Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Mai Khánh Thư - Phạm Doanh Môn - CHÚT TÂM TÌNH NHÂN NGÀY CỦA MẸ

06 Tháng Năm 202211:54 CH(Xem: 6913)
Mai Khánh Thư - Phạm Doanh Môn - CHÚT TÂM TÌNH NHÂN NGÀY CỦA MẸ

Chút tâm tình nhân ngày của Mẹ (Mother’s Day)

 

Mai Khánh Thư - Phạm Doanh Môn
(Canberra)

 

image001

 

Cụ Liz (Elizabeth) rất đỗi ngạc nhiên khi thấy chúng tôi tới thăm cụ. Cụ mừng rỡ quên cả cầm cây ba-toong. Cụ bước khá nhanh lại phía chúng tôi và suýt bị té khi đến gần tôi. Cụ đưa bàn tay gầy guộc nắm lấy tay tôi và nhà tôi rồi lắp bắp nói:

 

-   Cám ơn Môn và Mai đã đến chơi. Hôm nay là Mother’s day. Tôi đã nhận được thiệp chúc mừng của Môn và Mai gửi cho tôi rồi. Cám ơn! Cám ơn!

 

Cụ nói rối rít như một đứa trẻ mừng rỡ khi nhận được một món đồ chơi đẹp. Tôi dìu cụ lại ngồi trên chiếc ghế cạnh cái bàn nhỏ.

 

Cụ Liz có hai người con đã lớn. Cô con gái đầu lòng đã có gia đình và đang sinh sống tại một tiểu bang khác. Chỉ vào những dịp nghỉ lễ Giáng Sinh, cụ mới được nhìn thấy cô con gái và mấy cháu ngoại về thăm cụ. Cậu con trai thì đã tử trận trên chiến trường Afganistan cách đây hơn mười năm khi chưa tròn ba mươi tuổi. Trước kia cụ sống trong một căn nhà nhỏ hai phòng cạnh nhà tôi. Sau khi cậu con trai mất được hai năm, cụ ông cũng quá vãng. Cụ Liz cảm thấy buồn quá nên bán căn nhà đang ở và vào sống âm thầm trong viện dưỡng lão này. Cụ rất thương gia đình tôi và chúng tôi luôn kính trọng và xem cụ như người mẹ. Cách đây một tuần, nhớ đến cụ, chúng tôi đã mua một tấm thiệp Mother’s day để gửi đến cụ nhưng vì muốn dành cho cụ một sự ngạc nhiên nên chúng tôi không nói là sẽ đến thăm cụ ngày hôm nay. Nhà tôi xin phép cụ đi pha cà phê để chúng tôi và cụ cùng uống.

 

Cụ hỏi chúng tôi:

 

-      Việt Nam có Mother’s day không?

 

Chúng tôi nhớ lại Mother’s Day cách nay mười mấy năm. Khi đó cụ đã kể cho chúng tôi nghe rất nhiều về ngày này. Cụ cũng kể cho chúng tôi nghe về Mẹ của cụ. Khi đó vốn tiếng Anh của chúng tôi - nhất là tôi - chỉ đủ nghe và đoán những gì cụ kể. Chúng tôi vẫn chưa có đủ vốn tiếng Anh để diễn tả cho cụ nghe những cảm xúc của mình về những người Mẹ Việt Nam. Chúng tôi trộm nghĩ chúng tôi còn nợ cụ điều đó. Nhà tôi nhấp một ngụm cà phê và chậm rãi trả lời cụ:

 

-         Thưa cụ, tôi  biết ở các nước phương Tây đều có ngày dành cho Mẹ. Chẳng hạn như ở Úc, ở Mỹ … có Mother’s day, ở Pháp có mùa lễ Fête des Mères. Việt Nam chúng tôi không có những ngày đặc biệt này. Chúng tôi chỉ có ngày rằm tháng bảy. Theo Phật Giáo là ngày xá tội vong nhân đồng thời cũng là ngày nhớ ơn Mẹ thường gọi là ngày lễ Vu Lan. Người Việt Nam chúng tôi quan niệm rằng công ơn Cha Mẹ như trời, như biển và lúc nào công ơn đó cũng ở trong tim của mọi người con. Khác với người phương Tây, Việt Nam chúng tôi có rất ít các viện dưỡng lão. Khi Cha Mẹ tới tuổi già, con cái luôn muốn được sống kề cận để chăm sóc và chính vì niềm hạnh phúc có con cháu sống quây quần bên cạnh sẽ khiến cha mẹ vui sống thọ hơn.

 

Nhà tôi ngừng lại vì thấy mắt cụ Liz hơi đỏ. Có thể cụ vừa khóc. Cụ nói:

 

-         Mai cứ nói tiếp đi. Tôi đang muốn nghe Mai nói.

 

Nhà tôi lại chậm rãi tiếp tục:

 

-         Cụ ạ, chính vì con cái luôn sống gần Cha Mẹ nên tôi nghĩ người Việt Nam không cần một ngày đặc biệt nào nữa để nhớ đến Cha, đến Mẹ, mặc dù theo tôi nghĩ nếu có thêm những ngày này thì cũng rất tốt vì đó là những dịp để con cái bày tỏ sự quan tâm dành cho Cha Mẹ đặc biệt hơn. Sang Úc, vì hoàn cảnh gia đình, vì công việc làm ăn nên ít có gia đình được sống đoàn tụ. Tuy vậy, dù ở xa Cha Mẹ nhưng con cháu lúc nào cũng luôn nhớ về Cha Mẹ. Nếu cụ muốn tôi sẽ đọc cho cụ nghe một số câu thơ, một số bài hát nói về công ơn của Cha Mẹ.

 

Cụ Liz gật đầu. Nhà tôi nói tiếp:

 

-         Ngay từ khi mới học lớp vỡ lòng, chúng tôi đã được học những câu thơ nói về công ơn Cha Mẹ:

 

“Công Cha như núi Thái Sơn,

Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra,

Một lòng thờ Mẹ kính Cha,

Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con …”

 

hoặc

 

“Mẹ già như chuối ba hương,

Như cơm nếp mật, như đường mía lau.”

