Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

NghiemHai - GẶP CÔ

17 Tháng Ba 201212:00 SA(Xem: 144103)
NghiemHai - GẶP CÔ


Gặp Cô



co_dinh_thi_hoa-2011-content

 

Để gặp được cô Đinh thị Hòa, tôi phải điện thoại hẹn trước. Tội cho Cô! Cô phải cắt ngắn giờ ở lại Tây Ninh, về trước, để đến 3 giờ chiều hạnh ngộ đứa học trò ''già như trái cà'' (Diệp Hoàng Mai) và ''chụp với D.H.Mai như lạy ông tôi ở bụi này!" (Phạm Thị Hạnh).

Tôi vốn là thằng thích đình đám, nên để một công đôi việc, tôi đã kết hợp, vừa đi đám giỗ Bác gái họ ở Sài Gòn lúc 11giờ30 sáng, vừa thăm Cô vào 3 giờ chiều. Đúng 10 giờ sáng thứ Tư, 14.03.2012, sau khi bàn giao việc trông nom máy chủ Internet cho bà xã và thằng con lớn xong, tôi yên vị trên chiếc xe Wave Trung Quốc đời ''áp đầu'', đã sống sót dưới tay tôi sau 12 năm, rong ruổi trên khắp nẻo đường đất Biên Hòa! Dù nhà có chiếc xe Nouvo tay ga ''cáu cạnh'', nhưng hình như do bản chất ''hoài cổ'' hay sao đó, tôi vẫn có tình cảm và yên tâm hơn với chiếc dạng ''cổ'' này ?!

 
Cùng với anh Nghiêm Thái Bình, tôi đã đến nhà người anh họ tên Hà, tại khu vực chùa Giác Uyển, sát đường Lê văn Sĩ, sau khi đã thủ kỹ thùng bia ''33''. Mọi anh chị và các cháu đã có mặt đông đủ. Sau thủ tục thắp nhang khấn vái, chúng tôi nhào vào mâm cỗ với ê hề thức nhắm. Không khí họ hàng ấm áp bao trùm và càng xôn xao hơn khi rượu Tây và ''Ken xanh'' (bia Heineken) được tung ra? Với sự pha trò duyên dáng và lời lẽ châm chọc rất vui của người anh họ tên Toàn và các cháu. Chúng tôi cũng góp phần mình vào một số bài hát ''cây nhà lá vườn''. Thế vậy mà lại vui! Tiếng cười như nắc nẻ của chị Cúc, ''người chị họ đầu tàu'' mà tôi đặt tên, như làm vui thêm tình cảm của anh em dòng họ còn sót lại trong Nam.

Khi tàn tiệc, đồng hồ chỉ mới 1 giờ 30 chiều, vẫn chưa đến giờ gặp Cô. Chúng tôi ''rướn'' thêm, sau khi đã hơi ''ngà ngà'', bằng chầu Karaoke gần đó. Đang hát say sưa. Giật mình nhìn đồng hồ! Đã 2 giờ 30. Vội vàng từ giã các ca sĩ nghiệp dư, tôi lao đến đường Thích quảng Đức, nơi Cô đang chờ!


Đây là lần đầu tiên sau hai mươi mấy năm mới gặp lại, sau bài viết của tôi về Cô. Lòng tôi nao nao một cách khó diễn tả! Tôi đã vào con ngõ nhỏ (lại con ngõ nhỏ!), quên địa chỉ Cô dặn, tôi lừ đừ hỏi thăm vài người hàng xóm chung quanh. Không một ai biết cô Hòa cả. Bực mình! Tôi gọi điện cho Cô lần cuối. Tín hiệu phát ra! Nhà Thanh Loan, con Cô ở ngay sát bên tôi đứng. Thế mà hàng xóm không biết. Tôi cứ lầm bầm rủa: ''Sống cách biệt quá vậy! Hờ hững quá vậy! Sao không quan tâm đến ai vậy!' (Sau này mới biết, người ta chỉ biết con Cô chứ không biết Cô, Xin lỗi!).


