Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Anh Tuấn, NQ K.6 - NỒI THỊT KHO

26 Tháng Tư 202011:10 CH(Xem: 9728)
Nguyễn Anh Tuấn, NQ K.6 - NỒI THỊT KHO


NỒI THỊT KHO!

Đến những người bạn Khóa 6, cùng tưởng nhớ đế người bạn hiền hòa Lê Văn Tới.

tuan-toi

Nhìn nắng tháng 4 chan hòa trên cành anh đào đầy hoa, nhưng không tạo nổi một mùa xuân trong tôi, không làm dịu được nỗi đau buồn khi nghe Tới đã lìa bỏ bạn bè chiều nay. Mấy phút trước tôi còn tin tưởng rằng Tới sẽ phục hồi vì tối hôm qua Tới còn text cho tôi và tôi còn text lại cho Tới lúc 9:06PM. "Tới ơi, nhận được text của Tới mừng quá Tới ơi! Ráng dưỡng sức nghe. Mọi người thương bạn lắm". Tới còn text lại "Cám ơn các bạn". Tôi vẫn còn tin tưởng sự cầu nguyện của nhiều người sẽ đem một sự huyền diệu nào đến. Nhưng miracle đã không đến. Miracle đã phụ lòng người.

Trưa nay 
nhận được tin từ Nam (con Tới) báo cho biết Tới đã ra đi lúc 2:18PM. Tôi vẫn không tin đó là sự thật, mà chỉ biết buộc miệng than lên "Oh no". Tôi bèn gọi cho Phẩm, cả hai thằng cùng nghẹn ngào.

Tới mất, đã để lại một khoảng trống có thật 
trong lòng những người bạn cùng khóa và các anh chị khóa đàn anh và các em khóa sau nầy. Tới lúc nào cũng nở nụ cười dễ dãi trên môi và sẵn sàng giúp bất cứ ai trong phạm vi của mình. Mở đầu cho một câu chuyện, Tới thường nhẹ nhàng nói "Tui nói cho bạn nghe , ...". Cái giọng nói đó, cái điệu nói đó, bây giờ đã trở thành xa vắng. 

Tới và gia đình qua Mỹ muộn màng, sau khi "được" đi "cải tạo" 5-6 năm trời, được Xương, người bạn thân và gần nhất, cũng như giúp đỡ Tới nhiều nhất, bảo lãnh qua Mỹ. Lỡ thầy, lỡ thợ, nhưng Tới đã vượt qua mọi khó khăn, xây dựng một cuộc sống mới trên vùng đất hứa nầy, và đã thành công. Cũng có một tổ ấm cho gia đình và con cái học thành tài. Nhưng, ở đời lúc nào cũng có cái chữ "nhưng" quái ác. Vì lao tâm, lao lực quá sức. Ngày mùng một tết âm lịch năm 2019, cả hai vợ chồng đều phải nhập viện. Tới nằm ở lầu 4, còn chị Xinh nằm lầu 3. Được Xương cho biết, hai vợ chồng tôi vào thăm Tới, lúc đó Tới hết còn bị cách ly (vì sưng phổi). Người gầy đến độ nhìn không ra. Sau đó, chúng tôi hỏi y tá đưa chúng tôi đến thăm chị Xinh. Người ta trùm cả đầu tới cổ chị kín mít, bằng plastic clear nhìn thấy được (giống như một phi hành gia). Bên trong cái cover bằng plastic nầy có một ống dẫn oxygen vào mũi. Chị thấy chúng tôi vào, mắt chị sáng hẵn ra, mừng lắm. Tôi còn nhớ mãi nụ cười lúc nào cũng xinh như tên chị và đầy hiền hòa đó. Chị không nói được. Cô y tá đưa cho chúng tôi cây viết và một tập giấy để bút đàm. Hỏi chị thấy như thế nào, chị viết khỏe. Ăn uống được không, "dạ được". Sau một lúc, chúng tôi chào chị đi về. Thấy chị có vẻ khỏe. Chúng tôi mừng. Nhưng vài ba ngày sau nghe tin chị mất, mà Tới vẫn còn nằm bịnh viện. Thấy xót thương chị Xinh và Tới quá!

Khoảng một tuần hay 10 ngày trước khi có lệnh "shelter-in-place" của Cali (03/16), Xương và tôi mời Tới đi ăn bánh xèo. Tới chỉ ăn được khoảng 1/3, rồi không ăn nữa. Tới bảo là mệt, không ăn nổi. Tôi đi order nước mía cho Tới và Xương. Thấy Tới uống được tôi cũng mừng. Ăn uống xong, Xương và tôi định dẫn Tới đi uống cà phê, nhưng Tới nói bị mệt, nên Xương đưa Tới về nhà. Dáng người dong dỏng cao, Tới bước 
ra khỏi cổng Century Mall mệt nhọc lên xe. Đó là lần cuối tôi nhìn thấy Tới.

Sau đó thì lệnh shelter- in- place, chỉ liên lạc với Tới qua phone. Một hôm, tôi nói với Tới là "tôi kho thịt kho nước dừa ngon lắm, tôi sẽ kho một nồi thịt đem xuống cho bạn nghe". Tới không trả lời, nhưng tôi nghe tiếng nghẹn ngào trong phone. Ngày hôm sau, tôi có nói chuyện với Nam và Xương để kho thịt cho Tới, thì Nam nói là "ba con chỉ ăn được các món ăn có nước và nhẹ". Thế là tôi không kho thịt nữa. Nồi thịt kho ân tình mà định đãi bạn không bao giờ thực hiện được. Có một vị mặn nào trên môi ...

