Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - THẰNG CHẢ

24 Tháng Mười 20208:38 CH(Xem: 10662)
Nguyễn Thị Thêm - THẰNG CHẢ

Thằng Chả Tựa Bài.

Tôi theo cháu qua thăm chị. Đó là căn nhà do cha mẹ chị để lại. Trước nhà có một khoảng sân rộng ngày xưa tôi rất thích đến chơi. Nơi đó bác trai trồng rất nhiều cây kiểng. Những cây gốc u nần hình dáng lạ kỳ được bác chăm chút mỗi ngày . Có cây hoa sứ cùi thật đẹp nhiều màu do bác cấy ghép, nhánh xòe ra nghiêng nghiêng như cô thiếu nữ đang uốn dẻo múa may. Những gốc mai vàng rực rỡ khoe mình vào dịp Tết được bác yêu quý đặt trước cửa ra vào. Nhiều nhiều lắm những gốc cây bác mua lại hay đào từ rừng về rồi chăm chút tưng tiu đặt vào những chậu gốm thật đẹp. Bác yêu hoa như người ta quý một món đồ cổ. Trân trọng và chăm chút.

Khi thấy tôi đứng ngắm nghía bác hay tâm sự:

-  Hoa cũng như người, có tâm hồn và biết rung động.

-  Vậy Bác có hay trò chuyện với hoa không? Tôi hỏi bác

-  Có chứ con. Cây nào không ra hoa, bác còn hăm he đánh đòn nữa đó

-  Vậy nó có nghe lời bác không? Tôi tò mò

-  Nó nghe lời chớ. Nó còn ngoan hơn con Mận nhà bác.

-  Chỉ giỏi mà, rất sợ và nghe lời bác. Tôi ngạc nhiên

-  Sợ thì sợ nhưng con gái mà nó thô lỗ như con trai. Bác nói hoài mà nó không sửa. Nó không yêu hoa yêu lá, nó thích cái gì đâu không à. Nó không giống bác một chút nào.

"Thích cái gì đâu" theo lời bác trai ba chị Mận nói là chị thích đi chơi nhiều hơn đi học. Chị mê tắm sông, câu cá nhứt là mê đá banh. Hễ có trận đá giao hữu nào tổ chức tại địa phương là chị đi coi cho bằng được. Chị la hét và vỗ tay rần rần trong những pha sút bóng ngoạn mục. Chị hoàn toàn  không thích thêu thùa bếp núc hoặc chăm chút bông hoa như ba chị. Ba Má chị thường than phiền là "Mụ bà nắn lộn" nên sinh chị ra là gái. Nhưng nhờ tính ngay thẳng, tốt bụng nên dù ăn to nói lớn bà con trong xóm ai cũng thông cảm. “Cha mẹ sinh con, trời sinh tính”

Khi tôi kể lại cho chị nghe câu nói của bác trai, chị cười to rồi nói:

- Trời ơi! Ông già Ba tri của chị. Chị giống ổng làm sao được chớ. Em coi ổng bỏ hàng giờ ra giữa trời để ngắm nghía một cây bông. Trời mưa trời gió, ổng sợ mấy cây bonsai chết, hì hục khiêng vô. Ổng sợ nó chết, bộ ổng không sợ ổng bệnh chết hay sao. Chị về thấy mà hết hồn, phụ ổng không kịp. Chị đâu có yêu hoa kiểu khùng khùng như ba chị. Em biết không có những bữa ổng không chịu ngủ chỉ ngồi đó uống trà chờ cây quỳnh trổ bông. Mà phải nó nở ra bạc ra tiền đâu. Nó nở xong một hồi là nó tàn. Có ứa gan không?

-  Thì tại vậy nên nó mới quý. Tôi nói với chị.

-  Quý cái con khỉ khô! Sức khỏe ba chị mới quý. Ổng ngồi đó thù lù cả đêm, ngày hôm sau ổng xụi lơ, mắt thâm quầng thấy thiệt nóng ruột. Chị tức mình muốn rinh mấy châu bông đó quăng ra đường cho bỏ ghét.

Chị chỉ nói vậy thôi chớ chị biết tính bác trai. Chị biết ba chị quý cây lắm nên dù lúc nghèo túng người ta trả giá cao mấy chị cũng không bán. Chị tâm sự mấy chậu bonsai là bạn già của ba chị. Bán đi ổng sẽ buồn sinh bệnh. Miệng chị hay nói đôi khi thô lỗ, nhưng chị có hiếu cực kỳ cả xóm ai cũng biết. Chị lúc nào cũng săn sóc và lo lắng tận tình cho cha. Thời thế thay đổi, sau 75 nhà nào cũng bị đánh tơi tả, nghèo khó. Một người lúc nào cũng ăn mặc tề chỉnh như bác trai mà có lúc tôi thấy bác mặc cái quần xà lỏn vải rút lên gần sát háng đứng tưới cây, tôi thật mũi lòng.

 Nghe nói đâu bác trai là con cầu con khẩn nên được cha mẹ cưng chiều. Ông được đi học trường Tây và có cuộc sống phong lưu không lo cái ăn cái mặc. Đời sống công tử đào hoa của ba chị chấm dứt khi ông nội chị bệnh nặng và nhất quyết bắt con về nhà cưới vợ. Mẹ chị là cô dâu được cha mẹ chồng chọn lựa để kiềm chế bước chân lãng tử của chồng. Cô dâu chỉ là một cô gái bình thường ít học trong làng nhưng rất ngoan hiền, giỏi giang. Sau khi ông nội chị qua đời, mẹ chị hết mực lo lắng săn sóc bà nội chị và quán xuyến việc nhà. Ba chị không quen cuộc sống bó chân bó cẳng nên kiếm cớ đi buôn bán và vắng nhà thường xuyên. Chị được sinh ra không bao lâu thì bà nội bệnh nặng qua đời. Trước lời trối trăng của mẹ, ba chị từ bỏ tất cả về nhà chăm chỉ làm ăn. Nhà còn chút vốn liếng, có đất vườn nên cuộc sống cũng an nhàn.

Sau 75 cuộc sống cơ cực, mẹ chị bệnh nặng rồi mất. May mà căn nhà không lớn và ba chị không dính dáng đến chính quyền cũ nên nhà nước mới vẫn để yên. Ba chị phải bán dần đất hương quả để sinh sống. Ông sống vui với cây kiểng và vài con chim nuôi trong lồng. Chị Mận không thể tiếp tục học phải ở nhà buôn bán. 

Tôi theo gia đình xuất ngoại không có dịp về thăm.

......

