Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Kiều Oanh Trịnh - KHI MÙA XUÂN ĐẾN

14 Tháng Ba 20158:17 CH(Xem: 27355)
Kiều Oanh Trịnh - KHI MÙA XUÂN ĐẾN


Khi Mùa Xuân Đến

 Hoaxuan

 

Sau những tháng co ro, áo đơn, áo kép của Mùa Đông giá buốt, hôm nay nhiệt độ đã ấm dần, thời tiết dễ chịu hơn, những tia nắng ấm trải dài trên sân cỏ, cành cây, mái nhà...làm tan những mảng tuyết còn xót lại. Thiên nhiên thật huyền diệu, mới hôm qua đây, bầu trời còn âm u màu mây xám ngắt, đường phố phủ đầy tuyết trắng, vậy mà hôm nay nắng vàng ấm khắp nơi. Cây hoa đào trước cổng bắt đầu nhu nhú những mầm non. Bên bờ dậu, hàng cây hoa mai cũng đang bum búp những đóa hoa vàng óng ánh tuyệt vời. Mùa Xuân đang bước vào song cửa! 

 

Hy vọng trận tuyết ngày hôm qua cũng là trận tuyết cuối cùng cho một mùa Đông lạnh. Ba tháng Trời Đông thật dài, năm nay khắc nghiệt quá, vừa lạnh, vừa nhiều tuyết hơn so với những mùa Đông năm trước, mọi người đều ngao ngán, thèm thuồng những tia nắng Xuân ấm nồng.

 

Buổi sáng bước ra vườn, chỉ cần khoác một chiếc áo len mong mỏng cũng đủ ấm, hít thở không khí trong lành của một ngày chớm Xuân mát mẻ, lòng khoan khoái chào nắng ban mai. Người người hớn hở, như vừa trút xong gánh nặng. Hôm nay, thiên hạ thật vui, người ta túa ra đường, kẻ đi bách bộ, người dọn dẹp vườn tược, tỉa cây, quét lá, rộn ràng, tấp nập như một ngày Hội. Những cánh hoa tulip đang nẩy những búp hoa non trên luống hoa trước cửa, chen lẫn với những cánh daffodil màu vàng rực rỡ tạo lên những màu sắc tươi vui. Tiếng chim hót líu lo trên cành soan trước ngõ, các nàng robin với bộ lông đỏ mịn màng đang tung tăng cùng nhau bay nhảy trên các cành cây cao, tạo thành một khung cảnh thật nên thơ. Ôi! Mùa Xuân hữu tình chi lạ!

 

Xuân chớm sang như một nàng con gái mới lớn, đang độ Xuân thì. Nụ hoa hé nở, e ấp dưới nắng đào, cánh hoa bum búp khoe nhẹ những nhụy vàng óng ánh đẹp tuyệt trần. Tất cả những vẻ đẹp thiên nhiên của một mùa Xuân mới như khơi nguồn cảm xúc vào lòng người, giao động tâm hồn nàng thiếu nữ thanh xuân, khép nép, thẹn thùng khi bắt gặp ánh mắt ai kia đang nhìn trộm.

 

Mùa Xuân nhẹ nhàng êm đềm chuyển đến. Nếu mùa Thu là mùa quyến rũ, yêu đương, thì mùa Xuân lại tạo ra những nét đẹp nên thơ, đầy màu sắc. Cô gái đương Xuân như một nụ hoa thanh sắc, má đỏ hây hây, môi hồng chúm chím, tình Xuân vừa nhen nhúm, e thẹn trao nhau nụ hôn đầu. 

 

Xuân đang gõ cửa về đây

Nụ hoa chớm nở, ngất ngây má đào

Mùa Xuân chim hót trên cao

Có nàng thiếu nữ dạt dào tình Xuân

 

Đưa tay hái nụ hoa gần

Mùi hương thơm ngát, dáng Xuân ngọt ngào

Bên hiên, giọt nắng xôn xao

Mừng mùa Xuân thắm, ngọt ngào tuổi thơ (Thơ K.O.T)

 

Mưa Xuân nhẹ nhàng lất phất, không nặng hạt, loáng thoáng những giọt nước mát, trong vắt, đọng trên lá, hoa, trên từng búp lộc non nhìn lóng lánh như những giọt thủy tinh trong suốt …

 

Gió Xuân nhẹ nhàng phơn phớt, mát mẻ một cách dịu dàng, không gắt gao hừng hực như cơn gió Hè oi ả, không vi vu, xào xạc làm rơi rụng cả rừng lá vàng như làn gió Thu, cũng không mạnh bạo, dồn dập, buốt lạnh như chàng gió Bấc của mùa Đông ác nghiệt. Gió Xuân hiền hòa, dễ chịu, nhẹ nhàng lùa nắng ấm vào không gian thanh thoát.

