Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Đỗ Công Luận - LẦN HỘI NGỘ, 43 NĂM SAU.

14 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 40002)
Đỗ Công Luận - LẦN HỘI NGỘ, 43 NĂM SAU.

     LẦN HỘI NGỘ, 43 NĂM SAU.


  Sáng nay tôi định sang Biên Hòa có công việc, bạn Lê Thành Vạn điện thoại cho tôi.
- Tao, Huyên, và Hùng đang ngồi uống cà-phê ở công viên Biên Hùng, mày rảnh sang chơi.
- Được, tao tính đi Biên Hòa đây.
  Trên đường đi, tôi có điện thoại cho Nguyễn Ngọc Long, Long rổ, để cùng gặp mặt bạn bè. Đến nơi, bạn bè đang ngồi nhâm nhi bên ly cà-phê buổi sáng. Vạn, Huyên, tôi đã gặp nhiều lần. Riêng Nguyễn Thế Hùng, đây là lần gặp lại sau 43 năm, khi bè bạn rời ghế học của trường trung học Ngô Quyền, để bước chân vào giảng đường đại học. Nhưng tôi vẫn nhận ra bạn ở nụ cười. Dĩ vãng lại tìm về với chúng tôi.
  
  Niên học 1969-1970, bạn Hùng là Tổng Thư Ký Ban Đại diện học sinh của khóa học. Bạn học lớp đệ nhất A2. Tôi học lớp đệ nhất A1, và là trưởng khối thể thao của trường. Bạn Hùng được chuyển trường từ Tây Ninh về trung học Ngô Quyền từ niên học 1967-1968 và theo học ở lớp tam B2, Anh Văn. Năm đó tôi học lớp tam B3, Pháp văn. Do đó, chúng tôi xem như là bạn học khóa 8 NQ và quen biết nhau qua hoạt động văn thể mỹ ở trường. Tôi cũng đã từng nói với các bạn ở lớp thất 4, và sau nầy là các lớp B2, lớp các bạn tôi có thể quen biết khoảng 2/3 bạn trong lớp, vì những hoạt động nầy. Sau khi thi đậu tú tài phần 1, tôi chuyển sang khối A vì sợ sẩy chân. Bạn Hùng chuyển sang khối A vì muốn theo ngành y, dược. Năm đó đại học Minh Đức được thành lập, có mở thêm những ngành hot như y, điện tử... Bạn thi đậu và học ở khoa y đại học Minh Đức. Tôi đăng ký vào học ngành thương mại của đại học Vạn Hạnh vì muốn làm việc ở ngân hàng. Sau nầy, trong quân đội, sau một năm ở đơn vị tác chiến, với chứng chỉ năm thứ hai của ngành thương mại, tôi được chuyển ngành về Hành Chánh Tài Chánh, phao cứu sinh để hoàn tất tiếp 4 năm đại học, nhưng...

  
blank

Huyên-Hùng-Thông-Luận-Vạn-Long-Chiếu.

   Sau đó, bạn Trần Văn Thông cũng đến với bạn bè, sau khi xong cữ cà-phê khác. Chúng tôi nhắc đến Hoàng Minh Chiếu, chung lớp với tôi. Bạn Hùng vẫn nhớ, vì cùng chung ở phố Trịnh Hoài Đức, con phố chính của Biên Hòa. Cà-phê Tuyệt, hơi xéo nhà bạn, nhưng bây giờ là trụ sở của công ty nào đó. Con đường mới mở chạy ngang qua hồ Biên Hùng, bây giờ mang tên danh nhân văn hóa Trịnh Hoài Đức, vì có mộ của ông gần đó. Còn con đường mang tên ông ngày xưa giờ đã đổi tên. Nhưng mấy anh em tôi ngồi đây để ôn về kỷ niệm. Kia là ngã năm Biên Hùng, ngày xưa, em tan trường về..., áo dài trắng tung bay, anh theo... về... Ký ức vẫn sống mãi, dù người đi, kẻ ở.

  Cách nay hơn mười ngày, anh em tôi ngồi uống cà-phê, cũng ở nơi đây, mừng ngày đầu tiên Lê Thành Vạn bình phục, sau mấy tháng chống chọi với tử thần. Đinh Quang Huyên gặp lại bạn bè sau mấy tháng phiêu bồng.
- Nó điện thoại về hỏi thăm tao hoài, chừng nào chết. Vạn nói.
  Hôm đó, bạn bè điện thoại hỏi thăm Trịnh Khắc Hà, chủ vườn cao su ở Bình Long, An Lộc. Một lúc sau, Hà điện thoại lại.
- Tụi bây ngồi chờ, 20 phút sau tao đến.
  Thì ra bạn về với gia đình ở Phúc Hải để dự ngày lễ Cầu Các Đẳng Linh Hồn của đạo Công Giáo. Xa nhau vẫn nhớ về nhau.


blank

  Sau khi uống hết mấy bình trà của quán, hơn 11 giờ, có điện thoại nhắc nhở về buổi cơm trưa gia đình, anh em chúng tôi tạm chia tay và hẹn sẽ gặp lại ở một tiệc ngày đầu tháng sau. Còn gặp nhau thì hãy cứ vui. Như Thông đã nói, có lẽ gần giáp năm ngày mất của Phạm Bình Nguyên rồi, chắc phải lên nhà bạn ở Tân Uyên dự giỗ. Nhờ có điện thoại mời họp mặt, mới biết bạn mình đã mất. Như mảng lục bình trôi, rồi cũng về bến sông Đồng Nai, cầu Gành bốn nhịp còn đó, tình bạn bè vẫn không phai nhòa...

Đỗ Công Luận.
14.11.2013.

