Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - THÁNG SÁU TÌM BẠN

06 Tháng Sáu 20151:00 SA(Xem: 27198)
Nguyễn Thị Thêm - THÁNG SÁU TÌM BẠN


THÁNG SÁU TÌM BẠN
 
P1030006
Hôm nay đã bước qua tháng Sáu. Tháng sáu của những ông bố tuyệt vời. Những ông bố trẻ thật giỏi giang lúc nào cũng lo lắng cho gia đình và hết lòng vì bà xã. Những ông bố của thời đại mới không câu nệ chuyện bếp núc, rửa chén, giặt đồ, thay tã cho con. Những ông bố giỏi giang trong công việc nơi hãng xưởng, văn phòng, bệnh viện. Về nhà là người chồng tốt, người cha gương mẫu, tài ba. Người bạn chân thành tín nhiệm của con cái.
 
Tháng Sáu những ông bố già  lứa tuổi U 70 gát kiếm cung về vui thú điền viên chợt thấy mình quan trọng. Soi gương ngắm lại mình vẫn còn phong độ chán. Thoắt một cái con cháu đầy đàn. Sự cực khổ gian lao của  thời xưa tan theo theo tiếng cười giòn của cháu và sự thành công của con mình. Lòng thật thanh thản yên vui.
 
Những ông bố khó tính, câu nệ : "Đàn ông phải làm chuyện vĩ đại, đàn bà phải lo nhà cửa, con cái, cơm nước.". Hoặc suy nghĩ "Đàn bà phải ở sau bếp đừng xen vào đại sự của đàn ông." Chợt thấy mình lỗi thời, gia trưởng. Suy nghĩ lại thương "cái nhà tôi" của mình biết mấy.
 
Tháng Sáu nhớ về cha già thương vô cùng. Những người cha thời phong kiến nghiêm nghị, khó tính nhưng điềm đạm biết bao nhiêu. Cha ngang dọc một thời để đưa con từng bước trưởng thành. Cho con đi vào đời vững chắc bằng những lời giáo huấn nghiêm khắc và chính xác. Cha là cội tùng che mát cả đời con.

Tháng Sáu những con dân Ngô Quyền Biên Hòa rộn ràng chuẩn bị cho ngày họp mặt thường niên. Ban tổ chức lo bao nhiêu thứ cho ngày vui đó. Những Email gửi tới ghi danh, những thăm hỏi, những chuẩn bị ... Chỉ mong sao ngày vui họp mặt thật hoàn chỉnh không sơ sót.
 
Đầu tháng Sáu tôi bất ngờ nhận được Email của một người bạn xưa thời TamC Ngô Quyền. Người bạn xa cách 47 năm vừa tìm được nhau qua cửa ngõ của Web nhà. Bạn gửi mail tới như một lời thăm dò coi có đúng không? Nhận được thư tôi vội trả lời và thế là người của Tam C ngày ấy lại được gần nhau. Cám ơn Web nhà NQ mình nhiều lắm.
 
Tôi từng nói mỗi một người phụ nữ VN là một pho truyện dài đầy bi ai nhiều nước mắt. Những người con gái Tam C một thời yểu điệu bị cơn sóng thời cuộc nhận chìm, vất vả biết chừng nào. Bạn tôi giờ tứ tán mọi nơi, có người đã nằm xuống, có người còn đang ở VN. Bốn phương trời biết làm sao gọi nhau về đoàn tụ.
 
Tam C ngày ấy của tôi có nhiều người đẹp. Những cô gái tuổi tròn trăng đầy lãng mạn và mơ mộng. Cái thời khóa 6 Ngô Quyền nhiều anh hùng quậy phá, nhiều tay bản lỉnh chọc trời quấy nước, bị thầy hiệu trưởng gọi lên thường xuyên.
 
Nhưng thực ra Ban C chúng tôi ngày đó hiền hơn ban A và B, ít gây cho thầy Hiệu trưởng phiền hà, hay giám thị nhức đầu.Có lẽ học văn chương nên lờ đờ theo những bài triết học . Đầu óc không bén nhậy như A và B phát minh ra nhiều trò quậy. Cũng vì vậy những người Ban C chìm trong ký ức nhiều người. Bây giờ tuổi đà bảy bó tìm gặp lại nhau để kể chuyện ngày xưa.
 
Này các bạn Tam C Ngô Quyền của ngày xưa niên khóa 65-66.
 
Tôi tên Nguyễn thị Thêm. Chắc bạn không còn nhớ tôi, con nhỏ nhà quê nhút nhát số một trong lớp. Chẳng có gì nổi bật để khiến các bạn phải ghi hình ảnh trong đầu. Nhưng hai cô bạn của tôi chắc các bạn sẽ nhớ. Đó là hai người bạn tôi mới vừa liên lạc được. Chúng tôi muốn tìm lại những gượng mặt Tam C lớp mình ngày đó đã tản mạn mọi nơi.
 
