Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Trần Mộng Tú - NGƯỜI THẦY VÀ CHIÊC ÁO

24 Tháng Ba 20181:54 SA(Xem: 23748)
Trần Mộng Tú - NGƯỜI THẦY VÀ CHIÊC ÁO

Ng
ười Thầy và chiếc áo

nguoiThayvaChiecAo

Thy và trò ca mt lp hc trong tiu chng vin nhưng năm 1960-1965.
(H
ình minh ha: Gia đình Cu Chng Sinh Huế)



LI TÒA SON: Một kỷ niệm nhỏ của nhà thơ Trần Mộng Tú thời còn là một “nữ sinh Lớp Tám” cho chúng ta thấy tư cách ca mt thy giáo và lòng tôn kính ca ph huynh hc sinh đi vi thy, Sài Gòn trước đây hơn na thế k. Thi đó không có cnh ph huynh hc sinh de da thy, cô, hc trò tn công cô giáo, hoc bt cô giáo quỳ ly trước công chúng, như đang din ra nước ta hin nay!

***

Tôi rt rè đng trước khung ca s văn phòng, trong khu nhà ni trú ca các Thy và các Linh Mc chng vin.


Thy Khoan đng bên trong ca s hi ra:

- Con cn gì?


- Thưa thy, m con nói con thưa vi cha Tùng đưa áo cho con đem v đ m con thay cái ng tay áo cho cha.


Thy Khoan bo tôi ra ngoài văn phòng nhà trường ngi ch, thy đi tìm cha Tùng. Khong hai mươi phút sau, thy mang ra cái áo gói trong mt t báo cũ, đưa cho tôi đem v.


Cha Tùng là thy dy tôi môn Anh văn. Cha luôn luôn mc áo cũ; hoc sn vai, hoc rách khuu tay. Tôi đi hc v li k cho m nghe, khoe hôm nay con thy cha mc cái áo rách ch nào! M tôi nghe mãi chc cũng mi lòng, nên bo tôi vào trường mang chiếc áo chùng đen ca cha v cho m mng li hay m vá giúp nhng ch rách.


Tôi nh mãi câu chuyn ngày hôm đó (tôi mi hc lp đ Ngũ) cho ti bây gi sau hơn 50 năm.


Tôi hc trường tư thc Công Giáo, do chng vin Nguyn Duy Khang-Th Nghè lp.Trường ch có t đ Tht đến đ T. Thi xong Trung Hc Đ Nht Cp tôi phi ra trường khác hc.


Mt s các thy là Linh Mc, hay Tu Sinh trong chng vin, còn mt s giáo sư được mi t bên ngoài vào dy.


Chng Vin và trường hc cùng trên mt miếng đt, tôi hi đó không biết miếng đt rng bao nhiêu, ch biết có hai dy nhà, mt dy cho các cha và các thy , mt dy làm trường hc, có h cá và vườn rau. Trường có nhà nguyn nh cho các thy, chúng tôi không được vào đó bao gi.


Thy dy Anh Văn ca chúng tôi là Linh Mc Đinh Cao Tùng, dy Vit Văn và Âm Nhc là thy Đinh Ngc Khoan, tu sinh, em rut ca cha Tùng, thy Cu dy Toán, thy Tiếng dy Lý Hóa, linh mc Nguyn Khoa C là Hiu Trưởng.


Ngoài tu sinh và linh mc trong chng vin, cha hiu trưởng còn mi mt s sinh viên Văn Khoa hay Lut Khoa mi ra trường “dy gi” cho nhng lp nh, đ Tht, đ Lc.


Chng Vin nghèo, các linh mc, tu sĩ cũng nghèo. M tôi là cô giáo dy thêu đan nên vá mng rt khéo, m giúp thì các cha ch biết cm ơn. Nhưng mt chiếc áo cũ đem mng hay vá mãi cũng hết cách, nht là cánh tay áo, b phn được c đng nhiu nht, mng vô nó li rách ra! Cho nên, có khi m thay c cái ng tay áo mi, ghép vào cái áo đã bc màu!


