Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Anh Tuấn, NQ K.6 - NỒI THỊT KHO

26 Tháng Tư 202011:10 CH(Xem: 9874)
Nguyễn Anh Tuấn, NQ K.6 - NỒI THỊT KHO


NỒI THỊT KHO!

Đến những người bạn Khóa 6, cùng tưởng nhớ đế người bạn hiền hòa Lê Văn Tới.

tuan-toi

Nhìn nắng tháng 4 chan hòa trên cành anh đào đầy hoa, nhưng không tạo nổi một mùa xuân trong tôi, không làm dịu được nỗi đau buồn khi nghe Tới đã lìa bỏ bạn bè chiều nay. Mấy phút trước tôi còn tin tưởng rằng Tới sẽ phục hồi vì tối hôm qua Tới còn text cho tôi và tôi còn text lại cho Tới lúc 9:06PM. "Tới ơi, nhận được text của Tới mừng quá Tới ơi! Ráng dưỡng sức nghe. Mọi người thương bạn lắm". Tới còn text lại "Cám ơn các bạn". Tôi vẫn còn tin tưởng sự cầu nguyện của nhiều người sẽ đem một sự huyền diệu nào đến. Nhưng miracle đã không đến. Miracle đã phụ lòng người.

Trưa nay 
nhận được tin từ Nam (con Tới) báo cho biết Tới đã ra đi lúc 2:18PM. Tôi vẫn không tin đó là sự thật, mà chỉ biết buộc miệng than lên "Oh no". Tôi bèn gọi cho Phẩm, cả hai thằng cùng nghẹn ngào.

Tới mất, đã để lại một khoảng trống có thật 
trong lòng những người bạn cùng khóa và các anh chị khóa đàn anh và các em khóa sau nầy. Tới lúc nào cũng nở nụ cười dễ dãi trên môi và sẵn sàng giúp bất cứ ai trong phạm vi của mình. Mở đầu cho một câu chuyện, Tới thường nhẹ nhàng nói "Tui nói cho bạn nghe , ...". Cái giọng nói đó, cái điệu nói đó, bây giờ đã trở thành xa vắng. 

Tới và gia đình qua Mỹ muộn màng, sau khi "được" đi "cải tạo" 5-6 năm trời, được Xương, người bạn thân và gần nhất, cũng như giúp đỡ Tới nhiều nhất, bảo lãnh qua Mỹ. Lỡ thầy, lỡ thợ, nhưng Tới đã vượt qua mọi khó khăn, xây dựng một cuộc sống mới trên vùng đất hứa nầy, và đã thành công. Cũng có một tổ ấm cho gia đình và con cái học thành tài. Nhưng, ở đời lúc nào cũng có cái chữ "nhưng" quái ác. Vì lao tâm, lao lực quá sức. Ngày mùng một tết âm lịch năm 2019, cả hai vợ chồng đều phải nhập viện. Tới nằm ở lầu 4, còn chị Xinh nằm lầu 3. Được Xương cho biết, hai vợ chồng tôi vào thăm Tới, lúc đó Tới hết còn bị cách ly (vì sưng phổi). Người gầy đến độ nhìn không ra. Sau đó, chúng tôi hỏi y tá đưa chúng tôi đến thăm chị Xinh. Người ta trùm cả đầu tới cổ chị kín mít, bằng plastic clear nhìn thấy được (giống như một phi hành gia). Bên trong cái cover bằng plastic nầy có một ống dẫn oxygen vào mũi. Chị thấy chúng tôi vào, mắt chị sáng hẵn ra, mừng lắm. Tôi còn nhớ mãi nụ cười lúc nào cũng xinh như tên chị và đầy hiền hòa đó. Chị không nói được. Cô y tá đưa cho chúng tôi cây viết và một tập giấy để bút đàm. Hỏi chị thấy như thế nào, chị viết khỏe. Ăn uống được không, "dạ được". Sau một lúc, chúng tôi chào chị đi về. Thấy chị có vẻ khỏe. Chúng tôi mừng. Nhưng vài ba ngày sau nghe tin chị mất, mà Tới vẫn còn nằm bịnh viện. Thấy xót thương chị Xinh và Tới quá!

