: 17513)
Thân cát bụi, trở về cát bụi, Mớ tro tàn, theo sóng biển nhấp nhô, Đời phù du, kiếp sống vô thường, Buông thả hết, chúc Ông đi... đến nơi... Ông muốn đến!
09 Tháng Ba 201712:44 CH(Xem: 17133)
Ta mơ trở ngược dòng đời, Những ngày thân ái thuở thời học sinh. Mùa Xuân đón Tết linh đình, Phố phường tấp nập Ta, Mình rong chơi.
04 Tháng Ba 20174:36 CH(Xem: 18596)
sống trọn cho nhau từng phút tình yêu không chỗ bắt đầu tình yêu không hồi kết thúc vườn xuân miên viễn nhiệm mầu.
04 Tháng Ba 20174:22 CH(Xem: 15313)
Tin cây cầu Gành bị gãy hai nhịp làm con tim của những người sinh trưởng tại Biên Hòa hay những ai từng làm việc tại thủ phủ miền Đông này không tránh khỏi đau nhói.
03 Tháng Ba 201712:26 CH(Xem: 28521)
Có nhiều món ăn bình dân được làm từ dế như: dế rang muối ớt, dế nướng than hồng, dế chiên nước mắm, dế kho tiêu hay dế trộn gỏi v.v…
03 Tháng Ba 201712:26 CH(Xem: 18002)
Đếm mùa xuân trôi qua bằng nhung nhớ Trên cội mai vàng, trên cỏ xanh non Hoa vàng cỏ xanh chan hòa rực rỡ Sao tay ta mười ngón mãi u sầu.
03 Tháng Ba 20171:43 SA(Xem: 16019)
Bác đi bình yên nghe Bác, Bác đã là một người lính gương mẫu, một người con hiếu, một người chồng tốt, một người cha toàn hảo.
03 Tháng Ba 201712:22 SA(Xem: 9536)
Người viết chỉ ghi chép và hệ thống lại quá trình hình thành – phát triển phong trào hướng đạo Biên Hòa, từ những lời kể theo trí nhớ của những cựu hướng đạo sinh.
02 Tháng Ba 201710:24 CH(Xem: 18317)
Tháng ba hoa bưởi vời trông Hương thơm tinh khiết ngập lòng yêu thương Chở hoa đi khắp phố phường Mưa Xuân lất phất nhượng đường em qua...
02 Tháng Ba 20171:39 CH(Xem: 16984)
Làm sao giữ được những làn hương Thuở mới yêu nhau đẹp lạ thường Hương vị ngọt ngào như mật ấy Nhẹ nhàng quyến rũ khắp ngàn phương
02 Tháng Ba 20171:34 CH(Xem: 16724)
Xôn xao ngọn gió xuân mời gọi Tí tách bên hiên giọt mưa Xuân Thì thầm bên tai lời mật ngọt Yến oanh trao đổi khúc ái ân
02 Tháng Ba 20171:20 CH(Xem: 17453)
Mưa Xuân lất phất ngoài trời, Cho cây đơm lộc cho đời thắm tươi. Đưa ta về tuổi đôi mươi, Đời không băng giá miệng cười đắm say.
02 Tháng Ba 20171:07 CH(Xem: 9154)
Sự chia rẽ là mầm mống của sụ bị lệ thuộc làm suy yếu tiềm lực dân tộc. Nhìn trong nước hiện nay cũng như ở hải ngoại, chúng ta đều thấy có chung mẫu số: sự chia rẽ và phân hóa.
25 Tháng Hai 201711:45 CH(Xem: 18479)
Đối với tập thể VN còn nhiều ưu tư đến đất nước thì nay rất hoan hỉ thấy chính phủ TT Trump đã chuẩn bị ngay sau khi đắc cử kế hoạch đối phó với Trung Cộng tại Biển Đông.
25 Tháng Hai 201711:40 CH(Xem: 20141)
Mừng ngày Dương lão có trên đời Ân Phước gần kề tám chục thôi Nền nếp duy trì câu thệ ước Gia phong gìn giữ chữ giao bôi Văn thơ lai láng tràn muôn chốn Ý tứ dồi dào trải khắp nơi
25 Tháng Hai 201710:29 SA(Xem: 19407)
Theo tôi, trong Duyên Anh có hai con người. Nếu muốn cũng có thể bảo rằng hai con người đó tượng trưng cho hai mặt tốt và xấu của Duyên Anh.