 

Về âm nhạc, chúng tôi cũng có rất nhiều bài hát diễn tả công ơn sinh thành và dưỡng dục của Cha Mẹ. Tôi không biết hát nhưng để tôi đọc cho cụ nghe một đoạn trong bài Lòng Mẹ của một nhạc sĩ nổi tiếng nhé:

 

“Lòng Mẹ bao la như biển Thái Bình rạt rào … Tình Mẹ tha thiết như đồng lúa chiều rì rào …Lời ru êm ái như dòng suối hiền ngọt ngào …Tiếng ru êm đềm trăng tà soi bóng Mẹ yêu!”

 

Sinh ra và lớn lên trong một đất nước bị chiến tranh, gia đình loạn lạc, ly tán, mọi người đã chứng kiến cảnh vất vả nhọc nhằn, hy sinh của người mẹ và cũng người nhạc sĩ trên, trong một lần vô tình chứng kiến cảnh vất vả của mẹ ông, ông đã diễn tả lại xúc động này thay cho mọi người:

 

“… Thương con thao thức bao đêm dài,

Con đã yên giấc, mẹ hiền vui sướng biết bao

Thương con khuya sớm bao tháng ngày,

Lặn lội gieo neo, mái tóc trót đành đẫm sương...”

 

 

Tôi nhấp một ngụm cà phê và tiếp lời nhà tôi.

 

-         Cụ biết không? Những đứa trẻ Việt Nam ngay từ lúc mới lọt lòng đã được nghe những lời ru ngọt ngào của Mẹ như:”Ầu ơ, ví dầu cầu ván đóng đinh. Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi. Khó đi Mẹ dắt con đi. Con đi trường học, Mẹ đi trường đời” hay “À, à ơi … Ru con con ngủ cho ngoan. Để Mẹ đi gánh nước non Cao Bằng” . Cụ thấy không, người Mẹ Việt Nam chẳng những lo toan việc nhà mà còn phải lo toan cả việc nước non nữa. Trong suốt chiều dài lịch sử chống ngoại xâm, có một số ít bà Mẹ đã trực tiếp tham gia chiến đấu, số đông còn lại đều âm thầm phụ giúp chồng, con trong công việc này. 

Đặc biệt trong thời gian miền Nam Việt Nam phải tự vệ chống lại cuộc xâm lăng của Cộng Sản miền Bắc đã có rất nhiều những bà Mẹ già chờ con “ngồi đếm lá rơi!” và đã mòn mỏi “đếm bao nhiêu lá mà con chưa về …!”. Vâng, thưa cụ, những lời ru êm ả, ngọt ngào của Mẹ như vậy cứ rót dần, thấm dần vào tâm hồn chúng tôi và đã làm cho chúng tôi có những cảm xúc về Mẹ rất nhiều. Những câu ru này hay lắm phải không cụ?

 

Cụ Liz gật đầu:

 

-       Rất hay! Người phương Tây chúng tôi cũng có những câu thơ, những bài hát tương tự. Cũng có những bà Mẹ phải hy sinh, phải chờ đợi, phải mỏi mòn đau khổ rất nhiều qua những cuộc chiến Môn ạ!

 

Tôi ngắt lời cụ:

 

-         Vâng thưa cụ. Đúng vậy, tôi biết có những người Mẹ Úc, Pháp, Ý, Mỹ … cũng thương con, cũng hy sinh rất nhiều cho con. Tôi nghĩ ở đâu thì tình yêu của các người Mẹ cũng có một mẫu số chung giống nhau … nhưng tôi chắc chắn không nơi nào có những người Mẹ như những người Mẹ Việt Nam, những người Mẹ mà ngoài tình yêu thương còn phải mang những tủi buồn, khổ cực chồng chất theo năm tháng không thể đo lường được vì đất nước tôi đã trải qua chiến tranh triền miên. Rồi bây giờ đang sống trong hòa bình, nhưng tôi vẫn buồn vì ngày nay cũng còn có những người con đối xử với mẹ không tốt. Mặc dù người mẹ vẫn được lo cho ăn uống đầy đủ nhưng tôi vẫn thấy họ làm cho người mẹ rất buồn tủi. Những đứa con đó không thích cho mẹ mình được tham gia vào những sinh hoạt tinh thần của gia đình. Họ viện cớ bận công việc, bận tiếp khách … mà có khi cứ để mẹ mình sống cô đơn mỏi mòn tại một làng quê trong ước mong được nhìn thấy con, thấy cháu … nhất là trong những dịp lễ tết.

Tôi cho đây cũng là một dạng khác của sự bất hiếu, một sự bất hiếu ngọt ngào!.
Với đức hạnh của sự hy sinh vô bờ của mình, những người mẹ lại một lần nữa đã gánh chịu một cuộc sống cô đơn như vậy cho đến khi chết.

Cụ Liz có vẻ đồng ý với những nhận xét của tôi. Cụ hỏi tiếp:

 

-  Môn hoặc Mai có thể kể cho tôi nghe một vài kỷ niệm về Mẹ được không?

Tôi tiếp lời:

 

-  Thưa cụ được chứ. Vâng, tôi sẽ kể cho cụ nghe về Mẹ tôi, nhưng chúng ta hãy uống cà phê đã kẻo nguội. Hôm nay đang là mùa thu mà tôi thấy Canberra đã lạnh quá rồi. Mẹ tôi mất cách đây gần năm mươi năm vào lúc tôi đang sửa soạn cho kỳ thi tốt nghiệp bậc trung học. Tôi có rất nhiều kỷ niệm về Mẹ tôi. Tôi định có dịp sẽ ghi lại đầy đủ những kỷ niệm này để cho các con tôi sau này có thể biết được về người bà của chúng. Tôi còn nhớ khi còn nhỏ, khoảng sáu tuổi. Tôi bắt đầu đi học lớp một ở một ngôi trường miền quê - trường tiểu học Nhơn Hòa. Bản tính tôi nhút nhát. Biết vậy, Mẹ thường cùng tôi đi tới trường. Khi tới một cây cổ thụ gần ngay lối rẽ cách trường khoảng vài chục mét. Mẹ tôi đứng lại và để tôi tự đi vào lớp. Trước khi vào lớp, tôi ngoái lại nhìn. Mẹ tôi vẫn đứng đó nhìn và vẫy tay ra dấu bảo tôi vào lớp rồi Mẹ về. Rồi khi tan học, tôi lại thấy Mẹ đứng chờ tôi cũng dưới bóng mát của cây cổ thụ đó. Cái bóng của Mẹ và cái bóng mát của cây cổ thụ đó đã che chở, đã in đậm vào cuộc đời tôi. Tôi chẳng thể nào quên được cụ ạ.