Khoảng một tuần hay 10 ngày trước khi có lệnh "shelter-in-place" của Cali (03/16), Xương và tôi mời Tới đi ăn bánh xèo. Tới chỉ ăn được khoảng 1/3, rồi không ăn nữa. Tới bảo là mệt, không ăn nổi. Tôi đi order nước mía cho Tới và Xương. Thấy Tới uống được tôi cũng mừng. Ăn uống xong, Xương và tôi định dẫn Tới đi uống cà phê, nhưng Tới nói bị mệt, nên Xương đưa Tới về nhà. Dáng người dong dỏng cao, Tới bước 
ra khỏi cổng Century Mall mệt nhọc lên xe. Đó là lần cuối tôi nhìn thấy Tới.

Sau đó thì lệnh shelter- in- place, chỉ liên lạc với Tới qua phone. Một hôm, tôi nói với Tới là "tôi kho thịt kho nước dừa ngon lắm, tôi sẽ kho một nồi thịt đem xuống cho bạn nghe". Tới không trả lời, nhưng tôi nghe tiếng nghẹn ngào trong phone. Ngày hôm sau, tôi có nói chuyện với Nam và Xương để kho thịt cho Tới, thì Nam nói là "ba con chỉ ăn được các món ăn có nước và nhẹ". Thế là tôi không kho thịt nữa. Nồi thịt kho ân tình mà định đãi bạn không bao giờ thực hiện được. Có một vị mặn nào trên môi ...

Khi vợ chồng Tới, vợ chồng Phẩm và vợ chồng tôi đi thăm St. Petersburg ở Nga và Bắc Âu 6, 7 năm về trước, thấy Tới âu yếm nắm tay chị Xinh dìu nhau đi, cả một tình thương thật đầm ấm, và bây giờ hình ảnh đó được đem qua một nơi bình an, không còn khổ cực, đau đớn.

Dù biết cuộc đời là vô thường, người đến, người đi. Nhưng trong lòng vẫn có những nỗi xót xa.
 
"There are so many songs in me that won't be sung
I feel the bitter taste of tears upon my tongue"
(Yesterday I was Young)

