Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Diệp Hoàng Mai - CÔ GIÁO LỚP NHỨT B

28 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 70154)
Diệp Hoàng Mai - CÔ GIÁO LỚP NHỨT B


CÔ GIÁO LỚP NHỨT B

(Tưởng nhớ cô Phan Thị Lệ Hoa)

 

co_le_hoa-large-content

Cô Phan Thị Lệ Hoa (2013)

Năm cuối cấp tiểu học, tôi và chị Nguyễn Thị Kim Hồng – chị em cô cậu với tôi – được học chung lớp Nhứt B của cô Phan Thị Lệ Hoa. Học được chừng hai tuần lễ, má của tôi sinh em bé. Một trong hai chị em tôi phải xin chuyển lớp, đứa học sáng đứa học chiều để đỡ đần việc nhà, và phụ chăm em bé với má tôi. Vậy là tôi rời lớp Nhứt B của cô Phan Thị Lệ Hoa, chuyển sang học lớp Nhứt C buổi chiều với cô Bùi Thị Như Lan.

Học lớp Nhứt C cũng chừng… hai tuần lễ, tôi nằng nặc đòi chuyển về học lớp Nhứt B của cô Lệ Hoa. Có thể lúc đó do tôi chưa thích nghi với lớp học mới, nhưng lý do quan trọng nhất mà tôi muốn trở lại học lớp Nhứt B là do… tin đồn: “Chỉ học lớp Nhứt B của cô Lệ Hoa, mới chắc chắn thi đậu vào trường Ngô Quyền”. Mặc dù gia đình rất khó khăn, nhưng vì tôi khóc quá: “Không học lớp của cô Lệ Hoa, là con không thi đậu vô trường Ngô Quyền được …”, ba má tôi đành… muối mặt dẫn tôi tới trường, xin cô Lệ Hoa và cô hiệu trưởng cho con chuyển lớp trở lại.

Tất nhiên là nguyện vọng trẻ con của tôi… bất thành. Tôi nhớ hoài, dù từ chối nhưng cả cô Ngọc Anh và cô Lệ Hoa đều nhẹ nhàng dỗ dành: “Không sao đâu em, học lớp cô Như Lan em cũng thi đậu đệ Thất Ngô Quyền mà!...” Thì ra do sự chơn chất của Má tôi, hai cô biết nguyên nhân tôi đòi chuyển lớp. Câu nói cuối cùng cô Lệ Hoa nói với Má của tôi, đến giờ tôi vẫn nhớ: “Chuyển lại cũng được, nhưng như vậy cô Như Lan sẽ buồn …” Dịu dàng với học trò, tế nhị với đồng nghiệp, là dấu ấn đẹp trong lòng tôi đối với cô Phan Thị Lệ Hoa.

Lúc biết tin cô Lệ Hoa định cư ở Hoa Kỳ, tôi từng mơ có dịp được gặp lại cô, rồi kể cô nghe kỹ niệm “nho nhỏ, vui vui” thời học trò trường Nữ Tỉnh Lỵ Biên Hòa của tôi. Chắc chắn cô Lệ Hoa không thể nào nhớ tôi, đứa học trò ngồi học lớp Nhứt B của cô chỉ được mươi ngày. Nhưng tôi tin, nếu tôi nhắc lại kỷ niệm này cô Lệ Hoa sẽ rất vui. Tôi vẫn hay mơ “kỳ kỳ” như vậy, bởi ước mơ đâu có… tốn kém, tội gì tôi không nuôi nấng ước mơ?

Bây giờ thì, tôi không thể gặp lại cô Phan Thị Lệ Hoa nơi cõi tạm nữa rồi. Bởi cô đã vội đi về bến vĩnh hằng, trước khi tôi và cô có duyên cơ hạnh ngộ. Dẫu biết qui luật sinh tử đời người rồi ai cũng trãi, nhưng tôi vẫn nao nao buồn đọc đi đọc lại mẫu tin ngắn ngủi về cô. Cô ơi, có những ước mơ không bao giờ trở thành sự thực. Được gặp lại cô, là giấc mơ mãi mãi xa vời trong cuộc đời em…

Tháng 06/2013

Diệp Hoàng Mai

 

Phụ Đính:

truong_nu_tieu_hoc-large

Học sinh trường Nữ Tiểu học Biên Hòa.

co_tran_ngoc_anh-_ht_nu_tieu_hoc-large-contentchung_chi_hoc_trinh-large-content

Cô Trần Ngọc Anh, cựu hiệu trưởng trường Nữ Tiểu học Biên Hòa. Chứng chỉ học trình cho học sinh cuối cấp tiểu học Biên Hòa

dsc_0205-large
Cô Lệ Hoa và học trò cũ trong dịp họp mặt Tất niên Hội Biên Hòa tại Nam CA - tháng Giêng/ 2013

