Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

GS. Huỳnh Công Ân - HÃY CẦU NGUYỆN CHO NƯỚC MỸ

07 Tháng Tư 202011:52 CH(Xem: 10199)
GS. Huỳnh Công Ân - HÃY CẦU NGUYỆN CHO NƯỚC MỸ

HÃY CẦU NGUYỆN CHO NƯỚC MỸ
GS. Huỳnh Công Ân


cau nguyen
Từ khi đủ tuổi vào lớp 5, còn gọi là cours enfantin (tức lớp 1 bây giờ) năm 1950, tôi đã phải học tiếng Pháp vì lúc đó nước ta vẫn còn là thuộc địa của Pháp. Tôi còn nhớ một trong những bài học vỡ lòng tiếng Pháp có những câu: “Voici ma main. Elle a cinq doigts. En voici deux, en voici trois”. Đến khi đậu bằng tiểu học và vào lớp đệ thất (lớp 6) tôi học thêm một ngoại ngữ khác là Anh văn gọi là sinh ngữ 2.  Đối với mọi người thời đó, người ta quen với tiếng Pháp và nói đến phương Tây thì người ta nghĩ đến nước Pháp. Thành ra khi tôi học bài tiếng Anh ở nhà thì bà chị họ tôi hỏi tôi đang học tiếng gì lạ vậy?
Suốt thời ở trung học, tôi đã học Anh Văn qua những cuốn sách giáo khoa: L’Anglais Vivant và La Vie En Amérique của nhà xuất bản Hachette theo như học trình trung học bên Pháp. Sau này khi người Mỹ đổ quân vô miền Nam thì học sinh trung học có cuốn English For Today. Tôi còn học thêm lớp Anh Văn ban đêm ở trung học Nguyễn Văn Khuê với nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ và một anh Mỹ công tác ở Việt Nam.  
 
Qua những giáo trình Anh Văn bậc trung học tôi đã tiếp xúc với tiếng Anh và đời sống của nước Anh và nước Mỹ ngoài kiến thức về nước Pháp qua những tác phẩm kinh điển của Victor Hugo,La Fontaine, Lamartine, Alexandre Dumas, Molière, St- Exépury , Alphonse Daudet, Anatole France... Tôi được biết tính “phớt tỉnh Ăng Lê” của người ở đế quốc mà mặt trời không bao giờ lặn, biệt chuyện tình lâm ly ”Romeo and Juliet” của Shakespeare.
Nhưng, mới lạ hơn là tôi biết đến nước Mỹ với bao điều kỳ diệu. Từ toà nhà chọc trời Empire State Building đến ngọn núi có tạc hình những vị tổng thống đầu tiên của nước Mỹ, từ kinh đô cờ bạc Las Vegas đến khu giải trí Walt Disney World, từ thác Niagara Falls đến rặng núi Grand Canyon và nhiều nữa mà tôi không kể xiết dù ngày nay tôi sống ở cạnh nước Mỹ nhưng không thể nào thăm viếng hết những nơi đó.
Ai cũng biết Mỹ là một siêu cường bậc nhứt về mọi mặt. Điều này không phải tất cả mọi người đều muốn nhưng tất cả mọi người phải công nhận đó là sự thật. Ngày trước, có nước đã tranh giành với Mỹ về vị thế này nhưng đã thất bại. Ngày nay có một nước khác mới nổi lên vì sự chủ quan của phương Tây: Trung Quốc.  Nhưng, thấy chưa đủ sức cạnh tranh với Mỹ về quân sự cũng như kinh tế, Trung Quốc đã gây ra cuộc chiến sinh học mong đánh gục nước Mỹ.
Đại dịch Vũ Hán hiện nay nằm trong âm mưu đó của Trung Quốc. Mục tiêu là Mỹ nhưng cả thế giới bị vạ lây.  Thống kê  ngày hôm nay là toàn thế giới đã có gần 1 triệu 3 trăm ngàn người bị nhiễm, trong số đó gần 70 ngàn người chết. Mỹ là nước có nhiều ca nhiễm nhứt: gần 340.000 và gần 10.000 tử vong. Tổng thống Trump tiên đoán sẽ có từ 120.000 đến 200.000 người Mỹ chết trong vài tuần sắp tới.
Chúng ta cầu nguyện cho nước Mỹ chiến thắng trận dịch này vì nếu Mỹ ngã gục và Trung Quốc lên làm siêu cường số 1 thế giới này sẽ oằn oại dưới ách đô hộ của người Tàu. Dân tộc Việt Nam ta đã thừa kinh nghiệm đau thương này. Mỹ đã cứu nhân loại trong thế chiến thứ hai khỏi tay phát xít Đức và quân phiệt Nhựt thì không thế nào để thua cuộc chiến này.
God bless America!
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76194)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76786)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73833)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73935)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72677)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72019)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75546)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74217)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80502)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74097)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75840)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69096)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73740)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69342)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66518)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73071)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65427)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
17 Tháng Mười Hai 2008(Xem: 76746)
Những kỷ niệm đời xin mãi như ngọn nến hồng của ngày sinh nhật cứ thắp sáng lên để làm tươi thắm thêm tuổi đời chẳng còn được là bao!