Xin bấm vào link để thưởng thức:
Nguyễn Anh Tuấn, NQ khóa 6



16 Tháng Bảy 2012(Xem: 158043)
Bài Văn Tế sau đây do cố Kiến Trúc Sư Đỗ Hữu Nam (vừa mệnh chung ngày 13 tháng 7 năm 2012, tại Biên Hòa) viết và đọc nhân ngày Sinh Hoạt Truyền Thống của nhóm Cựu Học Sinh Phan Chu Trinh, để thành kính dâng lên các vị Thầy đã khuất.
14 Tháng Bảy 2012(Xem: 136262)
Thời gian làm phôi pha nhiều thứ, lãng quên nhiều điều nhưng mãi mãi trong ký ức nhớ của em vẫn ngập tràn hình bóng cô giáo ngày xưa lớp một.
13 Tháng Bảy 2012(Xem: 181693)
Một lần nữa xin cám ơn Buổi Họp Mặt Truyền Thống Ái Hữu Ngô Quyền Biên Hòa đã cho tôi cơ hội hiếm có trong đời, được gặp lại Thầy Cô, Bạn Bè...Thật như một giấc mơ...
13 Tháng Bảy 2012(Xem: 142603)
....em sẽ tiếp nhận được ánh sáng từ bi rực rỡ từ Nguồn Sáng Vô Lượng của Đức Phật A Di Đà để thăng hoa và an trú thiên thu nơi miền đất Tịnh Lành.
12 Tháng Bảy 2012(Xem: 159442)
Gần 200 chs NQ (trong số 230 khách mời) đã về miền Bắc CA dự họp mặt truyền thống lần 11 ở San Jose, California.
30 Tháng Sáu 2012(Xem: 219178)
Liệu lịch sử có sang trang, câu trả lời sẽ có sau đêm Kiev huyền diệu vào chủ nhật tới...
28 Tháng Sáu 2012(Xem: 159983)
Đến các bạn 1A2 năm xưa (1968): Đỗ Cao Thông (Pháp) , Nguyễn Thị Sang (Thụy Sĩ) , Nguyễn Thị Kim Hoàng (Đức) , Trần Thị Kim Ngân (Canada) , Trương Thị Liên (Úc) , Nguyễn Kim Phố (Đức)
21 Tháng Sáu 2012(Xem: 165015)
Bà cầm "Cẩm Nang Kontum" ngần ngừ một chốc rồi đưa vào lò, nhưng kịp rút lại. Bà do dự... hồi lâu rồi cất vào hồ sơ cá nhân của mình để mang qua Mỹ. Vẫn còn vương tơ! Hành trang của mẹ tôi đó, nhẹ như tơ trời nhưng cũng nặng ngàn cân.
21 Tháng Sáu 2012(Xem: 232526)
Gia Phả Hướng Đạo Sinh Biên Hòa - mà cụ thể là cựu HĐS của hai đơn vị “anh em ruột thịt ” Trấn Biên và Bửu Long - đã có hơn hai trăm anh chị em “Tung cánh chim tìm về tổ ấm…” rồi.
20 Tháng Sáu 2012(Xem: 156031)
(Xin gởi đến những Người Cha Tinh Thần đã khuất cũng như còn hiện hữu trên cõi tạm này tấm lòng yêu thương và nhớ ơn của chúng con)
14 Tháng Sáu 2012(Xem: 143657)
Ba ơi! Mùa lễ Father’s Day lại về. Nhìn hình ba trên bàn thờ. Con lại nhớ những giọt nước mắt ngày xưa. Làm cha mẹ không ai không một lần rơi nước mắt vì con cái.
08 Tháng Sáu 2012(Xem: 171151)
Ngày Lễ Cha không những là ngày để vinh danh cha của bạn mà còn vinh danh tất cả những người mang chức cha,
08 Tháng Sáu 2012(Xem: 131570)
Đó là sự hi sinh vô bờ bến của cha mẹ dành cho tôi. Tôi cũng là niềm hy vọng của gia đình, các chị đã nghỉ học sớm, giúp đỡ cha mẹ để các em được ăn học.
26 Tháng Năm 2012(Xem: 151347)
Riêng tôi, đá banh đã là phần hồn, đã ăn sâu trong lòng và đã cho tôi vô khối kỷ niệm, vô khối buồn vui lẫn lộn và có lẽ tôi sẽ đá bóng mãi cho đến cuối cuộc đời, cho đến khi “mỏi gối, chồn chân”!
25 Tháng Năm 2012(Xem: 135090)
Tôi mơ đến một ngày không xa lắm chắc chắn sẽ có một buổi họp mặt đông đủ các bạn Tứ 1,2,3. Các bạn ủng hộ ý kiến nầy của tôi nhé!
21 Tháng Năm 2012(Xem: 168859)
Video này được thực hiện dưới dạng Playlist, gồm 10 bài hát: Anh cần em Anh trao em Khúc xuân cho em Một ngày bình yên...
19 Tháng Năm 2012(Xem: 160481)
Bài viết sau đây của tôi là để chỉnh sửa và bổ túc thêm thêm vào một bài viết trước đây về Phạm Duy. Đó là bài Phạm Duy còn đó hay đã chết?
18 Tháng Năm 2012(Xem: 135220)
khi viết về mẹ, ngòi bút tôi như con sông cứ trôi hoài, trôi mãi, không nhớ đường về. Tôi đang muốn nói về -Niềm vui của một bà mẹ.
18 Tháng Năm 2012(Xem: 133679)
Hãy hạnh phúc với những gì mình đã có. Hãy hướng mắt về phía trước vẫn VƯỜN YÊU THƯƠNG ngày ấy và chân trời mới đang mở rộng đó em.