Căn nhà chị đã thay đổi lối vào bằng một cái cổng sắt che chắn phía trước. Đó là một điều lạ khi tôi về thăm lại quê hương. Hình ảnh hàng xóm láng giềng tối lửa tắt đèn có nhau không còn nữa. Ngày xưa nhà này ngăn cách nhà kia đôi khi chỉ là một hàng rào đơn sơ tượng trưng. Nếu là vườn rộng thì chỉ có một cái mương nhỏ hay một hàng mít phân ranh. Chỉ một bước chân là qua khỏi vườn nhà.Trước mỗi nhà là một hàng rào dâm bụt hay bông giấy cắt xén thấp cho đẹp tầm nhìn. Cổng vào nhà đơn sơ bằng gỗ cài sơ sài tạm bợ. Không có khóa chỉ thò tay vào mở chốt là xong.

Bây giờ nhà nào cũng kín cổng cao tường. Một cái cổng thật to và cao có khóa bên trong, có khóa bên ngoài kiên cố. Cái cổng to kềnh như lo sợ, như che dấu hay để thị uy. Nhà này muốn che kín cuộc sống của mình với nhà kia, như con người muốn đóng kín những gì mình nghĩ, mình làm không cho người khác biết.

Hai cô cháu bước vào sân. Cháu tôi gọi lớn :

-  Cô Mận Ơi! Có nhà không?

-  Có! Ai đó?

-  Con ! Hương. Có cô con về thăm cô Mận.

Một người phụ nữ trung niên bước ra. Tôi đứng ngây người nhìn chị. Chị Mận ngày xưa của tôi hiện ra dưới nắng chiều. Tóc chị uốn quăn, cột phía sau gọn ghẽ. Gương mặt chị đã thay đổi theo thời gian. Nụ cười  vẫn còn tươi dù hàm răng đã xiệu xạo. Chị mập lên nhiều, tướng đi trông phục phịch nhưng khá phúc hậu.

Hai con người cách xa mấy chục năm, qua nửa vòng trái đất gặp nhau chăm chăm nhìn nhau như cố nhớ lại hình ảnh ngày xưa:

-  Hạnh hả? Em dìa hồi nào? ( chị ôm lấy tôi ). Lâu dữ ha hai chị em mình mới gặp lại.

Tôi đưa tay ra ôm vòng lưng chị, vòng lưng đầy chắc và to

- Em về hôm qua. Mệt quá nên giờ mới qua chị.

Chị kéo tôi vào bên trong, chỉ cái bàn và cái ghế kêu tôi ngồi rồi chị vào lấy nước. Tôi đã nghe cháu tôi nói lại là chị mở tiệm bán nước và thức ăn. Nhưng tôi nhìn xung quanh nó hỗn độn thế nào.

Đây là cái sân trước ngày xưa bác trai để những chậu cây kiểng. Bây giờ biến thành một tiệm ăn nhỏ, mái che là những tấm tôn. Trời đã chiều, cây quạt máy chạy vù vù mà tôi vẫn nghe còn nóng. Xung quanh treo vài cái lồng chim. Những lồng gà nằm rải rác bay mùi khó chịu.

Chị mang hai ly nước cam vắt ra mời, nụ cười chị thật tươi nên trông chị vẫn còn trẻ so với số tuổi. Hai chị em tíu tít hỏi thăm nhau. Khi tôi hỏi những chậu kiểng của bác trai, chị ngậm ngùi thở ra, nước mắt ngân ngấn.

- Nghèo quá em ơi! Khi ba chị bệnh nặng chị đành phải bán để có tiền trang trải bệnh viện. Cây quý bán đi, người cũng không sống được. Tôi chỉ những lồng chim hỏi có phải là của bác ngày xưa, chị trả lời không phải em ơi! Chim ba chị nuôi chị bán hết rồi. Chị một mình làm sao chăm chim và nuôi bệnh. Mấy cái lồng chim này của "thằng chả" đó.

-  Thằng chả là ai? tôi ngạc nhiên hỏi

-  Là chồng chị chớ ai. Thằng chả đi làm chưa về.

 Thằng chả? tôi nhớ bác trai và bác gái gọi nhau là Mình. Tiếng mình thân thương như hai mà một. Khi nhắc đến lúc vắng mặt thì hai bác gọi là "ông nhà tui " hay "bà nhà tôi". Ba má tôi thường gọi nhau "Má thằng Thích " hay "Ba thằng Thích" vì anh hai tôi tên Thích. Khi nói chuyện để ám chỉ chồng mình má tôi dùng từ "Ba xấp nhỏ". Đó là lối gọi của những người dân dã bình thường Có những người họ dùng "Tía nó" hay "Má nó" hoặc "Ông tui, ổng..." hoặc "Nhà tui.." Những người ăn học văn minh họ dùng "Anh, Em" hay gọi thẳng tên nhau rất ngọt ngào. "Anh ấy" hay "bà xã tôi" để nhắc đến người vắng mặt. Mỗi miền hay địa phương đều có cách gọi khác nhau. Nhưng nhắc đến chồng mà dùng từ "Thằng chả" thì chắc chỉ có chị Mận hay những người phụ nữ rất ghét chồng mình. Nhưng tôi nghe nói vợ chồng chỉ rất yêu thương nhau cơ mà.

-  Còn những cái lồng gà này?

-  Ừa! Thì cũng của thằng chả chớ ai. Gà chọi đó em. Chị đã nói thằng chả khô nước miếng mà thằng chả không nghe. Cứ ham nuôi cái gì đâu không? mệt muốn chết. Buôn bán mà để mấy cái này ...em coi mất vệ sinh... Ngày xưa ba chị mê cây cảnh, bây giờ chồng chị mê nuôi chim, đá gà Thiệt không biết nói làm sao nữa.

Chị than vãn về chồng về thằng con một cũng giống cha mê đá gà và cá độ. Làm bao nhiêu tiêu xài hết, đến bây giờ cũng chưa chịu lập gia đình. Chồng chị tốt bụng nhưng ham chơi, thích nhậu. Tôi nghĩ đến chị hồi xưa mà cười một mình. Như vậy hai người cũng giống nhau, nồi nào úp vung nấy.

Tôi xin phép chị được vào nhà đốt cho bác nén nhang. Chị dắt tay tôi dẫn đi. Tôi như trở lại hồi còn nhỏ vào nhà này được bác gái cho ăn xôi, ăn bánh canh nóng hổi. Được bác trai ra sau vườn hái ổi hái mận cho ăn. Tôi như đứa con gái nhỏ được hai bác thương yêu. Căn nhà vẫn vậy, không sửa sang gì thêm nên đã cũ theo ngày tháng. Bàn thờ gia tiên có thêm hình bác trai và bác gái trên đó. Tôi đốt nén hương thưa với hai bác con gái nhỏ về thăm. Xin hai bác chứng giám. Nước mắt tôi rưng rưng. Nước mắt chị Mận cũng rưng rưng.

Có tiếng xe nổ vang ngoài cửa rồi tiếng thắng kít thật gấp. Chị Mận nghe tiếng xe đã biết ai vào cổng

-  Thằng chả về.