Người thứ nhất là Nguyễn Thu Mai. Bạn có nhớ Mai không? Mai rất đẹp, linh hoạt, cởi mở. Dân tỉnh lỵ nên ăn mặc đúng mốt thời bấy giờ. Mai và Phùng Minh Nguyệt là một cặp bài trùng trong lớp mình. Đi đâu cũng có nhau, đôi lúc mặc đồ giống nhau như chị em ruột. Tôi đã liên lạc được với Mai và vui sướng khi bạn ấy rất khỏe mạnh, yêu đời và hạnh phúc. Mai hiện đang sống ở tiểu bang Missouri.
 
Người thứ nhì là Lê thị Đông. Bạn nhớ Đông không?  Cô nữ sinh miền Trung với dáng vẻ tiểu thư. Tóc dài buông rơi trên vai, gương mặt tròn và đôi mắt thật buồn. Đông hiện ở SanJose, khỏe mạnh, vui vẻ và là một cây bút (nói như kiểu của Thu Mai là ''đình đám'' ) ở miền Bắc Cali.
 
Bạn còn nhớ Hỏa thị Kim Hoàng ngày xưa không. Cô nữ sinh  hơi lùn một chút nhưng rất đẹp và điệu đà. Hoàng bây giờ vẫn còn giữ được những nét chết người với mái tóc bạch kim thật đẹp. Hoàng vẫn còn ở VN và thường xuyên có mặt trong những ngày khóa 2 Trung học Long Thành họp mặt.
 
Chúng tôi luôn nhắc tới Lê thị Thu Thủy. Người bạn rất đẹp nhưng hồng nhan bạc mệnh, số phận không may. Thủy đã nằm xuống để lại bao tiếc thương cho bạn bè và gia đình.

Cùng nhau tìm lại những bạn xưa thời Tam C ngày ấy, cái đầu bị lão hóa đã xóa mờ nhiều thứ. Hôm nay chúng tôi ghi ra đây  để nếu các bạn bất chợt đọc được bài này xin liên lạc về Web trường và cùng chúng tôi sum họp.
 
Nghe Đông nói Hoàng thị Cây có một thời gian ở SanJose nhưng bây giờ không biết ở đâu? Nếu Cậy có đọc bài này liên lạc về tôi nghen. Địa chỉ Email của tôi nằm ở trang Khóa 6 Ngô Quyền.
 
Bạn Lưu Phú Nhường tôi có gặp vài lần trong cư xá Vĩnh Hội quận 4 Sài Gòn. Lúc đó tôi đi học ở trường Sư Phạm. Nhường khi ấy đang phục vụ binh chủng Hải Quân. Nhường ơi! Bạn đang phiêu bạt nơi nào. Hãy liên lạc với tụi tôi nghen.
 
Chúng tôi còn nhớ  TamC có Cao Đức Nhuận, Đinh Đức Luyện, Phùng Minh Đạo, Hà văn Chính và Nguyễn văn Hợi. Có người nói Đạo đã chết nhưng theo một số thì bảo người chết là Phùng Minh Đức. Nguyễn văn Hợi cũng đã đền nợ nước.
 
Về phía các bạn gái chúng tôi còn nhớ có Đỗ thị Kim Dung, Trần thị Thúy, Nguyễn thị Lệ Dung, Nguyễn thị Rần, Mã Hồng Nga, Trần thị Phận, Trần thị Hai...
Có lẽ lớp mình còn nhiều nhưng tụi tôi chỉ nhớ được từng đó. Các bạn còn nhớ ai gửi về bổ sung dùm và liên lạc với nhau.
 
Bây giờ chúng mình tuổi gần thất tuần, con cái đã yên bề gia thất, ai cũng có một đàn cháu ríu rít cửa nhà. Cuộc sống không còn lo cơm áo gạo tiền. Mọi ưu tư, đau khổ, truân chuyên qua rồi . Chúng mình hãy về với nhau để nhớ lại cái tuổi thơ ngây dễ thương ngày đó. Kể cho nhau nghe chuyện mình, chuyện bạn, chuyện đời, tíu tít quên đi tuổi hạc.
 
Tháng 6 trong không khí nôn nao của ngày họp mặt NQ, tôi lại bất ngờ liên lạc với bạn xưa nên viết bài này.
Mong rằng những bạn Tam C ngày đó đọc được bài này, để bắt cầu nối với nhau. Mong các bạn rủ nhau về họp mặt trong ngày July 4/ 2015 tại miền Nam Cali.
Nếu không kịp thu xếp chúng ta hẹn nhau vào sang năm. Ngày họp mặt kỷ niệm 60 năm ngày thành lập trường NQ. Chúng ta sẽ gặp nhiều bạn của nhiều khóa. Gặp các thầy xưa và nhìn thầy tóc trắng phau mà vẫn hết lòng với học trò, chắc là vui lắm.
 
