Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Lữ Công Tâm - BÀI VIẾT CHO MẸ.

06 Tháng Năm 201012:00 SA(Xem: 80523)
Lữ Công Tâm - BÀI VIẾT CHO MẸ.

blank

 

Bài Viết Cho M.

 

Có một người bạn cùng trường hỏi tôi rằng: "theo bạn, trong kho tàng văn học, cũng như ngôn ngữ học của dân tộc Việt Nam có một danh từ thật đơn giản, mà ý nghĩa bao la, thật diu hiền nhưng bao gồm tính hy sinh cao cả, thật ngọt ngào nhưng không kém chất đắng vị cay của những đau khổ nhọc nhằn" thì tôi đã nghĩ ngay đó là Mẹ.

  “Mẹ già như chuối ba hương.

 Như xôi nếp một như đường mía lau.

 Mẹ là dòng sữa ngọt ngào.

 Là nãi chuối buồng cau…”

Ôi! có từ ngữ nào nói lên được hình ảnh cao đẹp nầy, nó bao gồm đầy đủ từng đặc tính của dân tộc để tả chân một người Mẹ hiền.

Mẹ ơi! con nhớ vô ngần những ngày thơ dại! Con thì mỗi ngày một lớn. Mẹ thì mỗi ngày một hao mòn vì chăm sóc và nuôi nấng đàn con.

Hồi tưởng lại, một ngày cách đây gần 30 năm! khi bước chân xuống tàu, quê hương bỏ lại sau lưng, sau những tháng năm tù tội trong ngục tù cộng sãn. Trước cánh cửa tử sinh, Mẹ đã ôm con và nhắn nhủ rằng: “Con ơi! Con là núm ruột của mẹ, vì nghịch cảnh của đất nước, vì tương lai sống còn của con. Mẹ đành phải xa lìa con, lìa tử chứ ai nỡ lìa sinh, con ra đi không biết bao giờ gặp lại. Mẹ chỉ biết hằng đêm, cúng sao đốt đèn trời để cầu nguyện cho con được an bình trên biển rộng, đến bến an toàn thương thay lòng mẹ hy sinh như biển hồ lai láng”.

Mẹ ơi! Nơi đất lạ, quê người bao nhiêu năm qua xa rời vòng tay của Mẹ. Con mải mê ngược dòng đen cơm áo! những gai nhọn cuộc đời đã đâm nát đôi bàn chân chai lì trong từng khúc của dòng định mệnh nổi trôi, có những lúc chìm nổi theo cuộc sống, con vẫn hình dung được đôi mắt dịu hiền của Mẹ như đang ở bên mình .

Có những lần đi dự đám tang Mẹ của những người bạn qua đời đã tạo trong lòng con những xúc động bồi hồi!

  Ai mất mẹ! sao lòng con hoảng sợ!

 Giọt nước mắt kia, bao lâu nữa của mình !!!

Bài thơ nào làm cho con nỗi xốn xang! Định luật còn mất ai nào tránh khỏi!!!

Hôm nay, ngày lễ Mẹ! Để đừng hối tiếc khi ta còn Mẹ! hãy làm ngay những gì có thể, để tỏ lòng tôn kính, và làm vui lòng Mẹ.

Chúng ta hãy cài một hoa hồng cho những ai còn Mẹ! và một đóa bạch hồng cho những ai mất mẹ. Dù Mẹ còn hay mất, chúng ta cũng phải nên nhớ cho rằng, tất cả ai sống trên đời nầy, thân thể nầy cũng chỉ là một phần tách rời từ thân thể Mẹ mà ra. Cây có cội nước có nguồn. Cái tội lỗi lớn nhất của đời người là quên đi công sinh thành dưỡng dục của Mẹ. Ngay trong lúc nầy, con muốn chạy về bên Mẹ, ôm Mẹ và nói với Mẹ rằng: "Mẹ ơi! Con thương Mẹ nhất trên đời nầy".