 

-   Môn thật hạnh phúc quá. Cụ Liz nói.

 

-   Vâng, tôi rất hạnh phúc vì được Mẹ chở che.

 

-   Môn kể tiếp đi, tôi muốn nghe. Cụ Liz hối thúc.

 

-    Tôi nhớ hình như vào năm tôi học lớp đệ lục (lớp bảy bây giò) ở trường trung học Kiến Tường. Gia đình tôi khi đó đang sống ở Kiến Tường – một tỉnh lỵ nhỏ của vùng Đồng Tháp Mười - Năm đó nước lụt lớn làm ngập các con đường trong tỉnh. Mỗi lần đi học, mẹ chèo thuyền chở tôi đi và đến giờ tan học lại ra đón tôi về. Nhiều khi mẹ ngồi ở thuyền rất lâu để chờ tôi. Có một lần mẹ chèo thuyền chở tôi đi học. Hôm đó trời mưa lất phất và gió thổi nhè nhẹ. Khi gần tới trường, một chiếc ca nô quân đội chạy băng qua với tốc độ khá nhanh để lại những gợn sóng to làm chiếc thuyền bé nhỏ bị chòng chành. Tôi bị mất thăng bằng và làm rơi chiếc cặp xuống dòng nước. Tôi chới với chồm qua thành chiếc thuyền nhỏ để níu lại chiếc cặp. Chiếc thuyền nhỏ ba lá mất thăng bằng và bị lật. Mẹ tôi quýnh quáng la lớn:

-   Môn, con có sao không?

Mẹ buông chèo và nhảy vội tới để bế tôi vào chỗ mô đất cao. Người tôi run lên vì lạnh. Mẹ vội phủ chiếc áo mưa quanh người tôi và ấp tôi vào lòng để truyền hơi ấm cho tôi mặc dù tôi biết Mẹ cũng rất lạnh. Tôi cảm thấy hối hận về việc làm của mình. Chỉ vì tôi cố níu chiếc cặp nên thuyền bị chìm. Mẹ không hề trách móc mà chỉ lo tôi bị cảm lạnh và trễ giờ học. Sau đó Mẹ đã dẫn tôi vào nhà một người quen gần đó để mượn quần áo cho tôi thay. Hôm đó tôi bị trễ một giờ học và Mẹ thì bị cảm lạnh mấy ngày sau đó.

Phải nói rằng tôi rất phục và kính trọng Mẹ vì Mẹ là người đàn bà rất chịu dựng và đầy nghị lực. Thời gian đó, chiến tranh càng ngày càng khốc liệt, nhất là tại nơi gia đình tôi đang sinh sống. Điều này đã làm cho đời sống khó khăn thêm. Số lương công chức ít ỏi của cha tôi đã không còn đủ để trang trải cho cuộc sống của gia đình. Mẹ tôi đã phải vất vả đi vào những vùng sâu, nguy hiểm để buôn bán thêm nhưng Mẹ vẫn vui khi chúng tôi có thêm được cuốn vở mới hay một bữa ăn ngon hơn. Mẹ thường nói với chúng tôi: “Dù cực khổ đến đâu Mẹ cũng cố gắng không để các con thua sút một ai”.

Tháng ngày trôi qua, chúng tôi ngày càng lớn khôn thì dường như Mẹ ngày càng cằn cỗi, như trong một bài hát có những câu mà tôi rất thích nghe:

“… Mẹ tôi tóc xanh nhuộm bạc tháng ngày, Mẹ tôi dáng buồn nặng trĩu đôi vai…”

Tôi luôn xót xa nhìn mẹ mà không biết làm sao để chia sẻ với mẹ những khó khăn về vật chất và tinh thần cả. Tôi phải làm sao đây để đôi vai gầy của Mẹ bớt nặng gánh, làm sao để mỗi đêm Mẹ có thể ngủ sớm hơn vì không phải lo lắng cơm áo gạo tiền. Đã bao nhiêu lần tôi phạm lỗi, Mẹ không đánh mắng mà chỉ im lặng nhìn tôi, cái nhìn làm tôi bị dằn vặt nhiều. Tôi muốn nói với Mẹ rằng: Mẹ ơi nếu Mẹ đánh mắng con, con đỡ cảm thấy tội lỗi hơn Mẹ ạ! Chính sự im lặng của Mẹ đã như ngọn roi đánh vào cõi nội tâm tôi làm tôi cảm thấy mình là người không thể tha thứ được nhưng rồi Mẹ cũng thứ tha.

Tôi đã từng đọc qua một bài thơ mà tôi cũng không nhớ rõ tên tác giả, tôi chỉ biết rằng khi đọc nó tôi thấy hình tượng mẹ tôi hiện lên:

                              “Giữa khổ đau Mẹ đồng hành chia sẻ

                              Đời oi bức Mẹ thổi làn gió nhẹ

                              Mẹ là ai bồ tát con người mới

                              Tình yêu thương vượt ra ngoài tên gọi

                              Cứu vớt cưu mang người chơi vơi. « 

 

Những kinh nghiệm sống, những gian lao cực khổ của Mẹ đã chấp cánh cho anh em tôi bước vào đời. Mẹ truyền đạt cho tôi bằng những kinh nghiệm mà Mẹ từng trải. Tôi đã từng viết thơ, viết truyện ngắn nhưng khi đặt bút viết về Mẹ thì lại không thể, tôi cũng không biết tại sao nữa nhưng có lẽ không một ngòi bút nào, không một trang vở nào có thể khắc ghi hình tượng Mẹ trong lòng tôi

 

Rồi một ngày cách đây gần năm chục năm. Khi đó tôi đang học lớp cuối cùng của bậc trung học ở một thành phố cách xa nhà gần một trăm cây số - thành phố Mỹ Tho. Tôi được tin Mẹ tôi bị đứt mạch máu. Tôi vội vã trở về nhà. Mẹ tôi vừa mất nằm đó. Mọi người chờ tôi về rồi mới vuốt mắt Mẹ. Tôi nhìn Mẹ đắm đuối. Đôi mắt Mẹ nhìn tôi trìu mến. Vâng, tới giờ này tôi vẫn không thể quên được đôi mắt của Mẹ tôi lúc đó. Đôi mắt Mẹ như có hồn, nhìn tôi đăm đắm, như muốn nhắn nhủ, như muốn gửi gấm những lo lắng, những ước vọng, những thương yêu đến cho tôi. Thật tội nghiệp Mẹ tôi quá cụ ạ. Khi ấy Mẹ tôi mới hơn năm mươi tuổi và anh em chúng tôi thì chưa thành đạt … Tôi còn hai em nhỏ nữa.