Viết tới đây tôi lại nhớ câu nói của Võ Hải Dương năm nào.
Này cụ Dương ơi!. Nghe đồn thời 65-66 cụ là sát thủ tình trường. Không người đẹp nào mà cụ không biết. Tui thì xấu rồi nên cụ chẳng biết mặt tui. Tui chấp nhận.
Nhưng Thu Mai tui tin chắc cụ không thể không biết, một người đẹp đi đôi với Minh Nguyệt. Tui thách cụ, có ngon và bản lỉnh cụ mời cho được Mai đi dự hội ngộ NQ kỳ này.
 
Mà thôi kỳ này gấp quá không kịp đâu. Thôi thì sang năm nghe cụ Dương. Cụ làm sao kéo cho được Thu Mai về dự kỷ niệm 60 thành lập trường. Như vậy tui mới phục cụ sát đất.
Nhớ nghe, sát thủ chỉ khi chết mới rời khỏi thanh kiếm. Dù kiếm bi giờ có mòn thế nào cũng vẫn còn chút  tiếng tăm  trên chốn giang hồ.
 
Đùa tí thôi! Võ Hải Dương đừng giận.
 
Thu Mai, Đông, Cậy và các bạn Tam C mình cố gắng thu xếp để về họp mặt sang năm nghen.
Chúc các bạn thật sức khỏe và may mắn.
Chúc  Đại hội Ngô Quyền 1015 thành công tốt đẹp.
 