 Lữ Công Tâm

06 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 43508)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để thưởng thức: GIÒNG SÔNG TÔI VÀ EM - Nhạc và Lời Phạm Chinh Đông - Tác giả trình bày
06 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 49390)
(lan man theo “Không Còn…” của Tưởng Dung ... Nghi ôm đầu gục xuống bàn. Hai vai nàng rung lên. Âm thanh của những tiếng nấc như tiếng thì thầm, tắc nghẹn:” bóng em tìm bóng anh đến cuối đời, có gặp?”
05 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 43964)
Tôi hay tin trễ, Thầy Trần Văn Tài qua đời không lâu, sau ngày tôi tình cờ gặp lại Thầy ở Trảng Bom. Những dòng chữ muộn màng này, thay nén nhang thơm tôi và các bạn lớp 10B4 năm xưa kính nhớ Thầy.
01 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 49158)
* Xin đính chính đây không phải là bài viết của Giáo sư, Nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng hiện cư ngụ tại Hoa Kỳ mà là của một tác giả khác cùng tên. Xin thành thật cáo lỗi cùng tác giả và Thầy Nguyễn Xuân Hoàng. (Ban Điều Hành WebNQ)
30 Tháng Mười Một 2013(Xem: 53604)
Viết về anh cũng như tôi đang nhớ tới những kỷ niệm đầu tiên của tôi với cây bút. Bài viết ngắn này cũng ngắn ngủi như mối giao tình (chưa hề gặp mặt nhau) của hai anh em mình...
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 46682)
Con gái Ba đây chỉ muốn nói với Ba lòng biết ơn Ba đã nuôi dạy con khôn lớn, đã yêu con bằng tình yêu không điều kiện, đã để lại cho con một di sản tinh thần vô cùng quí báu.
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 38934)
Lễ Tạ Ơn là một dịp để gia đình họp mặt, những người đi làm xa nhà đều trông đợi vào ngày này để cùng về nhà xum họp, quây quần bên bữa cơm gia đình.
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41325)
Tôi lặng lẽ dọn dẹp nhà cửa từng ngõ ngách... tôi sắp xếp lại đời tôi từng góc cạnh... và bắt gặp mình vẫn miên man mong nhớ, mân mê từng mảnh kỷ niệm… thật chẳng muốn buông tay... thật không nỡ rời xa.
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 50866)
Nguyễn Chí Thiện và Nguyễn Đắc Kiên. Hai nhà thơ. Hai thế hệ- Hai hoàn cảnh một từ trong cảnh tù đầy 27 năm cộng lại tại miền Bắc- một trong hoàn cảnh đất nước đã độc lập với tư cách nhà báo-.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41897)
Nếu tôi phải làm một tuyển tập những truyện ngắn hay nhất ở hải ngoại sau năm 1975, trong số các tác phẩm được chọn, nhất định phải có truyện ngắn “Tự truyện một người vô tích sự” của Nguyễn Xuân Hoàng.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 54323)
Nghe Hoàng đau, nhóm anh em báo Người Việt nóng lòng muốn đi thăm. Chuyến đi đã được thực hiện ngày thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013, chúng tôi sáu người từ quận Cam đi San Jose lúc 6 giờ sáng, phải đi sớm vì còn phải lái xe về trong ngày.
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 56116)
Hàng chữ nhảy nhảy, bay bay, múa múa, nhợt nhạt rồi nhòe nhòe dần dần. Tôi lẩm bà lẩm bẩm "Trí sún ơi! Tao ngàn lần xin lỗi, xin lỗi và cám ơn mày".
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 40150)
Riêng Nguyễn Thế Hùng, đây là lần gặp lại sau 43 năm, khi bè bạn rời ghế học của trường trung học Ngô Quyền, để bước chân vào giảng đường đại học.
09 Tháng Mười Một 2013(Xem: 42213)
Cái ranh giới giữa hiện tại và quá khứ nhỏ quá, mỏng quá, nhanh quá, nhanh còn hơn một cái chớp mắt. “Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.”
08 Tháng Mười Một 2013(Xem: 44100)
Dù biết rằng vui mừng có giới hạn nhưng đau khổ vô bờ bến. Ước chi… ước chi…sương đã tan và nắng đã lên ở cuối đường.
01 Tháng Mười Một 2013(Xem: 52888)
Biết cùng ai chia sẻ sự suy nghĩ riêng mình, chỉ biết nhìn lên bầu trời âm u bên kia đồi, để rồi ước mong, mong một ngày nắng lên...
25 Tháng Mười 2013(Xem: 67046)
Cảm ơn tình bạn anh cho tôi, như cánh diều bay êm ả trên những tầng mây khi tụ khi tan, khi gần khi xa, như có như không, một tình bạn chân thật, giản dị,...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 49646)
Mỗi lần tan học, ở các lớp cuối Trung học, chắc là cũng có các em học sinh mới lớn ngâm nga "em tan trường về anh theo Ngọ về" như chúng tôi...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 36549)
Dường như đã thành người nhà dù màu da có khác, tiếng nói có khác, phong tục có khác mà sao thật quyến luyến vô cùng.
14 Tháng Mười 2013(Xem: 56338)
Nhớ điều này nha anh Hoàng, như anh đã viết năm nào. “Sau cái chết là gì? Là không gì hết. Có chăng là những ngọn gió. Ngọn gió thổi những lời bay đi. Ngọn gió thổi trả những lời trở lại.”