Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Phan Phú Hiệp - CHUYỆN TỬ TẾ

06 Tháng Hai 202211:53 CH(Xem: 5664)
Phan Phú Hiệp - CHUYỆN TỬ TẾ
CHUYỆN TỬ TẾ

Chuyen Tu Te


Trong cuộc sống hàng ngày, đôi khi chúng ta rất cần sự quan tâm từ người khác như: một cử chỉ thân thiện, một lời nói lịch sự, một hành động giúp đỡ, một cử chỉ chia sẻ, một lời động viên khuyến khích, một lời an ủi khích lệ, một lời xin lỗi chân thành... gọi chung đó là sự tử tế,  mà mọi người ai cũng cảm thấy rất hạnh phúc khi đón nhận thiện tâm từ người khác lan tỏa đến mình.

Thật ra, tử tế không phải là điều xa xôi, khó thực hiện, mà bất kỳ ai cũng có thể làm được. Chỉ cần có những suy nghĩ và thái độ sống tốt đẹp, chân thành, quan tâm đến những người xung quanh để có cách ứng xử tinh tế phù hợp, và như vậy, những hành động tử tế , dù là bé nhỏ nhất, vẫn có thể lan tỏa đi khắp nơi.

 Sau đây là những câu chuyện tử tế mà đôi lúc, chúng ta cũng có thể chợt bắt gặp ở đâu đó trong thực tế đời thường:

1) Xe bị hư trên Freeway 101

Một buổi xế chiều mùa đông tại San Jose năm 2000, một người đàn ông trung niên VN trên đường đi làm về bị hư xe trên xa lộ 101. Trời sụp tối rất nhanh và trở lạnh. Anh lúng túng không biết phải xoay xở ra sao? Mới sang Mỹ định cư vài tháng, giao tiếp tiếng Anh còn giới hạn, lại không có sẵn Cell phone hoặc Pager để nhắn tin nhờ người trợ giúp.

 Hơn một giờ loay hoay trong tuyệt vọng, không biết phải làm sao thì đàng xa có ánh đèn của một chiếc xe chạy trờ đến. Đó là một chiếc xe Honda Civic màu trắng, trên xe có hai bạn trẻ một nam một nữ người Mỹ độ 24-25 tuổi. Hai bạn ấy hỏi anh có cần trợ giúp gì không? Anh trình bày sự việc. Hai bạn đưa anh phone của họ để anh gọi về nhà.

 Các người lớn đều đi làm, các cháu nhỏ thấy số phone lạ nên không tiếp phone. Không liên lạc được với người thân, hai bạn ấy đề nghị anh cho xem bảo hiểm xe. May mắn là bảo hiểm xe của anh có cover phần Road Assistance (Trợ giúp trên đường).

 Hai bạn trẻ giúp anh liên lạc với hãng bảo hiểm. Họ kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi xe trợ giúp của bảo hiểm đến, họ mới tiếp tục cuộc hành trình.

Điều đáng ngạc nhiên và cảm động là họ giúp anh xem như đó là việc của chính họ, dù là hành trình của họ đã vì anh mà bị gián đoạn.

Không có gì có thể ngăn cản lòng tốt của người có tâm tử tế và sẵn sàng giúp đỡ người gặp hoạn nạn vô điều kiện, không toan tính.

Sự trợ giúp của hai bạn trẻ đã để lại cho người trung niên một ấn tượng sâu đậm và anh tự hứa sẽ áp dụng tấm gương sáng ấy để sẵn sàng giúp đỡ tha nhân khi họ gặp hoạn nạn, xem như là cách để trả món nợ ân tình năm xưa.

2) Vết trầy bên cửa xe.

 Một buổi chiều mùa đông năm 2007 tại một trường Đại học thuộc hệ thống U.C của California. Hai vị phụ huynh sau khi thăm con ở Dorm (Ký túc xá), họ trở ra parking lot để lấy xe về nhà.  