 

Cụ Liz cắt ngang.

 

-   Mẹ của Môn mất sớm quá! Thật tội nghiệp cho Môn và hai em của Môn. Môn có điều chi ân hận không?

 

-   Có thể tôi cũng chưa làm điều gì sai phạm lớn để Mẹ tôi phải buồn nhiều. Tôi có những lỗi lầm nhỏ nhưng tôi biết Mẹ tôi bao dung, tha thứ. Tuy vậy tôi vẫn tiếc nuối một điều. Dù tôi đã được sống trong tình yêu thương vô tận của Mẹ nhưng tôi chưa bao giờ, vâng chưa bao giờ tôi nói với Mẹ được một câu: “Mẹ ơi con thương, con yêu Mẹ lắm !!!”. Tôi hối tiếc về điều này cụ ạ! Với tôi, một trong những kỳ quan đẹp nhất của vũ trụ mãi mãi vẫn là quả tim của người Mẹ cụ ạ.

 

Tôi ngừng lại để lau nước mắt.

Cụ Liz an ủi :

 

-         Môn là con trai mà. Con trai thường không biểu lộ tình cảm của mình ra ngoài, dù là với Mẹ mình.

 

  -    Tôi cám ơn cụ nhiều lắm nhưng cụ thông cảm cho tôi nhé. Để dịp khác tôi sẽ nói thêm về Mẹ tôi. Hôm nay tôi không thể nói tiếp được! Tôi xúc động quá cụ ạ!

 

Cụ Liz ôm tôi vào lòng:

 

-         Môn thật là một người hạnh phúc. Môn có một người Mẹ tuyệt vời. Hôm nay tôi cũng là người được hưởng lây niềm hạnh phúc đó. Tôi cám ơn Môn nhiều lắm.

 

Cụ Liz thổn thức. Nhà tôi vỗ về an ủi cụ và để tránh cho cụ khỏi xúc động nhiều, chúng tôi bưng ly cà phê uống, nhìn ra ngoài và nói :

 

-         Trời đang thu, ngoài kia lá rụng nhiều quá. Chúng tôi nhớ đến thành phố Đà Lạt ở Việt Nam. Chúng tôi xin phép đưa cụ đi bộ một quãng được không? Tôi nghĩ ở Canberra đẹp và yên tĩnh này, nếu không có giờ đi bộ thì thật là một thiếu sót. Ngoài tiếng chim hót thì thành phố yên tĩnh và thơ mộng quá, nhất là buổi sáng nay. Trời se se lạnh, lá vàng, lá đỏ rơi nhè nhẹ, xào xạc … Tôi có cảm tưởng là khi đi bộ trong khu vực này, cụ và tôi có thể nghe được thành phố thở nữa cụ ạ. Cụ nghĩ sao?

 

Cụ Liz khẽ cười, gật đầu và đứng dậy lấy cây ba toong theo chúng tôi. Trông dáng cụ còn khỏe lắm !

 

Canberra Mother’s Day

(Mai Khánh Thư - Phạm Doanh Môn)

 

 