Tôi theo chị ra ngoài. Một người đàn ông, da sạm đen thân hình ốm yếu đang gạt tó chiếc xe một cách khó khăn. Tôi chưa kịp hỏi gì chị đã chửi thề:

- Đm lại xỉn.

Rồi chị băng băng bước ra, tôi vội đi theo dự tính ra chào chồng chị. Tới nơi, người đàn ông còn loay hoay cởi cái nón bảo hiểm, chị ào tới:

-Đm, bữa nào cũng xỉn. Có ngày chết ở ngoài đường cho coi.

Người đàn ông không tỏ vẻ gì là giận hay hối lỗi. Anh ta quăng cái nón bảo hiểm xuống đất, vuốt má chị Mận một cái cười hề hề:

- Vợ cưng! Em đẹp nhất nhà. chửi cũng đẹp.

Rồi chẳng ngó gì tới tôi, chân thấp chân cao anh ta đi vào nhà. giọng lè nhè:

- Hôm nay có mấy xị chớ nhiều nhỏi chi đâu em.

Tôi chưa kịp phản ứng ra sao, chị Mận còn loay hoay lượm cái nón bảo hiểm móc vào ghi đông xe thì đã nghe tiếng của anh ta:

-Bà xã! Vô đây biểu, anh xỉn quá rồi.

Chị Mận nhìn tôi cười ngượng ngập

-  Chị phải vô pha nước chanh cho thằng chả uống. Không thôi thằng chả ói đầy nhà. Hôm nào chị ghé thăm em nha. Đm, chồng với con.

Rồi không đợi tôi trả lời, chị vội vã chạy vào nhà theo tiếng la:

- Tui vô đây nè! Đừng có ói giữa nhà nghen cha nội...

.....

Tôi ghé lại thăm chị Mận vào sáng mồng ba Tết. Vừa để chúc Tết vừa chào tạm biệt chị, ngày mồng bốn tôi phải trở lại Hoa Kỳ. Từ hôm thăm chị tới nay đã hơn 2 tuần lễ. Thời gian đó tôi bận đi tour đã mua trước từ bên Mỹ. Hôm đến nhà vì  vội vã đi về tôi không có thời gian trao đổi số phone, nên hai chị em không liên lạc với nhau.

Việt Nam mình ăn Tết quá lớn. Khắp nơi những tụ điểm ăn chơi sang trọng và tấp nập con người. Hội hoa Xuân với những cây cảnh, hoa lá trang trí xa hoa chi phí nhiều tỉ bạc. Năm nay nhà nước ban hành luật lệ giao thông mới. Dân chúng bàn tán xôn xao từ Bắc vào Nam.

Thứ nhất là ai đi xe hai bánh khi xét phải đúng tên trong giấy chủ quyền xe. Thôi chết rồi, bà con la lên. Chủ quyền xe chỉ có tên một người, trong nhà không ai đi ké được. Cả gia đình dành dụm mua chỉ được một cái xe kiếm cơm. Giờ thì làm sao. Mặc dân dân la, công an cứ buồn buồn thổi còi chận lại.  Biết điều thì cho đi, không có thủ tục đầu tiên thì xe bị đưa đi vì phạm luật. Xe nghi ngờ bị đánh cắp.

Thứ hai là phạt rất nặng những người say rượu lái xe. Nói là để an toàn giao thông nhưng cũng là để công an kiếm thêm chút cháo, nhà nước kiếm thêm tiền. Quan anh, quan em thì có xe con, tài xế chở mặc sức mà nhậu ở những nhà hàng sang trọng. Chỉ có dân nghèo lãnh đủ vì đôi khi không nhậu vẫn bị thổi và bắt thở để kiểm tra. Luật pháp cũng né người có tiền nên phạt hay không phạt tùy theo tình hình vui buồn của kẻ có quyền. Riêng xe taxi, xe ôm  được chiếu cố tận tình rất đắt hàng vào dịp Tết. Bạn nhậu cứ dô dô tận tình, rồi a lô là xe tới rước đưa về tận nhà. Tiền trao cháo múc, không sợ công an, an toàn trên xa lộ. Các quán hàng, tụ điểm ăn uống cứ thế mà đầy nghẹt khách. Quán rượu tràn ra đường.

Điểm đặc biệt ở VN vào những ngày giáp Tết là tặng quà và liên hoan bất kể lớn nhỏ. Cơ quan nhà nước lại càng không thể bỏ qua. Cấp trên thưởng cho cấp dưới, cấp dưới tặng quà cấp trên. Chức vụ càng lớn giá trị quà càng có giá trị. Giá trị đi theo những hợp đồng béo bở, những mối làm ăn có lợi nhuận kếch xù. Theo kiểu suy nghĩ bất thành lời của dân chúng là hối lộ, đút lót, là lấy của công thành quà cáp biếu xén lẫn nhau.

Tội nghiệp nhất vẫn là dân lao động nghèo. Quà mừng xuân tặng cho cấp trên, quà cám ơn thầy cô cho con cái. Trong không khí rộn ràng diêm dúa mừng Tết có pha lẫn nhiều giọt nước mắt của những người nghèo, người khó. Sự phân biệt giàu nghèo, sang hèn thể hiện rõ ràng trong xã hội. Tiền VN chi ra nhiều như giấy, từng xấp, từng xấp còn mới tinh, cáu cạnh. Những tờ giấy 500.000 đồng mỏng te sợ đếm dính tay. Một bao thơ nho nhỏ, nhẹ tênh có thể là cả ngàn đô la. Công nhân được thưởng bằng quà hiện vật, còn cấp cao quà Tết đơn sơ một lẵng hoa và một bao thơ nho nhỏ khiêm nhường cám ơn.

Có những bữa tiệc trị giá cả ngàn đô cho những ông to bà bự. Nhưng cũng có những người nghèo mỗi ngày chỉ  kiếm được vài trăm ngàn đồng VN. Hôm tôi đi thăm thắng cảnh Tràng An, người chèo đò của gia đình tôi là một bà chừng 50 tuổi. Bà là một trong những người dân sống lâu đời ở khu vực này. Nhà đất họ bị nhà nước quy hoạch để làm khu sinh thái. Vì vậy họ được thu nhận chèo đò đưa đón khách. Đò do công ty cấp, có đánh số hẳn hoi, làm việc luân phiên theo thứ tự.  Nếu đò hư hỏng phải bỏ tiền túi tự sửa chửa.  Mỗi chuyến đò khách du lịch phải trả 200.000$ một người. Cứ 6 người ngồi một đò và xong một chuyến, người đưa đò được trả 200.000$. Chủ thầu thu về 1 triệu.

