Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Tuyết Mai - GỬI EM SỢI TÓC TÌNH YÊU

26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 135667)
Tuyết Mai - GỬI EM SỢI TÓC TÌNH YÊU


GỬI EM - SỢI TÓC TÌNH YÊU


toc-1-content


Một ngày nhớ Em

Trời đã cuối Đông, bên này thì không lạnh lắm, thỉnh thoảng chỉ có vài cơn gió se lạnh thoáng qua thôi. Bên Em chắc chắn là rất lạnh, từ mùa Đông chuyển sang mùa Xuân, thời tiết không khác nhiều lắm phải không? Sức khỏe Em sao rồi? lần trước gặp lại - vẫn là Em - với tính cách không hề khác xưa, vẫn mái tóc dài sôi nổi tự tin, vẫn nụ cười tươi và ánh mắt luôn ngời sáng… anh không thể nào quên.

Nghe tin Em trở bệnh lại, anh rất lo lắng và đầu óc rối loạn, không biết phải làm gì để có thể giúp được Em. Chợt nhớ lời Em nói khi gặp anh: “Anh vẫn để tóc dài hả? vẫn còn những giấc mơ bay bỗng chưa thành hay sao? tuổi đã hơn nửa đời người rồi anh à!...”. Anh đã nghĩ ra mình sẽ phải làm cho Em một chút gì đó để có thể xóa đi “dấu chấm hỏi” đã từ lâu - anh còn nợ Em!…

Lại một ngày nhớ Em…

Đan, thắt từng sợi tóc cho Em, mắt anh luôn hoe đỏ. Nghĩ đến Em đang cố gắng vượt qua những cơn đau vật vã vì bệnh, vì thuốc… ngón tay anh lại cố gắng đưa nhanh, mong mau chóng hoàn thành “tác phẩm” của mình để gửi đến Em cho kịp mùa Xuân đang tới.

Đọc bài thơ Em viết : “Khi Hạnh phúc, Em có thể rơi nước mắt,

 Lúc khổ đau, nước mắt lại tuôn trào.

 Không ai hiểu, chỉ có Em mới biết,

 Giọt nước mắt nào là hạnh phúc hay khổ đau?…”

… tim anh như có ai bóp nghẹt, Em cô đơn đến vậy sao? Làm sao anh có thể chia sẻ với Em khi chúng ta cách nhau đến nửa vòng trái đất?... Hy vọng những sợi tóc yêu thương của anh gửi đến Em, sẽ giúp Em cảm nhận được sự ấm áp hạnh phúc, dù nước mắt Em có rơi thì cũng chỉ là những giọt hạnh phúc tràn đầy chứ không là khổ đau hay buồn thảm…

Thông thường, mỗi năm vào đêm giao thừa, anh vẫn có thói quen đi lễ đầu năm để cầu nguyện bình an cho Em. Năm nay đặc biệt hơn, anh - với cái đầu không có tóc… hy vọng đức Phật sẽ chứng giám cho lòng thành của anh, phò hộ Em có đủ sức khỏe, mạnh mẽ vượt qua hết những cơn đau của căn bệnh nghiệt ngả này.

Rồi thì tóc anh sẽ nhanh chóng mọc lại, nhưng anh sẽ không để dài nữa, vì sợi nhớ, sợi thương anh đã gửi trọn cho Em rồi. Cố gắng lên nghe Em, Anh luôn cầu nguyện Em mau hết bệnh, để ngày gặp lại Em sẽ phải trả lời câu hỏi của ngày xưa - Em còn nợ anh!…

 

Cuối Đông…

Màn đêm buông xuống, không gian yên tĩnh đến mức Em có thể nghe được từng nhịp đập đứt quãng, rời rạc của trái tim mình. Nhìn qua khung cửa sổ bệnh viện, thành phố về đêm với những ánh đèn chiếu sáng, thành chuỗi dài như dãy Ngân Hà lung linh, nhấp nha nhấp nháy… Cuộc đời đáng yêu lắm, Em không thể rời bỏ ngay lúc này dù căn bệnh cứ đeo theo Em dai dẳng, làm ngán ngẫm lòng người, lòng mình, nhưng biết làm sao đây?

Đã sống ở đây hơn 14 năm và cũng tạm quen với cái nóng, lạnh vô chừng ở nơi này, Em vẫn bị “dị ứng” mỗi khi Hè sang hay Đông đến … cộng thêm những phản ứng phụ của thuốc khi cơ thể mình không còn nhiều sức đề kháng, thật mệt mõi, rã rời… với căn bệnh của mình, Em không biết khoảng cách phía trước sẽ còn được bao xa?...