28 Tháng Mười 20221:15 SA(Xem: 7331)
Chịu khó đọc giáo sư Nguyễn Văn Trung, ta sẽ gặp một nhà trí thức dấn thân với các giá trị cốt lõi rõ rệt: khoa học, khai phóng
28 Tháng Mười 202212:39 SA(Xem: 6887)
Mùa thu nữa đến thật mau Mong được gặp lại bên nhau chờ hoài! Tuy xa quê chẳng lạc loài Trời cao ban Phước an bài chúng ta
22 Tháng Mười 20221:39 SA(Xem: 4793)
Cứ để Hải lãng mạn nuối tiếc tiếp tục đi tìm cố nhân, cứ để anh suốt đời còn nợ tôi một đóa hoa Phù Dung và giữ mãi hình ảnh tình cảm thuở ban đầu.
22 Tháng Mười 20221:20 SA(Xem: 7230)
Nếu mình mất nhau anh sẽ khó quên, Cô gái Bắc một thời anh xao xuyến, Quen bao nhiêu người mà anh vẫn tiếc Bóng hình em một cô bé Bắc kỳ.
17 Tháng Mười 20229:43 CH(Xem: 6975)
Rôì một ngày kia tôi sẽ đến Nói lời chào đất nước Việt Nam Một ngày kia rôì tôi sẽ tới Tôi chào tôi, hồn Việt mênh mang, Tôi chào người, thương mến Việt Nam.
16 Tháng Mười 202211:49 CH(Xem: 5174)
Trong quang cảnh rộng rãi khoáng đạt nơi miền quê, có một chút nắng nhàn nhạt và gió hiu hiu mát rượi của buổi chiều cận Tết, cánh diều tuổi thơ của tôi no gió vi vu bay cao vút trên bầu trời.
16 Tháng Mười 202211:24 CH(Xem: 5853)
Trong 21 năm tồn tại, miền Nam tự do đã để lại cho nền âm nhạc nước ta một gia tài đồ sộ gồm hàng ngàn tác phẩm của nhiều nhạc sĩ mà tên tuổi của họ không bao giờ quên
16 Tháng Mười 202210:25 CH(Xem: 6392)
Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: MẤT MÁT = Nhạc: Lê Hữu Nghĩa - Lời: Thy Lệ Trang Ca sĩ : Ngọc Quy Sonar Production
16 Tháng Mười 202212:39 SA(Xem: 5147)
Chiều chủ nhật 9 tháng 10 năm 2022, tại tiểu bang Minnesota, Hoa Kỳ, thi sĩ Cung Trầm Tưởng vẫy tay giã từ giới yêu thơ ông sau 90 năm rong chơi cõi đời
15 Tháng Mười 202210:54 SA(Xem: 5251)
Nó đâu phải là con cọp... thật. Trên đầu nó vẫn còn mang cặp sừng của giống loài nó mà ?! Đồng loại của nó phần đông thì oán ghét và khinh miệt,
15 Tháng Mười 20221:15 SA(Xem: 4599)
Hai người là hai sự khác biệt, chị lãng mạn, mộng mơ bao nhiêu thì anh thực tế đời thường bấy nhiêu, nên hai vợ chồng đã nhiều phen bất đồng ý kiến, cãi nhau như ngày hôm nay.
15 Tháng Mười 202212:21 SA(Xem: 6545)
Ta mê công chúa tiền triều Thuở trăng chưa khuyết, thuở chiều chưa phai Phụ hoàng còn ngự trên ngai Bá quan kim mão, gấm hài muôn tâu.
14 Tháng Mười 202212:35 SA(Xem: 7160)
Những điều em nói đó Hai đường thẳng song song Chẳng phải ta chung phòng Hai đường chỉ còn một.
13 Tháng Mười 202211:27 CH(Xem: 4682)
Rồi thì lá sẽ vàng, sẽ khô và sẽ rụng. Đó là sự tuần hoàn của sự sống, là vô thường. Chấp nhận vô thường, chấp nhận cái chết sẽ đến với tất cả mọi người mọi vật thì ta sẽ bớt phiền muộn...
10 Tháng Mười 20221:52 SA(Xem: 5284)
Tôi và ông Sung bỗng trở thành hai bạn già tâm sự kể lể chuyện thời tiết trở trời, chuyện ốm đau và dặn dò nhau kinh nghiệm thuốc men cho đến khi không còn gì để than thở thêm
10 Tháng Mười 20221:43 SA(Xem: 4531)
Có lẽ Canada (và các nước Mỹ, Úc, Châu Âu) mắc nợ người Việt tỵ nạn từ… kiếp trước, nên kiếp này họ phải rước chúng ta qua, đón tiếp nồng hậu đám người chân ướt chân ráo mới đến
09 Tháng Mười 20224:53 CH(Xem: 7352)
Cuộn tròn nỗi nhớ trong chăn Gởi em thơ viết mấy hàng trong mưa Ví dầu mưa tạnh hay chưa Cội tình cũng đã xác xơ nhánh buồn.
08 Tháng Mười 20222:32 SA(Xem: 6897)
Ta ngồi ôm lấy chợ quê Bao năm gìn giữ vẹn thề trong tim Giữa đời bảy nổi ba chìm Phố reo tiếng hát gợi mềm giấc mơ.
08 Tháng Mười 20222:21 SA(Xem: 6254)
Bạn đã thấy Thu về rồi đấy nhỉ Trên sườn đồi, bên khe núi, vườn sau Lá trên cây nay đã đổi sang màu Đỏ tím thẩm hay úa vàng ảm đạm Khắp mọi nẻo sương lam giăng màu xám
03 Tháng Mười 202211:06 CH(Xem: 5433)
Khuê ơi, cho dù bây giờ tóc đã thôi bay như trong những ngày đứng gió, nhưng chẳng bao giờ tôi quên được cảm giác những sợi tóc dài của Khuê nương theo gió, đùa giỡn mơn man trên mặt tôi.
02 Tháng Mười 202211:18 CH(Xem: 5336)
Lịch sử nhân loại đã ghi lại những cuộc vượt thoát bi hùng của những dân tộc để trốn bỏ sự cai trị tàn bạo của một chế độ.
01 Tháng Mười 202211:39 CH(Xem: 20271)
Ngày ba tôi giã biệt trần gian, phố Biên mưa gió trắng trời. Mưa u hoài, như điệu nhạc buồn ru ba giấc ngủ thiên thu. Vậy là sau hơn chín mươi năm dung thân cõi tạm, ba tôi giờ đã an lành cưỡi hạc qui tiên…
01 Tháng Mười 202212:30 SA(Xem: 4632)
Nó đâu biết rằng trong tiềm thức di truyền của các con trâu còn lại trong đàn kia cũng được nhắc nhở như thế, và chính vì vậy nên bọn đó mới e sợ nó mà tránh xa... .
01 Tháng Mười 202212:06 SA(Xem: 6620)
Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: THU KHÓC TRÊN NGÀN - Nhạc Ngô Thụy Miên Lê Dung trình bày