Có tổng cộng 2.000 chiếc đò như vậy, nên nếu xoay tua, thì một ngày đắt khách nhất cũng chỉ đi được một chuyến là cùng. Chuyến đầu tiên phải có mặt từ bốn giờ rưởi sáng. nếu tới tua mà không có mặt thì kể như mất lượt ưu tiên, phải bắt đầu lại  vòng sau. Có nhìn họ chèo mới thật thương, nhất là những lúc ngược gió chiếc đò như muốn đứng lại. Cho nên thường khách du lịch cũng chèo phụ, vừa vui, vừa trợ giúp con đò đi nhanh hơn. Tiền họ kiếm được thêm để sinh sống đa phần là tiền thưởng của khách hảo tâm. Họ sinh ra và lớn lên từ nơi này như cái cây rễ đã bám chặt vào đất không muốn rời xa. Và thế cả đời họ phơi mình trên sông nước quê hương và an phận như vậy.

 

Những ngày cuối năm trước Tết Nguyên Đán cả nước rộn ràng. Công nhân lao động ở xa chen chúc nhau mua vé tàu về quê ăn Tết. Công ty xí nghiệp, cơ quan nhà nước tổ chức tổng kết, bình bầu tiên tiến, liên hoan cuối năm. Ở đâu cũng thấy ăn uống, tiệc tùng, bông hoa, quà cáp. Khác xa các nước tư bản không có những lễ lạc như vậy.

Chưa bước vào sân trước nhà chị Mận, tôi  đã nghe tiếng dô dô ồn ào vang ra. Tôi khựng lại và có ý muốn quay về thì đã thấy chị Mận bưng cái gì đó đi ngang và nhìn ra.

Chị mừng rỡ hỏi thăm mấy tuần nay sao không thấy tôi ghé. Chị kéo tay tôi vào. Tôi hỏi:

-  Chị cúng đưa ông bà rồi hả chị? Chị cười lắc đầu:

- Đã cúng kiến gì đâu em ơi! Ngày nào thằng chả cũng nhậu như vậy hết. Chắc tới chiều tối chị mới cúng đưa.

Tôi bước vào sân , trên chiếc chiếu trải giữa nền nhà, một đám đàn ông đang ngồi nhậu. Mọi người ngừng nói và các cặp mắt đổ dồn về phía tôi. Tôi lịch sự cúi đầu chào và ngó chị Mận. Chị giới thiệu tôi là cô em hàng xóm ngày xưa từ Mỹ về ghé thăm. Chồng chị Mận đứng dậy, loạng choạng bước ra nói lè nhè:

- Chào cô em gái của bà xã tui. Tôi gật đầu :

- Chào anh.

- Ê! Bà xã yêu quý, đem thêm mồi cho anh. Mời cô ngồi xuống uống với tụi tui một ly.

Tôi lắc đầu từ chối  nói không biết uống rượu. Thế nhưng anh ta cứ lè nhè xáp lại mời tới mời lui.

- Không mấy khi cô về, Tết nhứt, uống một ly mừng Xuân

Cả nhóm bạn vỗ tay khiêu khích:

-  Mày mà mời được, tao chịu phạt 3 ly.

- Tao cá độ một thùng bia

- Tao bao một chầu lẫu Năm Ri

Mặc ai nói gì, tôi lặng lẽ bước qua hướng khác, xin phép chị Mận cho tôi vào nhà đốt hương chúc Tết ông bà. Tôi rất chướng mắt với lối chào mời sỗ sàng bất lịch sự. Nhưng đã lỡ đến đây, thôi thì làm lẹ thủ tục rồi về

- Bà xã đâu, lấy thêm mồi. Tết nhứt mình cứ nhậu thả ga nha anh em. Dô!

Tôi thấy chị Mận nhìn lom lom anh chồng. Chị có lẽ đã bất bình vì thái độ suồng sã của chồng. Nhưng chị cố nén giận vì ngày tư ngày Tết. Trong lúc tôi bật lửa đốt hương trước bàn thờ chị nói với tôi:

- Em đốt nhang đi nha. Chị đem mồi cho thằng chả. Rồi chị lẩm bẩm: "Đ..mẹ nhậu nửa đi, nhậu cho ung thư gan chết mẹ cho rồi"

Nhìn chị bưng dĩa tôm khô củ kiệu ra cho chồng tôi thương chị và phụ nữ VN quá. Xã hội này sao đàn ông sướng và hư quá như vậy. Vợ đâu phải con hầu hay người ở. Mới sáng thôi đã say như thế này thì làm sao giúp đỡ vợ, dạy bảo con cái. Cái gương vô trách nhiệm sẽ làm băng hoại những thế hệ về sau. Tại sao họ không biết quý bản thân, thương yêu cơ thể mà mẹ họ khó nhọc sinh ra, nuôi cho khôn lớn. Tôi nhìn họ mà tội nghiệp cho những người vợ, người con của họ. Rượu là lễ nghĩa, rượu không thể thay thế nước mà uống từ sáng sớm. Nhưng biết sao bây giờ, chính họ đã đẩy họ vào đường cùng của bệnh tật.

Khi chị Mận trở lại, tôi chào chia tay chị và xin phép ra về. Không quên chúc chị một năm mới sức khỏe, tiền vào như nước. Chị cười nói với tôi

- Làm gì mà có tiền vào như nước hả em. Chị khổ trần thân vì thằng chồng say xỉn. Chắc kiếp trước chị mắc nợ cha con thằng chả.

Tôi vừa bước ra thềm nhà  thì có một chiếc xe vội vã chạy vào rồi thắng két một cái. Trên xe hai thanh niên bước xuống. Một người đi nhanh vào chỗ mấy lồng gà. Anh ta mở cửa chuồng ôm một con gà ra. Chồng chị Mận la lớn:

- Mầy rinh con Tơ đi đâu?

- Tui có độ bữa nay. Nhất định con Tơ thắng chắc.

- Thắng cái ông cố nội mày! Công an đang rình đó. Nó chụp một cái ...

- Tui biết mà, tía lo nhậu đi. Tui mà thắng bữa nay, mai tui bao tía một chầu "hoành tráng."

Chị Mận trong nhà chạy ra la lớn.

- Phi, Phi ...

Tên thanh niên không thèm ngoái đầu nhìn lại, nó ôm con gà ngồi ở yên sau. Chiếc xe rồ máy lao ra khỏi cổng. Chị Mận đứng yên như trời trồng miệng lẩm bẩm:

- Không biết sáng giờ nó ăn uống gì chưa?

 

Nguyễn thị Thêm.