Khi vợ chồng Tới, vợ chồng Phẩm và vợ chồng tôi đi thăm St. Petersburg ở Nga và Bắc Âu 6, 7 năm về trước, thấy Tới âu yếm nắm tay chị Xinh dìu nhau đi, cả một tình thương thật đầm ấm, và bây giờ hình ảnh đó được đem qua một nơi bình an, không còn khổ cực, đau đớn.

Dù biết cuộc đời là vô thường, người đến, người đi. Nhưng trong lòng vẫn có những nỗi xót xa.
 
"There are so many songs in me that won't be sung
I feel the bitter taste of tears upon my tongue"
(Yesterday I was Young)

Xin bấm vào link để thưởng thức:
Nguyễn Anh Tuấn, NQ khóa 6



25 Tháng Chín 2012(Xem: 171680)
Thời gian khắc nghiệt đủ cho hai mái tóc xanh đã muối tiêu cả rồi... Ôi mối tình đầu của ta...!
21 Tháng Chín 2012(Xem: 134294)
Vui lên, những bạn bè thân. Ngày mai, còn biết có lần gặp nhau....
18 Tháng Chín 2012(Xem: 402618)
Xin được chia sẻ với bạn hữu món “quà tặng” đặc biệt của anh Nguyễn Ngọc Xuân, trân trọng cảm ơn anh Xuân đã dành tình cảm ưu ái cho các cựu HĐS Ngô Quyền Biên Hòa.
16 Tháng Chín 2012(Xem: 487916)
Vậy là chiếc huy hiệu Đạo Bửu Long đã hội ngộ với anh chị em chúng tôi, sau chuỗi ngày dài phiêu linh lưu lạc.
15 Tháng Chín 2012(Xem: 169443)
Nhạc và lời: Phạm Chinh Đông – Hòa âm: Cao Ngọc Dung – Ca sĩ Quốc An
12 Tháng Chín 2012(Xem: 144327)
Có bao giờ chúng ta chân thành xin lỗi cha mẹ chưa? Một câu xin lỗi xuất phát từ trái tim sám hối.
07 Tháng Chín 2012(Xem: 162841)
Tôi bất chợt nhớ lại ngôi trường xưa ở quê nhà, nơi tôi theo học lớp vỡ lòng, tôi nhớ và cảm thấy hạnh phúc đến nghẹn ngào cái lớp học tôi, với vài ba chục đứa học trò, mắt vằng vặc thơ ngây,
07 Tháng Chín 2012(Xem: 160752)
Vậy đó, ông nội và cháu có nhiều điểm giống nhau. Cháu sẽ lớn, sẽ trưởng thành. Ông một ngày nào đó sẽ ra đi.
07 Tháng Chín 2012(Xem: 171128)
Sáng tác và trình bày : NGÔ CÀN CHIẾU.... Nằm bên bờ biển vắng Đong đưa nhịp sóng vỗ về Dáng ai như rất nhẹ Về theo một bóng trăng thề
03 Tháng Chín 2012(Xem: 145143)
Nhân dịp giỗ đầu của Hà Bích Loan, tôi xin thắp nén tâm hương gửi đến bạn hiền, cũng là một người thầy tận tâm, người bạn thâm giao học rộng hiểu nhiều, hết lòng với bạn bè...
31 Tháng Tám 2012(Xem: 186016)
Xin giới thiệu một cách trang trọng những áng thơ văn viết về Cha Mẹ qua tình cảm biết ơn, nhớ thương và cả những cảm nghĩ ân hận khi không làm đúng bổn phận mình cho Đấng sinh thành.
29 Tháng Tám 2012(Xem: 246864)
Một đêm vui cùng với các đàn anh cựu học sinh Ngô Quyền khóa 1, trong niềm hạnh phúc “Gặp lại Thầy xưa”
28 Tháng Tám 2012(Xem: 138699)
... gồm những sáng tác của Tuyết Mai và các bài tưởng niệm của Thầy Cô, ACE trong Đại Gia Đình NQ để làm món quà cuối cùng thay nén hương lòng gửi đến người bạn, người em, người học trò NQ....
24 Tháng Tám 2012(Xem: 184707)
Thơ : Hà Thu Thủy Nhạc : Phạm Chinh Đông Hòa Âm : Đỗ Hải. Ca Sĩ : Thanh Duyên
24 Tháng Tám 2012(Xem: 270859)
Mời thưởng thức hai tác phẩm tuyệt vời mới nhất của Hạnh Phạm
23 Tháng Tám 2012(Xem: 146300)
Mùa Vu Lan năm nay, tôi không nói về Mẹ. Tôi nghĩ về cô giáo Tiểu Học của tôi. Một bà mẹ đẹp nhất tôi từng chứng kiến.
18 Tháng Tám 2012(Xem: 146685)
Tôi phải bước ra rồi… nhưng cửa ngõ thiên đường tôi không đóng… tôi chỉ khẽ tay khép cửa thiên đường … Thương tặng tất cả những người hiện diện trong tuổi thơ tôi.
11 Tháng Tám 2012(Xem: 169884)
SOẠN GIẢ QUANG TUYỀN - TRÌNH BÀY PHẠM TẤN PHƯỚC
10 Tháng Tám 2012(Xem: 220772)
... cô em “mười ba” tình nguyện nối lại nhịp cầu, để các anh chị ở khắp nơi thỉnh thoảng “gặp” lại nhau trên sân “ngo-quyen.org” của CHS.NQ Biên Hòa cho … đỡ nhớ nhau.
09 Tháng Tám 2012(Xem: 173277)
Lễ Vu lan năm nay, em đã không còn Má trên đời, em cũng không thể được dịp giống như thơ sách, cài bông hồng trắng lên ngực, để tỏ lòng hiếu nghĩa, để thương nhớ Má mình...