25 Tháng Hai 201712:29 SA(Xem: 16729)
Dù sao tôi cũng đã thỏa mãn được ước mơ "Một lần viếng thăm xứ sở của Thái Dương Thần Nữ khi mùa hoa Anh Đào nở rộ"
25 Tháng Hai 201712:16 SA(Xem: 10724)
Thế là xong kiếp người. Khóa 8 CHS NQ BH là lại vắng thêm người bạn....Xin họp mặt năm sau, 2018, không có chiếc ghế trống vắng nào nữa...
24 Tháng Hai 20173:16 CH(Xem: 15637)
Sau hơn 40 năm dài xa cách, sáng thứ Bảy 18/02/2017 thầy Phạm Tấn Bình từ nước Mỹ trở lại Biên Hòa thăm học trò xưa.
24 Tháng Hai 201712:33 CH(Xem: 17731)
Thư gửi đi…em tự nhủ với lòng Người đã xa…xa tận cùng góc bể Buổi xuân về rưng rưng mắt lệ Áng mây buồn tím ngắt nhớ thiên thu
24 Tháng Hai 201712:22 CH(Xem: 17197)
Tháng giêng rồi sẽ đi qua Những ngày Xuân ấm lượt là ngủ say Tháng hai thức giấc trên tay Nắng khô hanh lại tìm hoài giọt mưa.
22 Tháng Hai 201712:37 CH(Xem: 9677)
Gửi người bạn đã ra đi, Lòng buồn chất ngất viết chi bây giờ? Nghe tin Bạn mất đâu ngờ, Thất tuần của Bạn Ta giờ chia xa.
22 Tháng Hai 201712:06 CH(Xem: 17182)
Trong dịp ở Hà Nội, Bảo Đại đã có dịp đọc những tài liệu liên quan đến cuộc đời hoạt động của Hồ Chí Minh do Vũ Trọng Khanh,
17 Tháng Hai 201712:24 SA(Xem: 17490)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: XUÂN MỘNG - Lam Phương -- Hợp Ca: Thanh Trúc & Như Loan) Kiều Oanh thực hiện youtube
16 Tháng Hai 201711:24 CH(Xem: 17356)
Gìn giữ và tạo thêm công việc làm tốt ở Mỹ thì hợp lý, có nhiều lợi ích, mau chóng và được lòng dân hơn là mang sweet shop trở lại Mỹ
16 Tháng Hai 201711:12 CH(Xem: 16081)
Con gà điều không còn đem tiền bạc về cho lão nữa rồi. Nó đã... lên mây như lão từng khoác lác. Thế là "Giấc Mộng Kê Vàng" (*) của lão xem như chấm dứt rồi !!!... ./.
16 Tháng Hai 20171:22 CH(Xem: 18735)
Xuân không thắm nụ hoa vàng Mùa xuân hoa trắng ngỡ ngàng xiết bao Đón xuân ta những tuôn trào Bao nhiêu dòng lệ thương đau suốt đời
15 Tháng Hai 20179:00 CH(Xem: 14333)
Bạn bè lâu ngày không gặp, hôm nay cũng là dịp để vui vẻ bên nhau, tiệc tàn mà vẫn còn lưu luyến lúc chia tay ...
15 Tháng Hai 20171:43 CH(Xem: 17582)
Ngày Valentine, đứng trước cửa hàng hoa... Những đóa hoa tươi trông mượt mà, Màu đỏ cho đời thêm sắc thắm, Tô điểm cho ngày "Yêu" thiết tha.
15 Tháng Hai 20171:37 CH(Xem: 17318)
Vậy thì cứ xa... cứ xa... cứ xa nhé: Tình yêu vô vọng và tình bạn mù khơi, tít tắp của tôi ơi!
15 Tháng Hai 20171:28 CH(Xem: 17846)
Đời người quý một chữ tình, Công Cha nghĩa Mẹ nuôi mình tới nay. Bảo ban dạy dỗ tình Thầy, Gia đình bè bạn những ngày bên nhau.
15 Tháng Hai 201712:10 SA(Xem: 10615)
Hôm nay họp mặt mừng vui Bốn mươi bằng hữu ngọt bùi bên nhau Thời gian thắm thoát qua mau Năm tư năm đã đậm màu gió sương.
14 Tháng Hai 20171:27 SA(Xem: 15618)
Mấy chục năm dài dằng dặc trôi qua, anh và nàng mới kết nối xong sợi tơ hồng đứt đoạn nhiều phen. Cám ơn Trời- Phật- Chúa đã ban phước lành cho cả hai.