 

11 Tháng Bảy 202212:05 SA(Xem: 5775)
Bài viết này tôi viết lại những gì tôi đã sống, đã trải nghiệm. Nó là một phần đời tôi cùng với nhiều người miền Nam khác cùng thế hệ- trong đó có nhạc sĩ họ Trịnh
10 Tháng Bảy 202210:47 CH(Xem: 2685)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: TÁC PHẨM "QUÊ CŨ TÌNH XƯA" - NHÀ THƠ THÁI HƯNG Nhạc nền: SUỐI MƠ - Văn Cao Tiếng hát: Ngọc Hạ
09 Tháng Bảy 20224:49 CH(Xem: 6623)
Thế giới tiếc thương người chính trực Toàn cầu ca tụng đấng tu mi Nara thành phố rền lởi nguyện Đất nước Anh Đào Dũng-Trí-Bi
09 Tháng Bảy 20224:37 CH(Xem: 7085)
Rằng: Về gom chữ ca dao Đốt rừng Nho, Lão tìm vào hư không Tự nhiên rất mực tâm đồng Như câu lục bát, vợ chồng đủ đôi. Ta đi về phía chân trời Hỏi vầng dương có ai ngồi ngâm thơ?
30 Tháng Sáu 20222:09 CH(Xem: 5273)
Ai kể chuyện mình? Ai xót thương? Nỗi đau. Của ai người đó biết, và người đó đau. Người khác khó lòng cảm cái đau không phải của mình. Làm sao so sánh.
28 Tháng Sáu 20221:13 SA(Xem: 10566)
Người bỗng về theo mùa nhuốm heo may Chút hương thầm xin là gió cứ bay Theo áng mây về cuối trời xa thẳm Đừng cho lòng rung lại những tàn phai…!
27 Tháng Sáu 202211:27 CH(Xem: 7947)
Mùng ba tháng bảy năm nay Mừng vui hội ngộ Cô Thầy trò xưa Nắng mưa dầu dãi bao mùa Không quên mái ấm ân thưa tình hồng.
26 Tháng Sáu 20224:25 CH(Xem: 5462)
Ôi tình yêu người lính chiến miền Nam sao thơ mộng, lãng mạn nhưng cũng đầy đau thương, bi hận ...
25 Tháng Sáu 20221:32 CH(Xem: 2626)
Ta mê nghe hát Ả Đào, Hội Xuân vừa mở lễ nào vui hơn? Tuổi U chín chục nhớ ơn Trời cho khỏe mạnh keo sơn chúng mình! (1)
25 Tháng Sáu 20221:09 SA(Xem: 5279)
Tôi lan man nghĩ đến mình. Cả đời không nghiện gì nhưng về già hình như tôi nghiện Iphone. Phải công bằng một chút là tôi nghiện internet.
24 Tháng Sáu 202210:54 CH(Xem: 5275)
Đốt lên Ngọn Lửa Cao Nguyên Xua tan bóng tối triền miên đêm dài Langbiang đá dựng chờ ai Núi Ông đứng đợi choàng vai núi Bà.
23 Tháng Sáu 202212:36 SA(Xem: 5094)
Xin đốt một nén hương cho những kẻ cách này cách khác đã bỏ mình trên dòng sông đó. Phải chăng đó là câu chuyện của dòng sông
21 Tháng Sáu 20223:32 CH(Xem: 6797)
Cố hương xa nửa địa cầu Nửa sầu nửa nhớ, một bầu tang thương Vật xưa nằm nát bên đường Nhặt lên ghép lại nét gương bẻ bàng
20 Tháng Sáu 202211:47 CH(Xem: 6655)
Thôi rồi... ngõ vắng, trăng tà Rồi em, thuộc của người ta... bao giờ! Thương sầu lột xác thành thơ Ngồi ôn HUYỀN THOẠI TRĂNG mơ... thuở nào!
20 Tháng Sáu 20222:28 SA(Xem: 6006)
Chúc mừng cháu mùa hè tươi trẻ Tiến lên đi thế hệ thứ ba Xin đừng quên nước Việt quê nhà Ở nơi đó ngoại gọi là tổ quốc.
18 Tháng Sáu 20223:19 SA(Xem: 5129)
Bài dưới đây, muốn được chia sẻ với những người bạn cùng trường. Tôi, Lý khánh Hồng cùng chung một ngôi trường một thời với những người bạn của tôi.
18 Tháng Sáu 20222:33 SA(Xem: 7368)
Ta về Đại Hội đồng môn Ngô Quyền trường cũ mất còn biết không? Bạn nào hạnh phúc ấm nồng Bạn nào bươn chải thành công ngoài đời?
18 Tháng Sáu 20222:09 SA(Xem: 5854)
Bộ môn CL trong lịch sử đã từng là một nét văn hóa đặc sắc của người Việt Nam, đặc biệt ở miền Nam VN, nên cần được bảo tồn cẩn thận và có chính sách khôi phục tốt
17 Tháng Sáu 20225:07 CH(Xem: 8120)
Em hãy hình dung bóng của ai Bên Đồi Gió Thoảng ngắm trăng vơi Gởi em tình cũ dù chưa trọn Mà vẫn còn vương hết cả đời
17 Tháng Sáu 20223:10 SA(Xem: 5183)
Theo ba tôi trước tiên phải lo tu chỉnh bản thân để quản trị mái ấm gia đình tốt đẹp, còn việc trị quốc bình thiên hạ tính sau.
17 Tháng Sáu 20222:59 SA(Xem: 5918)
Vào mỗi tháng 6, hình ảnh của các người cha luôn rõ nét hơn bao giờ hết, những người cha đã làm hết sức để các con có một đời sống bình an, hạnh phúc,
17 Tháng Sáu 20222:41 SA(Xem: 6623)
Sắp đến NGÀY LỄ CHA Xin kính chúc : Quý Thầy, Quý Bạn Quý Anh trai, Anh rể Quý Em trai, Em rể một ngày Lễ bên gia đình thật đầm ấm hạnh phúc.
16 Tháng Sáu 202211:50 CH(Xem: 3295)
Chiều nay Mẹ có đôi lời : Cám ơn tất cả xin mời nâng ly ! Cùng nhau Ta chúc nhau đi Bình an vui khỏe như khi Xuân Thì !
16 Tháng Sáu 20221:49 SA(Xem: 5301)
Ngày của những người cha, trong đó có ba và con. Những người được ơn trên cho nhận một thiên chức vô cùng tốt đẹp và cao quý.
13 Tháng Sáu 20226:54 CH(Xem: 6902)
Rượu rót nằm đau trong cốc lạnh Xa người, ta uống với ai đây?! Tàn canh khói thuốc vàng cô quạnh Ngọn nến đời soi...chiếc bóng gầy!
13 Tháng Sáu 20221:04 SA(Xem: 6393)