Hai vị thấy một bạn sinh viên Việt Nam trẻ trạc tuổi con họ đang ngồi co ro bên cạnh xe mình. Thấy chủ xe đến, bạn sinh viên trẻ đứng dậy chào lễ phép và nói với họ "Cháu đã chờ hai bác hơn 2 giờ. Số là trưa nay cháu đậu xe sát cạnh xe hai bác, vì vội vàng vào thư viện nên cháu vô tình mở cửa xe nhanh và va chạm mạnh vào cửa xe của hai bác. Lỗi do cháu bất cẩn. Cháu xin lỗi hai bác và xin cho biết cháu phải bồi hoàn thế nào để sửa chữa vết trầy?

Quan sát, hai vị phụ huynh thấy quả thực xe của họ có một vết trầy xướt phía bên ngoài cửa passenger.

Nhưng thái độ thành khẩn và trách nhiệm của bạn sinh viên đã làm họ cảm động.

Sau khi bàn với vợ, người đàn ông chủ xe bắt tay bạn sinh viên và ôn tồn nói: "Cảm ơn cháu đã cho chúng tôi niềm tin là ý thức trách nhiệm và sự trung thực vẫn còn hiện hữu, mà có lúc, chúng tôi tưởng như khó tìm được qua những sự việc như vậy. Sự kiên nhẫn chờ đợi chúng tôi hơn 2 giờ chỉ để nhận lỗi của cháu cũng đủ để làm cho vết trầy trên xe chúng tôi mờ nhạt đi. Bằng tinh thần trách nhiệm và sự lương thiện, cháu đã bồi hoàn cho chúng tôi rồi đó …"

Sự tử tế ở đây là lối sống ngay thẳng, thật thà, dám chịu trách nhiệm, biết quan tâm đến mọi người, tử tế từ trong suy nghĩ, lời nói cho đến chững chạc trong hành vi của bạn sinh viên trẻ.

Trên đường về nhà, hai vị phụ huynh cảm thấy buổi xế chiều mùa đông Cali hôm nay dường như sáng đẹp và ấm áp hơn mọi khi.

3) Thăm người vô gia cư

Một sáng Chủ Nhật đẹp trời, có một phụ nữ trẻ cùng với con trai từ nhà  ở vùng Solano lái xe hơn một giờ để đi công việc tại San Jose, CA. Xong việc, trên đường ra Parking lot lấy xe về nhà, họ trông thấy một người homeless lớn tuổi đang ngồi co ro mệt mỏi tại một góc của khu shopping. Họ đến hỏi thăm và nhận thấy ông ấy đang run rẩy vì lạnh và đói. Họ mua cho ông một phần Hamburger và một ly cà phê nóng từ tiệm Mc Donald gần đó, và hẹn có dịp sẽ thăm lại ông.

 Một tháng sau, hai mẹ con lại về SJ, không phải đi công việc mà chỉ một mục đích duy nhất là thăm lại người homeless như đã hứa. Lần này họ chuẩn bị quần áo, chăn màn và thức ăn cho ông, kể cả những người vô gia cư gần đó.

Người mẹ cẩn thận dặn con rằng khi đưa thức ăn và quà cho ai,  phải đưa hai tay để tỏ lòng tôn trọng phẩm giá của họ và tuyệt nhiên không được hỏi về thông tin cá nhân của họ, nhất là nơi họ đến .Vì người sa cơ thất thế rất dễ bị tổn thương và tủi buồn khi có ai đó hỏi về lai lịch và quê hương gốc gác của họ.

 Người mẹ giàu lòng nhân ái đã khéo léo trao truyền cho con bài học thực tiễn về lòng từ bi và sự tinh tế trong cách ứng xử với những người có hoàn cảnh khó khăn.  

Sự tử tế và lòng yêu thương, đôi khi thật giản dị nhưng đầy ý nghĩa nhân văn như vậy đó.

 Tử tế chính là hạt mầm nhỏ nhắn mà bất cứ ai trong chúng ta cũng có thể gieo vào cuộc sống này, mọi lúc mọi nơi, để làm đẹp cho đời bằng những hành động thiết thực và đầy yêu thương.

