Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Phan Phú Hiệp - BỤI PHẦN

03 Tháng Mười Hai 20223:37 CH(Xem: 5852)
Phan Phú Hiệp - BỤI PHẦN

BỤI PHẤN

truongxua-05

Trong số rất nhiều các nhạc phẩm ngợi ca công ơn dạy dỗ của Thầy Cô giáo, có một bài hát tuy ngắn nhưng khiến tôi xúc động và có ấn tượng nhất là bài Bụi Phấn (nhạc: Vũ Hoàng - thơ: Lê Văn Lộc) như sau:

 

“Khi Thầy viết bảng bụi phấn rơi rơi.

Có hạt bụi nào rơi trên bục giảng

Có hạt bụi nào vương trên tóc Thầy

Em yêu phút giây này Thầy em, tóc như bạc thêm

Bạc thêm vì bụi phấn đã cho em bài học hay

Mai sau lớn nên người .Làm sao, có thể nào quên?

Ngày xưa Thầy dạy dỗ khi em tuổi còn thơ ♪ ♪”

 

Ca từ đơn giản, nhẹ nhàng với giai điệu mượt mà, trong sáng của bài hát đã đưa tôi trở lại những năm tháng còn học dưới mái trường trung học Ngô Quyền - Biên Hòa, từ những ngày đầu vào lớp 6 (1970) tập làm người lớn đi học với đồng phục quần dài xanh áo trắng,cho đến khi giã từ mái trường thân yêu vào năm 1977. Trong thời gian 7 năm ấy, tôi đã được nhiều vị giáo sư đã tận tâm truyền dạy vô vàn kiến thức bổ ích, nhân cách sống tốt đẹp và các giá trị chân thiện mỹ , để làm hành trang bước vào đời làm người hữu dụng cho xã hội.

Đã nửa thế kỷ trôi qua, những kỷ niệm về trường xưa lớp cũ trong ký ức của tôi đôi lúc còn mù mờ, do bị che khuất bởi lớp bụi dày đặc của thời gian, nhưng tôi cố hồi tưởng lại những giờ học tuyệt vời do các Thầy Cô giảng dạy, vốn đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng đẹp và mãi không phai mờ.

Nhớ về những giờ học Cổ Văn của Cô Nhã Ý vào những năm lớp 7, lớp 8 (1971-1972)

Những bài giảng về văn học sử của Cô rất hay và cho chúng tôi nhiều ấn tượng sâu đậm .Tôi nhớ một buổi chiều trong giờ Cổ Văn, Cô đã diễn giảng xuất thần bài thơ Chinh Phụ Ngâm .Lúc ấy Cô như đã hóa thân thành một nghệ sĩ tài hoa trên sân khấu, đi ngược thời gian để tái hiện lại hình ảnh lịch sử hào hùng trong buổi lễ xuất quân ra trận chống giặc ngoại xâm của những chàng trai trẻ và tâm trạng da diết buồn của những người chinh phụ, đã cố vén nỗi niềm riêng để đưa tiễn chồng đi tùng chinh.

Bằng chất giọng nhẹ nhàng và truyền cảm khi bình thơ,Cô đã đưa học sinh chúng tôi trở về với bối cảnh lịch sử xa xưa như để trực tiếp can dự, để lắng nghe tiếng trống trận thúc quân từ Trường Thành dồn dập rền vang và nhìn thấy xa xa khói lửa từ Cam Tuyền ngun ngút xông lên báo hiệu giặc ngoại xâm đã tiến đến gần biên thùy. Nhớ giọng Hà Nội của Cô vô cùng sang trọng, lên bổng xuống trầm, như thể còn văng vẳng bên tai tôi các câu thơ đầu của bài Chinh phụ ngâm:

“Trống trường Thành lung lay bóng nguyệt

Khói Cam Tuyền mờ mịt thức mây

Chín tầng gươm báu trao tay

Nửa đêm truyền hịch định ngày xuất chinh….”

 

Trong giờ Cổ văn,các kiệt tác Chinh Phụ Ngâm ,Cung Oán Ngâm khúc, Chuyện Kiều, Lục Vân Tiên…qua bình giảng của Cô đã cho chúng tôi một ấn tượng sâu đậm và khắc ghi vào trong lòng , giúp chúng tôi nhớ mãi các tuyệt tác văn học cổ trong kho tàng văn chương phong phú của VN.