Sự tử tế của miền Bắc hầu như không thể có theo như nhận xét của của nhà phê bình kỳ cựu Hoài Thanh. Hơn ai hết, ông HT đã hiểu rõ chân tướng của dân miền Bắc cũng như chính quyền ấy.
13 Tháng Sáu 202212:55 SA(Xem: 6929)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: ƠN CHA - Sáng tác Y Vân Nhạc đệm Ngô Nguyên Tiếng hát: Kim Phụng Kiều Oanh thực hiện youtube
12 Tháng Sáu 20229:28 CH(Xem: 7586)
Những điều bình thường nhưng vĩ đại Khi trưởng thành con hiểu nhiều hơn Để ngậm ngùi tiếc "Giá cha còn" Thật hạnh phúc có cha bên cạnh.
12 Tháng Sáu 20229:21 CH(Xem: 5027)
Ông đã trở lại là một người bố sáng suốt không bị cơn nghiện dày vò. Ông bước khập khiễng nhưng đầy cương quyết sau chị tôi. Chúng tôi theo ông ra xe và may mắn thoát khỏi thiên đường Cộng Sản.
11 Tháng Sáu 202211:35 CH(Xem: 7545)
Duyên may gặp lại ơn Trời? Tay trong tay nắm nhớ thời còn thơ? Thỏa lòng Ta vẫn ước mơ! Ngày vui tái ngộ là cơ hội vàng!
11 Tháng Sáu 20221:04 SA(Xem: 5990)
Hoa nở rồi tàn, trăng khuyết rồi tròn, nước lớn rồi ròng, bèo hơp rồi tan, sinh ký tử qui... là LẼ THƯỜNG của cuộc đời. Có sinh thì có diệt, và đó là một kiếp người.
11 Tháng Sáu 202212:29 SA(Xem: 5186)
Cuộc đời của ba tôi rất bình lặng với nghề thợ may khiêm tốn nhưng đối với tôi, ông là biểu tượng của một người cha lặng lẽ, cần mẫn sống âm thầm chu toàn cuộc sống cho vợ con.
10 Tháng Sáu 20221:05 SA(Xem: 6993)
Ta về đây. Rồi cũng sẽ đi Trăm năm bỏ cuộc biển dâu này Ta vào mê ảo đêm trăng lặn Như bóng sương mờ cánh vạc bay
10 Tháng Sáu 202212:26 SA(Xem: 7057)
Cha Là Nắng Ấm Thái Dương Là sao bắc đẩu soi đường cho con Trăm năm hiếu nghĩa vuông tròn Thiên thu nước mắt chảy mòn nhớ thương...
10 Tháng Sáu 202212:00 SA(Xem: 6605)
Anh như cơn trốt đêm khuya Tôi như cánh én bay về quạnh hiu Lẽ loi bên vạt nắng chiều Mưa sa, bão táp cô liêu dốc đời
01 Tháng Sáu 202211:34 CH(Xem: 6151)
Sau hơn hai năm bó gối ngồi nhà, khuya ngày 13 tháng tư năm 2022 tôi bước lên máy bay của hảng Singapore Airlines để bắt đầu cho chuyến du lịch đầu tiên sau mùa đại dịch,
31 Tháng Năm 202210:40 CH(Xem: 3694)
Nguyện ơn trên gia hộ cho thầy cô sức khỏe, an lạc và hạnh phúc. Xin tri ân những vị đã lái con đò trí tuệ dẫn dắt chúng em vào đời.
31 Tháng Năm 20221:58 SA(Xem: 6310)
lửa mặt trời tôi nhìn thấy sáng nay bừng đỏ trong bình mình chiếu sáng toàn nhân loại cho tôi thấy rõ hơn khổ đau. chiến tranh và tuyệt vọng…
31 Tháng Năm 20221:58 SA(Xem: 5222)
Phần thế giới nói chung, mỗi vùng trên trái đất tự thân họ cũng coi mặt trời như của riêng họ. Họ tìm hiểu, khai trác triệt để những gì thiên nhiên ưu đãi đã dành cho họ.
30 Tháng Năm 202211:20 CH(Xem: 6087)
Tuổi học trò, chưa nếm mùi sương gió Cũng tập tành thố lộ chuyện yêu đương Lá thư xanh ép cánh phượng, sân trường Thầm trao gởi... rồi vấn vương mộng mị
30 Tháng Năm 20229:57 CH(Xem: 5109)
Chiều nay tôi thật vui Thấy mình thật yêu đời. Chúc các em sinh nhật Tuổi 65 đẹp tươi .
29 Tháng Năm 20221:52 CH(Xem: 7042)
Mỗi hè sang... Mỗi lần hoa phượng Cuối đời rồi... Vẫn nhớ lắm... Phượng ơi! Cuối đời rồi... Vẫn nhớ mãi... Người xưa!
28 Tháng Năm 202211:31 CH(Xem: 5197)
Một xã hội mà số đông người làm việc có đạo đức nghề nghiệp thì xã hội đó sẽ phát triển, tử tế, trung thực, văn minh và chắc chắn sẽ tạo nên nhiều kỳ tích.
27 Tháng Năm 20221:49 CH(Xem: 6568)
Nhưng chỉ là mơ có phải không? Khi mình bèo nước rẽ đôi dòng Mỗi độ hè về như nhắc nhở Tình đầu muôn thuở khắc ghi lòng!
26 Tháng Năm 202211:10 CH(Xem: 4982)
Ông X làm thinh đạp xe đi, bỗng nghe như cái liêm sỉ của ông nó nặng như chì. Vậy mà bao nhiêu lâu nay, ngày ngày ông vẫn còng lưng cõng nó để đi tìm một chân trời, một lối thoát,
24 Tháng Năm 20221:05 SA(Xem: 3931)
Ta hãy gặp nhau dù một ngày Biết đâu ta chẳng có ngày mai Để mà mừng rỡ tay nắm chặt Nhắc chuyện ngày xưa thuở áo dài.
24 Tháng Năm 202212:25 SA(Xem: 6559)
Lang thang hạnh phúc khỏe tươi Vào đời lúc tuổi sáu mươi là vừa Bạc tiền danh vọng giờ thừa Vui tươi sẽ giúp ngăn ngừa bệnh đau
23 Tháng Năm 20222:56 SA(Xem: 5148)
Tôi đọc được một câu “danh ngôn”, không biết của ai. “Ai cũng có tuổi trẻ nhưng không phải ai cũng có tuổi già”. Phải có phúc có phần mới được già.
23 Tháng Năm 20221:03 SA(Xem: 5350)
Tưởng rằng nơi đất khách khó gặp được người thân, ai ngờ tôi vẫn còn nghe những câu chào “Cô còn nhớ em không?”. Cô nhớ chứ.
20 Tháng Năm 20225:44 CH(Xem: 6432)
