Một xã hội mà số đông người làm việc có đạo đức nghề nghiệp thì xã hội đó sẽ phát triển, tử tế, trung thực, văn minh và chắc chắn sẽ tạo nên nhiều kỳ tích.
Ông X làm thinh đạp xe đi, bỗng nghe như cái liêm sỉ của ông nó nặng như chì. Vậy mà bao nhiêu lâu nay, ngày ngày ông vẫn còng lưng cõng nó để đi tìm một chân trời, một lối thoát,
Mít tố nữ sai oằn, thơm, ngọt lịm
Vườn chôm chôm chín mọng thắm lòng ai
Khách phương xa lưu luyến dạ thương hoài
ÔI! PHÚ HỘI!... Những ngày yêu dấu cũ...
Với tôi, ông bà là hai người có trái tim lớn lắm, vì họ có tới 5 ngăn dành cho những đứa trẻ mồ côi. Đối với ông bà chỉ có chữ “Nuôi Con” không có chữ “Con Nuôi”.
. Khác với người phương Tây, Việt Nam chúng tôi có rất ít các viện dưỡng lão. Khi Cha Mẹ tới tuổi già, con cái luôn muốn được sống kề cận để chăm sóc..
Thì ra bao nhiêu năm qua, cuộc sống và tuổi gìa đã vô tình che khuất đi hình bóng cũ, chỉ những dịp như hôm nay hình bóng anh Xuân lại trở về trong lòng cô Hoa
chúng ta có thể hiểu A-Lại-Da thức chính là thức sanh ra “tâm sinh diệt” là Vọng tâm, và cũng chính A-Lại-Da thức này hiển lộ tâm thanh tịnh là Chân tâm.
Tôi không cảm thấy vui trọn vẹn, tròn trĩnh lắm vì trong một góc khuất nào đó của bộ não hình ảnh tang tóc, chết chóc tức tưởi lúc kết thúc VNWar 1975, cứ hiện về như phim quay chậm!
Tôi cúi đầu thật buồn
Tử nghiệp kìa con đường
Một sát na ngừng thở
Để lại bao tiếc thương.
Bạn già ơi! bạn già.
Vô thường cuộc đời ta
Mình mới vừa trò chuyện
Mà giờ đành cách xa.
Món ăn hàng ngày vẫn luôn là cá thịt, rau cải trại cấp phát. Vì ăn uống kham khổ quen rồi nên gia đình tôi không mấy khó khăn khi hội nhập cuộc sống ở trại Bataan.
...dân tộc Ukraine đã khiến cả thế giới ngưỡng mộ khi có những cô gái trẻ, những phụ nữ lớn tuổi cũng cầm súng bên cạnh nam nhân cùng chiến đấu chống quân thù.
Trả lời như thế nào cho một cô bé bảy tuổi, đôi mắt long lanh ngấn lệ, đang phải đối mặt với nỗi lo sợ về sự ra đi, sự chia ly, không thể tránh được, và vĩnh viễn đây?
Ai cũng bảo sao không chọn đi đâu mà lại chọn cái nước nghèo thế mà đi. Ấy vậy mà với mức thu nhập GDP bèo bọt của Ukraina, sao tôi vẫn thấy họ giàu đến thế…
Giá như đèn không sáng bên kia
Chắc gì ai biết ai còn đứng đợi
Chảy vào lòng ai hạt mưa nóng hổi
Lạnh lẽo bên ngoài, ấm lại bên trong !
Hỏi thăm Sàigòn,
Thơ còn ướt hay không?
Nhiều người vẫn cho rằng một trong những hạnh phúc trên đời này là tình bạn. Điều này thì ai cũng dễ dàng đồng ý thôi. Thế nhưng, để có tình bạn thực sự thì cần có những người bạn thực sự. Như thế nào gọi là một người bạn?
Thật vậy, các món ẩm thực xưa ở quê hương tôi rất đơn giản, không quá sang trọng cầu kỳ, mà bình dị, gần gũi như người dân BH hiền hòa, chơn chất và hào sảng của tôi,
Ngày mai ta lại thêm một giờ
Đồng hồ báo thức lúc đang mơ
Mặt trời hé gọi “ Mau mau dậy”
Choàng tỉnh” Thì ra đã đổi giờ”
Cẩn thận lái xe ngày thứ hai
Đi làm ngái ngủ vẫn không hay
Dỗ dành màu tím thủy chung
Sắc hoàng hoa cũng bâng khuâng theo mùa Ơi em! Áo lụa ngày thơ
Cài băng đô tím để chờ đợi ai ?
Còn ai đứng ngóng giữa đời
Dẫu cho nhạt tím vàng phai cũng chờ.
Đừng quên nhau nhé người ơi
Dù cho xa cách đôi nơi đừng sầu
Tóc xanh nay đã bạc mầu
Hai năm đại dịch cơ cầu khổ đau
Thời gian thấm thoát qua mau
Nhìn bao ảnh cũ trước sau khác nhiều
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.