Nhớ về giờ Công dân giáo dục lớp 9 (CDGD) của Thầy Nguyễn Viết Long. Thầy đã dạy cho chúng tôi những bài học về quyền và nghĩa vụ công dân, các quy tắc ứng xử trong xã hội. Đặc biệt Thầy dạy chúng tôi cách thuyết trình có lớp lang về một chủ đề trước đám đông.Thầy khuyến khích học sinh đưa ra các ý kiến tranh luận, phản biện để làm rõ hơn về đề tài thuyết trình, nhưng không quá gay gắt mà phải lịch sự tôn trọng nhau. Thầy hướng dẫn học sinh cách hợp tác làm việc theo nhóm… Các bài học ứng xử trong giờ CDGD do Thầy dạy đã giúp tôi rất nhiều trong suốt quãng đời đi học và làm việc sau này.

Nhớ về giờ học Vạn Vật của Cô Phạm thị Khang lớp 7 lớp 8, Cô có cách giảng bài nhẹ nhàng dễ hiểu với những hình vẽ thật đẹp trên bảng để minh họa các nội dung trong bài học .Cô ra qui định nếu Cô gọi lên trả bài, bạn nào có nhiều hình vẻ đẹp liên quan đến bài học sẽ được thêm điểm trình bày.Nên các học trò nhỏ chúng tôi đua nhau trang trí trong tập Vạn Vật thật đẹp với nhiều hình vẽ đầy màu sắc.

Nhớ về các giờ học Anh Văn theo bộ sách English For Today book 1-3 từ lớp 6 đến lớp 10 của Cô Luông, Cô Tốt , Thầy Lý, Thầy Hoàng , Thầy Hoan… đã giúp chúng tôi có một nền tảng tiếng Anh tương đối vững để không quá ngỡ ngàng trong việc giao tiếp và học hành sau này.

Nhớ về giờ học nhạc vào những năm lớp 7, lớp 8 của Thầy Tỵ với các bài học ký xướng âm và các bài hát giành cho lứa tuổi học trò rất dễ thương. Đặc biệt, thỉnh thoảng trong những lúc sinh hoạt cuối giờ, Thầy thường cho chúng tôi hát đồng ca bài Việt Nam - Việt Nam (Phạm Duy). Cả lớp chúng tôi, vừa vỗ tay vừa hát say sưa, từng lời ca của bài hát như thấm đẫm vào bầu nhiệt huyết của tuổi trẻ chúng tôi. Ngày nay, mỗi khi có dịp nghe lại các bài hát Trường Làng Tôi, Ngày Khai Trường, Học sinh hành khúc, Khỏe vì nước…là tôi lại nhớ đến người Thầy khả kính với cặp kính cận dầy,đã đưa những giai điệu âm nhạc trong trẻo của lứa tuổi học trò in sâu vào trong ký ức của chúng tôi.

Nhớ về những giờ học Toán của Cô Khương thị Bàn, Cô Nguyệt Thu,Thầy Ân,, Thầy Trần Thiện Cơ, Thầy Bùi Thọ Thích, Thầy Túy, Thầy Dũng.  Đặc biệt Vào năm lớp 10 (1974), chúng tôi bắt đầu làm quen với môn Tân Toán Học do Thầy Diệp Cẩm Thu dạy.Lúc ấy Thầy vừa trở về trường Ngô Quyền dạy học sau một thời gian du học tại Pháp.Thầy có phong thái hiền lành , nho nhã. Thầy dạy rất dễ hiểu và thường hay minh họa các thuật ngữ toán học vốn còn xa lạ với chúng tôi như Tập hợp con, Tập hợp rỗng, Hội, Giao, Phần tử ... bằng các câu chuyện sinh động trong thực tế đời thường. Năm lớp 11 (1976), tôi học môn toán hình học không gian với Thầy Nguyễn Phong Cảnh .Các khái niệm trừu tượng về hình học không gian được Thầy diễn giải bằng những ví dụ gần gũi dễ hiểu. Một kỷ niệm vui là có một lần, Thầy đưa ra câu hỏi, khi các học trò không trả lời được, Thầy đã không trách mà ghẹo chúng tôi rằng “Thầy biết các em hiểu, nhưng mà hiểu trong lòng chứ không diễn tả ra ngoài bằng lời được. Nên các em phải cố gắng học giỏi môn toán. Vì khi giỏi toán, bất kỳ suy nghĩ nào trong đầu đều có thể diễn đạt bằng lời.Hiểu được mà không nói ra được cái hiểu của mình, tức là các em chưa thật sự giỏi toán”.