Gần một tháng nữa là Tết đến, thật ra ở vào tuổi mình bây giờ, cứ thêm một tuổi thì lại thêm ngắn lại khoảng cách với cuộc đời, bận bịu lo toan mọi thứ chứ không còn vô tư, náo nức như ngày xưa. Mỗi Tết đến lại rộn ràng, hăm hở để mừng được thêm một tuổi, lớn hơn so với năm trước, đường tương lai thì rộng thênh thang.. Mang tâm trạng ray rứt trước dòng chảy của đời thường, những thay đổi thực tế quá khác biệt giữa “xứ người” và “quê mình” đã khiến Em luôn ngậm ngùi khi phải đối diện và so sánh…

Đêm nay, bỗng dưng nỗi nhớ quê, nhớ nhà, nhớ cảnh, nhớ người… tâm trạng Em như chơi vơi, ngụp lặn trong sóng nước của giòng sông năm xưa cùng lời thì thầm hò hẹn… Em đã quên hẳn cơn đau đang làm Em kiệt sức, đành phải chịu nằm yên ở đây.

 

Đầu Xuân…

Cái cảm giác rưng rưng, nghẹn ngào, lâng lâng, ấm áp… sâu tận đáy tim, len lõi vào từng mạch máu khi cầm trên tay món quà đầu năm anh gửi đến, làm Em quên hẳn cơn bệnh đang hăm hở hành hạ thân xác mình. Với Em, cái “ấm áp” bây giờ không phải là đang đội chiếc mũ len, mà là mái tóc của anh dành cho Em. Những giọt nước mắt lẽ ra phải ngập tràn khóe, nhưng lại không thể tuôn trào!...

Có lẽ con người Em quá nhạy cảm trước những biến chuyển của đất trời, sự linh hoạt của cuộc sống và niềm ưu tư trước nhiều biến cố trong tình yêu… nên Em luôn nghi ngờ. Ngay cả trong giây phút này, niềm hạnh phúc đến quá bất ngờ khiến tim Em như muốn ngưng đập.

Tình yêu là gì? Có phải trái ngược như mùa Đông nở hoa, mùa Hè đổ tuyết? nên khiến những kẻ yêu nhau hay làm nghịch ý nhau, để rồi phải xa nhau? Cám ơn món quà thật ý nghĩa của anh, Em hứa sẽ cố gắng. Đối với Em - không có trận chiến cuối cùng mà chỉ có trận chiến trước mắt. Em nhất định phải thắng, phải sống - để không làm thất vọng những người từng yêu thương mình.

Tết năm nay, khi đi dự hội Xuân, Em sẽ đội lên bộ tóc của anh, trang điểm thật đẹp… để thấy mình được trở lại thời thanh xuân, tràn đầy sức sống…

Chúc anh có giấc mơ ngoan và bình an trong mùa Xuân mới.

