Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

GS. Huỳnh Công Ân - HÃY CẦU NGUYỆN CHO NƯỚC MỸ

07 Tháng Tư 202011:52 CH(Xem: 10194)
GS. Huỳnh Công Ân - HÃY CẦU NGUYỆN CHO NƯỚC MỸ

HÃY CẦU NGUYỆN CHO NƯỚC MỸ
GS. Huỳnh Công Ân


cau nguyen
Từ khi đủ tuổi vào lớp 5, còn gọi là cours enfantin (tức lớp 1 bây giờ) năm 1950, tôi đã phải học tiếng Pháp vì lúc đó nước ta vẫn còn là thuộc địa của Pháp. Tôi còn nhớ một trong những bài học vỡ lòng tiếng Pháp có những câu: “Voici ma main. Elle a cinq doigts. En voici deux, en voici trois”. Đến khi đậu bằng tiểu học và vào lớp đệ thất (lớp 6) tôi học thêm một ngoại ngữ khác là Anh văn gọi là sinh ngữ 2.  Đối với mọi người thời đó, người ta quen với tiếng Pháp và nói đến phương Tây thì người ta nghĩ đến nước Pháp. Thành ra khi tôi học bài tiếng Anh ở nhà thì bà chị họ tôi hỏi tôi đang học tiếng gì lạ vậy?
Suốt thời ở trung học, tôi đã học Anh Văn qua những cuốn sách giáo khoa: L’Anglais Vivant và La Vie En Amérique của nhà xuất bản Hachette theo như học trình trung học bên Pháp. Sau này khi người Mỹ đổ quân vô miền Nam thì học sinh trung học có cuốn English For Today. Tôi còn học thêm lớp Anh Văn ban đêm ở trung học Nguyễn Văn Khuê với nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ và một anh Mỹ công tác ở Việt Nam.  
 