Nguyễn thị Thêm.
05/6/15
 
23 Tháng Ba 2009(Xem: 72764)
Vẫy tay chào hang yên chi hoa đỏ Chào khuôn sân đá cuội trắng rì rào Chào hàng sao chim tụ về làm tổ Chào tượng Ngô Quyền nắng ngủ trên cao
23 Tháng Ba 2009(Xem: 72945)
Về lại Biên Hòa thăm con đường xưa Dốc học trò vẫn mang tên Kỷ Niệm
23 Tháng Ba 2009(Xem: 72372)
Vẫn là mưa nghiêng nghiêng giăng trắng Trên hàng cây bãi cỏ sân trường Sao không giống ngày xưa sâu lắng Chiều tan trường bè bạn thân thương
23 Tháng Ba 2009(Xem: 70020)
Biên Hòa em vẫn thương hoài Ngô Quyền ngày trước, áo dài màu xanh.
23 Tháng Ba 2009(Xem: 72284)
Nếu một mai tôi chết, Xin đừng khóc cho tôi. Đường đời chia đôi ngả, Hãy chôn tình phai phôi.
23 Tháng Ba 2009(Xem: 72322)
Saigon ơi, xa rồi ta vẫn nhớ Những chiều xưa hai đứa lén hẹn hò!
23 Tháng Ba 2009(Xem: 72130)
Lưu bút ngày xưa kỷ niệm đầy, Tình thân bạn cũ hãy còn đây! Ngây ngô ghi vội đôi dòng chữ Đầy ấp yêu thương mỗi phút giây.
02 Tháng Ba 2009(Xem: 71876)
ôi, mùa hè tuổi nhỏ hóa thân giữa màu hoa ôi, mùa hè êm ả phục sinh từ đôi ta!
24 Tháng Hai 2009(Xem: 32813)
  Trong tuyển tập “Giữa Hai Miền Mưa Nắng” của nhà văn Hoàng Mai Ðạt, tác giả đã kể lại một chuyến về Việt Nam vào năm 1998, đặc biệt là ở vùng đất Biên Hòa, quê vợ của anh. Sau đây là trích đoạn tác giả về thăm một nơi chốn đã khiến anh bồi hồi với bao cảm xúc, đó là trường Ngô Quyền của vợ anh cũng như của thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên, người viết những bài thơ tình bất hủ mà anh yêu thích từ lâu.
24 Tháng Hai 2009(Xem: 80375)
  ( Kính tặng Thầy Toán Nguyễn Văn Phố)
24 Tháng Hai 2009(Xem: 72902)
  Nay đất khách quê ngưòi: Thân biệt xứ. Áo công khanh rách nát giữ trong tim. Chút hương xưa là chút lửa êm đềm, Dùng sưởi ấm niềm riêng, chờ Hội lớn.
24 Tháng Hai 2009(Xem: 35431)
  Rời Sài Gòn tháng Tư năm 75. Đến Mỹ, Thượng Châu hợp tác với nhà văn Võ Phiến, Lê Tất Điều, ký giả Nguyễn Hoàng Đoan xuất bản tờ báo Việt ngữ đầu tiên tại Hoa Kỳ tên Hồn Việt, do nữ ca sĩ Khánh Ly làm chủ nhiệm. Sau đó, hội nhập đời sống Mỹ, đi làm việc ở SanDiego đã được 28 năm và sắp về hưu. Lâu lắm, không viết lách gì, nhưng bây giờ với tiếng gọi trường cũ Ngô Quyền, Thượng Châu rất sẵn sàng và vui vẻ đóng góp
20 Tháng Hai 2009(Xem: 81567)
Ba mươi năm chờ đợi Hoa tàn, trăng tận, sông quằn mình trăn trở Ba mươi năm nhớ mong Lá héo, sao mờ, biển cồn cào dậy sóng
20 Tháng Hai 2009(Xem: 76770)
  Đứng trước biển mùa Đông thêm cô quạnh Cánh hải âu đơn lẻ chập chờn bay Hải đăng xa nhạt nhòa trong sương lạnh Đá chập chùng, mong mỏi đợi chờ ai  
20 Tháng Hai 2009(Xem: 76733)
  Nhớ sao cứ nhớ quắt quay Ngô Quyền bạn cũ giờ đây ai còn?                  
20 Tháng Hai 2009(Xem: 76235)
Một chút mây trời, để nhớ thương, Bay qua thật nhẹ, trước cổng trường.  
16 Tháng Hai 2009(Xem: 76549)
Tặng Mai Trọng Ngãi, Đinh Hoàng Vân, Tiêu Hồng Phước, Tô Anh Tuấn và Phan Kim Phẩm.
09 Tháng Hai 2009(Xem: 24414)
Sự cư xử giản dị nhưng đầy tình chân thật của em là một món quà vô giá mà không dễ gì tôi nhận được một lần thứ nhì trong đời.
09 Tháng Hai 2009(Xem: 38030)
... và như thế, Ngô Quyền hôm qua, hôm nay, mãi mãi vẫn là tổ ấm của chúng ta miên viễn, đời đời...
05 Tháng Hai 2009(Xem: 90903)
Năm mươi ngọn nến hồng đang rực sáng, hân hoan mừng phút giây hạnh ngộ, trùng phùng. Hãy cùng nhau sớt chia, gìn giữ vì ngọt bùi nào rồi cũng sẽ chóng qua…
05 Tháng Hai 2009(Xem: 39378)
  Trường Trung Học Ngô Quyền được điều hành bởi một Ban Giám Đốc, đứng đầu là Hiệu Trưởng
04 Tháng Hai 2009(Xem: 87978)
  Con xin phép được viết đôi dòng kỷ niệm trong lứa tuổi học trò của con vớI những câu nói của Thầy mà gần 50 năm qua vẫn còn in đậm trong trí con.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 35482)
  Chúng tôi trưởng thành trong một nền giáo dục “NHÂN BẢN và KHAI PHÓNG”, mà tinh thần “Tôn sư trọng đạo” thể hiện trong câu “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, với Thầy, một lòng tôn kính, với bạn, một dạ chân tình, xin mượn nơi nầy thắp nén tâm hương tri ân quí Thầy đã quá vãng, tưởng nhớ quí Bạn đã qua đời.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 75340)
  Này em còn nhớ hay quên ? Lời Thầy Cô dạy chớ nên lơ là. Vì đâu mà có thân ta, Công Cha, Nghĩa Mẹ bài ca dao này;  
04 Tháng Hai 2009(Xem: 39797)
Dĩ nhiên, đám học trò chúng tôi thích lắm, vì ý tưởng lạ đó không tìm thấy được trong Việt Nam Sử Lược của sử gia Trần Trọng Kim hay trong Việt Sử Toàn Thư của sử gia Phạm Văn Sơn.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 40964)
  Trường Trung học Ngô Quyền là một trường sinh sau đẻ muộn, so với các trường Pétrus Ký, Gia Long ở Sàigòn, và các trường Nguyễn Đình Chiểu (được gọi là Le Myre de Vilers thời thuộc Pháp) ở Mỹ Tho, và Phan Thanh Giản ở Cần Thơ.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 83605)
Nhìn em dáng nhỏ hao gầy Cho tôi nghe tiếng thở dài buồn tênh
04 Tháng Hai 2009(Xem: 47230)
Một cuộc biển dâu, đổi đời, tang thương đã diễn ra quá nỗi bi đát. Biên Hòa còn đó, mà lòng Biên Hòa đã mất tự bao giờ. Nay tuổi đời đã cao, nghĩ đến thời son trẻ, mà ngậm ngùi tiếc nuối quá khứ. Công đã tạm thành, danh đã tạm toại, nhưng tâm hồn tôi vẫn ngậm ngùi nhớ tiếc những phút giây hạnh phúc đầu tiên, đã qua mất rồi.