01 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 48967)
* Xin đính chính đây không phải là bài viết của Giáo sư, Nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng hiện cư ngụ tại Hoa Kỳ mà là của một tác giả khác cùng tên. Xin thành thật cáo lỗi cùng tác giả và Thầy Nguyễn Xuân Hoàng. (Ban Điều Hành WebNQ)
30 Tháng Mười Một 2013(Xem: 53508)
Viết về anh cũng như tôi đang nhớ tới những kỷ niệm đầu tiên của tôi với cây bút. Bài viết ngắn này cũng ngắn ngủi như mối giao tình (chưa hề gặp mặt nhau) của hai anh em mình...
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 46601)
Con gái Ba đây chỉ muốn nói với Ba lòng biết ơn Ba đã nuôi dạy con khôn lớn, đã yêu con bằng tình yêu không điều kiện, đã để lại cho con một di sản tinh thần vô cùng quí báu.
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 38829)
Lễ Tạ Ơn là một dịp để gia đình họp mặt, những người đi làm xa nhà đều trông đợi vào ngày này để cùng về nhà xum họp, quây quần bên bữa cơm gia đình.
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41015)
Tôi lặng lẽ dọn dẹp nhà cửa từng ngõ ngách... tôi sắp xếp lại đời tôi từng góc cạnh... và bắt gặp mình vẫn miên man mong nhớ, mân mê từng mảnh kỷ niệm… thật chẳng muốn buông tay... thật không nỡ rời xa.
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 50737)
Nguyễn Chí Thiện và Nguyễn Đắc Kiên. Hai nhà thơ. Hai thế hệ- Hai hoàn cảnh một từ trong cảnh tù đầy 27 năm cộng lại tại miền Bắc- một trong hoàn cảnh đất nước đã độc lập với tư cách nhà báo-.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41594)
Nếu tôi phải làm một tuyển tập những truyện ngắn hay nhất ở hải ngoại sau năm 1975, trong số các tác phẩm được chọn, nhất định phải có truyện ngắn “Tự truyện một người vô tích sự” của Nguyễn Xuân Hoàng.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 54020)
Nghe Hoàng đau, nhóm anh em báo Người Việt nóng lòng muốn đi thăm. Chuyến đi đã được thực hiện ngày thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013, chúng tôi sáu người từ quận Cam đi San Jose lúc 6 giờ sáng, phải đi sớm vì còn phải lái xe về trong ngày.
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 55880)
Hàng chữ nhảy nhảy, bay bay, múa múa, nhợt nhạt rồi nhòe nhòe dần dần. Tôi lẩm bà lẩm bẩm "Trí sún ơi! Tao ngàn lần xin lỗi, xin lỗi và cám ơn mày".
09 Tháng Mười Một 2013(Xem: 42001)
Cái ranh giới giữa hiện tại và quá khứ nhỏ quá, mỏng quá, nhanh quá, nhanh còn hơn một cái chớp mắt. “Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.”
08 Tháng Mười Một 2013(Xem: 43881)
Dù biết rằng vui mừng có giới hạn nhưng đau khổ vô bờ bến. Ước chi… ước chi…sương đã tan và nắng đã lên ở cuối đường.
01 Tháng Mười Một 2013(Xem: 52622)
Biết cùng ai chia sẻ sự suy nghĩ riêng mình, chỉ biết nhìn lên bầu trời âm u bên kia đồi, để rồi ước mong, mong một ngày nắng lên...
25 Tháng Mười 2013(Xem: 66886)
Cảm ơn tình bạn anh cho tôi, như cánh diều bay êm ả trên những tầng mây khi tụ khi tan, khi gần khi xa, như có như không, một tình bạn chân thật, giản dị,...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 49389)
Mỗi lần tan học, ở các lớp cuối Trung học, chắc là cũng có các em học sinh mới lớn ngâm nga "em tan trường về anh theo Ngọ về" như chúng tôi...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 36467)
Dường như đã thành người nhà dù màu da có khác, tiếng nói có khác, phong tục có khác mà sao thật quyến luyến vô cùng.
14 Tháng Mười 2013(Xem: 56154)
Nhớ điều này nha anh Hoàng, như anh đã viết năm nào. “Sau cái chết là gì? Là không gì hết. Có chăng là những ngọn gió. Ngọn gió thổi những lời bay đi. Ngọn gió thổi trả những lời trở lại.”
14 Tháng Mười 2013(Xem: 55330)
Xem lịch mới biết hôm nay là ngày đầu thu. Từng mùa thu đến, từng mùa thu đi. Đến rồi đi, đi rồi lại đến như bao kiếp người luân lạc trên dòng đời chảy miên man.
12 Tháng Mười 2013(Xem: 43458)
Tôi lại nghĩ. Chỉ có mấy quyễn sách long bìa, rách gáy, tôi còn không nở vứt đi, thì làm sao tôi có thể yên tâm mĩm cười bỏ cái thân nhục dục này xuôi tay nhắm mắt. Thì ra, nói một chuyện mà thực hành không phải dễ dàng.
11 Tháng Mười 2013(Xem: 52047)
VÌ EM LÀ NỖI NHỚ - Nhạc và Lời: Ngô Càn Chiếu - Hòa âm: Ngô Càn Chiếu - Ca sĩ trình bày: Ngô Càn Chiếu Vì em là nỗi nhớ Là Sài gòn nắng ấm bình minh Bên phố phường rôn rã thanh âm Là ngựa xe trong ngày đang đến
10 Tháng Mười 2013(Xem: 63995)
Xin cầu chúc mọi điều tốt đẹp cho nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng, cho một người bạn văn chương của tôi. Anh là một homo literatus với ý nghĩa đáng trân trọng của nó.