Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thanh Dương - THƯ TÌNH CHO CHÀNG CẦU THỦ ĐÁ BÓNG.

13 Tháng Bảy 202111:04 CH(Xem: 6785)
Nguyễn Thị Thanh Dương - THƯ TÌNH CHO CHÀNG CẦU THỦ ĐÁ BÓNG.
THƯ TÌNH CHO CHÀNG CẦU THỦ ĐÁ BÓNG.

      Nguyễn Thị Thanh Dương


EUROCUP2021-600copa america

Thế là anh đúng hẹn lại đến. Tháng sáu 2021 mùa hè rực rỡ càng thêm rực rỡ vì có anh.

Anh đến cùng lúc hai mùa Euro và Copa America làm cho em sung sướng và bối rối xắp xếp thì giờ gặp anh ở cả hai nơi, em tham lam chẳng muốn mất anh trong một trận đấu nào.

Em đã say sưa theo dõi những trận đấu của anh từ lúc mở màn của Euro và Copa America cho đến hôm nay anh đã đi được nửa chặng đường, những giờ giấc của anh buổi trưa, buổi chiều, buổi tối, em không ngại đâu và em biết rằng bao nhiêu người trên thế giới cũng như em, yêu anh và bám theo hình bóng anh như thế.

Anh hào hoa trên sân cỏ khi chuyền những đường bóng đẹp cho đồng đội, khi sút những cú bóng chính xác vào lưới giữa vô vàn cản trở. Anh làm quả bóng thần kỳ bằng cú đá phạt góc hay phạt tại chỗ khiến thủ môn kia xấc bấc. Anh chạy nhanh như con ngựa rừng sung sức đuổi theo quả bóng vô tình cứ tung tăng qua chân kẻ này người nọ. Những giây phút  này với anh thế giới chẳng là gì ngoài quả bóng.

Thương quá khi anh lao mình và cận kề đối phương để cứu nguy lưới nhà, anh ngã lăn quay ra sân cỏ nhưng dù đau thế nào anh vẫn ngóc đầu lên nhìn xem quả bóng đi về đâu, có thoát ra ngoài lưới nhà không.

Thương quá khi anh bị chèn ép, đôi chân vàng của anh quỵ xuống, anh ngã thê thảm ra sân nằm đau quằn quại.

Thương anh nhất là những khi trận đấu một mất một còn, cần phân thắng bại đá phạt đền luân lưu. Khi anh đá bóng vào lưới đối phương anh reo hò mừng rỡ vừa thoát khỏi cú đá nặng về phần căng thẳng tâm lý và đau đớn là khi anh đá hỏng hoặc thủ môn kia phá được đường bóng của anh, nét mặt anh thẫn thờ bâng khuâng chữ ngờ như một câu trong bài hát Bolero nào đó. Em đau buồn biết chắc rằng đêm nay anh sẽ mất ngủ ( và còn nhiều đêm nữa) vì tiếc nuối, vì ân hận vì quả đá penalty hỏng của anh khiến anh và đồng đội phải khăn gói về nước.

Những fan có kẻ nổi giận sỉ vả anh, hành hung anh làm tổn thương anh. Nhưng em vẫn âm thầm hiểu anh, thiên tài hay thiên thần cũng có khi mắc nạn, mắc đọa, anh có là siêu sao bóng đá, thần đồng bóng đá cũng có lúc đá…dở ẹc và có khi còn gây ra thảm họa đá vào lưới nhà nữa chứ.

 Em không trách anh và luôn ngưỡng mộ anh dù bất cứ tình huống  nào trên sân cỏ.

Anh vẫn là chàng hoàng tử đáng yêu với vóc dáng cao đẹp, tả xung hữu đột suốt chiều rộng chiều dài sân bóng trong 90 phút, là một vở bi hài kịch bất ngờ từng giây từng phút, quả bóng đi tới đâu là tâm tư em đi tới đó, vui khi anh vui đội anh ghi bàn, buồn lúc anh thất vọng đội anh bị đối phương đè bẹp và em ngẩn ngơ trước cảnh dở khóc dở cười khi anh và đối phương cùng đâm xầm vào nhau tranh bóng để rồi cả hai va chạm mạnh, cùng đau, cùng mất thăng bằng ngã đè lên nhau... thắm thiết.

Nhưng anh cầu thủ đá bóng ơi, cũng có lúc anh… vô duyên lắm cơ, chàng thơ của bao nhiêu người trên thế giới, lúc này họ đang ngưỡng mộ theo dõi từng cử chỉ của anh, bỗng thấy anh thản nhiên... nhổ toẹt bãi nước miếng xuống sân cỏ mà hãi hùng vỡ mộng, câu thơ vừa hiện ra trong trí em chưa kịp viết đã cụt hứng bay đi. Anh cũng hành xử chẳng kém gì đám đàn bà phụ nữ tiểu nhân chúng em  khi anh khoèo chân, ngáng chân, xô vai, đẩy lưng hay hích tay đối phương làm người ta ngã xấp ngã ngửa để... ăn cướp bằng được quả bóng đang trong chân họ hay anh cản trở họ đang đưa bóng đến gần khung thành đội nhà. Như thế là chơi không đẹp, là bất công nha anh. Những lúc đó em chán anh ghê, anh bị thẻ vàng thẻ đỏ hay bị đuổi ra khỏi sân cũng đáng đời.

Ngoài đời anh sống như thế nào, vợ đẹp, bồ siêu mẫu, anh ăn chơi xa hoa hay thay tình như thay áo …em không quan tâm vì anh chỉ là người em thương mến khi anh là cầu thủ trong đội tuyển quốc gia xuất hiện trên sân cỏ trong những giải lớn thế giới. Dù anh khoác màu áo nào của đôi tuyển Âu Châu, của đất nước Nam Mỹ nào hay bất cứ màu sắc quốc gia nào trong giải World cup thì anh vẫn là anh của em mong nhớ.

Nay mai đến July 11-12 – 2021 là chung kết hai giải Copa America và Euro, ai sẽ đăng quang là đội tuyển vô địch?

Em chúc anh và đội tuyển sẽ đoạt được kết quả huy hoàng này, chiến thắng trong công bằng vinh quang.

Nhưng nếu đội anh không đoạt cúp thì hãy thua trong Fair Play, trong danh dự cũng để lại những hình ảnh những kỷ niệm đẹp trong lòng em và những người mộ điệu khác.

Sau đó chúng ta tạm xa cách nhau và anh cầu thủ đá bóng thân yêu ơi chúng ta lại có một cuộc hẹn hò khác nhé. Giải World Cup Qatar 2022. Em lại gặp anh.

    Nguyễn Thị Thanh Dương.

    ( July 4, 2021)

29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76190)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76780)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73829)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73927)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72669)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72009)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75529)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74207)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80496)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74073)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75834)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69094)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73729)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69337)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66510)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73069)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65423)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
17 Tháng Mười Hai 2008(Xem: 76740)
Những kỷ niệm đời xin mãi như ngọn nến hồng của ngày sinh nhật cứ thắp sáng lên để làm tươi thắm thêm tuổi đời chẳng còn được là bao!