Tôi đập cửa, một dáng người quen quen, ốm yếu và hơi gầy guộc bước ra. Cửa mở toang và tôi thấy ngay khuôn mặt của người Cô thân yêu, dù đã hơi khang khác nhưng nét hiền dịu vẫn còn đó! Cô Hòa cầm chặt tay và như muốn ôm tôi vào lòng. Và Cô đã khóc! Những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má đã hóp của Cô. Và vẫn cứ khóc mãi khi lôi tôi vào ghế bành phòng khách, trong một căn nhà lầu 4 tầng thật đẹp của con Cô. Tôi vốn là thằng cứng đầu, cứng nết. Ngày tang Cậu hay Mợ, dù lòng quặn đau như xé nhưng tôi cũng không sao nặn được những giọt nước mắt. Thế mà! Tôi đã khóc thực sự trước mặt Cô và Thanh Loan, cô con gái có khuôn mặt tròn giống Cô và tuyệt đẹp! Nghẹn lời không thể nói. Tôi khoát tay về hướng Thanh Loan như ngầm nói: ''Đừng hỏi anh nữa, hãy để anh khóc cùng Cô và anh sẽ không trả lời được!'' Loan tôn trọng và thừ người nhìn hai Cô, trò khóc. Thời gian như lắng đọng! Và tiếp nối là những câu nhắc lại những kỷ niệm thời đi dạy của Cô và đi học của tôi, thời Cô bỏ mối thuốc lá và thời Cô vẫn may áo dài quanh năm với Bác gái Kiều Oanh, người Bác vợ nổi tiếng ngày xưa ở Biên Hòa mà Cô nhớ còn hơn nhớ cả tôi!


Nhận lời mời Họp mặt của lớp11B4, Cô sốt sắng tìm cho tôi địa chỉ của thầy Đinh Hữu Quyến, vị Thầy ngày xưa đã từng cho lớp chúng tôi bài học nhớ đời ''Quì cột cờ''. Giọng thầy vẫn sang sảng tiếng Huế trầm, giọng giảng bài ngày xưa nghe rõ mồn một! Thầy rất vui và nhận lời. Tôi chỉ biết Thầy đang ở tại Bàu Cát, một địa danh nghe quen quen mà cũng là lạ, sau khi đã về đến nhà và đọc mail của đàn anh Nguyễn Thanh Tùng. Như thế là tôi đã hoàn thành công việc đua ''tiếp sức'' như bạn Trương Đức Hoàng từng nói. Thầy Lâm Tấn Văn cũng đã nhận lời qua điện thoại, trước lúc tôi đi Sài gòn. Vậy là chỉ còn lại mảnh ghép cuối! Tôi điện cho Nguyễn Văn Tất, để bạn nói chuyện với cô Hòa và xác nhận việc đưa đón Thầy Cô, khi ở nước ngoài về, vào ngày họp trọng đại Chủ nhật, 08.04.2012. Một ngày mà các con số đều chia hết cho hai, hai người từ ý tưởng bắt đầu, hai người, một Cô, một trò dẫn đến mời đươc hai Thầy. Một số 2 đáng yêu và đáng nhớ nhất!


Cũng phải đến lúc ra về sau 1 giờ trò chuyện. Tôi từ giã mà cứ nghe Cô nói: ''Em đến thăm Cô, sao còn mua quà làm chi tốn tiền!''. Tôi trả lời: ''Cô đừng lo! Em giờ đỡ rồi. Không còn như hồi xưa đâu. Bánh thì Cô còn ăn được, trà Cô còn uống được. Riêng kẹo, em Thanh Loan và cháu của Cô sẽ ''ẵm''. Cô chẳng phải lo gì nữa cho mệt óc!''. Cô cười! Vẫn nụ cười ngày xưa, nhưng không còn héo hắt nữa! Đã ánh lên sắc hồng của tình thương, của tình Cô trò và của những kỷ niệm ấm áp ngày xưa! Gật đầu chào Cô, tôi cũng không quên chào Thanh Loan: "Em là bạn của Diệu Hương Trưởng lớp ngày xưa. Sao em đẹp và hiền vậy?''. Loan cười hiền: ''Tạm biệt anh Hải''. Cô cười theo: ''Tạm biệt trò già đầu bạc Hải nhé!''


NghiemHai

 

 