Mít tố nữ sai oằn, thơm, ngọt lịm Vườn chôm chôm chín mọng thắm lòng ai Khách phương xa lưu luyến dạ thương hoài ÔI! PHÚ HỘI!... Những ngày yêu dấu cũ...
20 Tháng Năm 20225:40 CH(Xem: 7074)
Thủy chung không phải dễ Sợi ngắn thương sợi dài Những chăm sóc mỗi ngày Là bền lâu hạnh phúc.
20 Tháng Năm 202212:22 SA(Xem: 4039)
Gặp nhau nhắc về dĩ vãng chung trường chung lớp. Theo vận nước bôn ba. Dòng đời trôi nổi. Vào tuổi thất thập còn gặp nhau là hạnh phúc lắm rồi.
20 Tháng Năm 202212:10 SA(Xem: 5581)
.....thậm chí còn nghĩ thành phố Sydney là thủ đô của Úc. Không ít người ngỡ ngàng khi biết Canberra mới thực sự là thủ đô của xứ sở chuột túi này.
20 Tháng Năm 202212:02 SA(Xem: 6018)
Anh giờ tóc đã hết xanh Em còn xanh tóc loanh quanh dấu buồn Gởi lời thăm hỏi Sài Gòn Thấy trong cõi nhớ chỉ còn mình em!
19 Tháng Năm 20229:18 CH(Xem: 6847)
Hương vờn khói quyện Mẫu thân tôi ! Giọt tủi tràn mi… nghẹn cả lời Giọng nói hiền hòa êm sóng gió Câu khuyên ấm áp lặng trùng khơi
17 Tháng Năm 20221:01 SA(Xem: 4746)
Mong rằng cô tôi đầy đủ sức khỏe và nghị lực để vượt qua trận chiến gay go này. Nguyện ơn trên gia hộ cho cô giáo Huỳnh thị Ba của tôi mau bình phục.
16 Tháng Năm 202210:29 CH(Xem: 7188)
Nhiều đêm thao thức thở dài Xuân về Tết đến bên ngoài tuyết sương? Lệ tràn vì nhớ cố hương Giọt sầu nhỏ xuống trang thơ gửi người!
16 Tháng Năm 202212:37 SA(Xem: 6682)
Mẹ đi xa chỉ một lần Là lần sau cuối cách ngăn ngậm ngùi Một lần tiễn Mẹ trong đời Mất đi phương hướng lạc loài trong đêm!
15 Tháng Năm 20222:22 SA(Xem: 5121)
Giây phút này tôi chợt nhận ra tôi đã vẽ biết bao màu sắc cho cuộc đời mà vẫn còn thiếu sót hình ảnh tôi đã từng biết, từng gần gũi.
14 Tháng Năm 202211:59 CH(Xem: 8285)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: VẠN DẶM ĐƯỜNG XA Nhạc và Lời: Phạm Chinh Đông - Tác giả Trình bày
14 Tháng Năm 20229:37 CH(Xem: 6810)
Cám ơn cháu cho ta giác ngộ Một lạy thôi rực rỡ hào quang Cử chỉ khiêm cung bát ngát sen vàng Ta học Phật, học từ đứa bé.
14 Tháng Năm 202212:48 SA(Xem: 4633)
Với tôi, ông bà là hai người có trái tim lớn lắm, vì họ có tới 5 ngăn dành cho những đứa trẻ mồ côi. Đối với ông bà chỉ có chữ “Nuôi Con” không có chữ “Con Nuôi”.
10 Tháng Năm 202212:58 SA(Xem: 5967)
Gió đưa Áo Mẹ Lên Trời Con còn dong duổi áo phơi bụi trần Thiên đường cách mấy bước chân Hay là địa ngục cũng lần tới đây Cù lao chín chữ cao dầy...
07 Tháng Năm 202211:38 CH(Xem: 7155)
Bài thơ tôi viết buồn độc vận Tôi tự ru tôi khúc ngậm ngùi Xin hỏi ai từng làm Mẹ khóc Có mơ thấy Mẹ giống như tôi?
07 Tháng Năm 202212:29 SA(Xem: 4835)
Xin cảm ơn mẹ tôi, vợ tôi và bà suôi của tôi cũng như các bà mẹ trên khắp thế gian đã mang một sứ mệnh gian lao và cao cả là “làm mẹ”.
06 Tháng Năm 202211:54 CH(Xem: 6859)
. Khác với người phương Tây, Việt Nam chúng tôi có rất ít các viện dưỡng lão. Khi Cha Mẹ tới tuổi già, con cái luôn muốn được sống kề cận để chăm sóc..
06 Tháng Năm 202211:36 CH(Xem: 7156)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: LÁ THƯ GỬI MẸ - Nhạc Nguyễn Hiền & Thái Thủy Tiếng hát: Lệ Thanh Kiều Oanh thực hiện youtube
06 Tháng Năm 202212:37 SA(Xem: 6516)
Các bạn ơi! Sẵn sàng nhé.... Mong đa số đều có ý tưởng đoàn kết, yêu thương và có trách nhiệm để tiếp tục phụ lái con thuyền NQ ra biển lớn.
06 Tháng Năm 202212:21 SA(Xem: 6990)
Hồn “MỘNG DƯỚI HOA” buồn viễn xứ Giọt “SẦU LẺ BÓNG” rụng trong tim “MỘT CÕI ĐI VỀ” đời lữ thứ “NỖI BUỒN HOA PHƯỢNG” gởi về em!
06 Tháng Năm 202212:14 SA(Xem: 6375)
Hạ ơi! Đừng khép cổng trường Ve ơi! Đừng hát lòng đường bâng khuâng Ngày mai bên vạn nẻo đường Còn đâu tiếng trống tựu trường nôn nao
05 Tháng Năm 202212:10 SA(Xem: 5172)
Và chốc nữa đây tôi sẽ vào chùa thắp nhang… sám hối vì bấy lâu nay tôi cứ hùa theo Liên chê trách bà mẹ chồng này. Mong bà tha lỗi cho tôi.
02 Tháng Năm 202210:56 CH(Xem: 6426)
Nghe tin mầy vượt trùng khơi Ra đi chẳng có nửa lời với tao Cuộc đời như vậy thế sao !! Xin câu khấn niệm Gửi Vào Thiên Thu...
01 Tháng Năm 202211:01 CH(Xem: 10782)
Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: ĐIỀU CHƯA BÀY TỎ - Thơ Tưởng Dung, Nhạc Phạm Chinh Đông- Trình bày & Ca sĩ: KaNa Ngọc Thúy
01 Tháng Năm 202212:25 SA(Xem: 8981)
Xin bấm vào link ở trên hoặc vào giữa hình bìa Giai Phẩm Xuân bên dưới và kéo xuống để xem toàn bộ nội dung Giai Phẩm Xuân NQ 1965
01 Tháng Năm 202212:08 SA(Xem: 5938)
