Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Hội An - MUÔN ĐỜI VẪN THẾ

20 Tháng Bảy 201312:00 SA(Xem: 62171)
Nguyễn Thị Hội An - MUÔN ĐỜI VẪN THẾ

Muôn Đời Vẫn Thế


lang_le-large-content

 

Tuấn à,

Sáng nay em lại pha cho mình một ly cà phê nữa. Vẫn là ly cà phê “Cái Nồi Ngồi Trên Cái Cốc”. Ngoài kia, bầu trời mùa đông u ám, ủ rũ , lất phất mưa bay. Mấy lần nhắm mắt lại, dùng cái “bùa Just Dreaming” như trước đây, vẫn không thấy gì cả. Chỉ thấy một chân trời xám ngắt, nhoè nhoẹt. Âm thanh của những giọt cà phê nhỏ xuống tí tách càng làm tăng thêm nỗi cô đơn. Một nỗi buồn trống vắng, lạ lùng chưa bao giờ đã trải qua. Em ngồi đây co ro, như một con mèo ngồi liếm láp vết thương. Thời gian rồi sẽ hàn gắn! Thời gian là liều thuốc hiệu nghiệm nhất! Thời gian sẽ phôi pha! Em nhủ đi nhủ lại những câu trên như niệm những câu thần chú. Hết linh rồi ư? Sao vẫn chưa hiệu nghiệm ?

Từ khi sang đây đến giờ, em rất sợ mùa đông. Lạnh lẽo, mây mù và ẩm ướt. Có năm nào mà em không bị ít nhất vài cơn cảm cúm dai dẳng hành hạ. Thế nên mỗi năm, cứ độ cuối Thu là em bắt đầu lo sợ rồi. Sợ cái mùa Đông giá rét đang lù lù đi đến. Sợ cái mùa đông ngày ngắn đêm dài mờ mịt không có trăng sao. Mùa đông năm nay! Có lẽ mùa đông này sẽ là mùa đông em sợ hãi nhất trong đời. Đầy dẫy những sự chia tay. Ngập tràn với nước mắt. Ôi, những vết thương chưa kịp lành, còn âm ỉ đã lại tiếp tục dấy máu. Một mùa đông, bao lần vĩnh biệt. Chới với, chơi vơi.

Chung quanh em bây giờ chỉ là kỷ niệm. Có những khoảnh khắc trong đó kỷ niệm trở về, thật gần và sống động, đến nỗi như là hiện thực, nhảy múa trêu ghẹo. Nhưng cũng có khi, kỷ niệm chỉ là những hình ảnh nhạt nhoà, không còn trong tầm mắt. Tất cả đã qua đi. Như một giấc mơ thần thoại, hoang đường.

Đã nhiều khi trong cơn mơ huyền thoại, em chỉ muốn vùng tỉnh dậy, dụi mắt đối diện với thực tế. Sợ có ngày sẽ tan tành như những ngôi sao xẹt, yểu mệnh, loé lên rồi vụt tắt. Anh làm sao biết được điều này phải không Tuấn? Chính vì thế mà em đã không thể nói lên được những điều anh hằng ao ước. Những biên giới vô hình giới hạn đã biến em, một con nguời ướt át, đầy cảm xúc thành một người sâu lắng, bí ẩn. Chỉ mong dần dà rồi anh sẽ hiểu….. Còn nhớ không Tuấn, anh đã chấp nhận những biên giới này từ đầu rồi cơ mà. Nhắc thế thôi chứ đây không phải là lời trách đâu nhé. Cái đoạn cuối của câu chuyện thần thoại phải đến và đã đến. Không thể nào tránh được vì không còn một con đường nào khác. Tiếc rằng những lý do vu vơ, không thực, không hiểu do vô tình hay cố ý đã làm đoạn cuối một câu chuyện thần tiên kết trong một bố cục khá tầm thường. Nên nhớ là em sẵng sàng chấp nhận đoạn kết. Chỉ muốn một đoạn kết thật tuyệt vời và ý nghĩa. Hay là tại em quá mơ mộng nên đã trở thành hão huyền rồi Tuấn nhỉ.

Đêm bây giờ dài vô tận, anh bảo thế. Đêm mùa đông ở đây còn dài nhiều hơn nữa. Khi nào trống trải hãy cố nhớ đến lời em nói. Đêm có lẽ sẽ không còn dài. Vì đó là sự thật. Một sự thật mà MUÔN ĐỜI VẪN THẾ.

