Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Uninex - KẾT NỐI YÊU THƯƠNG

01 Tháng Giêng 20151:57 CH(Xem: 28205)
Uninex - KẾT NỐI YÊU THƯƠNG



KẾT NỐI YÊU THƯƠNG

            Có lẽ UnineX tiếp tục mượn tựa đề “Kết Nối Yêu Thương” của người đẹp Châu Mỹ Quế để viết đôi dòng về cuộc hội ngộ bỏ túi của UnineX với chị Sáu Bích, Tám Mỹ Quế và Lê Dung hôm 28 tháng 11 nhân khi có mặt tại  Việt Nam trong chuyến về thăm gia đình ngắn ngủi.

                           yeuthuong1

           
UnineX về đến quê nhà vài hôm mới cho chị Sáu và chị Tám biết và xin hai chị thu xếp để có một cuộc họp mặt nhỏ giữa ba chị em và người đẹp Lê Dung. Nhờ cô em gái là Hảo liên lạc với chị Tám (Hảo cũng là nhà giáo thường gặp gỡ và đi chơi với chị Tám) để cùng hẹn nhau đi Biên Hòa đến nhà Lê Dung, đồng thời chị Sáu từ Sài Gòn cũng sẽ có mặt tại nhà Lê Dung vào lúc 11 giờ sáng ngày 28 như đã hẹn. Đường đi nước bước đến nhà Lê Dung do chị Tám Mỹ Quế hướng dẫn. Đúng 10 giờ, Mỹ Quế đã có mặt tại điểm hẹn là nhà của UnineX. Ngoài UnineX và Mỹ Quế còn có em gái là Hảo và em trai Phúc (cũng nhà giáo) cùng đi cho đông vui. Ngoài ra còn có một người “ăn theo” là chàng Châu, có nhiệm vụ xách máy ảnh theo để làm phó nhòm. Xe khởi hành chạy về hướng thành phố Biên Hòa, nơi mà UnineX đã có hai năm theo học trung học (đệ tam và đệ nhị) trước khi về Sài Gòn học lớp đệ nhất tại trường nữ trung học Gia Long (năm đó trường Ngô Quyền chưa có lớp đệ nhất). Nhìn phố xá hai bên đường rất lạ lẫm, đông đúc, ồn ào. Khi xe vào thành phố thì cảnh vật lại càng lạ lẫm thêm vì có nhiều con đường mới đề tên mấy ông “kách mệnh” cùng với nhà cửa lố nhố, các bảng hiệu buôn bán đủ màu sắc, các khẩu hiệu đỏ lóe chen chúc nhau càng tạo thêm bầu không khí “nóng” làm khó chịu đôi mắt của kẻ mang tâm trạng “xa lạ” ngay trên quê hương của mình. Mỹ Quế hướng dẫn cho bác tài vào đúng con đường đến nhà Lê Dung. Nhưng “Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núimà khó vì Mỹ Quế quên ngõ vào nhà Dung…” (xin lỗi Cụ Nguyễn Bá Học). Chuyện đi tìm nhà bắt đầu khi nắng trưa cũng đã đổ xuống gay gắt. Số là Mỹ Quế đã nhiều lần ghé thăm Lê Dung nên tỏ ra rất rành khi hướng dẫn cho bác tài chạy vào đúng đường trên đó có ngôi chợ mang tên “Cây Gáo”. Con hẽm vào nhà Lê Dung nằm ngay phía trước ngôi ngôi chợ này – theo lời Mỹ Quế. Một mình Mỹ Quế xuống xe đi vào hẽm trong khi mọi người vẫn ngồi trên xe để chờ đợi cho Mỹ Quế trở ra dắt mọi người vào. Sau khoảng 20 phút, Mỹ Quế trở ra báo tin không phải hẽm này, rồi đi đến một con hẽm khác. Cũng khoảng 20 phút sau Mỹ Quế trở ra và báo tin không vui… nghĩa là chưa tìm ra nhà của Lê Dung. Tội nghiệp! Trời nắng chang chang, đội nắng mà đi với mồ hôi chảy ướt cả mặt. Mỹ Quế lộ vẻ âu lo và tiếp tục bước vào con hẽm thứ ba. Đến đây thì chàng Châu nhảy xuống xe để yểm trợ Mỹ Quế bằng cách cũng đi vào hẽm kiếm phụ nhưng Mỹ Quế đã mất hút trong các lối quanh co bên trong. Chàng Châu trở ra và đưa đề nghị cho UnineX hãy gọi điện thoại cho phu quân của chị Sáu Bích để nhờ anh ấy gọi cho chị Sáu Bích báo tin là cả đám không tìm ra nhà Lê Dung (lúc này chị Sáu Bích đã rời khỏi nhà từ lâu, con trai chở bằng xe hai bánh). Lần này Mỹ Quế đi lâu hơn hai lần trước và trở ra bằng một con đường khác rồi mới trở lại chỗ xe đang chờ. Lúc này UnineX đã liên lạc được với chị Sáu Bích và khi chàng Châu và Mỹ Quế trở ra từ một con hẽm khác thì mẹ con chị Sáu đã đứng bên cạnh xe cùng mọi người. UnineX rất mừng khi gặp chị Sáu trong dáng người xinh xắn khỏe mạnh. Thế là chị Sáu hướng dẫn cả đám đi vào nhà Lê Dung. Xin nói thêm là lúc Mỹ Quế vào con hẽm đầu tiên là con hẽm “có văn hóa” (khu phố văn hóa) nhưng khi vào hai con hẽm khác đều là hẽm “vô văn hóa” (không có bảng khu phố văn hóa…). Cuối cùng thì cũng nhận ra rằng khu phố Lê Dung ở là khu phố “có văn hóa!!!”. Mỹ Quế thực ra đã vào đúng hẽm nhà Lê Dung ngay lần đầu tiên nhưng gặp phải mấy đống gạch cát nằm chình ình trước một ngôi nhà đang xây cất làm chắn lối vào nhà Lê Dung nên Mỹ Quế không nhận ra lối vào. Thôi thì có bỏ công lao nhiều để tìm bạn thì cuộc gặp gỡ mới càng thêm vui và có chuyện “linh tinh” cho UnineX viết cho các anh chị (và em) đọc cho vui.