 

Mùa Xuân thật đẹp ở khắp mọi nơi, nhưng Xuân miền Đông Bắc phải nói là đẹp nhất. Người ta cảm thấy thoải mái hơn, vì suốt ba tháng qua, vất vả vật lộn với những cơn bão tuyết, ngao ngán cảnh co ro trong nhà trốn lạnh. Vì thế, khi mùa Xuân vừa chớm, thiên hạ như bừng sức sống, mọi người ra đường nhiều hơn, xe cộ dập dìu trên dường phố. Các cửa tiệm bắt đầu bận bịu với người đi mua sắm, nhất là những tiệm bán vật dụng làm vườn, hay bán cây cảnh. Thiên hạ đua nhau đi mua đất, hoa kiểng về trồng. Mùa Xuân đem lại sức sống cho mọi người.

 

Xuân về vui hớn hở

Lòng rộn ràng hân hoan

Đào tươi khoe sắc thắm

Vui hát khúc xuân vàng

 

Em ngồi bên song cửa

Đón gió Xuân ngọt ngào

Tình em trong như ngọc

Vui Xuân với hoa đào (K.O.T)

 

Cuối tháng Ba, bắt đầu mùa Spring Break, học trò được nghỉ vài tuần, có Lễ Phục Sinh và cũng là “Mùa Hoa Anh Đào” ở Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn. Những cây hoa bắt đầu nở rộ ở hai bên bờ hồ Tidal vào những ngày cuối tháng Ba sang đầu tháng Tư, nếu Trời nắng ấm mà không bị những trận mưa làm rơi rụng thì cứ tha hồ đứng dưới những cội anh đào mà chụp hình ngắm hoa, du khách khắp nơi lũ lượt rủ nhau về du ngoạn, tham quan, ngắm cảnh. Năm nào cũng thế, những ngày đầu Xuân ở Thủ Đô thật rộn ràng, tấp nập nhất là vào ngày “Lễ Hội Hoa Xuân”.

 

Xuân sang rồi đó, anh biết không?

Hoa đào phất phới, tắm nắng hồng

Màu hoa thắm đỏ, chồi xanh biếc

Ngắm nụ đào hoa, mà bâng khuâng

 

Bạt ngàn hoa nở, ngát mênh mông

Màu hoa xinh xắn tựa môi hồng

Xác hoa rơi rụng như màu pháo

Xác pháo tả tơi trên bến sông

 

Hôm nay trở lại bến sông mơ

Nhìn màu hoa thắm như ngóng chờ

Tà áo năm xưa còn đâu nữa?

Chỉ một rừng hoa, phấn bụi mờ...(K.O.T)

 

Mùa Xuân đến với Thủ Đô Hoa Thịnh Đón nồng nàn như thế đấy. 40 năm nơi quê người, mỗi mùa Xuân là một mùa nhớ thương vô tận. Nhớ về quê cũ để ngậm ngùi thương cảm. Quê tôi xa tít mù khơi, nghìn trùng biền biệt. Một quê hương mà đã năm lần, bảy lượt tôi phải theo cha mẹ di chuyển để thoát cảnh đô hộ lầm than.

 

Ngày xa Hà Nội, tôi vẫn còn bé. Với ký ức non nớt, tôi chỉ còn mang máng hình dung được một vài hình ảnh của những ngày đầu Xuân, được ngồi xe kéo với ba, mẹ đi lễ Chùa xin lộc đầu năm, nhận bánh oản do các Sư Ông phân phát; rồi được xem người ta chẩy hội đón xuân: Hội hoa, hội chèo thuyền bên bờ hồ Hoàn Kiếm, nơi có hàng cây Lộc Vừng đỏ thắm, lòa xòa rũ xuống mặt hồ như hàng liễu rũ. Thiên hạ đi xem hội đứng chật hai bên bờ, Ba tôi phải bế tôi để ngồi lên 1 cành cây thâm thấp và Ba đứng giữ cho tôi xem người ta đua thuyền trên hồ và đua xe đạp trên con phố trước cửa nhà, v.v.

 

1954--Di cư vào Nam, mùa Xuân tự nhiên đến lúc nào cũng không hay, miền Nam chỉ hai mùa Mưa, Nắng, nên khó phân biệt, chỉ khi thấy Mẹ lo sắm sửa hoa quả, bánh trái, trang hoàng nhà cửa, chúng tôi được may áo mới, nhận bao đỏ lì xì, rồi đi lễ chùa, nhà nhà bận rộn, sắm sửa Tết thì mới biết là Xuân đã về. Lớn thêm tí nữa, tha thướt trong tà áo dài, đi Lăng Ông Bà Chiểu xin xâm, cầu nguyện. Mùa Xuân đến trong thanh bình êm ả...

