Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - HÃY YÊN GIÁC NGỦ NGÀN THU

23 Tháng Mười 201510:37 CH(Xem: 20282)
Nguyễn Thị Thêm - HÃY YÊN GIÁC NGỦ NGÀN THU
Hay yen giac ngu ngan thu

 

Anh yêu!

Chiều nay ngồi một mình nhìn qua song cửa. Em lại buồn nhớ tới anh.

Buổi chiều , những đám mây chạy ngang vội vã. Những đám mây bay vội vàng như sợ thời gian qua nhanh hay sợ không kịp về nơi hò hẹn.

Em nhớ anh da diết, Anh đã vội vã đi  như đám mây bàng bạc buổi chiều nay. Anh đã bỏ em ở lại. Chiều một mình hoang vắng buồn tênh. Anh như đám mây chạy trốn những gì đáng sợ nhất nên hối hả đi và lạc mất đường về.

Em là con gái nhà nghèo, mẹ cha mất sớm, phải bươn bả đi làm để nuôi sống bản thân. Em đến nơi này sinh sống và làm việc để giúp nuôi hai đứa em còn nhỏ. Những công việc chân tay của những người có chút ít chữ nghĩa nhưng không có cơ hội vươn lên. Những ngày cật lực nơi công xưởng, em đã vắt cạn sức của mình. Buổi chiều ngồi ăn cơm với vài miếng rau, khứa cá kho khô mặn. Em nhớ nhà, nhớ ba má, nhớ những ngày gia đình còn đầy đủ hạnh phúc và êm ấm biết bao nhiêu. Em nghĩ đến hai đứa em còn đi học phải ở nhờ nhà người bà con vì mẹ cha mất sớm. Cuộc sống nơi đây không sung sướng nhưng cũng no cho thân mình và dành dụm gửi về nuôi hai em dại.

Và rồi em gặp anh. Không hiểu sao từ lúc gặp anh em đã nghĩ trong đầu về một cái gì rất ràng buộc, về những ước mơ một mái nhà và những đứa con. Em mơ ước nhưng em không dám nói vì anh dường như xa khỏi tầm tay với của em.

Thế nhưng, chúng mình đã gặp nhau và phải nói là em đã chủ động để anh chú ý tới em. Em biết anh có nhiều người con gái đẹp hơn em, gia đình căn bản hơn em. Nhưng em tin chỉ có em là người yêu anh nhiều hơn ai hết.

Có những lần mình gặp nhau, trò chuyện nhưng sao anh vẫn xa xôi với em như vậy. Anh không hề nắm tay em hay  đôi mắt nhìn em say đắm. Giấc mơ đêm qua bay mất, hiện tại như một sự phủ nhận đau lòng.  Em đau đớn tự phản tỉnh mình. Em đau đớn gạt anh ra khỏi sự nhớ nhung. Em vật lộn trong những giấc mơ có hình ảnh anh khi tỏ khi mờ. Em đau khổ nhiều lắm anh có biết hay không?

Em không khống chế được mình. Cuộc sống của những người con gái phải đấu tranh để sống còn đã dạy em không thể khuất phục. Em phải đi tìm hạnh phúc cho bản thân mình. Em biết anh đang sống với ba anh, một người cha hiền lành, nhân hậu. Em tìm cách đến thăm và làm quen với ông. Ngày đầu tiên thấy em ngồi nói chuyện với ba anh trong nhà. Anh đã trợn tròn mắt ngạc nhiên. Anh không hiểu tại sao em có mặt, anh không hiểu gì hết kể cả đôi mắt em nhìn anh nói biết bao điều.

Em biết anh đang có người yêu, một cô gái hơn em nhiều lắm. Nhưng em mặc kệ, em yêu anh, em phải chứng tỏ cho anh thấy em xứng đáng hơn cô ta nhiều lắm.  Khi em đến nhà xin ba anh cho em được ở trọ vì nhà bên kia họ dọn đi nơi khác, Em nói với ba anh là em tứ cố vô thân, đến nơi này làm việc để nuôi hai em dại. Ba anh nhìn em thương cảm và đồng ý cho em một phòng riêng. Một quyết định do lòng nhân từ nhưng cũng mở đầu cho em có cơ hội gần gũi anh.