Ri đến mt năm, trước l Giáng Sinh, nhìn cái áo vá chng vá đp chc không còn dùng được my tháng na, chc chn cn thay bng áo khác, m bàn vi tôi mua vi v, m ct, may cho cha Tùng mt cái áo chùng đen mi.


Tôi nh cái ngày hai m con tôi đem cái áo chùng đen đó ti biếu cha. Sau gi hc, hai m con tôi xin được gp riêng cha văn phòng nhà trường. Cha ra tiếp, nghĩ là m con tôi đến xin tr tin hc tr tháng này (thnh thong vn có ph huynh ti xin phép đóng tr tin hc cho con). Khi thy m tôi xin biếu cha cái áo mi, cha cm đng lm. Nhưng cha không bày t tình cm ca mình vi thái đ vui mng, vn vã, như người khác khi được tng quà. Cha vn đng cách m con tôi mt khong khá xa, ming nói li cám ơn, ging nh nh, t tn. C m và tôi cũng không biết nói gì, ch đng khoanh tay cúi đu; nhưng trong lòng chúng tôi vô cùng sung sướng. Trên đường v m tôi nói là ch s cha không nhn, và khi mc cái áo mi chc cha s lúng túng lm.


Tôi nhc m là chiếc áo cũ đã hết ch đ thay, đ mng ri m , đ cha mc mt cái áo dòng vi nhiu miếng vá, con thy ti nghip cha quá.


Nhưng ti sao khi cha nhn được cái áo m tng, cha li không t ra vui mng, h m?


M tôi nói. “Cha gi lòng t trng ca mt người thy giáo.”


Bui hc đu sau my ngày ngh l Giáng Sinh năm đó, tr li lp, tôi thy cha (người thy đáng kính ca tôi) mc chiếc áo mi đi dy. Nét mt cha vn t tn, nghiêm ngh. Trước v bình thn ca cha, các hc sinh cũng không ai dám hi đùa, “Cha mc áo mi?” Sau gi hc, tôi ph thu góp bài làm ca các bn đt lên bàn giy giáo sư. Cha Tùng ngng mt lên nhìn tôi, nói:

- Cám ơn con.


Tôi nghe trong ging nói vn gin d như mi khi, nhưng hình như cũng cha c mt nim biết ơn đm đà. Bng nhiên hai git nước mt tôi a ra, tôi vi vàng quay nhanh v ch.


V nhà tôi k li cm xúc mình cho b m nghe. B tôi nói:


- Con ơi, Thy giáo là cha m th hai ca mình. Các con phi luôn luôn kính trng Thy. Các con sai thì Thy pht, các con đúng thì Thy khen thưởng. Phi biết công ơn ca Thy. Như b m đây cũng phi kính trng và mang ơn Thy, vì Thy đã giúp b m giáo dc các con. Thy dy chúng con có nhiu điu b m không biết nhưng căn bn là các con hãy l phép và biết tôn kính Thy như tôn kính cha m.


Ri b tôi k li truyn v mt người hc trò ngày xưa, hết lp làng lên tnh hc, thi đ làm quan huyn ri v thăm quê. Trước tiên là thăm người Thy dy mình thi thơ di. Ông Thy già đã được lính ti tn nhà báo trước là có quan huyn ghé thăm. Khi quan Huyn khom lưng bước vào ngôi nhà tranh, vách đt, thy Thy mình ngi trên tm phn, vn tm phn ngày xưa, ch có Thy là già đi và m yếu. Quan khoanh tay, cúi ly Thày. Thy vn ngi yên trên phn, kh gt đu, giơ tay mi anh hc trò cũ ca mình ngi xung ung chén trà. Ông quan tr đó trước sau vn không dám ngi ngang vi Thy mình, ông khoanh tay đng sut bui hu trà Thy, cho ti khi cúi đu chào đi git lùi ra ca.(*)


Cha tôi nói: đó là truyn thng đo đc ca người Vit mình con . “Tôn Sư Trng Đo”. Người hc trò biết gi cái l vi Thy, người Thy biết gi cái lòng t trng ca mình, vi c nhng người làm quan, có chc có quyn.