tuyet_mai-content

Tuyết Mai

Utah , tháng 12/2011

07 Tháng Ba 2015(Xem: 29844)
tôi cơ hồ chìm đắm trong cơn say và còn nghe đâu đây “Rồi Mai Đây” và “Tôi Muốn”. Như một lời cám ơn các anh Ngô Quyền, các em Khiết Tâm trong đêm Reunion và 45 Năm Tình Bạn.
06 Tháng Ba 2015(Xem: 28343)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh Anh cho em mùa Xuân & Đẹp Giấc Mơ Hoa - Khánh Ly trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
27 Tháng Hai 2015(Xem: 26214)
Vẫn với những gương mặt thân quen trìu mến các anh chị em cựu học sinh Ngô Quyền vùng San Jose miền bắc Cali đã có một buổi tiệc Tân Niên cùng chào đón thầy Phạm Gia Hưng tại nhà hàng Bo Town trưa ngày mùng bốn Tết Ất Mùi 2015.
27 Tháng Hai 2015(Xem: 27618)
Gặp được các anh chị đồng hương Biên Hòa, gặp ở một nới vạn dặm xa quê là một niềm hạnh phúc lớn. Xin cám ơn Biên Hòa, cám ơn Ngô Quyền và…cám ơn Tam C.
27 Tháng Hai 2015(Xem: 27967)
Tiệc Tân Niên đón mừng năm Ất Mùi do anh chị em trung học Ngô Quyền miền Bắc California tổ chức đã diển ra trọng thể vào ngày chủ nhật 02/22/2015 tại nhà hàng Bo Town
27 Tháng Hai 2015(Xem: 20280)
Đêm ở nghĩa địa. Tôi ngồi với người thanh niên tên Long, con trai bà Sáu Mượn trong một ngôi nhà mồ. Ngôi nhà, không đúng. Nó giống như một cái miếu thờ.
27 Tháng Hai 2015(Xem: 25877)
Với tôi, không ai hát “Hoa Xuân” hay bằng Hà Thanh và cũng không ai hát nhạc của Nhạc Sĩ Nguyễn Văn Đông hay bằng Hà Thang, từ những: “Khúc Tình Ca Hàng Hàng Lớp Lớp”:
21 Tháng Hai 2015(Xem: 23784)
CHÚC MỪNG NĂM MỚI Sáng tác : NGÔ CÀN CHIẾU Thể hiện : DUY LINH Hoà âm : QUANG ĐẠT
20 Tháng Hai 2015(Xem: 26766)
Có lẽ không có ngôi trường nào có được tình thầy-trò như vậy. Người Thầy vừa là Sư vừa là Phụ. Cảm ơn ngôi trường độc nhất của Việt Nam Cộng Hòa ....
13 Tháng Hai 2015(Xem: 28448)
Dương Quân xuất thân từ Biên Hòa nên yêu Em gái Biên Hòa đây mới thật là mối tình man mác, nên tác giả “Đem theo hình ảnh cả đời tha phương”. Chỉ cần đọc thơ anh, cũng có thể hiểu được ít nhiều những gì anh muốn nói hoặc tâm sự.
13 Tháng Hai 2015(Xem: 28916)
Dê ở đây không phải là tính lăng nhăng “dê xồm” hay “dê cụ” của mấy ông, và cũng của mấy bà nữa, mà thật sự là một con dê. Nó từ đâu đến, không ai biết, chỉ biết ông Tám nhờ nuôi nó mà được thành danh là ông Tám Dê.
13 Tháng Hai 2015(Xem: 28472)
Ôi cái tâm thức như khỉ vượn suốt cả năm nay chạy đuổi theo những hình bóng phù du của cuộc mưu sinh, không bao giờ biết đến “sự dừng lại” để ngắm và quan sát nên nào có hay rằng mùa Xuân đã đến “Như Vậy”:
13 Tháng Hai 2015(Xem: 31786)
*Xin bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh và thưởng thức ĐI TÌM MÙA XUÂN - Nhạc NGÔ CÀN CHIẾU - DIỆU HIỀN trình bày
13 Tháng Hai 2015(Xem: 27118)
Tôi đã làm một video ngắn. Hiện diện trong này là những gương mặt thân quen của người Biên Hòa. Là những cựu học sinh Ngô Quyền và những cây viết quen thuộc đã góp mặt...
07 Tháng Hai 2015(Xem: 25689)
Giờ đây được sống nơi xứ người, với những xa lộ thẳng hàng với những đoàn xe nối dài những đêm không ngủ. Một thoáng chốc buồng tim chợt đau nhói, khi nhớ về những con đường với những thân quen của Biên Hòa xưa cũ.
30 Tháng Giêng 2015(Xem: 28989)
Xuân và Tết lại về một lần nữa với mọi người trên quê hương thứ hai này. Bây giờ dù ăn Tết và đón Xuân không thiếu một thứ gì nhưng sao Dung vẫn không bao giờ quên được buổi hội chợ Tết đầu tiên đơn sơ cùng miếng bánh chưng ngọt ngào.
29 Tháng Giêng 2015(Xem: 25746)
Ngày họp mặt AHBH năm nay tôi vui lắm. Quà cáp đem về là những lời khích lệ chân tình của Thầy, Cô, các anh, chị và tất cả bạn bè. Tôi không phải là nhà văn. Tôi chỉ là một bông hoa dại được hội AHBH đem vào vườn hoa văn nghệ và ươm phân, tưới nước.
29 Tháng Giêng 2015(Xem: 28325)
Một mùa Xuân nữa lại trở về trên quê hương. Không biết cây mai vàng trước nhà có nở hoa kịp vào dịp Tết để được chị cắt một cành mai đẹp nhất, trân trọng cắm vào bình hoa trên tủ thờ? Đó là nơi trang nghiêm giữa nhà, có hình của ông bà và cha mẹ, ..
29 Tháng Giêng 2015(Xem: 23066)
Tôi thèm khát biết bao nhiêu cái màu xanh trên bầu trời bên kia song sắt. Tôi sẽ nhảy cỡn lên, sẽ đi bằng những sải chân dài, sẽ chạy thật nhanh ra khỏi cánh cửa kia, sẽ bay lên những vòm cây, sẽ đậu trên mui chất đầy đồ đạc của chiếc xe đò ọc ạch chạy trên quốc lộ bốn...
24 Tháng Giêng 2015(Xem: 27215)
Phần người viết nhìn bức hình cũ kỹ đã gần nửa thế kỷ với tâm trạng đầy... xúc động. Bởi vì đúng như ông bà mình thường nói rằng nghe cả hàng ngàn lời nói đọc cả hàng vạn chữ viết mô tả cũng không sao bằng...