Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - XIN ĐỪNG

07 Tháng Sáu 20203:25 CH(Xem: 13167)
Nguyễn Thị Thêm - XIN ĐỪNG
Xin Đừng bìa

 

Xin đừng đập phá.

Xin đừng mang theo gạch đá, búa và gậy gộc để đập phá cửa kiếng.

Khi một tiếng bụp vang lên. Những tấm kiếng rả ra và gục xuống rệu rạo. Có khác gì một thây người bị thương quỵ xuống. Trái tim người chủ của nó sẽ đau đớn biết bao. Công sức bao nhiêu năm gầy dựng, Bao nhiêu mồ hôi đổ ra. Bao nhiêu đêm thức trắng để suy nghĩ và làm việc. Họ đã tận lực một đời để gậy dựng nên.

Người chủ của những cửa tiệm kia không hề làm điều chi cho bạn phật lòng. Họ chỉ là dân chúng bình thường như mọi người. Nghề nghiệp của họ là kinh doanh. Họ cung cấp cho bạn những cần thiết trong đời sống. Thuận mua vừa bán, bạn không thích bạn không mua. Họ không gây thù kết oán với ai. Xin đừng đổ đi chén cơm của họ. Xin đừng phá hoại tài sản của họ.

Họ có thể là một người da đen giống như biểu ngữ bạn đang lên tiếng bênh vực và đòi công lý. Nhưng dù họ có màu da gì chăng nữa, họ cũng không dính dáng gì đến điều bất công bạn đang đòi hỏi. Hà cớ gì bạn đập phá, đốt cháy tiệm của họ. Tất cả những thứ đó: cửa tiệm, nhà hàng, tiệm nail, tiệm thuốc... không hề biết hai chữ kỳ thị chủng tộc. Chúng là vật vô tri. Chúng không góp tay vào tội ác. Chúng không có tiếng nói, chúng không đè người nghẹt thở. Please! Xin đừng, xin dừng tay lại.

Xin đừng đập phá và đốt xe. Tôi đã thấy bạn dùng hết sức lực của bạn để đập cửa kiếng và phá những chiếc xe mà bạn không biết của ai. Bạn đã coi chiếc xe như kẻ thù để trút hết phẫn uất. Bạn đã đốt nó, lửa cháy lên tàn nhẫn,  khói đen bốc lên cao mù mịt. Bạn cười khoái trá. Như vậy bạn được gì khi người chủ chiếc xe không hề hay biết, khi công lý không hề được lên tiếng ở hành động này. Bạn đang làm cho công lý bị cong queo mất giá trị. Bạn đang làm ngược những gì bạn đang hô hào.

Xin đừng tràn vào các tiệm, các cửa hàng để hôi của. Hành động đó bôi bẩn giá trị người dân Mỹ . Hình ảnh các bạn đã được quay phim và post lên FB, Youtube, mạng xã hội. Nó chiếm phần lớn tin tức được loan đi  hầu hết các nơi. Hãy nhìn lại mình đi, có phải các bạn đang đòi hỏi cho quyền bình đẳng sắc tộc. đang đánh phá sự bất công, có ông tòa nào mà làm như các bạn không? Có người công dân nào sống trong một quốc gia văn minh làm như các bạn không? Các bạn đang đại diện điều gì?

Xin đừng vào các tiệm thuốc để đập phá và lấy đồ. Những tiệm thuốc đó cần thiết cho những người bệnh, người già. Hàng tháng họ cần thuốc. Sức khỏe người già sẽ như thế nào nếu những tiệm thuốc gần nhà bị đập phá lấy hết thuốc mang đi. Bạn ơi! Công lý không đại diện bằng những hành động hủy hoại tài sản và sinh mạng người dân. Công lý nằm ở thái độ thương lượng sòng phẳng và trật tự. Hãy nghĩ đến ông bà của bạn. Họ sẽ như thế nào nếu đau tim không có thuốc uống kịp thời.

 

Chúng ta phẩn uất và không tán đồng khi một người cảnh sát thi hành công vụ có máu lạnh. Nhưng chúng ta cũng không thể vì lý do đó mà hủy hoại tài sản người dân vô tội, ăn cướp sức lao động của họ, thậm chí còn gây ra cái chết cho nhiều người. Họ sẽ đòi công lý vì họ không hề làm sai, vì họ xứng đáng được bệnh vựa và có quyền đòi công lý. Họ không dính dáng gì với tội ác. Họ thật sự vô tội. Còn các bạn đang gây tội ác , đang phá hoại sự tự do và bình đẳng chủng tộc. Các bạn đang thực hiện hành động của những tên cướp giữa ban ngày.

Tôi dùng chữ các bạn vì tôi còn tôn trọng một chút lương tri trong con người các bạn. Hãy nhìn lại những video mà người ta quây lại và post lên mạng xã hội. Nếu hình ảnh đó bạn thấy xấu hổ thì bạn hãy sửa sai và dừng ngay ý nghĩ bạo loạn. Nếu bạn cười thích thú và hài lòng thì các bạn nên coi lại. Công lý mà bạn đang thực hiện sẽ khiến đất nước tan hoang vô trật tự. Đất nước đó sẽ không thể nào hùng mạnh để đảm bảo đời sống người dân. Bởi vì xã hội không có luật pháp, kỹ cương  thì không còn là một xã hội tốt đẹp.

Đó không phải là nước Mỹ trong lòng mọi người. Đó không phải là một cường quốc đang được thế giới khâm phục. Các bạn đang phá hoại nước Mỹ, đang xóa đi công lao của biết bao người. Điều mà những người yêu đất nước này không thể nào làm ngơ, không thể để cho bạn tự tung tự tác.

Hãy dừng tay lại đi trước khi quá trễ.

Xin hãy dừng tay.

Nguyễn thị Thêm.

 

29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76185)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76774)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73826)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73925)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72651)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72000)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75523)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74203)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80491)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74062)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75831)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69090)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73722)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69332)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66502)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73062)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65422)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
17 Tháng Mười Hai 2008(Xem: 76738)
Những kỷ niệm đời xin mãi như ngọn nến hồng của ngày sinh nhật cứ thắp sáng lên để làm tươi thắm thêm tuổi đời chẳng còn được là bao!