Như Linh Mc Tùng, Thy ca con, khi nhn được chiếc áo mi, Thy biết là mình rt cn, vì cái áo cũ rách quá ri. T trong thâm tâm Thy con rt cám ơn, nhưng không t ra biết ơn mt cách quá v vp. Vì lòng t trng ca mt người thy giáo nghèo.


Mt người nghèo mà quá vui mng khi được mt cái áo mi thì t ra là mình đang thèm mun cái áo đó lm. Mt ông thy t trng thì dù mc cái áo cũ hay áo mi cũng không coi là quan trng. Ai cho áo mi thì cm ơn, nhưng không vn vã quá. Bây gi các con còn nh, nếu không được giáo dc như thế, khi ln lên con không th nào tr thành mt người cha, người m tt trong gia đình và mt người công dân tt cho xã hi được.


Bây gi thì c cha m tôi và Thy Tùng, v linh mc kh kính ca tôi đã qua đi. Tôi đã thay vào ch ca cha m, đến lượt đưa con ti trường. Ri các con tôi li đưa con ca chúng ti trường. Chúng tôi cùng c gng dy cho tr nh biết kính trng thy cô như chính chúng tôi cũng biết kính trng nhng người dy d con cháu mình, vì cái gương đp nht bao gi cũng t cha m.


Ơ
n cha nghĩa m công thy
sao cho xng phn này làm con.


Câu thơ trên tôi được hc t nh, vn nh ti bây gi

 

Trn Mng Tú

 