                    yeuthuong2

                Đường vào nhà Lê Dung (Con chị 6 phía sau)         Bốn cụ bà, cựu nữ sinh trung học Ngô Quyền

               yeuthuong3

              Chuyện trò thỏa thích khi gặp lại…             Phúc, Hảo (em của UnineX) và tứ mỹ nhân Ngô Quyền


Lê Dung đón các bạn trong niềm vui gặp lại bạn bè xưa và chúng tôi ôm chằm lấy nhau tíu tít nói những lời mừng vui. Lê Dung ở trong ngôi nhà khang trang đầy đủ tiện nghi. Đặc biệt có một tủ sách lớn đặt sát tường như một kho báu chữ nghĩa gồm hầu hết những sách đã xuất bản trước tháng tư 1975 với những tên sách rất quen thuộc của một thời chữ nghĩa thênh thang trong sáng. Bốn chị em thăm hỏi nhau và nói hết chuyện này đến chuyện khác quên cả giờ giấc. UnineX nhận thấy Lê Dung vẫn còn nét sáng đẹp của một Lê Dung ngày nào, thuở mà bọn con gái quê mùa như UnineX vẫn e ấp trong những chiếc áo dài thì Lê Dung đã mặc những chiếc “blue jean” bó sát khiến cho nhiều chàng trai phải ngỡ ngàng nhìn theo mái tóc đen dài óng mượt của nàng với bao nhiêu thầm mơ trộm ước… Chị Sáu Bích thì hoạt bát, chuyện trò duyên dáng vui vẻ, chị Tám Mỹ Quế cũng xinh đẹp nhiệt tình. Cả một trời kỷ niệm lại hiện về trong tâm trí của UnineX… những ngày xuân xanh của gần nửa thế kỷ trước. Những mẫu chuyện rôm rả, những lời tâm sự cũng tạm ngưng để cả đám kéo nhau bách bộ đi ăn trưa tại Quán Năm Ri, nơi mà anh Tư Tâm có lần ghé vào cùng chị Sáu chị Tám và Lê Dung trong một lần về thăm Biên Hòa. Đây là một quán được gọi như người địa phương là “đặc sản” chuyên về tôm. Thời tiết nóng nực cũng đã góp thêm phần “ấm cúng” cho bữa ăn hội ngộ thân tình với những câu chuyện buồn vui như không bao giờ dứt. Sau đó chúng tôi trở lại nhà Lê Dung để tiếp tục chuyện trò cho mãi đến hơn ba giờ chiều thì con trai chị Sáu phải chở mẹ về để đón cháu giờ tan trường. Chúng tôi chia tay quyến luyến và cùng nhau hẹn ngày tái ngộ…