10 Tháng Hai 201710:55 CH(Xem: 14601)
Cám ơn hội AHBH đã tổ chức một ngày họp mặt nhiều nghĩa đầu năm. Chúc cho hội nhà càng ngày càng vững mạnh.
10 Tháng Hai 20177:33 CH(Xem: 20062)
Hình ảnh cuối cùng của Phương Dung đọng lại trong tôi, là bạn tôi vẫn xinh tươi – duyên dáng – đẹp rạng ngời …
10 Tháng Hai 201712:08 CH(Xem: 18075)
Mùa xuân dang rộng tay Nối liền trời và đất Bằng muôn hoa khoe sắc Chao cánh én lượn bay
10 Tháng Hai 201711:55 SA(Xem: 17177)
Hội ngộ, mừng Xuân tiệc tưng bừng... Những bản hùng ca, đôi mắt rưng, Biên Hòa hiện về thời chinh chiến, Trao nhau tình thân ly rượu mừng.
10 Tháng Hai 201711:40 SA(Xem: 17592)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Liên Khúc "Mùa Xuân Đầu Tiên" Tuấn Khanh-Văn Cao - Hương Lan & Ánh Tuyết trình bày
10 Tháng Hai 201711:30 SA(Xem: 17357)
Mỗi năm họp mặt có lần Đầu năm gặp gỡ nắng Xuân gọi mời Bạn bè còn ngần ấy thôi Năm mươi năm đã tóc trôi muộn phiền.
10 Tháng Hai 201711:25 SA(Xem: 15778)
Dân ở cái xóm chài ven biển này ghét cay ghét đắng con gà nòi lông điều (đỏ) của tay tư Nhị lắm! Ở nơi khác nào đó có lẽ họ đã tìm cách... thịt nó rồi!
09 Tháng Hai 20171:01 CH(Xem: 18472)
Thướt tha ngàn xuân mới, Dáng ngọc, nét son tươi, Cùng nhân gian hò hẹn, Vui cho thỏa đất trời...
09 Tháng Hai 201712:49 CH(Xem: 17613)
Xuân về rồi tiễn Xuân đi, Mỗi Xuân thêm tuổi ước chi trẻ nhiều. Đầu Xuân xin chúc đôi điều, Thân tâm an lạc xế chiều tha hương.
09 Tháng Hai 201712:36 CH(Xem: 11677)
Những đau thương của Huế không bút nào tả hết. Có một gia đình Huế, trong biến cố đài phát thanh Huế đã mất đi một người con, hai người cháu.
03 Tháng Hai 20172:19 CH(Xem: 18989)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức NHỚ MỘT CHIỀU XUÂN - Nguyễn Văn Đông - Hà Thanh trình bày Kiều Oanh thực hiện youtube
03 Tháng Hai 20173:33 SA(Xem: 16397)
Thế nào là Xuân Xuất Thế Gian? Đó là Mùa Xuân không sinh không diệt. Chất Xuân vượt ra ngoài cảm xúc của con người,
03 Tháng Hai 201712:11 SA(Xem: 17625)
Cám ơn đời, cho tôi mỗi sáng là một nụ cười đón chào ngày mới Cám ơn các con, các cháu luôn yêu thương và kính trọng.
02 Tháng Hai 20173:47 CH(Xem: 23317)
hôm nay đầu năm mới em dậy sớm hơn nè… cùng anh đi lễ Phật.. chờ em một chút nhe… em ngồi trước gương soi một chút thôi… điệu đàng muốn vẽ thêm màu mắt… màu mắt nâu dịu dàng
02 Tháng Hai 20172:32 CH(Xem: 17530)
Xuân đi Xuân đến trong đời, Tình Xuân vẫn thắm như thời trẻ thơ. Nàng Xuân tươi đẹp trong mơ, Mai, Đào, Huệ, Cúc nguồn thơ Xuân tình...
02 Tháng Hai 20174:27 SA(Xem: 17002)
Chiều nay mưa nặng hạt rơi Sáu ngày Tết nhớ cuốn trôi muộn phiền Em còn vui hết tháng giêng Dư âm ngày Tết Xuân viền mến thương.