(*) Phng theo Quc Văn Giáo Khoa Thư ngày xưa
29 Tháng Tư 2025(Xem: 2673)
Nửa thế kỷ trôi qua, chúng tôi đã tha thứ cho những người đã chia cách gia đình chúng tôi, đã đẩy chúng tôi ra biển lớn, sống đời lưu vong. Tha thứ từ rất lâu, nhưng quên thì chắc chẳng bao giờ quên những ngày u ám năm xưa
28 Tháng Tư 2025(Xem: 789)
50 năm quê nhà quê người, quá khứ và hiện tại, mất mát đau buồn và thành quả nhận được. Em yêu hiện tại tốt đẹp này và ước mong tương lai tươi sáng tốt đẹp nhiều hơn nữa,
28 Tháng Tư 2025(Xem: 759)
Là những người miền Nam hiện đang ở hải ngoại, sống cuộc đời tự do, sung túc nhưng lúc nào cũng đau đáu nhớ về quê hương với hồi ức về những năm tháng sống hạnh phúc dưới một chế độ dân chủ,
28 Tháng Tư 2025(Xem: 865)
Quá nửa đêm, mệt lã vì tắm gội liên tục Tôi lịm người đi. Qua hôm sau, Tôi giận đời giận mình tức tốc rời Subic Bay bằng C130 tới Guam để làm thủ tục I94 đi định cư Mỹ.
27 Tháng Tư 2025(Xem: 1156)
Rất may vài ngày sau tháng 5 năm 1975, Tổng Thống Phi cho phép đổ Việt tị nạn cộng sản vào quân cảng Subic Bay Philippine do quân đội Mỹ trú đóng. Đời Tôi từ nay bắt đầu chuỗi ngày lưu vong, mang nặng nỗi sầu ly hương...
27 Tháng Tư 2025(Xem: 753)
Tại căn chòi này vào đêm hôm đó Lê Văn Té được đổi tên thành Trần Văn Thế với biệt danh là Ba Thế – cậu Ba Thế. Lê Văn Té cảm thấy vô cùng hãnh diện khi được ba cán bộ lần lượt thay phiên nhau ca tụng cái tên “Ba Thế”
20 Tháng Tư 2025(Xem: 904)
Xin mời thưởng lãm tác phẩm mới nhất của Duyên
18 Tháng Tư 2025(Xem: 1215)
Tâm thần bà bắt đầu hỗn loạn, bà không biết chuyện gì đã xảy ra với con của mình. Liên tục các câu hỏi hiện ra trong đầu bà “Con mình đã biết nói? Tại sao nó không nói mà chỉ hát?...”.
18 Tháng Tư 2025(Xem: 1820)
Tôi vẫn tiếc một điêu khắc gia khác của Việt Nam, đại uý Nguyễn Thanh Thu tác giả bức tượng Thương Tiếc ở Nghĩa trang Quân Đội Biên Hoà với cuộc đời như một bi kịch lại không được đưa lên màn ảnh nhỏ.
18 Tháng Tư 2025(Xem: 3357)
Thoát hiểm “phá đài TV Qui Nhơn” về Saigon, tối hôm đó Tôi ngủ luôn trong đài vì trúng phiên làm sĩ quan trực Nhân Dân Tự Vệ cấm trại 50%, chia phiên cho anh em canh gác lo về an ninh
18 Tháng Tư 2025(Xem: 2569)
Hôm nay, tôi và bạn bè tam B3, lớp Pháp Văn, có cuộc hẹn gặp gỡ với bạn Đỗ Quang Nam và phu nhân, từ Houston về BH.
17 Tháng Tư 2025(Xem: 3894)
Nỗi thắc mắc nghĩ ngợi của Tôi nhớ về bạn Đồng Môn cùng lớp Nguyễn Văn Lê tới nay vẫn chưa có tin tức còn sống hay chết!
06 Tháng Tư 2025(Xem: 1858)
Ở miền tây, chiến trường không ác liệt như miền đông và miền trung nhưng đi hành quân vất vả hơn nhiều vì phải lội sình, có nơi sình lầy cao lên khỏi đầu gối.
05 Tháng Tư 2025(Xem: 4186)
Tôi viết những gì ghi lại đây là cho chính bản thân mình, với vài người bạn đồng hành là nhân chứng sống chuyến công tác đặc biệt coi như chết hụt tại Qui Nhơn đầu tháng 4-1975.
05 Tháng Tư 2025(Xem: 2214)
Mấy chục năm qua mỗi khi ngồi nhớ lại đời mình tôi lúc nào cũng nhớ tới Lực. Cậu trai trẻ chân đi cà thọt tật nguyền nhưng luôn dễ thương, yêu đời và tốt bụng.
04 Tháng Tư 2025(Xem: 2579)
Người già tức là người lớn tuổi, còn gọi là người nhiều tuổi hay người cao niên… Thế thì bao nhiêu tuổi mới được gọi là người già, người lớn tuổi hoặc người cao niên?
26 Tháng Ba 2025(Xem: 3349)
Chúng em, tất cả những cựu học sinh Ngô Quyền kính chúc Thầy Quýnh, thầy Đạt một ngày sinh nhật 90 tuổi thật hạnh phúc.
26 Tháng Ba 2025(Xem: 3155)
Trong số các loại rau dại vô cùng phong phú ở quê nhà, tôi thích nhất là rau càng cua, đây là một loại rau dại mọc khắp mọi nơi, đi đâu cũng thấy.
26 Tháng Ba 2025(Xem: 2092)
Thật là kinh hoàng, Tôi không đủ khả năng diễn tả nỗi lo sợ khủng khiếp xảy ra lúc đó, lòng phập phòng nơm nớp chỉ sợ máy bay rớt bất tử vì quá nặng.
24 Tháng Ba 2025(Xem: 2692)
Bữa ăn tối cuối cùng trước ngày “BỎ-HUẾ CHẠY” gồm 6 người, năm người đã quá vãng là Chuẩn Tướng Nguyễn Văn Điềm, TLSĐ1BB rớt máy bay trực thăng chết ở Quảng Ngải.