Cháu Minh đưa chị Sáu về lại Sài Gòn, còn chúng tôi lên xe về lại Long Thành. Trên đường về, UnineX nhờ bác tài lái xe ngang qua trường Ngô Quyền để được nhìn lại ngôi trường xưa. Lòng bồi hồi xúc động nhớ những ngày vui hồn nhiên của một cô gái nhà quê lên tỉnh học. Ước gì được sống lại thời thanh xuân của tuổi học trò… Gần năm mươi năm rồi sao…?     

yeuthuong4yeuthuơng5       

     yeuthuong6                                      

                                                                                                                  
UnineX
Houston 21 tháng 12 - 2014



27 Tháng Hai 2015(Xem: 20256)
Đêm ở nghĩa địa. Tôi ngồi với người thanh niên tên Long, con trai bà Sáu Mượn trong một ngôi nhà mồ. Ngôi nhà, không đúng. Nó giống như một cái miếu thờ.
27 Tháng Hai 2015(Xem: 25865)
Với tôi, không ai hát “Hoa Xuân” hay bằng Hà Thanh và cũng không ai hát nhạc của Nhạc Sĩ Nguyễn Văn Đông hay bằng Hà Thang, từ những: “Khúc Tình Ca Hàng Hàng Lớp Lớp”:
21 Tháng Hai 2015(Xem: 23712)
CHÚC MỪNG NĂM MỚI Sáng tác : NGÔ CÀN CHIẾU Thể hiện : DUY LINH Hoà âm : QUANG ĐẠT
20 Tháng Hai 2015(Xem: 26763)
Có lẽ không có ngôi trường nào có được tình thầy-trò như vậy. Người Thầy vừa là Sư vừa là Phụ. Cảm ơn ngôi trường độc nhất của Việt Nam Cộng Hòa ....
13 Tháng Hai 2015(Xem: 28440)
Dương Quân xuất thân từ Biên Hòa nên yêu Em gái Biên Hòa đây mới thật là mối tình man mác, nên tác giả “Đem theo hình ảnh cả đời tha phương”. Chỉ cần đọc thơ anh, cũng có thể hiểu được ít nhiều những gì anh muốn nói hoặc tâm sự.
13 Tháng Hai 2015(Xem: 28899)
Dê ở đây không phải là tính lăng nhăng “dê xồm” hay “dê cụ” của mấy ông, và cũng của mấy bà nữa, mà thật sự là một con dê. Nó từ đâu đến, không ai biết, chỉ biết ông Tám nhờ nuôi nó mà được thành danh là ông Tám Dê.
13 Tháng Hai 2015(Xem: 28468)
Ôi cái tâm thức như khỉ vượn suốt cả năm nay chạy đuổi theo những hình bóng phù du của cuộc mưu sinh, không bao giờ biết đến “sự dừng lại” để ngắm và quan sát nên nào có hay rằng mùa Xuân đã đến “Như Vậy”:
13 Tháng Hai 2015(Xem: 31735)
*Xin bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh và thưởng thức ĐI TÌM MÙA XUÂN - Nhạc NGÔ CÀN CHIẾU - DIỆU HIỀN trình bày
13 Tháng Hai 2015(Xem: 27109)
Tôi đã làm một video ngắn. Hiện diện trong này là những gương mặt thân quen của người Biên Hòa. Là những cựu học sinh Ngô Quyền và những cây viết quen thuộc đã góp mặt...
07 Tháng Hai 2015(Xem: 25679)
Giờ đây được sống nơi xứ người, với những xa lộ thẳng hàng với những đoàn xe nối dài những đêm không ngủ. Một thoáng chốc buồng tim chợt đau nhói, khi nhớ về những con đường với những thân quen của Biên Hòa xưa cũ.