25 Tháng Chín 202210:18 CH(Xem: 6389)
Năm năm ta với người chia cách Rằm trung thu đốt nén hương trầm Hương linh người chứng giám lòng thành Mâm cơm cúng vái người siêu thoát.
25 Tháng Chín 20221:25 SA(Xem: 6433)
Nhớ đêm gió mát trăng vàng Lang thang bãi biển rộn ràng khách du Mối tình Huyền thoại Thiên thu Hằng Nga cung Quảng viễn du lên Trời
24 Tháng Chín 20221:10 SA(Xem: 5500)
Nếu trước 1954 thành phố Hà Nội được mệnh danh là nơi “ngàn năm văn vật” thì trong khoảng thời gian 1954-1975 Sài Gòn xứng đáng với danh hiệu “Hòn Ngọc Viễn Đông”.
23 Tháng Chín 20222:06 SA(Xem: 5519)
Tháng 8 năm nay, khi chúng tôi đến Munich thì thành phố đang tưng bừng tổ chức giải tranh tài Âu châu để kỷ niệm 50 năm Thế Vận Hội Munich 1972.
22 Tháng Chín 202211:34 CH(Xem: 5704)
Đây là con sông Nhỏ của tuổi thơ sao?... Đâu là con thuyền của ba tôi?... Tôi chỉ thấy một cồn cát trơ trọi nằm giữa một lòng sông gần như khô cạn.
22 Tháng Chín 202211:03 CH(Xem: 6071)
Vậy mà hôm nay, duyên cớ gì bỗng dưng tôi đi bộ ngang qua cái tủ sách, tò mò mở xem và tìm thấy cuốn sách của ông đang nằm bơ vơ!
22 Tháng Chín 202210:48 CH(Xem: 3071)
Tóm lại con người có hai phần thân và tâm. Cả thân và tâm đều quan trọng như nhau. Tâm gá vào thân để hiện hữu. Thân nhờ tâm chủ trì hướng dẫn để xử sự và hành động.
22 Tháng Chín 202210:30 CH(Xem: 5288)
Một lần nữa với nét mặt suy tư, ông nhắc với đám thanh niên rằng nhớ canh gác cẩn thận, ông sẽ suy nghĩ thêm và sáng mai sẽ có ý kiến.
20 Tháng Chín 202210:41 CH(Xem: 6083)
Bao giờ thôi hết hoang mang, Sống trong tỉnh thức - đang là nơi đây ! Khi nào mới hết lây quây, Cho ta ngắm lại khuôn đầy vóc xưa!
20 Tháng Chín 202210:27 CH(Xem: 6672)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: LỆ ĐÁ - Nhạc Trần Trịnh - Quý Hương trình bày
12 Tháng Chín 202212:40 SA(Xem: 4847)
Thì đó. Còn có ai, và có gì thích hợp hơn, là Phong trào giáo dục Hướng Đạo, để làm công việc cần thiết này. Tạo cho xã hội những công dân, với những đức tính trên.
12 Tháng Chín 202212:20 SA(Xem: 5467)
Như vậy, trong đầu tháng 9 năm nay hai ngôi sáng chói trong một thời gian dài, một tượng trưng cho một giòng họ quý tộc nước Anh và một trong phạm vi nhỏ hẹp hơn ở nước Việt Nam: điện ảnh...
11 Tháng Chín 202212:52 CH(Xem: 5917)
Buổi sáng… mưa buồn lặng lẽ rơi Nghe tin Ngọc mất dạ sầu tơi! Ninh Kiều một tối… tay nâng nhẹ Du lịch năm cô*… mắt rạng ngời Điệu nhạc Rumba còn khắc khoải Bài ca Tân cổ vẫn chơi vơi
11 Tháng Chín 202212:42 SA(Xem: 5289)
Tấm gương trong sáng, hiền đức uy nghi, và tấm lòng từ bi thương yêu chúng sanh của Sư Ông mãi mãi hằng hữu trong lòng mọi người.
11 Tháng Chín 202212:22 SA(Xem: 5273)
Năm năm lỗi hẹn đá vàng Trăng rằm vẫn sáng khăn tang cất rồi Tro người rải giữa biển khơi Sóng dâng từng đợt, lệ rơi từng dòng
11 Tháng Chín 202212:01 SA(Xem: 6934)
Vui chung cùng với bạn bè. Thầy xưa Trò cũ đâu dè gặp nhau Tuổi vàng dần sẽ qua mau! Hãy vui hiện tại mai đau xa vời?
10 Tháng Chín 20227:35 CH(Xem: 7158)
Từ em bỏ đất về trời Bỏ thân tứ đại, bỏ người trần gian Cuộc trăm năm, bỗng lỡ làng Nghìn thu tắt lịm tiếng đàn tri âm Em về cõi ảo cao thâm Dãi dầu sương tuyết, gió trăng chập chùng
10 Tháng Chín 202212:58 CH(Xem: 6193)
Sân ngập lá vàng trăng nhớ thu Dáng mờ xa khuất đỉnh sương mù Vân du mộng huyễn tình cay đắng Điện vỡ đêm tàn Nguyệt nhạt lu
10 Tháng Chín 20222:33 SA(Xem: 6000)
Ngày 11/9 tang thương Ba ngàn sinh mạng đổi nhường gian manh Khơi mào cho cuộc chiến tranh Đôi tòa tháp bỗng tan tành bể dâu.
10 Tháng Chín 202212:52 SA(Xem: 6559)
Tôi yêu cuộc đời Bằng tiếng hát reo vui. Còn ông! Hỡi nhà thơ nhiều tuổi Hãy hát như tôi bằng trái tim nóng hổi Đan ý thơ bằng những nụ cười tươi.
01 Tháng Chín 202212:50 SA(Xem: 17013)
Viết những dòng tâm can này vào ngày Nguyễn Văn Kỷ Ngọc Thuyền - bé Bi con tôi tròn 46 tuổi, trái tim thương tật của người cha Mai Quan Vinh chỉ khát khao duy nhất một điều
31 Tháng Tám 202211:04 SA(Xem: 8110)
Tôi phải thú thật một điều là chưa có tiệc sinh nhật nào tôi đi dự mà vui vẻ và thật tình như vậy. Người giới thiệu chương trình, ca sĩ lên hát và quan khách đều đến tham dự với sự mến thương và yêu quý Hạnh
31 Tháng Tám 20223:17 SA(Xem: 5300)
Xin cám ơn sự cống hiến và sức sáng tạo bền bỉ của nhà văn Lê Lạc Giao và trân trọng giới thiệu tác phẩm “Mùa Địa Ngục” với các bạn đọc gần xa.
31 Tháng Tám 202212:38 SA(Xem: 6317)
Áo bay... Em có nhớ hôm nào ? Trăng sáng bên thềm gợi ước ao... Hương cốm vào thu tràn nắng mới Đầu xuân xác pháo nhuộm hoa đào.
30 Tháng Tám 202212:52 SA(Xem: 6685)
