Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thanh Dương - THƯ TÌNH CHO CHÀNG CẦU THỦ ĐÁ BÓNG.

13 Tháng Bảy 202111:04 CH(Xem: 6788)
Nguyễn Thị Thanh Dương - THƯ TÌNH CHO CHÀNG CẦU THỦ ĐÁ BÓNG.
THƯ TÌNH CHO CHÀNG CẦU THỦ ĐÁ BÓNG.

      Nguyễn Thị Thanh Dương


EUROCUP2021-600copa america

Thế là anh đúng hẹn lại đến. Tháng sáu 2021 mùa hè rực rỡ càng thêm rực rỡ vì có anh.

Anh đến cùng lúc hai mùa Euro và Copa America làm cho em sung sướng và bối rối xắp xếp thì giờ gặp anh ở cả hai nơi, em tham lam chẳng muốn mất anh trong một trận đấu nào.

Em đã say sưa theo dõi những trận đấu của anh từ lúc mở màn của Euro và Copa America cho đến hôm nay anh đã đi được nửa chặng đường, những giờ giấc của anh buổi trưa, buổi chiều, buổi tối, em không ngại đâu và em biết rằng bao nhiêu người trên thế giới cũng như em, yêu anh và bám theo hình bóng anh như thế.

Anh hào hoa trên sân cỏ khi chuyền những đường bóng đẹp cho đồng đội, khi sút những cú bóng chính xác vào lưới giữa vô vàn cản trở. Anh làm quả bóng thần kỳ bằng cú đá phạt góc hay phạt tại chỗ khiến thủ môn kia xấc bấc. Anh chạy nhanh như con ngựa rừng sung sức đuổi theo quả bóng vô tình cứ tung tăng qua chân kẻ này người nọ. Những giây phút  này với anh thế giới chẳng là gì ngoài quả bóng.

Thương quá khi anh lao mình và cận kề đối phương để cứu nguy lưới nhà, anh ngã lăn quay ra sân cỏ nhưng dù đau thế nào anh vẫn ngóc đầu lên nhìn xem quả bóng đi về đâu, có thoát ra ngoài lưới nhà không.

Thương quá khi anh bị chèn ép, đôi chân vàng của anh quỵ xuống, anh ngã thê thảm ra sân nằm đau quằn quại.

Thương anh nhất là những khi trận đấu một mất một còn, cần phân thắng bại đá phạt đền luân lưu. Khi anh đá bóng vào lưới đối phương anh reo hò mừng rỡ vừa thoát khỏi cú đá nặng về phần căng thẳng tâm lý và đau đớn là khi anh đá hỏng hoặc thủ môn kia phá được đường bóng của anh, nét mặt anh thẫn thờ bâng khuâng chữ ngờ như một câu trong bài hát Bolero nào đó. Em đau buồn biết chắc rằng đêm nay anh sẽ mất ngủ ( và còn nhiều đêm nữa) vì tiếc nuối, vì ân hận vì quả đá penalty hỏng của anh khiến anh và đồng đội phải khăn gói về nước.

Những fan có kẻ nổi giận sỉ vả anh, hành hung anh làm tổn thương anh. Nhưng em vẫn âm thầm hiểu anh, thiên tài hay thiên thần cũng có khi mắc nạn, mắc đọa, anh có là siêu sao bóng đá, thần đồng bóng đá cũng có lúc đá…dở ẹc và có khi còn gây ra thảm họa đá vào lưới nhà nữa chứ.

 Em không trách anh và luôn ngưỡng mộ anh dù bất cứ tình huống  nào trên sân cỏ.

Anh vẫn là chàng hoàng tử đáng yêu với vóc dáng cao đẹp, tả xung hữu đột suốt chiều rộng chiều dài sân bóng trong 90 phút, là một vở bi hài kịch bất ngờ từng giây từng phút, quả bóng đi tới đâu là tâm tư em đi tới đó, vui khi anh vui đội anh ghi bàn, buồn lúc anh thất vọng đội anh bị đối phương đè bẹp và em ngẩn ngơ trước cảnh dở khóc dở cười khi anh và đối phương cùng đâm xầm vào nhau tranh bóng để rồi cả hai va chạm mạnh, cùng đau, cùng mất thăng bằng ngã đè lên nhau... thắm thiết.