 

Hiệp Phan - SJ  Feb. -2022

06 Tháng Hai 2010(Xem: 84516)
Tôi chỉ nhớ mong manh rằng buổi trưa hôm ấy đứng ở sân thượng với gói quầ n áo trong tay nhìn ra phía xa, ngọn đồi huyền bí của tôi nay chỉ còn là một bóng mờ, chập chờn sau những đám khói đen mù mịt.
30 Tháng Giêng 2010(Xem: 91507)
Vậy khi một nhà thơ, nhà văn nào đã qua đời, thì, làm ơn, nếu không vì nhu cầu nghiên cứu tiểu sử để tìm hiểu cặn kẽ về bối cảnh và điều kiện sáng tác của họ, xin đừng khai thác đời tư của họ để phục vụ cho bất kỳ một mục đích nào khác hơn là góp phần cống hiến cho đời ba điều thật đơn giản, nghe rất nhàm tai, nhưng vô cùng cao quý, đó là: Chân, Thiện và Mỹ.
25 Tháng Giêng 2010(Xem: 97945)
Tôi nhớ câu nói của một ông anh trong vùng tôi đang sống, rằng sau khi hoàn tất một công việc, bao giờ người ta cũng thấy hai túi áo chứa đầy những lời cảm tạ và những lời xin lỗi.
11 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 95629)
Nhớ về quê hương, nhớ thời thơ ấu, dưới mái trường xưa, con đường ngập lá vàng rơi, nhớ chúng mình một thời rong chơi. Cuộc đời đổi thay, chúng ta mỗi người mỗi ngả, đối với tôi, đời sống thế nào? Ngày tháng phôi pha, xứ người xa lạ, lòng luôn ngóng về quê hương, nhớ từng nơi ngày đó chúng tôi đã đi qua, nhưng bây giờ cảnh cũ không còn và các bạn xưa cũng không còn, biết lưu lạc nơi nao?
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 100382)
Chỉ còn vài ngày nữa là thành phố Adelaide, nơi tôi đang cư  ngụ sẽ vẫy tay chào mùa đông để chính thức bước vào mùa xuân. Ngày đã trở nên dài ra và trời đã bắt đầu ấm áp trở lại.
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 94003)
Cầm tờ thư của cô tôi ấp nhẹ vào ngực. Ơi! cô giáo nhân ái còn hơn bà tiên trong thần thoại đã dang tay cứu tôi trong nhiều lần khốn khó. Thời gian đi qua thật lâu rồi nhưng tất cả những gì về cô tôi đều nhớ. Bảy năm trời lớn lên từ một mái trường nên mãi mãi ngôi trường Ngô Quyền thân yêu ấy là một ngăn nhớ êm đềm trong quả tim tôi.
12 Tháng Mười Một 2009(Xem: 97348)
Vậy là con bé út của tôi đã đi học được hai hôm. Mọi học khu đều đã khai giảng niên khóa mới từ đầu tháng 9 mà mãi tới giờ, đầu tháng mười một, con gái tôi mới “cắp sách” đến trường cũng bởi nó bị “lọt sổ”.
02 Tháng Mười Một 2009(Xem: 210456)
Mùa Thu, mùa của tình yêu, của nhớ nhung, lãng mạn và là… của em.
30 Tháng Mười 2009(Xem: 100964)
Đã vài năm qua, kể từ ngày lễ Halloween năm 2005, lúc nào bà Jenna cũng nhớ hình ảnh người giao pizza rất trẻ, chắc chưa đến tuổi hai mươi lúc đó, nhưng có thái độ chững chạc của một người đã đi hơn nửa cuộc đời, và có tấm lòng của một ông tiên trong những truyện cổ tích.
17 Tháng Mười 2009(Xem: 96074)
“Mẹ già như chuối ba hương, Như xôi nếp một, như đường mía lau"
22 Tháng Bảy 2009(Xem: 92371)
Tôi như lang thang trên những con phố Biên Hoà, những con đường dẫn tôi đến sân trường cũ, ở đó lời Thầy Cô còn vang vọng, tiếng lao xao của bạn bè còn nghe rõ như in, tà áo dài ai trắng đến tinh khôi...