 

Bất ngờ vào mùa Xuân năm 1968, Tết Mậu Thân, VC đã lợi dụng vào những ngày Tết thiêng liêng để tấn công vào thành phố, rồi lịnh giới nghiêm chặt chẽ, sau 11:00 giờ đêm, ngoài đường vắng tanh, nhà nhà cửa đóng im lìm, đường phố không còn những nét nhộn nhịp đón Xuân tưng bừng như xưa, đâu đâu cũng phải tăng cường an ninh trật tự, Xuân đến, các anh lính chiến bị cắm trại, tận lực làm việc canh gác ngày đêm để giữ yên lành cho dân chúng ăn Tết. Các anh phải “Đón Xuân” bên chiếc chòi canh, lòng canh cánh nhớ nhà:

 

Đồn anh, đóng ven rừng mai, nếu mai không nở,

anh đâu biết Xuân về hay chưa? (Đồn Vắng Chiều Xuân)

 

Hoặc.

Ngồi ngắm mấy nóc chòi canh, mơ rằng đây mái nhà tranh,

mà ước chiếc bánh ngày Xuân, cùng hương khói vương

niềm thương (Phiên Gác Đêm Xuân)

 

Hình ảnh mùa Xuân nơi quê nhà luôn luôn còn mãi trong tôi. Còn đâu quê xưa với hàng dừa xanh ngắt? Tất cả đã được thay bằng những lầu các xa hoa. Nhìn những bức hình ở bên nhà gửi sang, tôi không tài nào nhận ra con phố Gia Ngư, nhà Thương Hàng Cót ở Hà Nội (nơi tôi sinh ra).

 

Rồi thì một Biên Hòa xa lạ, đã mất hẳn dấu tích của những con đường yêu thương thuở trước? Dòng Đồng Nai tuy vẫn êm đềm chảy xiết nhưng không còn vẻ thơ mộng đoan trang như ngày trước, mà hình như những phù phiếm xa hoa đã làm cho dòng nước bớt đi màu trong xanh biêng biếc...Tiếc nuối nhớ lại những kỷ niệm xa vời, để mà ngậm ngùi thương tưởng, tìm về một thời “Xuân Thì” đã qua. 

 

Mời quý vị cùng thưởng thức youtube “Xuân Thì”, sáng tác Phạm Duy với tiếng hát Khánh Ly…

 

Kiều Oanh, Virginia

Mùa Xuân—Washington, DC

03/13/2015


*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới
và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh
XUÂN THÌ - Nhạc Pham Duy - Khánh Ly trình bày
Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube



06 Tháng Ba 2015(Xem: 28431)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh Anh cho em mùa Xuân & Đẹp Giấc Mơ Hoa - Khánh Ly trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
27 Tháng Hai 2015(Xem: 26298)
Vẫn với những gương mặt thân quen trìu mến các anh chị em cựu học sinh Ngô Quyền vùng San Jose miền bắc Cali đã có một buổi tiệc Tân Niên cùng chào đón thầy Phạm Gia Hưng tại nhà hàng Bo Town trưa ngày mùng bốn Tết Ất Mùi 2015.
27 Tháng Hai 2015(Xem: 27705)
Gặp được các anh chị đồng hương Biên Hòa, gặp ở một nới vạn dặm xa quê là một niềm hạnh phúc lớn. Xin cám ơn Biên Hòa, cám ơn Ngô Quyền và…cám ơn Tam C.
27 Tháng Hai 2015(Xem: 28067)
Tiệc Tân Niên đón mừng năm Ất Mùi do anh chị em trung học Ngô Quyền miền Bắc California tổ chức đã diển ra trọng thể vào ngày chủ nhật 02/22/2015 tại nhà hàng Bo Town
27 Tháng Hai 2015(Xem: 20541)
Đêm ở nghĩa địa. Tôi ngồi với người thanh niên tên Long, con trai bà Sáu Mượn trong một ngôi nhà mồ. Ngôi nhà, không đúng. Nó giống như một cái miếu thờ.
27 Tháng Hai 2015(Xem: 25979)
Với tôi, không ai hát “Hoa Xuân” hay bằng Hà Thanh và cũng không ai hát nhạc của Nhạc Sĩ Nguyễn Văn Đông hay bằng Hà Thang, từ những: “Khúc Tình Ca Hàng Hàng Lớp Lớp”:
21 Tháng Hai 2015(Xem: 23868)
CHÚC MỪNG NĂM MỚI Sáng tác : NGÔ CÀN CHIẾU Thể hiện : DUY LINH Hoà âm : QUANG ĐẠT
20 Tháng Hai 2015(Xem: 26848)
Có lẽ không có ngôi trường nào có được tình thầy-trò như vậy. Người Thầy vừa là Sư vừa là Phụ. Cảm ơn ngôi trường độc nhất của Việt Nam Cộng Hòa ....
13 Tháng Hai 2015(Xem: 28530)
Dương Quân xuất thân từ Biên Hòa nên yêu Em gái Biên Hòa đây mới thật là mối tình man mác, nên tác giả “Đem theo hình ảnh cả đời tha phương”. Chỉ cần đọc thơ anh, cũng có thể hiểu được ít nhiều những gì anh muốn nói hoặc tâm sự.
13 Tháng Hai 2015(Xem: 29009)
Dê ở đây không phải là tính lăng nhăng “dê xồm” hay “dê cụ” của mấy ông, và cũng của mấy bà nữa, mà thật sự là một con dê. Nó từ đâu đến, không ai biết, chỉ biết ông Tám nhờ nuôi nó mà được thành danh là ông Tám Dê.
13 Tháng Hai 2015(Xem: 28566)
Ôi cái tâm thức như khỉ vượn suốt cả năm nay chạy đuổi theo những hình bóng phù du của cuộc mưu sinh, không bao giờ biết đến “sự dừng lại” để ngắm và quan sát nên nào có hay rằng mùa Xuân đã đến “Như Vậy”:
13 Tháng Hai 2015(Xem: 31884)
*Xin bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh và thưởng thức ĐI TÌM MÙA XUÂN - Nhạc NGÔ CÀN CHIẾU - DIỆU HIỀN trình bày
13 Tháng Hai 2015(Xem: 27334)
Tôi đã làm một video ngắn. Hiện diện trong này là những gương mặt thân quen của người Biên Hòa. Là những cựu học sinh Ngô Quyền và những cây viết quen thuộc đã góp mặt...
07 Tháng Hai 2015(Xem: 25760)
Giờ đây được sống nơi xứ người, với những xa lộ thẳng hàng với những đoàn xe nối dài những đêm không ngủ. Một thoáng chốc buồng tim chợt đau nhói, khi nhớ về những con đường với những thân quen của Biên Hòa xưa cũ.
30 Tháng Giêng 2015(Xem: 29086)
Xuân và Tết lại về một lần nữa với mọi người trên quê hương thứ hai này. Bây giờ dù ăn Tết và đón Xuân không thiếu một thứ gì nhưng sao Dung vẫn không bao giờ quên được buổi hội chợ Tết đầu tiên đơn sơ cùng miếng bánh chưng ngọt ngào.
29 Tháng Giêng 2015(Xem: 26047)
Ngày họp mặt AHBH năm nay tôi vui lắm. Quà cáp đem về là những lời khích lệ chân tình của Thầy, Cô, các anh, chị và tất cả bạn bè. Tôi không phải là nhà văn. Tôi chỉ là một bông hoa dại được hội AHBH đem vào vườn hoa văn nghệ và ươm phân, tưới nước.
29 Tháng Giêng 2015(Xem: 28437)
Một mùa Xuân nữa lại trở về trên quê hương. Không biết cây mai vàng trước nhà có nở hoa kịp vào dịp Tết để được chị cắt một cành mai đẹp nhất, trân trọng cắm vào bình hoa trên tủ thờ? Đó là nơi trang nghiêm giữa nhà, có hình của ông bà và cha mẹ, ..
29 Tháng Giêng 2015(Xem: 23149)
Tôi thèm khát biết bao nhiêu cái màu xanh trên bầu trời bên kia song sắt. Tôi sẽ nhảy cỡn lên, sẽ đi bằng những sải chân dài, sẽ chạy thật nhanh ra khỏi cánh cửa kia, sẽ bay lên những vòm cây, sẽ đậu trên mui chất đầy đồ đạc của chiếc xe đò ọc ạch chạy trên quốc lộ bốn...
24 Tháng Giêng 2015(Xem: 27282)
Phần người viết nhìn bức hình cũ kỹ đã gần nửa thế kỷ với tâm trạng đầy... xúc động. Bởi vì đúng như ông bà mình thường nói rằng nghe cả hàng ngàn lời nói đọc cả hàng vạn chữ viết mô tả cũng không sao bằng...
24 Tháng Giêng 2015(Xem: 25323)
Tôi đọc nhẩm lại đoạn thơ của Vượng. Anh tiên tri đó chăng ? Chiều nay nắng nhạt, đường phố hiu hắt buồn tênh. Thềm đất đỏ con dốc kia đã khiến tôi nhớ về anh khôn cùng. Mông mênh. Vượng ơi !