NGUYỄN THỊ HỘI AN


01 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 49027)
* Xin đính chính đây không phải là bài viết của Giáo sư, Nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng hiện cư ngụ tại Hoa Kỳ mà là của một tác giả khác cùng tên. Xin thành thật cáo lỗi cùng tác giả và Thầy Nguyễn Xuân Hoàng. (Ban Điều Hành WebNQ)
30 Tháng Mười Một 2013(Xem: 53559)
Viết về anh cũng như tôi đang nhớ tới những kỷ niệm đầu tiên của tôi với cây bút. Bài viết ngắn này cũng ngắn ngủi như mối giao tình (chưa hề gặp mặt nhau) của hai anh em mình...
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 46660)
Con gái Ba đây chỉ muốn nói với Ba lòng biết ơn Ba đã nuôi dạy con khôn lớn, đã yêu con bằng tình yêu không điều kiện, đã để lại cho con một di sản tinh thần vô cùng quí báu.
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 38906)
Lễ Tạ Ơn là một dịp để gia đình họp mặt, những người đi làm xa nhà đều trông đợi vào ngày này để cùng về nhà xum họp, quây quần bên bữa cơm gia đình.
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41301)
Tôi lặng lẽ dọn dẹp nhà cửa từng ngõ ngách... tôi sắp xếp lại đời tôi từng góc cạnh... và bắt gặp mình vẫn miên man mong nhớ, mân mê từng mảnh kỷ niệm… thật chẳng muốn buông tay... thật không nỡ rời xa.
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 50822)
Nguyễn Chí Thiện và Nguyễn Đắc Kiên. Hai nhà thơ. Hai thế hệ- Hai hoàn cảnh một từ trong cảnh tù đầy 27 năm cộng lại tại miền Bắc- một trong hoàn cảnh đất nước đã độc lập với tư cách nhà báo-.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41658)
Nếu tôi phải làm một tuyển tập những truyện ngắn hay nhất ở hải ngoại sau năm 1975, trong số các tác phẩm được chọn, nhất định phải có truyện ngắn “Tự truyện một người vô tích sự” của Nguyễn Xuân Hoàng.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 54116)
Nghe Hoàng đau, nhóm anh em báo Người Việt nóng lòng muốn đi thăm. Chuyến đi đã được thực hiện ngày thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013, chúng tôi sáu người từ quận Cam đi San Jose lúc 6 giờ sáng, phải đi sớm vì còn phải lái xe về trong ngày.
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 55987)
Hàng chữ nhảy nhảy, bay bay, múa múa, nhợt nhạt rồi nhòe nhòe dần dần. Tôi lẩm bà lẩm bẩm "Trí sún ơi! Tao ngàn lần xin lỗi, xin lỗi và cám ơn mày".
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 40095)
Riêng Nguyễn Thế Hùng, đây là lần gặp lại sau 43 năm, khi bè bạn rời ghế học của trường trung học Ngô Quyền, để bước chân vào giảng đường đại học.
09 Tháng Mười Một 2013(Xem: 42058)
Cái ranh giới giữa hiện tại và quá khứ nhỏ quá, mỏng quá, nhanh quá, nhanh còn hơn một cái chớp mắt. “Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.”
08 Tháng Mười Một 2013(Xem: 43942)
Dù biết rằng vui mừng có giới hạn nhưng đau khổ vô bờ bến. Ước chi… ước chi…sương đã tan và nắng đã lên ở cuối đường.
01 Tháng Mười Một 2013(Xem: 52728)
Biết cùng ai chia sẻ sự suy nghĩ riêng mình, chỉ biết nhìn lên bầu trời âm u bên kia đồi, để rồi ước mong, mong một ngày nắng lên...
25 Tháng Mười 2013(Xem: 66983)
Cảm ơn tình bạn anh cho tôi, như cánh diều bay êm ả trên những tầng mây khi tụ khi tan, khi gần khi xa, như có như không, một tình bạn chân thật, giản dị,...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 49487)
Mỗi lần tan học, ở các lớp cuối Trung học, chắc là cũng có các em học sinh mới lớn ngâm nga "em tan trường về anh theo Ngọ về" như chúng tôi...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 36508)
Dường như đã thành người nhà dù màu da có khác, tiếng nói có khác, phong tục có khác mà sao thật quyến luyến vô cùng.
14 Tháng Mười 2013(Xem: 56219)
Nhớ điều này nha anh Hoàng, như anh đã viết năm nào. “Sau cái chết là gì? Là không gì hết. Có chăng là những ngọn gió. Ngọn gió thổi những lời bay đi. Ngọn gió thổi trả những lời trở lại.”
14 Tháng Mười 2013(Xem: 55447)
Xem lịch mới biết hôm nay là ngày đầu thu. Từng mùa thu đến, từng mùa thu đi. Đến rồi đi, đi rồi lại đến như bao kiếp người luân lạc trên dòng đời chảy miên man.
12 Tháng Mười 2013(Xem: 43550)
Tôi lại nghĩ. Chỉ có mấy quyễn sách long bìa, rách gáy, tôi còn không nở vứt đi, thì làm sao tôi có thể yên tâm mĩm cười bỏ cái thân nhục dục này xuôi tay nhắm mắt. Thì ra, nói một chuyện mà thực hành không phải dễ dàng.
11 Tháng Mười 2013(Xem: 52198)
VÌ EM LÀ NỖI NHỚ - Nhạc và Lời: Ngô Càn Chiếu - Hòa âm: Ngô Càn Chiếu - Ca sĩ trình bày: Ngô Càn Chiếu Vì em là nỗi nhớ Là Sài gòn nắng ấm bình minh Bên phố phường rôn rã thanh âm Là ngựa xe trong ngày đang đến