Em coi ba anh như cha ruột, em làm mọi việc như một người con dâu và trái tim anh mềm lại khi biết em đến đây chỉ vì anh. Có phải em là một người con gái hư hỏng không em cũng không biết nữa. Nhưng cha mẹ không còn, em phải tìm cho mình một người đàn ông em tin cậy yêu thương và sống hết đời. Người em chọn là anh .

Và anh đã là chồng của em kể từ khi căn phòng không phải là của riêng em mà là của hai đứa mình.

Một đám cưới đơn sơ được tổ chức để hợp thức hóa đứa con em mang trong bụng.Em chính thức bước vào đời sống của anh trước mặt bạn bè, họ hàng và gia quyến hai bên. Em nguyện với lòng sẽ là dâu thảo, vợ hiền và là một người mẹ tốt của những đứa con.

Anh ơi! Hơn 30 năm chung sống, anh là người chồng tốt mà em đã chọn . Anh thương yêu gia đình, hiền hậu và tốt bụng. Anh đem hai đứa em em về bảo bọc, giúp đở. Anh cho em có một mái gia đình thật sự. Anh làm em cảm phục, yêu thương và hết lòng vì anh.

Nhưng anh ơi! Anh cũng làm cho em thất điên bát đảo vì những cuộc tình bên lề. Anh không phụ bạc em, nhưng những bóng hồng không hề tha cho anh. Những bóng hồng đeo bám lấy anh không cho em yên giấc. Em thao thức, trằn trọc. Em tra vấn, làm khó làm dễ với anh. Em đã mấy dạo đi bắt ghen, em đã hai lần dọa tự tử và một lần làm thật.

Em không biết sao mỗi cái gì hơi khác lạ của anh là em lại nghĩ anh đang mơ tưởng một người đàn bà khác. Em dại dột hủy hoại đời mình khi anh ôm em trong vòng tay dịu dàng phân trần. Nhiều khi anh giận dỗi rồi tức tối vì những cơn ghen vô cớ của em. Nhưng em không thể kềm chế mình được, trong em có một cái gì âm ỉ chờ cơ hội bùng nổ. Em chỉ chờ sự  sơ hở của anh em gây khó dễ, em làm anh mệt mõi, bực bội.

Em yêu anh mù quáng, em muốn anh chỉ là của riêng mẹ con em. Em chấp nhận anh nhậu nhẹt với bạn bè. Em chấp nhận mọi thứ anh làm. Chỉ riêng một điều là anh không thể quen một người con gái nào khác ngoài em.

30 năm vợ chồng, anh làm cho em thật nhiều việc. Lo cho các em của em nên gia thất, giúp chúng có một đời sống ổn định. Anh tha thứ cho em nhiều lần lầm lỡ. Anh bảo vệ em trước mọi búa rìu dư luận. Anh là một người quân tử. Một người chồng tốt. Một người cha thương yêu và hết lòng hy sinh cho con.

Thế nhưng sao anh bỏ mẹ con em ra đi quá sớm. Khi anh ngã bệnh, em tưởng như đất trời xập xuống. Nhìn anh trên giường đôi mắt mệt mõi, thân hình mỗi ngày mỗi gầy còm trơ xương với da. Anh như ngọn đèn trước gió. Em sợ sệt, em đau lòng nhưng em phải gượng đứng lên để lo cho anh.

Từng viên thuốc, muỗng cháo  em đút cho anh là tất cả những hy vọng em gửi vào trong đó. Em mong sao em có thể gánh bớt cho anh sự đau đớn của bệnh tật. Em mong anh bình an, em cầu nguyện hàng ngày, hàng đêm cho anh bình phục.

Anh ơi! Thế mà anh bỏ em anh ra đi. Em không thể tin và em không muốn tin đây là sự thật. Nhưng sự thật vẫn là anh đã nhắm mắt ngủ yên. Em mặc áo tang lạy trước quan tài, con cái khóc thảm thiết tiển cha ra mộ phần.

Bây giờ anh đã nằm yên một nơi không có em bên cạnh. Không ai đến làm phiền anh. Không ai đến bên anh cho em ghen tương, giận dữ. Đời không còn gì cho em tranh chấp hơn thua. Không còn gì cho em giành giựt.