17 Tháng Bảy 2009(Xem: 75561)
Chuyến bay VN 7640 của Hàng Không Việt Nam cất cánh đúng 6 giờ 30 sáng ngày 13 tháng 9 năm 1994, trên đường bay đến Hong Kong. Trong đám đông thân nhân đang nhốn nháo vẩy tay trên sân thượng kia có đủ mặt bốn đứa con của chúng tôi, mặc dầu, qua cửa sổ máy bay, tôi không còn nhận ra chúng nữa.
04 Tháng Bảy 2009(Xem: 84610)
(Để tưởng nhớ thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên, nhân ngày giỗ th ứ 15 của anh / tháng Tám, 2008) Giờ đây, dưới những tàn cây, bóng mát trong nghĩa trang này, tôi đến thăm mộ anh, thắp nén hương lòng hoài niệm về một thời quá khứ buồn nhiều hơn vui giữa chúng tôi, dù không biết rằng những việc làm trước kia đối với anh là đúng hay sai, nhưng tôi cũng muốn nói với anh lời tạ lỗi.
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 76341)
Với lòng biết ơn của Cựu HS Ngô Quyền với những “người lái đò” xưa đã đưa chúng em đến bến bờ thành công Kính tặng Thầy Nguyễn Phi Long, kính tưởng nhớ Thầy Phùng Thái Toàn
25 Tháng Sáu 2009(Xem: 93593)
Việc thi cử ở nước ta đã có một truyền thống lâu đời truyền lại. Miền Nam sau này việc thi cử phần nào cũng tiếp nối cái tinh thần của truyền thống ấy. Thật vậy, nước ta đã có gần 20 thế kỷ dùng chữ Hán kể từ thời Bắc thuộc. Và 10 thế kỷ chữ Nôm đánh dấu thời kỳ tự chủ. Việc thi cử tính ra cũng được ngàn năm.
27 Tháng Năm 2009(Xem: 87047)
  Trong dịp kỷ niệm 50 năm thành lập trường, chúng ta quả thực rỏ ràng thấy được: Gốc cây trường trung học Ngô Quyền đã có nhiều cành ngọn và Nguồn trường xưa đã tỏa rộng khắp nơi.
16 Tháng Năm 2009(Xem: 58697)
“Một góc Thầy Trò” hôm nay mời bạn quay về quá khứ của Lớp Đệ Thất B1 (1956-1957), thế hệ học sinh đầu tiên của Trung học Ngô Quyền – với “chị cả ” Lương Thị Khá đ ang định cư ở Boston, Massachusetts.
15 Tháng Năm 2009(Xem: 77725)
Ở Việt Nam, mùa hè bắt đầu với những cành phượng đỏ nở rực cả góc trời, với tiếng ve kêu ra rả buồn xót xa, thì ở đây chỉ có hoa “jacaranda” và nắng ấm. Không biết từ bao giờ tôi đã yêu thích màu hoa “jacaranda”, thích ngang qua những con đường có trồng hoa rợp bóng, nhìn những cánh tím nhỏ li ti trải đầy trên đất, thêu từng mảng trên không, tôi cảm thấy dường như mình đang đi trong một giấc mơ.
14 Tháng Năm 2009(Xem: 75150)
Cha tôi cũng thường nói nhiều người trên đời này ưa làm anh hùng đến nỗi quên rằng mình có một bà mẹ. “Úi trời, làm anh hùng mà không có mẹ thì làm anh hùng mà chi!”
07 Tháng Năm 2009(Xem: 82270)
Kính mời Thầy Cô, mời anh chị, mời bạn cùng đọc thư của anh Trương Đức Hoàng để thấy tình nghĩa Thầy Trò (chắc đã trở thành “đồ cổ” ở Việt Nam hiện nay), và để tìm lại hinh ảnh “con dốc Ngô Quyền trần ai khoai củ” mà hầu hết chúng ta đã gò lưng đạp xe mỗi ngày để đến ngôi trường Trung học Ngô Quyền thân yêu, bây giờ chỉ còn trong trí tưởng…