Qua những giáo trình Anh Văn bậc trung học tôi đã tiếp xúc với tiếng Anh và đời sống của nước Anh và nước Mỹ ngoài kiến thức về nước Pháp qua những tác phẩm kinh điển của Victor Hugo,La Fontaine, Lamartine, Alexandre Dumas, Molière, St- Exépury , Alphonse Daudet, Anatole France... Tôi được biết tính “phớt tỉnh Ăng Lê” của người ở đế quốc mà mặt trời không bao giờ lặn, biệt chuyện tình lâm ly ”Romeo and Juliet” của Shakespeare.
Nhưng, mới lạ hơn là tôi biết đến nước Mỹ với bao điều kỳ diệu. Từ toà nhà chọc trời Empire State Building đến ngọn núi có tạc hình những vị tổng thống đầu tiên của nước Mỹ, từ kinh đô cờ bạc Las Vegas đến khu giải trí Walt Disney World, từ thác Niagara Falls đến rặng núi Grand Canyon và nhiều nữa mà tôi không kể xiết dù ngày nay tôi sống ở cạnh nước Mỹ nhưng không thể nào thăm viếng hết những nơi đó.
Ai cũng biết Mỹ là một siêu cường bậc nhứt về mọi mặt. Điều này không phải tất cả mọi người đều muốn nhưng tất cả mọi người phải công nhận đó là sự thật. Ngày trước, có nước đã tranh giành với Mỹ về vị thế này nhưng đã thất bại. Ngày nay có một nước khác mới nổi lên vì sự chủ quan của phương Tây: Trung Quốc.  Nhưng, thấy chưa đủ sức cạnh tranh với Mỹ về quân sự cũng như kinh tế, Trung Quốc đã gây ra cuộc chiến sinh học mong đánh gục nước Mỹ.
Đại dịch Vũ Hán hiện nay nằm trong âm mưu đó của Trung Quốc. Mục tiêu là Mỹ nhưng cả thế giới bị vạ lây.  Thống kê  ngày hôm nay là toàn thế giới đã có gần 1 triệu 3 trăm ngàn người bị nhiễm, trong số đó gần 70 ngàn người chết. Mỹ là nước có nhiều ca nhiễm nhứt: gần 340.000 và gần 10.000 tử vong. Tổng thống Trump tiên đoán sẽ có từ 120.000 đến 200.000 người Mỹ chết trong vài tuần sắp tới.
Chúng ta cầu nguyện cho nước Mỹ chiến thắng trận dịch này vì nếu Mỹ ngã gục và Trung Quốc lên làm siêu cường số 1 thế giới này sẽ oằn oại dưới ách đô hộ của người Tàu. Dân tộc Việt Nam ta đã thừa kinh nghiệm đau thương này. Mỹ đã cứu nhân loại trong thế chiến thứ hai khỏi tay phát xít Đức và quân phiệt Nhựt thì không thế nào để thua cuộc chiến này.
God bless America!
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41557)
Nếu tôi phải làm một tuyển tập những truyện ngắn hay nhất ở hải ngoại sau năm 1975, trong số các tác phẩm được chọn, nhất định phải có truyện ngắn “Tự truyện một người vô tích sự” của Nguyễn Xuân Hoàng.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 53988)
Nghe Hoàng đau, nhóm anh em báo Người Việt nóng lòng muốn đi thăm. Chuyến đi đã được thực hiện ngày thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013, chúng tôi sáu người từ quận Cam đi San Jose lúc 6 giờ sáng, phải đi sớm vì còn phải lái xe về trong ngày.
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 55739)
Hàng chữ nhảy nhảy, bay bay, múa múa, nhợt nhạt rồi nhòe nhòe dần dần. Tôi lẩm bà lẩm bẩm "Trí sún ơi! Tao ngàn lần xin lỗi, xin lỗi và cám ơn mày".
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 39870)
Riêng Nguyễn Thế Hùng, đây là lần gặp lại sau 43 năm, khi bè bạn rời ghế học của trường trung học Ngô Quyền, để bước chân vào giảng đường đại học.
09 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41966)
Cái ranh giới giữa hiện tại và quá khứ nhỏ quá, mỏng quá, nhanh quá, nhanh còn hơn một cái chớp mắt. “Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.”
08 Tháng Mười Một 2013(Xem: 43855)
Dù biết rằng vui mừng có giới hạn nhưng đau khổ vô bờ bến. Ước chi… ước chi…sương đã tan và nắng đã lên ở cuối đường.
01 Tháng Mười Một 2013(Xem: 52578)
Biết cùng ai chia sẻ sự suy nghĩ riêng mình, chỉ biết nhìn lên bầu trời âm u bên kia đồi, để rồi ước mong, mong một ngày nắng lên...
25 Tháng Mười 2013(Xem: 66814)
Cảm ơn tình bạn anh cho tôi, như cánh diều bay êm ả trên những tầng mây khi tụ khi tan, khi gần khi xa, như có như không, một tình bạn chân thật, giản dị,...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 49351)
Mỗi lần tan học, ở các lớp cuối Trung học, chắc là cũng có các em học sinh mới lớn ngâm nga "em tan trường về anh theo Ngọ về" như chúng tôi...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 36453)
Dường như đã thành người nhà dù màu da có khác, tiếng nói có khác, phong tục có khác mà sao thật quyến luyến vô cùng.
14 Tháng Mười 2013(Xem: 56121)
Nhớ điều này nha anh Hoàng, như anh đã viết năm nào. “Sau cái chết là gì? Là không gì hết. Có chăng là những ngọn gió. Ngọn gió thổi những lời bay đi. Ngọn gió thổi trả những lời trở lại.”
14 Tháng Mười 2013(Xem: 55291)
Xem lịch mới biết hôm nay là ngày đầu thu. Từng mùa thu đến, từng mùa thu đi. Đến rồi đi, đi rồi lại đến như bao kiếp người luân lạc trên dòng đời chảy miên man.
12 Tháng Mười 2013(Xem: 43415)
Tôi lại nghĩ. Chỉ có mấy quyễn sách long bìa, rách gáy, tôi còn không nở vứt đi, thì làm sao tôi có thể yên tâm mĩm cười bỏ cái thân nhục dục này xuôi tay nhắm mắt. Thì ra, nói một chuyện mà thực hành không phải dễ dàng.
11 Tháng Mười 2013(Xem: 52017)
VÌ EM LÀ NỖI NHỚ - Nhạc và Lời: Ngô Càn Chiếu - Hòa âm: Ngô Càn Chiếu - Ca sĩ trình bày: Ngô Càn Chiếu Vì em là nỗi nhớ Là Sài gòn nắng ấm bình minh Bên phố phường rôn rã thanh âm Là ngựa xe trong ngày đang đến
10 Tháng Mười 2013(Xem: 63950)
Xin cầu chúc mọi điều tốt đẹp cho nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng, cho một người bạn văn chương của tôi. Anh là một homo literatus với ý nghĩa đáng trân trọng của nó.
08 Tháng Mười 2013(Xem: 42640)
Tôi được biết nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng khi anh là giáo sư dạy môn triết tại trường Pétrus Ký. Lúc ấy, anh Hoàng tuổi ngoài hai mươi, còn trẻ lắm.
03 Tháng Mười 2013(Xem: 60246)
Nhớ anh, tôi thèm đọc một cuốn sách. Tôi tìm chữ, tìm tôi cũ trong những ngày tháng miệt mài viết bài gửi cho anh. Những ngày thân thiết vô cùng. Những ngày của chữ, của Văn …
03 Tháng Mười 2013(Xem: 46169)
Có làm cha làm mẹ, tôi càng biết quý trọng, mang ơn và thông cảm những nỗi khó khăn của những người đã ra công dạy dỗ mình và giờ đây là con cái mình từ truyền trao kiến thức cho tới uốn nắn tính tình.
02 Tháng Mười 2013(Xem: 62566)
Biết được tin tức thầy, em mừng rỡ lắm. Gặp được thầy lại càng vinh hạnh hơn. Bàn chân "trần" của thầy chắc có lẽ cũng dừng chân nơi bến đỗ "trung học Ngô Quyền" để cùng đồng liêu theo dõi nhịp thở của học trò.
28 Tháng Chín 2013(Xem: 49684)
Thì ra tôi đã già rồi. Già thật rồi nên cứ loay hoay nhìn về quá khứ. Hãy cho tôi một nụ cười. Nụ cười hồn nhiên của trẻ thơ