Nhưng anh cầu thủ đá bóng ơi, cũng có lúc anh… vô duyên lắm cơ, chàng thơ của bao nhiêu người trên thế giới, lúc này họ đang ngưỡng mộ theo dõi từng cử chỉ của anh, bỗng thấy anh thản nhiên... nhổ toẹt bãi nước miếng xuống sân cỏ mà hãi hùng vỡ mộng, câu thơ vừa hiện ra trong trí em chưa kịp viết đã cụt hứng bay đi. Anh cũng hành xử chẳng kém gì đám đàn bà phụ nữ tiểu nhân chúng em  khi anh khoèo chân, ngáng chân, xô vai, đẩy lưng hay hích tay đối phương làm người ta ngã xấp ngã ngửa để... ăn cướp bằng được quả bóng đang trong chân họ hay anh cản trở họ đang đưa bóng đến gần khung thành đội nhà. Như thế là chơi không đẹp, là bất công nha anh. Những lúc đó em chán anh ghê, anh bị thẻ vàng thẻ đỏ hay bị đuổi ra khỏi sân cũng đáng đời.

Ngoài đời anh sống như thế nào, vợ đẹp, bồ siêu mẫu, anh ăn chơi xa hoa hay thay tình như thay áo …em không quan tâm vì anh chỉ là người em thương mến khi anh là cầu thủ trong đội tuyển quốc gia xuất hiện trên sân cỏ trong những giải lớn thế giới. Dù anh khoác màu áo nào của đôi tuyển Âu Châu, của đất nước Nam Mỹ nào hay bất cứ màu sắc quốc gia nào trong giải World cup thì anh vẫn là anh của em mong nhớ.

Nay mai đến July 11-12 – 2021 là chung kết hai giải Copa America và Euro, ai sẽ đăng quang là đội tuyển vô địch?

Em chúc anh và đội tuyển sẽ đoạt được kết quả huy hoàng này, chiến thắng trong công bằng vinh quang.

Nhưng nếu đội anh không đoạt cúp thì hãy thua trong Fair Play, trong danh dự cũng để lại những hình ảnh những kỷ niệm đẹp trong lòng em và những người mộ điệu khác.

Sau đó chúng ta tạm xa cách nhau và anh cầu thủ đá bóng thân yêu ơi chúng ta lại có một cuộc hẹn hò khác nhé. Giải World Cup Qatar 2022. Em lại gặp anh.

    Nguyễn Thị Thanh Dương.

    ( July 4, 2021)