30 Tháng Giêng 2015(Xem: 28980)
Xuân và Tết lại về một lần nữa với mọi người trên quê hương thứ hai này. Bây giờ dù ăn Tết và đón Xuân không thiếu một thứ gì nhưng sao Dung vẫn không bao giờ quên được buổi hội chợ Tết đầu tiên đơn sơ cùng miếng bánh chưng ngọt ngào.
29 Tháng Giêng 2015(Xem: 25736)
Ngày họp mặt AHBH năm nay tôi vui lắm. Quà cáp đem về là những lời khích lệ chân tình của Thầy, Cô, các anh, chị và tất cả bạn bè. Tôi không phải là nhà văn. Tôi chỉ là một bông hoa dại được hội AHBH đem vào vườn hoa văn nghệ và ươm phân, tưới nước.
29 Tháng Giêng 2015(Xem: 28318)
Một mùa Xuân nữa lại trở về trên quê hương. Không biết cây mai vàng trước nhà có nở hoa kịp vào dịp Tết để được chị cắt một cành mai đẹp nhất, trân trọng cắm vào bình hoa trên tủ thờ? Đó là nơi trang nghiêm giữa nhà, có hình của ông bà và cha mẹ, ..
29 Tháng Giêng 2015(Xem: 23062)
Tôi thèm khát biết bao nhiêu cái màu xanh trên bầu trời bên kia song sắt. Tôi sẽ nhảy cỡn lên, sẽ đi bằng những sải chân dài, sẽ chạy thật nhanh ra khỏi cánh cửa kia, sẽ bay lên những vòm cây, sẽ đậu trên mui chất đầy đồ đạc của chiếc xe đò ọc ạch chạy trên quốc lộ bốn...
24 Tháng Giêng 2015(Xem: 27199)
Phần người viết nhìn bức hình cũ kỹ đã gần nửa thế kỷ với tâm trạng đầy... xúc động. Bởi vì đúng như ông bà mình thường nói rằng nghe cả hàng ngàn lời nói đọc cả hàng vạn chữ viết mô tả cũng không sao bằng...
24 Tháng Giêng 2015(Xem: 25223)
Tôi đọc nhẩm lại đoạn thơ của Vượng. Anh tiên tri đó chăng ? Chiều nay nắng nhạt, đường phố hiu hắt buồn tênh. Thềm đất đỏ con dốc kia đã khiến tôi nhớ về anh khôn cùng. Mông mênh. Vượng ơi !
23 Tháng Giêng 2015(Xem: 33984)
Giã từ tuổi thơ để thành người lớn. Bây giờ làm người lớn lại nhớ về tuổi thơ để thêm chút niềm vui. Trò chơi "Má, con" ngày xưa tôi đã hoàn tất một cách trọn vẹn. Còn lại đây là những ngày mà các trò chơi con nít không hề thử nghiệm.
23 Tháng Giêng 2015(Xem: 21559)
Đồ đạc? Tôi có đồ đạc gì đâu. Một chiếc chiếu sẽ trả lại cho nhà giam. Chiếc màn do người tù được thả đợt trước tặng, nay tôi sẽ tặng lại cho người khác. Cái chén, đôi đũa để cho nhà bếp. Tôi không còn giày dép.
16 Tháng Giêng 2015(Xem: 19092)
Chị Thi ơi! bây giờ tôi mới biết chị cũng cùng khóa 6. Bây giờ tôi không còn có dịp đến thăm chị. Tôi chỉ có thể nguyện cầu hương linh chị thảnh thơi nơi cõi bao la không đau đớn dằn vặt.
16 Tháng Giêng 2015(Xem: 21297)
Ông Ba Trương Phi, cha Minh kể, theo kháng chiến đánh Tây rồi sau đó đi tập kết ra Bắc. Năm Sáu Hai, vượt Trường Sơn vào Nam, chiếm đấu ở miền Đông cho đến ngày Sài Gòn thất thủ.