Nhớ về giờ học Vật lý của Thầy Mai Kiến Phúc vào năm lớp 12,Thầy rất oai nghiêm và có cách dạy sinh động, dễ hiểu và truyền cảm hứng cho học sinh sự khao khát kiến thức và ham muốn tìm hiếu về khoa học . Trong một số giờ học, Thầy thường đem các học cụ để làm các thí nghiệm ngay trong lớp ,làm cho chúng tôi vô cùng ham thích học môn Vật Lý, đến độ có lúc tôi mơ ước sau này được trở thành giáo sư Vật lý như Thầy. Đặc biệt vào năm cuối trung học, chuẩn bị thi đại học, Thầy đã hướng dẫn chúng tôi cách trình bày một bài thi gọn gàng, đầy đủ, chặt chẽ để có được kết quả tốt.

Nhớ về những giờ học môn Địa Lý thật hấp dẫn và vui nhộn của Thầy Đại .Thầy có phong cách trẻ trung, gần gũi với học sinh và có cách cách dẫn chuyện rất hài hước, tạo tiếng cười vui vẻ trong lớp, đến độ học sinh chúng tôi cứ muốn giờ Địa Lý của Thầy cứ kéo dài ra, đừng kết thúc sớm.

Nhớ về giờ học môn Quốc Tế Sử lớp 10 với Thầy Đức. Cả lớp ngồi yên lặng chăm chú nghe Thầy kể những câu chuyện và các giai thoại lịch sử về thế chiến thứ 1, thứ 2 vô cùng ly kỳ hấp dẫn.

Và còn nhiều lắm những kỷ niệm đẹp trong những giờ học tuyệt vời của các Thầy Cô quý kính của trường mà trong phạm vi một bài viết ngắn, tôi chưa thể liệt kê hết được.

Dòng đời trôi nhanh, cuộc sống vô thường, nhiều Thầy Cô năm xưa của tôi đã quá vãng, nhiều Thầy Cô hiện tiền, nay đã da mồi tóc điểm sương. Các học trò chúng tôi năm xưa, nay cũng đã đứng bên kia dốc của cuộc đời. Nhưng tôi luôn nhớ mãi hình ảnh Thầy Cô khi đứng trên bục giảng, dùng bảng đen phấn trắng để truyền bá kiến thức, khơi gợi và thắp sáng cho chúng tôi những ước mơ, những hoài bão, những khát vọng để vươn tới trong cuộc đời. Khi đang miệt mài giảng dạy, Thầy Cô đâu hay rằng lúc ấy, bụi phấn đã vô tình vương lên trên mái tóc. Hình ảnh ấy để lại chọ những học trò chúng tôi một cảm xúc dạt dào và lòng biết ơn vô hạn khi Thầy Cô đã hiện thân là người lái đò thầm lặng, tận tụy để đưa chúng tôi đến bến bờ của tri thức.

Bài hát Bụi Phấn đã lay động trái tim của tôi chính từ những cảm xúc như vậy.

 

 