02 Tháng Hai 20172:23 SA(Xem: 15065)
Còn chưa đầy 3 ngày nữa, cuộc họp mặt thường niên đầu năm của Hội Ái Hữu Biên Hòa khai mạc. Nhà hàng Paracel Seafood sẽ chào đón hàng trăm đồng hương Biên Hòa về tham dự.
02 Tháng Hai 20171:37 SA(Xem: 24320)
Còn đường em cứ việc đi, Em theo đường tắt anh thì vòng quanh, Vượt qua cõi tạm đua tranh, Bến mê hỷ nộ chạm ranh đôi bờ,
01 Tháng Hai 20172:38 CH(Xem: 17508)
Phượng bay lên một khoảng trời thinh lặng, Chốn hư vô chào đón chị đầu xuân. Mai nở vàng nhưng bóng ai thấp thoáng, Ẩn hiện về trong giấc mơ mùa xuân.
01 Tháng Hai 20172:22 CH(Xem: 17006)
Một điều cần ghi nhận là trong Hồi ký Le Dragon d’Annam của Bảo Đại. Ông không đả động gì đến chuyện tịch thu tài sản cả.
27 Tháng Giêng 20174:43 SA(Xem: 10073)
Nhân dịp thầy Phạm ngọc Quýnh đến San Jose ăn Tết với gia đình Quỳnh Thư và cũng qua lời nhắc nhở của thầy Hiệp đến anh Xương
27 Tháng Giêng 20174:34 SA(Xem: 17659)
Tuổi gà thì phải bươn chải để kiếm ăn nhưng cũng không cực nhiều, và cuối cùng thì cũng tai qua nạn khỏi. Không biết những điều tiên đoán về tương lai định mệnh theo 12 con giáp này có đúng không
27 Tháng Giêng 20174:27 SA(Xem: 17644)
Tết xưa xa ngái. Ký ức ở trong tôi nên chỉ là gang tấc, mà cớ gì tôi cứ mãi miết vòng vèo, lan man nhặt từng bước chậm ... Có gì đâu, ngày còn thơ ... tôi đi chơi tết chút mà!
26 Tháng Giêng 201710:47 CH(Xem: 17426)
Nao nao đông hết lại thêm buồn Dẫu có bên trời sợi nắng vương Lầm lũi rặng xoan đà trụi gốc Trần phơi làn thủy mới trơ nguồn
26 Tháng Giêng 201710:38 CH(Xem: 17740)
Em gánh mùa xuân gởi chốn nào? Môi hồng cười mỉm nụ xôn xao Ngoài vườn hoa nở bừng hương sắc Ong bướm rập rờn nhẹ cánh chao
26 Tháng Giêng 201710:30 CH(Xem: 17570)
Xuân Đinh Dậu, chúc mọi người vui hưởng Một mùa Xuân an lạc, vạn điều may Sang năm mới, hạnh thông, đầy sức khỏe Nơi xứ người cùng nhắp chén men say
25 Tháng Giêng 20171:50 CH(Xem: 17337)
Tuổi Xuân thuở đó xa mờ, Đầu xanh giờ bạc, mắt giờ kém tinh. Nhớ ngày còn tuổi học sinh, Lang thang khắp chốn thỏa tình rong chơi.
25 Tháng Giêng 20171:43 CH(Xem: 17884)
Chiều đứng trên cầu nhìn qua thành phố, Đèn đã lên... đủ cở, đủ màu. Một đêm bắt đầu, ôi đẹp làm sao! Biên Hòa thân thương dâng trào sức sống.
25 Tháng Giêng 20171:38 CH(Xem: 16056)
CHÚC vui Xuân thắm đến mọi nhà MỪNG ngày nắng ấm đất nở hoa NĂM cũ đã qua cùng thắng lợi MỚI đó một năm đã thấy già.
25 Tháng Giêng 20171:31 CH(Xem: 8003)
Bài báo trên tờ Trường An, xuất bản tại Huế trong dịp này càng tường thuật đầy đủ bao nhiêu, càng đánh bóng Đức Hòang Thượng bao nhiêu càng cho thấy nó dơ dáy, thối tha bấy nhiêu!
21 Tháng Giêng 20177:09 SA(Xem: 30785)
Phụ Lục: Toàn bộ bài diễn văn nhậm chức của Tổng Thống Donald Trump."Và đúng vậy, cùng nhau, chúng ta sẽ làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại".