Không làm sao con kể Hết những điều mẹ làm Cả một đời gian nan Mẹ vì con tất cả. Chiều nay con nhớ mẹ Nhớ mùi mẹ ngày xưa Nhớ không bến không bờ Giá con còn có mẹ.
29 Tháng Tám 20221:48 SA(Xem: 6996)
Trước đó, ngày thứ bảy 13/8/2022, cũng đã có buổi họp mặt liên khóa CHS NQ BH, trong khuôn viên Nhã Viên quán,
27 Tháng Tám 20222:21 SA(Xem: 7121)
Hạ đi nắng đỏ bơ vơ Thu về lá chết ngẩn ngơ đứng chào Nửa Vòng Trái Đất Gặp Nhau Đâu gì ngăn cách cản rào dậu thưa.
27 Tháng Tám 20222:15 SA(Xem: 8122)
Gặp nhau đây - giữa đời thường Cũng xao xuyến cũng vấn vương nặng lòng Những chiều nắng xế vòm song Bút son ý thắm ngập giòng suối thơ
27 Tháng Tám 20222:00 SA(Xem: 7917)
Gặp em ở ngã ba đường Một phương về đất, một phương về trời Một phương ở lại làm người Để yêu thương - để khóc cười với nhau
27 Tháng Tám 202212:34 SA(Xem: 6998)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: BÂY GIỜ THÁNG MẤY - Nhạc Từ Công Phụng - Quý Hương trình bày
22 Tháng Tám 20229:31 CH(Xem: 2576)
Trên đây là tựa bài đăng trên trang 6 tờ nhật báo Công Luận, số ra ngày 23 tháng 4 năm 1936 được phát hành tại Sài Gòn, của tác giả TÂM THẬP LỤC Biênhòa
20 Tháng Tám 202212:26 SA(Xem: 5539)
Nhà tôi có một quán nước ở mặt đường, và căn nhà trong hẻm, nằm giữa Xóm Chùa và Xóm Đạo, gần chợ Đồng Tâm. Thực ra, trước khi tiểu Vinh có mặt, thì ngôi Chùa không phải lúc nào cũng êm ả như dòng sông
19 Tháng Tám 202211:54 CH(Xem: 5660)
Mong sao truyền thống Tôn Sư Trọng Đạo sẽ mãi mãi trường tồn mọi lúc mọi nơi, để trở thành một trong những thước đo cho sự văn minh và phát triển của xã hội.
19 Tháng Tám 202211:26 CH(Xem: 4891)
Tình thầy trò sau hơn một nửa thế kỷ đã trôi qua vẫn đầm ấm dù đôi bên ngày nay đều tóc bạc như nhau.
19 Tháng Tám 20223:00 SA(Xem: 5455)
Chốc nữa ra mắt cố nhân sau 50 năm bặt tin xa vắng anh có nhận ra cô gái xinh xinh tuổi hai mươi ngày xưa anh từng tương tư và thề nguyền sẽ cưới làm vợ không nhỉ?
18 Tháng Tám 202210:27 CH(Xem: 7247)
Mãi là nỗi nhớ dễ chi nguôi Dâng nén tâm hương lạy Phật Trời Linh hiển Thế Tôn Ngài tế độ An lành Cực Lạc, kiếp luân hồi.
18 Tháng Tám 202210:23 CH(Xem: 6529)
Mẹ ơi! Con biết mình bất hiếu Trăm ngàn cái lạy cũng bằng không Cúi đầu tạ tội con quỳ xuống Trăm nhớ nghìn thương chảy một dòng
18 Tháng Tám 20229:39 CH(Xem: 7958)
Nhà cũ đã vào tay chủ lạ Vườn xưa còn đọng bóng trăng lơi Bốn mươi năm lẻ, đời dâu bể Chạnh nghĩ tình quê luống ngậm ngùi.
17 Tháng Tám 202211:46 CH(Xem: 8316)
Chuyến du ngoạn Las Vegas lần này cũng là dịp để các thi nhân trường Ngô Quyền thỏa chí đam mê, sáng tác
17 Tháng Tám 202211:12 CH(Xem: 7498)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: NỖI ĐAU MUỘN MÀNG - Nhạc Ngô Thụy Miên - Quý Hương trình bày
17 Tháng Tám 202210:50 CH(Xem: 2951)
Tóm lại tu pháp mười hai nhân duyên, hành giả chỉ cần cắt đứt một mắt xích là phá vỡ được toàn bộ mười hai mắt xích. Hành giả thoát khỏi vòng sinh tử.
12 Tháng Tám 202211:31 CH(Xem: 6282)
Ngày tôi hát những câu ru con chết người đó má tôi đã cắt tóc, cạo đầu như dứt bỏ những thường tình mà một người phụ nữ phải có, để vượt lên thành một người phụ nữ tuyệt vời cao thượng nhất.
12 Tháng Tám 20229:45 CH(Xem: 6511)
Cành hoa trắng con cài lên ngực áo “Nhớ Mẹ Hiền”… vào Đại “Lễ Vu Lan” Mười Hai năm, Mẹ giã biệt trần gian Mà con tưởng Mẹ vẫn còn đâu đó…
12 Tháng Tám 20221:29 CH(Xem: 7372)
Biển xanh mây trắng tuyệt vời! Tro Anh theo nước tới Trời thênh thang! Tiễn biệt Anh lệ chứa chan! Cám ơn Thầy Bạn sẻ san tình sầu.
12 Tháng Tám 202212:59 SA(Xem: 7142)
Vĩnh biệt em mái tóc dài lưu luyến Đã theo anh xuyên suốt một quãng đời Vẫn giữ trong tim mái tóc buông lơi Của riêng anh thôi, chẳng ai thay thế.
10 Tháng Tám 20223:39 CH(Xem: 5721)
Qua thời gian nước Ý đã để lại cho tôi nhiều kỷ niệm, tôi đã đến nước Ý hai lần nhưng nếu có cơ hội tôi muốn quay lại thăm nước Ý một lần nữa.
10 Tháng Tám 20221:32 SA(Xem: 11272)
Cùng với Hoàng Mai, em kính lời tri ân đến cô Nguyễn Khoa Diệu Dung và cô Hoàng Minh Nguyệt.
09 Tháng Tám 202210:56 CH(Xem: 4775)
8 năm kể từ lần sang Cali năm 2014, nay tôi mới trở lại thủ đô của người tị nạn Việt Nam. Sau 4 lần đến đây, lần thứ năm này tôi không còn bỡ ngỡ với thành phố này
08 Tháng Tám 202210:26 CH(Xem: 5004)
Viết như một nén hương gửi Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy, nhân ngày 28 tháng 7 thay cho một người đồng môn nay đà quá vãng
08 Tháng Tám 20221:17 SA(Xem: 2959)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: BẢY NGÀY ĐỢI MONG - Nhạc Trần Thiện Thanh - Quý Hương trình bày
07 Tháng Tám 202212:26 CH(Xem: 7661)