08 Tháng Sáu 2025(Xem: 1722)
Chuyến Úc Du bắt nguồn từ lúc thầy Bát Tuấn từ Úc về Bắc Cali thăm thầy Thất Hiệp và học trò Ngô Quyền. úc đó tôi đi chơi xa không thể tháp tùng về Thung Lũng Hoa Vàng
02 Tháng Sáu 2025(Xem: 2550)
Bây giờ hai chân còn khỏe tí để tiếp tục những chuyến bay thăm con. Vài năm nữa không biết sức khỏe thế nào. Thôi thì trăm sông đổ về biển, cái gì đến sẽ đến, cứ vui những ngày ta làm - tỷ phú thời gian - tận hưởng những hạnh phúc ấm áp quanh ta.
30 Tháng Năm 2025(Xem: 1927)
Sáng Chủ Nhật 5/25/2025 Nhóm cựu học sinh Ngô Quyền (NQ) bắc Cali đã tổ chức buổi họp mặt thường niên tại nhà hàng Ánh Hồng trong khu Lion plaza của thành phố San Jose.
30 Tháng Năm 2025(Xem: 1201)
Xin chào mừng sự trở lại của họa sĩ nhà từ xứ Kangaroo: Hạnh Phạm với bức tranh tuyệt vời mới nhất
29 Tháng Năm 2025(Xem: 1292)
Memorial Day không chỉ là ngày tưởng niệm những người đã ngã xuống. Nó là một khoảnh khắc mở — cho những người còn sống, để không phải giả vờ quên,
29 Tháng Năm 2025(Xem: 1557)
Nam thẫn thờ chân bước lang thang như một người không hồn. Bây giờ anh chỉ còn biết trở về chu toàn công việc của mình mà Thượng cấp giao phó. Lòng cố quên đi những tình cảm do mình làm đổ vỡ
26 Tháng Năm 2025(Xem: 1617)
“Nguy hiểm của TikTok không phải là làm bạn mất thời gian — mà là làm bạn mất nhịp với sự sống. Mà không có nhịp, thì không còn hơi thở. Mà không còn hơi thở — thì không còn bạn.”
24 Tháng Năm 2025(Xem: 4058)
Tôi luôn luôn kính nhớ ơn Đức Thánh Trần đã ban cho chúng tôi phước lành, may mắn ra đi được trong ngày 30/4. Và giờ đây, chúng tôi là người cao tuổi, đang vui hưởng cảnh thanh nhàn và hạnh phúc của cuối đời một người.
16 Tháng Năm 2025(Xem: 15288)
Vào Chúa Nhật 18 tháng 5 năm 2025 tới đây, Thánh lễ nhậm chức của Đức Giáo hoàng Leo XIV sẽ khai mạc lúc 10 giờ sáng tại tòa Thánh Vatican.
16 Tháng Năm 2025(Xem: 2682)
Chuyện lạ có thật. Ai lên Đà Lạt (Lâm Đồng), đến đồi Mộng Mơ tất sẽ thấy người ta xây hẳn một đoạn Vạn lý trường thành chừng 300m vắt vẻo uốn lượn từ đầu đồi bên này đến cuối đồi bên kia.
16 Tháng Năm 2025(Xem: 2511)
Ông xã, bà xã để chỉ chồng hay vợ là lối nói của người miền Bắc, sau này mới du nhập vào miền Nam, có lẽ từ cuộc di cư năm 1954.
16 Tháng Năm 2025(Xem: 3407)
Tôi tìm lại những mùi vị của phở bò chín, của nước ngọt xá xị, của miếng cơm cháy không vì thèm thuồng háo hức như thuở bé thơ mà chỉ vì tôi nghĩ đến mẹ. -
11 Tháng Năm 2025(Xem: 2764)
Tóm lại nếu ta dựa trên chỉ số GDP thì Lào là một quốc gia nghèo nhất trong vùng nhưng có lẽ dân Lào không biết GDP là gì nên họ sống một cách vô tư...
11 Tháng Năm 2025(Xem: 2169)
Ngày 6/5/2025, một tin buồn đến với người dân và cựu quân nhân miền Nam: điêu khắc gia, đại uý Nguyễn Thanh Thu, tác giả pho tượng Thương Tiếc ở nghĩa trang quân đội từ trần.
11 Tháng Năm 2025(Xem: 2252)
Bá gật đầu cười nhưng trong đầu cứ nghĩ Quỳnh Hà nói cho vui vậy thôi...Con trăng sau ngày rằm càng lúc càng sáng giữa bầu trời trong vắt không một gợn mây khiến dưới mặt hồ cũng có một vầng trăng đang lung linh trên mặt nước
09 Tháng Năm 2025(Xem: 4413)
Giải phóng đất nước xong, mọi người dân cũng giống như đàn cá trên sông bị lùa vào một chỗ và họ tung lưới tóm gọn hết thảy. Khổ biết bao nhiêu.
29 Tháng Tư 2025(Xem: 5879)
Nửa thế kỷ trôi qua, chúng tôi đã tha thứ cho những người đã chia cách gia đình chúng tôi, đã đẩy chúng tôi ra biển lớn, sống đời lưu vong. Tha thứ từ rất lâu, nhưng quên thì chắc chẳng bao giờ quên những ngày u ám năm xưa
28 Tháng Tư 2025(Xem: 2794)
50 năm quê nhà quê người, quá khứ và hiện tại, mất mát đau buồn và thành quả nhận được. Em yêu hiện tại tốt đẹp này và ước mong tương lai tươi sáng tốt đẹp nhiều hơn nữa,
28 Tháng Tư 2025(Xem: 2433)
Là những người miền Nam hiện đang ở hải ngoại, sống cuộc đời tự do, sung túc nhưng lúc nào cũng đau đáu nhớ về quê hương với hồi ức về những năm tháng sống hạnh phúc dưới một chế độ dân chủ,
28 Tháng Tư 2025(Xem: 4802)
Quá nửa đêm, mệt lã vì tắm gội liên tục Tôi lịm người đi. Qua hôm sau, Tôi giận đời giận mình tức tốc rời Subic Bay bằng C130 tới Guam để làm thủ tục I94 đi định cư Mỹ.