20 Tháng Giêng 201711:23 CH(Xem: 22775)
Website Ngô Quyền Mái nhà ấm êm. Văn thơ trao đổi. Không quên gửi tới Một bài thật hay. Đủ mọi đề tài Về Ban Biên Tập Tháng 7/17 họp mặt. Tuyển tập phát hành Hưởng niềm vui chung Ngô Quyền Trung học.
20 Tháng Giêng 201710:02 CH(Xem: 16209)
Gửi tặng cho nhau một bài thơ. Tình Xuân dào dạt ý mong chờ. Về lại Biên Hòa, Cù Lao Phố. Ngô Quyền ngày ấy, thuở mộng mơ.
20 Tháng Giêng 20179:08 CH(Xem: 17091)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức MÙA XUÂN NÀO LÀ TA VỀ -- Nhạc Lam Phương--Hợp Ca:Thái Châu, Hương Lan; Phương H. Quế Kiều Oanh thực hiện youtube
20 Tháng Giêng 201712:54 CH(Xem: 17683)
Trời đã vào xuân! Trời đã vào xuân! Sáng nay ùa về cơn gió chướng Ngõ vắng thênh thang mỏng manh làn sương sớm Những nụ mai e ấp ngỡ ngàng
19 Tháng Giêng 20171:10 CH(Xem: 24032)
Anh nằm đó muôn đời không tiếc nuối, Vầng trăng xưa vẫn sáng, ánh trăng vàng. Khuyết một chút trăng đưa tiễn anh đi, Chút hoài niệm về một ngày xa khuất.
19 Tháng Giêng 20171:02 CH(Xem: 18376)
Cây bên đường trơ cành như những bộ xương! Đứng lặng lẽ mặc tình sương tuyết phủ! Mùa Đông ở đây không có gì thích thú! Chỉ có nỗi buồn hoài vọng cố hương!
19 Tháng Giêng 201712:57 CH(Xem: 16632)
GÀ kêu cục tác thanh âm VÀNG lên ánh mắt âm thầm nhớ nhung GÁY vang trời đất mông lung SÁNG trong hơi thở bão bùng nắng mưa.
19 Tháng Giêng 201712:49 CH(Xem: 18781)
Quê hương xứ Bưởi yêu ơi! Bao năm cách trở đôi nơi chưa về. Dòng sông tuổi nhỏ tóc thề, Tìm đâu thấy nữa, não nề nhớ thương. Hè về kỷ niệm còn vương, "1" Nhớ Hoa Phượng đỏ cổng trường ngày xưa."2"
19 Tháng Giêng 201712:46 CH(Xem: 19373)
Dù ai buôn bán đâu đâu, Mười hai tháng tới, nhớ về Hui Ton. Dù ai buôn bán trăm nghề, Mười hai tháng hai, rủ nhau mà về.
19 Tháng Giêng 201712:43 CH(Xem: 8228)
Sau vụ từ chức của Trần Trọng Kim, con thuyền chính trị Việt Nam quốc gia hẳn là sẽ chìm. Dân chúng nói chung cảm thấy hân hoan vui mừng ...
19 Tháng Giêng 201712:19 CH(Xem: 28310)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để thưởng thức MÙA XUÂN LÁ KHÔ - Nhạc Trần Thiện Thanh - Thảo Sương trình bày
18 Tháng Giêng 201711:46 SA(Xem: 16424)
Dù ủng hộ hay chống đối, tất cả mọi người đều phải nhìn nhận Donald Trump là một con người khác thường theo cả hai hướng, tích cực (phi thường) và tiêu cực (tầm thường).
14 Tháng Giêng 201711:29 CH(Xem: 17441)
Khép, mở ... cửa ngõ trần gian miệt mài ngàn năm vẫn vậy khép lại nơi này, mở ngõ nơi kia và cứ thế làm cho trần gian ồn ào tiếng cười tiếng khóc
14 Tháng Giêng 20171:04 CH(Xem: 19242)
Gia đình tan nát lầm than, Làm sao giải quyết dân oan đầy đường. Mọi người sống với yêu thương, Như trong giấc ngủ em đương say nồng.
14 Tháng Giêng 20179:35 SA(Xem: 18269)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh TAN VỠ - Nhạc Lam Phương - Mỹ Thể trình bày Kiều Oanh thực hiện youtube
14 Tháng Giêng 201712:09 SA(Xem: 18260)
Người đi hồi tháng chạp, mưa Tôi về bến cũ, sông xưa lở bồi Mà như trời đất và tôi Vẫn còn trăm mối nợ đời trả vay