em về ảo mộng chơi vơi nguyệt tà lẩn khuất bên trời sương tan em về dỗ giấc mơ tàn lung linh bóng khói bàng hoàng cung mê
31 Tháng Bảy 20223:11 CH(Xem: 6974)
Đến với Thầy Cô để được nhìn lại những ánh mắt khoan dung và độ lượng, đồng thời được nhắc nhở đến quý Thầy Cô kính mến không còn cũng như không đến được
31 Tháng Bảy 202212:37 SA(Xem: 10493)
Tôi thật sự quá xúc động với chuyến phiêu lưu đến North Carolina - Miền Đông nước Mỹ cùng Sáo lý luận Diệp Hoàng Mai…
30 Tháng Bảy 20229:25 CH(Xem: 5391)
Tạm biệt cô thầy, tạm biệt bạn bè Hai ngày vui quá ở trên xe Kính chúc mọi người đầy sức khỏe Hẹn gặp sang năm cũng dịp hè
30 Tháng Bảy 20224:07 CH(Xem: 7538)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: MÙA THU CHO EM - Nhạc Ngô Thụy Miên - Quý Hương trình bày
30 Tháng Bảy 20224:02 CH(Xem: 7917)
Đã biết chắc con đường còn rất ngắn Đừng bất an đừng buồn khổ phân vân Hãy đi tới bằng bước chân tự tại Bởi đời người sinh tử chỉ một lần.
30 Tháng Bảy 202212:26 CH(Xem: 7407)
Rồi một ngày ta ung dung nằm xuống Bên bìa rừng hiu quạnh bóng trăng soi Hiểu cho ta có đôi vầng nhựt nguyệt Bao yêu thương còn gởi lại trên đời
30 Tháng Bảy 202212:21 CH(Xem: 6860)
(Thương tiếc người bạn Phạm Trọng Lệ cùng trường Chu Văn An, cùng nghề dạy học trước đây và cùng họ Phạm)
29 Tháng Bảy 202212:59 SA(Xem: 8180)
Anh là một hòn đá cương nghị, anh được đặt đúng chỗ và đúng thời điểm nên đã chuyển hướng cả một dòng âm nhạc mang bản sắc Việt Nam.
27 Tháng Bảy 20221:09 SA(Xem: 6943)
Không thể đắm chìm trong khối lãng quên Tự nhủ lòng mình sẽ không cô độc Trong nụ cười dường có ngàn tiếng khóc Ngô Quyền mãi đầy trong nỗi nhớ tròn vo.
26 Tháng Bảy 20221:17 SA(Xem: 6242)
Như vậy Vô Lậu Học là môn học giúp hành giả được tự do tự tại, đoạn tận mọi phiền não khổ đau, không còn rơi rớt trong luân hồi sanh tử.
23 Tháng Bảy 20223:36 SA(Xem: 11522)
Một lần nữa, Sáo chân thành cảm tạ quý thầy cô, các anh chị, các bạn và các em… về tất cả những yêu thương trường cũ trò xưa. Xin tạm biệt…
23 Tháng Bảy 20221:01 SA(Xem: 5686)
Xin cám ơn các CHS Ngô Quyền, cám ơn mọi người đã cho tôi cơ hội nhìn thấy "Tình Nghĩa Giáo Khoa Thư" hôm nay qua Tiền Hội Ngộ và Đại Hội Ngô Quyền
22 Tháng Bảy 20221:50 CH(Xem: 6434)
Trời vô tình xui khiến Nàng gặp người nhẫn tâm Nàng chết trong âm thầm Đời nàng sao phận bạc. Tối nay lần tràng hạt Nguyện ơn trên từ bi Rước hương linh nàng đi Được về nơi cõi tịnh.
21 Tháng Bảy 202212:31 CH(Xem: 3317)
Một ngày đã qua, một ngày hạnh phúc. Ta cám ơn đời hôm nay có được Ngôi trường xưa, thầy cũ, bạn bè thân Dẫu đường đời còn lại rất gần Ta chấp nhận và mỉm cười an lạc.
19 Tháng Bảy 202211:25 CH(Xem: 5846)
Cám ơn các anh chị: Mai Bùi, Đạt Nguyễn, Kỷ Trần, Thêm Nguyễn, Tâm Lê, Ngọc Dung và Kim Dung Võ đã cung cấp những hình ảnh để thực hiện được trang hình ảnh này.
19 Tháng Bảy 20229:57 CH(Xem: 5406)
Ban Tổ Chức chân thành cám ơn các anh chị: Mai Bùi, Đạt Nguyễn, Kỷ Trần, Thêm Nguyễn, Ngọc Dung và Kim Dung Võ đã cung cấp ...
18 Tháng Bảy 20221:42 SA(Xem: 5395)
Xin chuyển đến Quý Thầy cô, đến những bạn hữu và nhất là gởi đến Chị Huệ, tay BẾP thượng thặng của trường chúng mình. Chị Huệ, tài nghệ của ...người này có đáng để ý không!
17 Tháng Bảy 20222:19 CH(Xem: 4045)
Nam Cali nắng ấm rạng rời Mừng thầy, đón bạn tiếng cười đoàn viên Biên Hòa trường cũ Ngô Quyền Đồng Nai tiếng gọi nối liền bờ vui.
17 Tháng Bảy 202212:02 SA(Xem: 5596)
TIỆC TIỀN HỘI NGỘ (Ngày 02/07/2022) Hình ảnh & Thực hiện Youtube: Nguyễn Thị Thêm
16 Tháng Bảy 20226:58 CH(Xem: 7975)
Xin tất cả nợ trần gian xóa sạch Buổi trở về thanh thản chẳng tơ vương Cõi Vô Ưu trên đỉnh trời chất ngất Dẫu thiên thu hay một thoáng vô thường.
15 Tháng Bảy 20226:57 CH(Xem: 5499)
Trưa nào em đến thăm Như loài hoa trinh trắng Bài tình ca anh tặng “ Hoa soan bên thềm cũ “ Mình thương nhau từ đó Mình thương nhau muôn đời.
13 Tháng Bảy 20224:44 CH(Xem: 4397)
Hãy mỉm cười hạnh phúc Dù bệnh đau nhọc nhằn Có anh luôn bên cạnh Gánh vác mọi khó khăn. Trân trọng cuộc tình này Yêu quá tình đắm say Đôi chân dìu chân bước Mắt tôi chợt cay cay.
13 Tháng Bảy 20222:52 SA(Xem: 7278)
Mắc mớ gì sao "LẠI CHÁN ĐỜI " Tội gì phải thế, cứ vui tươi Tình đời sau trước, không như ý Cuộc thế xưa nay cứ đổi dời
13 Tháng Bảy 20221:16 SA(Xem: 5216)
Trang thơ cháy thành tro tàn mà thương nhớ con không thể phai tàn . Ba sẽ thì thầm gọi tên con: Dương Thị An Xuyên Mãi mãi ba sẽ gọi tên con. Và không bao giờ ba muốn nói hai tiếng vĩnh biệt đâu con.
12 Tháng Bảy 202211:59 CH(Xem: 3321)
Trong bài viết này chúng ta cùng nhau tìm hiểu ý nghĩa của phước hữu lậu và phước vô lậu hay là phước đức và công đức khác nhau như thế nào?