Chiều nay, khi cúng cơm cho anh, nhìn hình anh trên bàn thờ nghi ngút khói hương, em thật lòng cám ơn anh. Anh đã cho em những năm dài hạnh phúc. Anh đã bảo bọc đời em và các con. Anh dã đem hết sức mình chèo chống gia đình qua những lúc khó khăn.

Hãy yên nghĩ đi anh, một đời người đã qua, anh đã dành cho mẹ con em đến giờ phút cuối cùng. Em sẽ kiên cường vượt qua sự đau đớn mất mát này để sống vì các con. Những đứa con của chúng mình và những đứa cháu dễ thương anh yêu quý.

Tối qua, bé Loan nhất định lấy cái áo của anh vào phòng để ngủ. Nó nói con nhớ ông ngoại, con ôm áo ông ngoại ngủ như con ngủ với ông ngoại. Ông ngoại sẽ phù hộ con mau lớn, học giỏi.

Anh có nghe không? Em biết ở cõi vô thường anh biết tất cả, anh nhận được tất cả những gì người ta nghĩ về anh. Hãy phò hộ cho con, cho cháu và cho em có đủ dũng lược để vượt qua mọi sự nhớ thương và cô đơn đang trĩu nặng lòng mình.

Em sẽ cầu nguyện cho anh mỗi ngày và hàng đêm. Cũng như ngày xưa lúc mới quen anh,  em ước mơ mỗi ngày được gặp anh, nói với anh những lời nồng nàn yêu thương nhất.

Hãy ngủ yên đi ông xã yêu thương của em.

 

Nguyễn thị Thêm.

Viết cho em dâu tôi.

 

 