03 Tháng Giêng 2014(Xem: 38396)
Là một người khách không mời trong đêm từ giã năm 2013, tôi đã cùng thầy Phạm Gia Hưng từ Virgina, và hai đàn anh Lữ Công Tâm, Ma Thành Tâm cùng count down đón mừng năm 2104 tại nhà thầy Mai Kiến Phúc.
05 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 43498)
Tôi hay tin trễ, Thầy Trần Văn Tài qua đời không lâu, sau ngày tôi tình cờ gặp lại Thầy ở Trảng Bom. Những dòng chữ muộn màng này, thay nén nhang thơm tôi và các bạn lớp 10B4 năm xưa kính nhớ Thầy.
30 Tháng Mười Một 2013(Xem: 27397)
Tháng mười một năm nay, ngoài thầy Trịnh Hồng Hải, chúng tôi mời thêm: Cô Đinh Thị Hòa; Cô Phạm Kiều Tiên; Thầy Đoàn Viết Biên, Thầy Trần Đình Tri; Thầy Lâm Tấn Văn cùng đến thăm thầy Phạm Đức Bảo …
21 Tháng Tám 2013(Xem: 89703)
Công của những người đưa đò thầm lặng khoan dung, đã đào tạo bao lớp chúng tôi thành danh, thành nhân. Thời gian với bao biến đổi, nhìn lại cuộc đời chúng tôi luôn dặn lòng ”Nhớ Ơn Thầy, Nhớ Ơn Cô” để có một cuộc đời đáng sống.
18 Tháng Sáu 2013(Xem: 119323)
Quỹ thời gian của thầy cô tôi càng ít, càng nung nấu trong tôi về một buổi họp mặt, chỉ dành riêng cho thầy cô giáo cũ và anh chị em bè bạn chs. Ngô Quyền Biên Hòa.
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 72203)
Tạm biệt sân chơi Một Thuở,.... Chính từ lời mời nồng nhiệt của em, mà thầy trò trường Ngô năm cũ đã có một đêm tri ngộ tri ân đầy ý nghĩa.
12 Tháng Tư 2013(Xem: 77253)
Đến với các “cụ” học trò Bê Bốn lần này có cô Đinh Thị Hòa, cô Khương Thị Bàn và các Thầy: Lâm Tấn Văn, Đinh Hữu Quyến, Nguyễn Văn Có.
17 Tháng Giêng 2013(Xem: 91863)
Lần đầu tiên e-mail gửi tôi, anh Thanh Huyền thú nhận: “Anh có thói quen xấu là hay khóc!...” Xấu hay tốt gì, tùy quan niệm sống của từng người.
05 Tháng Giêng 2013(Xem: 32454)
Sau nhiều năm sinh hoạt với Thầy Cô, có thể đây là lần đầu tiên được ngồi chung bàn được nghe Thầy Cô tâm sự. Tôi đã tìm thấy nụ cười trong sự gần gủi ân cần của Thầy Cô, là cả niềm hạnh phúc
27 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 99493)
Đây là lần thứ bảy, các CHS.NQBH K15 gạt hết những âu lo toan tính đời thường, hóa thân thành những cô cậu học trò hồn nhiên của những ngày xưa thân ái.
12 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 117601)
Vậy thì anh chị em mình cùng cảm ơn quí thầy cô, và cùng cảm ơn nhau nữa. Đã nửa thế kỷ trôi qua đời người, hạnh phúc biết bao khi Thầy – Trò ta vẫn có nhau bên đời…
01 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 111450)
Sau gần ba tháng chuẩn bị, cuối cùng nhóm cựu học sinh Ngô Quyền Biên Hòa chúng tôi đã có một món quà dễ thương tặng thầy cô giáo cũ của mình: Một đêm hội ngộ Thầy trò ngập tràn niềm vui và hạnh phúc, sau khoảng thời gian xa cách gần năm mươi năm.
15 Tháng Mười Một 2012(Xem: 219826)
“Có lẽ chỉ dân Hướng Đạo như em, mới làm được những việc như thế!...” Đó là “phần thưởng” quí báu nhất tôi trân trọng nhận được từ cô Phạm Kiều Tiên, trong hành trình thăm lại thầy cô giáo xưa ...
14 Tháng Mười Một 2012(Xem: 153220)
Với chủ đề “Trường Xưa, Thầy Xưa” nhóm CHS.NQBH ở Sài Gòn sẽ tổ chức “Đêm tri ân” thầy cô giáo cũ, cũng là buổi tri ngộ của những “cụ” học sinh thiệt lâu năm của trường Ngô Quyền.
03 Tháng Mười Một 2012(Xem: 28740)
Chung quanh tôi còn biết bao tình thương ràng buộc vây quanh mà ngẫu nhiên, người đầu tiên nhắc nhở cho tôi điều ấy khi tôi từ đường ranh sống-chết trở về chính là thầy Sái.