Hiệp Phan--- Mùa Tạ ơn tháng 11/2022

05 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 43483)
Tôi hay tin trễ, Thầy Trần Văn Tài qua đời không lâu, sau ngày tôi tình cờ gặp lại Thầy ở Trảng Bom. Những dòng chữ muộn màng này, thay nén nhang thơm tôi và các bạn lớp 10B4 năm xưa kính nhớ Thầy.
30 Tháng Mười Một 2013(Xem: 27394)
Tháng mười một năm nay, ngoài thầy Trịnh Hồng Hải, chúng tôi mời thêm: Cô Đinh Thị Hòa; Cô Phạm Kiều Tiên; Thầy Đoàn Viết Biên, Thầy Trần Đình Tri; Thầy Lâm Tấn Văn cùng đến thăm thầy Phạm Đức Bảo …
21 Tháng Tám 2013(Xem: 89699)
Công của những người đưa đò thầm lặng khoan dung, đã đào tạo bao lớp chúng tôi thành danh, thành nhân. Thời gian với bao biến đổi, nhìn lại cuộc đời chúng tôi luôn dặn lòng ”Nhớ Ơn Thầy, Nhớ Ơn Cô” để có một cuộc đời đáng sống.
28 Tháng Sáu 2013(Xem: 70153)
Dịu dàng với học trò, tế nhị với đồng nghiệp, là dấu ấn đẹp trong lòng tôi đối với cô Phan Thị Lệ Hoa.
18 Tháng Sáu 2013(Xem: 119310)
Quỹ thời gian của thầy cô tôi càng ít, càng nung nấu trong tôi về một buổi họp mặt, chỉ dành riêng cho thầy cô giáo cũ và anh chị em bè bạn chs. Ngô Quyền Biên Hòa.
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 72197)
Tạm biệt sân chơi Một Thuở,.... Chính từ lời mời nồng nhiệt của em, mà thầy trò trường Ngô năm cũ đã có một đêm tri ngộ tri ân đầy ý nghĩa.
12 Tháng Tư 2013(Xem: 77250)
Đến với các “cụ” học trò Bê Bốn lần này có cô Đinh Thị Hòa, cô Khương Thị Bàn và các Thầy: Lâm Tấn Văn, Đinh Hữu Quyến, Nguyễn Văn Có.
17 Tháng Giêng 2013(Xem: 91855)
Lần đầu tiên e-mail gửi tôi, anh Thanh Huyền thú nhận: “Anh có thói quen xấu là hay khóc!...” Xấu hay tốt gì, tùy quan niệm sống của từng người.
05 Tháng Giêng 2013(Xem: 32453)
Sau nhiều năm sinh hoạt với Thầy Cô, có thể đây là lần đầu tiên được ngồi chung bàn được nghe Thầy Cô tâm sự. Tôi đã tìm thấy nụ cười trong sự gần gủi ân cần của Thầy Cô, là cả niềm hạnh phúc
27 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 99489)
Đây là lần thứ bảy, các CHS.NQBH K15 gạt hết những âu lo toan tính đời thường, hóa thân thành những cô cậu học trò hồn nhiên của những ngày xưa thân ái.
12 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 117596)
Vậy thì anh chị em mình cùng cảm ơn quí thầy cô, và cùng cảm ơn nhau nữa. Đã nửa thế kỷ trôi qua đời người, hạnh phúc biết bao khi Thầy – Trò ta vẫn có nhau bên đời…
01 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 111441)
Sau gần ba tháng chuẩn bị, cuối cùng nhóm cựu học sinh Ngô Quyền Biên Hòa chúng tôi đã có một món quà dễ thương tặng thầy cô giáo cũ của mình: Một đêm hội ngộ Thầy trò ngập tràn niềm vui và hạnh phúc, sau khoảng thời gian xa cách gần năm mươi năm.
15 Tháng Mười Một 2012(Xem: 219821)
“Có lẽ chỉ dân Hướng Đạo như em, mới làm được những việc như thế!...” Đó là “phần thưởng” quí báu nhất tôi trân trọng nhận được từ cô Phạm Kiều Tiên, trong hành trình thăm lại thầy cô giáo xưa ...
14 Tháng Mười Một 2012(Xem: 153220)
Với chủ đề “Trường Xưa, Thầy Xưa” nhóm CHS.NQBH ở Sài Gòn sẽ tổ chức “Đêm tri ân” thầy cô giáo cũ, cũng là buổi tri ngộ của những “cụ” học sinh thiệt lâu năm của trường Ngô Quyền.
03 Tháng Mười Một 2012(Xem: 28736)
Chung quanh tôi còn biết bao tình thương ràng buộc vây quanh mà ngẫu nhiên, người đầu tiên nhắc nhở cho tôi điều ấy khi tôi từ đường ranh sống-chết trở về chính là thầy Sái.