06 Tháng Ba 2015(Xem: 28369)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh Anh cho em mùa Xuân & Đẹp Giấc Mơ Hoa - Khánh Ly trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
27 Tháng Hai 2015(Xem: 26241)
Vẫn với những gương mặt thân quen trìu mến các anh chị em cựu học sinh Ngô Quyền vùng San Jose miền bắc Cali đã có một buổi tiệc Tân Niên cùng chào đón thầy Phạm Gia Hưng tại nhà hàng Bo Town trưa ngày mùng bốn Tết Ất Mùi 2015.
27 Tháng Hai 2015(Xem: 27651)
Gặp được các anh chị đồng hương Biên Hòa, gặp ở một nới vạn dặm xa quê là một niềm hạnh phúc lớn. Xin cám ơn Biên Hòa, cám ơn Ngô Quyền và…cám ơn Tam C.
27 Tháng Hai 2015(Xem: 27996)
Tiệc Tân Niên đón mừng năm Ất Mùi do anh chị em trung học Ngô Quyền miền Bắc California tổ chức đã diển ra trọng thể vào ngày chủ nhật 02/22/2015 tại nhà hàng Bo Town
27 Tháng Hai 2015(Xem: 20297)
Đêm ở nghĩa địa. Tôi ngồi với người thanh niên tên Long, con trai bà Sáu Mượn trong một ngôi nhà mồ. Ngôi nhà, không đúng. Nó giống như một cái miếu thờ.
27 Tháng Hai 2015(Xem: 25903)
Với tôi, không ai hát “Hoa Xuân” hay bằng Hà Thanh và cũng không ai hát nhạc của Nhạc Sĩ Nguyễn Văn Đông hay bằng Hà Thang, từ những: “Khúc Tình Ca Hàng Hàng Lớp Lớp”:
21 Tháng Hai 2015(Xem: 23814)
CHÚC MỪNG NĂM MỚI Sáng tác : NGÔ CÀN CHIẾU Thể hiện : DUY LINH Hoà âm : QUANG ĐẠT
20 Tháng Hai 2015(Xem: 26791)
Có lẽ không có ngôi trường nào có được tình thầy-trò như vậy. Người Thầy vừa là Sư vừa là Phụ. Cảm ơn ngôi trường độc nhất của Việt Nam Cộng Hòa ....
13 Tháng Hai 2015(Xem: 28480)
Dương Quân xuất thân từ Biên Hòa nên yêu Em gái Biên Hòa đây mới thật là mối tình man mác, nên tác giả “Đem theo hình ảnh cả đời tha phương”. Chỉ cần đọc thơ anh, cũng có thể hiểu được ít nhiều những gì anh muốn nói hoặc tâm sự.
13 Tháng Hai 2015(Xem: 28950)
Dê ở đây không phải là tính lăng nhăng “dê xồm” hay “dê cụ” của mấy ông, và cũng của mấy bà nữa, mà thật sự là một con dê. Nó từ đâu đến, không ai biết, chỉ biết ông Tám nhờ nuôi nó mà được thành danh là ông Tám Dê.
13 Tháng Hai 2015(Xem: 28501)
Ôi cái tâm thức như khỉ vượn suốt cả năm nay chạy đuổi theo những hình bóng phù du của cuộc mưu sinh, không bao giờ biết đến “sự dừng lại” để ngắm và quan sát nên nào có hay rằng mùa Xuân đã đến “Như Vậy”:
13 Tháng Hai 2015(Xem: 31823)
*Xin bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh và thưởng thức ĐI TÌM MÙA XUÂN - Nhạc NGÔ CÀN CHIẾU - DIỆU HIỀN trình bày
13 Tháng Hai 2015(Xem: 27188)
Tôi đã làm một video ngắn. Hiện diện trong này là những gương mặt thân quen của người Biên Hòa. Là những cựu học sinh Ngô Quyền và những cây viết quen thuộc đã góp mặt...
07 Tháng Hai 2015(Xem: 25715)
Giờ đây được sống nơi xứ người, với những xa lộ thẳng hàng với những đoàn xe nối dài những đêm không ngủ. Một thoáng chốc buồng tim chợt đau nhói, khi nhớ về những con đường với những thân quen của Biên Hòa xưa cũ.
30 Tháng Giêng 2015(Xem: 29023)
Xuân và Tết lại về một lần nữa với mọi người trên quê hương thứ hai này. Bây giờ dù ăn Tết và đón Xuân không thiếu một thứ gì nhưng sao Dung vẫn không bao giờ quên được buổi hội chợ Tết đầu tiên đơn sơ cùng miếng bánh chưng ngọt ngào.
29 Tháng Giêng 2015(Xem: 25869)
Ngày họp mặt AHBH năm nay tôi vui lắm. Quà cáp đem về là những lời khích lệ chân tình của Thầy, Cô, các anh, chị và tất cả bạn bè. Tôi không phải là nhà văn. Tôi chỉ là một bông hoa dại được hội AHBH đem vào vườn hoa văn nghệ và ươm phân, tưới nước.
29 Tháng Giêng 2015(Xem: 28358)
Một mùa Xuân nữa lại trở về trên quê hương. Không biết cây mai vàng trước nhà có nở hoa kịp vào dịp Tết để được chị cắt một cành mai đẹp nhất, trân trọng cắm vào bình hoa trên tủ thờ? Đó là nơi trang nghiêm giữa nhà, có hình của ông bà và cha mẹ, ..
29 Tháng Giêng 2015(Xem: 23097)
Tôi thèm khát biết bao nhiêu cái màu xanh trên bầu trời bên kia song sắt. Tôi sẽ nhảy cỡn lên, sẽ đi bằng những sải chân dài, sẽ chạy thật nhanh ra khỏi cánh cửa kia, sẽ bay lên những vòm cây, sẽ đậu trên mui chất đầy đồ đạc của chiếc xe đò ọc ạch chạy trên quốc lộ bốn...
24 Tháng Giêng 2015(Xem: 27239)
Phần người viết nhìn bức hình cũ kỹ đã gần nửa thế kỷ với tâm trạng đầy... xúc động. Bởi vì đúng như ông bà mình thường nói rằng nghe cả hàng ngàn lời nói đọc cả hàng vạn chữ viết mô tả cũng không sao bằng...
24 Tháng Giêng 2015(Xem: 25263)
Tôi đọc nhẩm lại đoạn thơ của Vượng. Anh tiên tri đó chăng ? Chiều nay nắng nhạt, đường phố hiu hắt buồn tênh. Thềm đất đỏ con dốc kia đã khiến tôi nhớ về anh khôn cùng. Mông mênh. Vượng ơi !