06 Tháng Tư 2013(Xem: 70561)
Đọc xong tập sách mỏng, gấp sách lại, tôi cảm thấy một cái gì nhẹ nhõm len vào tâm hồn. qua những dòng tâm bút của một cô gái trẻ..
06 Tháng Tư 2013(Xem: 71970)
Quãng đường đó có lẽ là con đường đạo nhiệm mầu mà chúng tôi đang lần đi giữa đêm hoang vu không bờ bến của kiếp nhân sinh.
06 Tháng Tư 2013(Xem: 73608)
Như Hát bình Phương đã nói với tôi, diễm phúc thay cho những ai đã tuổi hoàng hôn mà còn mẹ để chăm sóc và phụng dưỡng.
05 Tháng Tư 2013(Xem: 70866)
Cô Minh Nguyệt và chị Sĩ Cư ân cần tiển chân chúng tôi tận nơi đậu xe. Tình thương mến thương luôn tràn đầy, làm sao chúng tôi hững hờ được, để không đến với nhau.
30 Tháng Ba 2013(Xem: 84697)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: MÂY XƯA- Nhạc và Lời: Phạm Chinh Đông – Hòa âm: Đỗ Hải – Ca sĩ Quỳnh Dao
29 Tháng Ba 2013(Xem: 96289)
Chắc chắn và không thể chối cãi được sự có mặt trong Hoàng Cung của Bà đã thay đổi bộ mặt Hoàng Cung. Nhưng điều quan trọng hơn cả, Bà trở thành biểu tượng, mẫu hình lý tưởng ...
28 Tháng Ba 2013(Xem: 71943)
Tôi giơ tay hứng lấy chiếc lá vàng nhỏ bé, chao đảo lượn lờ rớt vào lòng bàn tay tôi, ôi mong manh, ôi tội nghiệp, ôi tàn tạ như cuộc đời mẹ yêu dấu của tôi.
28 Tháng Ba 2013(Xem: 65964)
Một vinh dự nhớ đời cho ba đứa chúng tôi và cho cả lớp năm đó. Đó cũng là kỷ niệm vinh dự riêng tư nhất trong suốt 6 năm theo học ngôi trường thân thương Ngô Quyền.
23 Tháng Ba 2013(Xem: 82488)
Nhạc và Lời: Phạm Chinh Đông – Hòa âm: Đỗ Hải – Ca sĩ Minh Trí ( Việt Khang) - Ngày đó em đi vào đời ngất ngây cho tháng ngày là những tha thiết êm đềm cơn say
22 Tháng Ba 2013(Xem: 103476)
Phạm Duy là một con người, như mọi người. Ông đã sống tận cùng đời sống của ông, ông đã hiến tận cùng những gì ông có trong trái tim ông và thân xác ông.
22 Tháng Ba 2013(Xem: 109777)
Hẹn gặp ngày họp mặt truyền thống Ngô Quyền ngày 4/7/2013, nhất là các bạn trẻ các khóa đàn em cùng về tham dự, cùng góp bàn tay để nhận ra mình không hờ hững với trường xưa.
21 Tháng Ba 2013(Xem: 101066)
Cầm chắc lá thư trong tay tui đứng đợi mà sao hai cái chưn có cảm giác run lên từng chập. Chỉ còn độ mươi gốc cây nữa là em sẽ ngang qua. Tui dựa vô gốc cây đứng thở dốc mà chờ.
18 Tháng Ba 2013(Xem: 148125)
Tác phẩm Ngô Quyền Một Thời Để Thương Để Nhớ, không chỉ là một bộ sưu tập của những kỷ niệm đã theo chân những lữ khách Ngô Quyền khắp chân trời góc bể...
17 Tháng Ba 2013(Xem: 99501)
Dù rằng bây giờ con dốc Kỷ niệm trên đường đến trường Ngô Quyền hoặc dốc Cây Chàm đã bị bào mòn, không còn cao như xưa, nhưng trong từng ngăn ký ức đời mình thì “những kỷ niệm một thời học sinh Ngô Quyền” đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc nhất
17 Tháng Ba 2013(Xem: 81366)
Bạn bè tôi, người còn, người mất, kẻ ở lại, kẻ tha phương. Tôi vẫn ở đây, vẫn đi qua ngôi trường Ngô Quyền xưa cũ, giờ đã đổi mới hoàn toàn,
17 Tháng Ba 2013(Xem: 65768)
Xin các anh chị Khóa 13 miễn thứ cho tôi cái tội "phạm thượng" như kể trên của những ngày xưa thân ái... (không bao giờ có lại được nữa)!
17 Tháng Ba 2013(Xem: 101530)
Và như vậy tôi mãi mãi là người vợ lính, vui buồn chung với những suy tư và cảm giác của chồng. Những người chỉ huy, đồng đội của chồng dù không ở trước mặt, nhưng là những người bạn vô hình đem lại niềm vui cuối đời cho chồng tôi
16 Tháng Ba 2013(Xem: 99404)
Với chín mươi năm cuộc đời cô còn hai mươi bảy lần sinh nhật, chúng tôi lại còn dịp tham dự mừng năm mươi lăm năm và sáu mươi năm ngày cưới của cô; để còn được nghe bản nhạc “THƯƠNG HOÀI NGÀN NĂM''
15 Tháng Ba 2013(Xem: 81413)
Sáng nay bừng mắt dậy, con nhớ ra mình đã mất ba hơn mười lăm năm nay rồi, chỉ như mới hôm qua thôi, vết thương vẫn còn tươi rói, chảy những giọt máu lớn dồn dập. Nỗi đau này biết bao giờ nguôi ngoai?
09 Tháng Ba 2013(Xem: 117769)
Bài viết của Bảo Trần đã khắc họa khá rõ nét chân dung nhân hậu của bác Lê Văn Nhơn, một “thần tượng” luôn luôn cận kề bên cạnh cuộc đời con cháu.