Ba tôi rời Việt Nam sang Hoa Kỳ đoàn tụ cùng các con vào đúng ngày 30 tháng 4 năm 1987. Ông viết bài thơ sau vào ngày 30 tháng 4 năm 1988,
30 Tháng Tư 202211:59 CH(Xem: 7067)
Đêm café thao thức Mùi quê hương đâu đây Bóng mây chìm bóng mây Café chìm nước mắt Mây vẫn trôi bàng bạc Lưng chừng treo câu thơ
30 Tháng Tư 202211:00 CH(Xem: 7497)
Thôi đã tàn rồi một giấc mơ Còn gì nữa đâu mà đợi chờ Tháng Tư về, lòng tôi xao xuyến Nhớ Sài Gòn, nhớ một người xưa!
29 Tháng Tư 202211:17 CH(Xem: 7143)
Quê cha Quảng Trị mẹ Biên Hòa Lịch sử hình thành đã ghi ra Dù đi khắp năm châu bốn bể Hãy nhớ rằng đây cũng là nhà.
29 Tháng Tư 202210:26 CH(Xem: 5688)
Thì ra bao nhiêu năm qua, cuộc sống và tuổi gìa đã vô tình che khuất đi hình bóng cũ, chỉ những dịp như hôm nay hình bóng anh Xuân lại trở về trong lòng cô Hoa
29 Tháng Tư 20222:58 CH(Xem: 7552)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: NGÀY EM TRỞ LẠI SÀI GÒN - Thơ Vương Đức Lệ Nhạc Trần Xuân Kính Tiếng hát: Đèo văn Sách
29 Tháng Tư 202212:52 SA(Xem: 6423)
Ta ngồi nhìn giọt mưa rơi Tháng Tư Buồn Lắm tơ trời khóc than Thương cho mộ chí da vàng Bao nhiêu tiếng nấc hồn oan dật dờ.
29 Tháng Tư 202212:00 SA(Xem: 7458)
Phải chăng ảo ảnh cuộc đời Xa rồi áo trắng của thời nguyên trinh Đắm chìm trong cuộc phù sinh Giấc mơ thiên cổ... DẤU TÌNH CHƯA PHAI!...
28 Tháng Tư 20222:21 CH(Xem: 7096)
Nói đi anh một lần cho đủ lẽ Dù mặn nồng cay đắng có mềm môi Dù ray rức có đầy vơi mắt lệ Thì mất nhau mình cũng mất nhau rồi?!
22 Tháng Tư 20222:01 SA(Xem: 5492)
Năm nay, tháng tư lại về, những thương đau của quá khứ gần nửa thế kỷ một lần nữa lại ùa về, chúng ta nhớ Sài Gòn da diết.
22 Tháng Tư 20221:30 SA(Xem: 3232)
chúng ta có thể hiểu A-Lại-Da thức chính là thức sanh ra “tâm sinh diệt” là Vọng tâm, và cũng chính A-Lại-Da thức này hiển lộ tâm thanh tịnh là Chân tâm.
21 Tháng Tư 20223:50 CH(Xem: 7018)
Muốn tóc bay trong dạt dào biển gió Cảm nhận được ngàn ve vuốt trùng khơi Nghe hồn ngập tràn niềm thương nỗi nhớ Về một người yêu dấu đã xa rồi.
21 Tháng Tư 20222:12 CH(Xem: 7501)
Rượu cạn bầu chưa? - Trăng xế bóng! Giọt sầu năm tháng cứ tuôn sa Canh tàn, nến lụn - Hồn thao thức NỬA KIẾP LƯU ĐÀY... Ta khóc ta!
21 Tháng Tư 20221:30 SA(Xem: 7801)
Tháng năm làm biển dần thay đổi Cát sẽ không còn tiếng gọi nhau Chân giẫm đau, cát buồn không nói Chỉ thấy ngàn xanh biển hóa dâu
20 Tháng Tư 202210:33 CH(Xem: 5347)
Xin ơn trên đừng cướp đi ông bà ngoại yêu quý của tôi. Hãy để tôi còn có thời gian trả chút nghĩa tình ông bà trao cho tôi từ lúc tôi mới lọt lòng.
20 Tháng Tư 20222:17 CH(Xem: 7815)
Gỗ quí đâu? rừng vẫn im Tháng qua ngày lại người thêm muộn sầu! Thân Anh rách rưới ốm đau Rừng ơi gỗ quí cất đâu hỡi rừng?!
20 Tháng Tư 202212:27 CH(Xem: 6879)
Cám ơn mỗi sáng mai thức dậy Yên vui thanh thản sống một ngày Trần thế thiên đường ngay trước mặt Cám ơn đừng để lỡ ngày qua.
19 Tháng Tư 20223:53 CH(Xem: 6928)
Biết viết làm sao hết nhớ thương Lòng con khoắc khoải vạn đêm trường Bâng khuâng một chút niềm suy tưởng Của một người con BIỆT CỐ HƯƠNG
17 Tháng Tư 202212:52 SA(Xem: 3960)
Nói cho nghiêm túc, đây là buổi họp đầu tiên của Ban Tổ Chức hội ngộ kỳ thứ 19 của trường trung học Ngô Quyền chúng ta.
15 Tháng Tư 202212:38 SA(Xem: 6111)
Đêm càng về khuya, nỗi nhớ về Sài Gòn xưa càng quay quắt, tôi ước mơ được một lần sống lại ở thành phố Sài Gòn, một hòn ngọc Viễn Đông trước năm 1975.
14 Tháng Tư 202211:50 SA(Xem: 7147)
Bảo toàn biển đảo nước non Duy trì tiếng Việt cháu con đời đời Lo sao nước Việt rạng ngời Sánh vai thế giới một thời Hùng Anh
14 Tháng Tư 202212:49 SA(Xem: 7704)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: NGƯỜI LẠC XỨ Thơ Dr. Nguyễn Quý Đoàn Nhạc Bùi Kim Cương
12 Tháng Tư 202211:36 CH(Xem: 5913)
Đêm nay thức trắng bên con Rạng ngày con Mẹ nỗi buồn chia hai Ôm con ủ ấm đêm nầy Rồi mai gió sẽ lùa đầy phòng con
11 Tháng Tư 202211:43 CH(Xem: 5386)
Tôi không cảm thấy vui trọn vẹn, tròn trĩnh lắm vì trong một góc khuất nào đó của bộ não hình ảnh tang tóc, chết chóc tức tưởi lúc kết thúc VNWar 1975, cứ hiện về như phim quay chậm!
11 Tháng Tư 20226:15 CH(Xem: 5356)
Chúng tôi phải hoàn tất ba khóa học: Chương trình học tiếng Anh (ESL program), Cultural Orientation (CO) và Work Orientation (WO) trước khi đi Mỹ.
11 Tháng Tư 20225:04 CH(Xem: 8053)
Hôm nay ngày giỗ mẹ của tôi Nén hương dâng mẹ lòng bồi hồi Không cây vú sữa bên thềm cũ Mà sao nhớ quá mẹ hiền ơi!