Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Văn Xuân - TRƯỜNG CŨ TÌNH XƯA

18 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 136974)
Nguyễn Văn Xuân - TRƯỜNG CŨ TÌNH XƯA

TRƯỜNG CŨ TÌNH XƯA


anh_xuan5-large

 

Ngày xưa ấy tôi và các bạn còn rất trẻ, hầu hết các Thầy Cô cũng rất trẻ. Ngày xưa ấy cách nay hơn năm mươi năm. Tuổi học trò, thời thơ mộng, thời gian đẹp nhất của con người nay còn đâu. Tôi chợt nhớ đến Thầy Cô, bạn bè.

 

Nhớ đến các Thầy lớn tuổi: Thầy Phạm văn Tiếng, thầy Bùi Quang Huệ, thầy Đinh Văn Sái. Các thầy dạy dễ hiểu, rất hay. Khi hết giờ, cả lớp đều thuộc bài vì các Thầy luôn gọi học sinh nhắc lại các đoạn giảng của các Thầy

 

Nhớ Cô Nguyễn Thị Luông rất hiền, ăn chay trường. Cô luôn nhắc nhở học trò ngồi ngay ngắn, vòng tay ra sau để lưng được thẳng. Trong lớp, thường nghe lời giáo huấn của Cô, luôn luôn điệp khúc "Trước mắt ta có 24 giờ to rộng để làm tròn nghĩa vụ của người học sinh". Cô hiền như thế nhưng cuộc đời của Cô gặp nhiều bất hạnh.

 

Nhớ đến Thầy Phan Thanh Hoài cao lớn người với nụ cười rất hiền. Tôi rất thích học môn của Thầy dạy, trong lớp tôi không được đứng hạng nhất nhưng cũng hạng nhì, hạng ba.

 

Nhớ đến thầy Nguyễn Thất Hiệp là giáo sư hướng dẫn của tôi năm lớp Đệ Tứ. Lúc bấy giờ tôi được xếp hạng nhất lớp cuối năm học, nhưng phần thưởng xuất sắc lại rơi vào bạn Bí Văn Sanh (trưởng lớp). Tôi rất giận Thầy vì cho rằng Thầy Hiệp không công bằng. Sau nầy, khi trưởng thành mình mới hiểu ra phần thưởng xuất sắc không phải dành cho người học giỏi mà phải kết hợp với hoạt động trong lớp.

 

Nhớ Thầy Dương Hòa Huân dạy Sử Địa, bài giảng của Thầy thật gọn nhưng súc tích đầy đủ kiến thức để thi tốt nghiệp. Nhớ Thầy Hoàng Phùng Võ dạy Công dân. Tôi rất ngạc nhiên vì Thầy dạy rất hay môn Toán (hình học) ở trung tâm luyện thi vào ban đêm.

Thầy Phạm Minh Mẫn dạy vẽ, hơi ốm, nước da ngâm đen, nét chữ của Thầy thật tuyệt vời.

Thầy Trần Văn Lộc dạy nhạc, rất vui tính, hơi khôi hài.

Thầy Trần Minh Đức dạy Anh văn, đẹp trai, môn của thầy dạy rất dễ kiếm điểm, đầu giờ Thầy thường cho 20 từ tiếng Việt, trong vòng 5 phút phải dịch xong sang tiếng Anh, nếu chịu khó học bài thì chắc chắn sẽ được từ 18 đến 20 điểm.

Nhớ đến Cô Hồng dạy Việt Văn, Cô Võ Thu Thủy dạy Anh Văn. Hai Cô ở chung nhà trọ với tôi, hai cô rất thương tôi và cho phép tôi gọi là chị khi ở nhà.

Ở đây tôi chứng kiến mối tình thật đẹp giữa Cô Thủy và anh Xã cùng ở nhà trọ, làm lục sự ở Tòa Án Biên Hòa. Hai anh chị hiện đang sống với nhau rất hạnh phúc và sau nầy trở thành chủ nhân của một nhà hàng nổi tiếng, nhà hàng Quyết Thắng ở Biên Hòa .

Nhớ Thầy Tôn Thất Long rất trẻ, rất hiền, mỗi lần chuông reo các Thầy Cô xuống lớp, các học trò tinh nghịch la ó khi Thầy Long sánh bước cùng Cô Hường làm hai Thầy Cô này rất thẹn .

Bạn bè lúc bấy giờ có cặp bài trùng Lý Khánh Hồng, Trầm Hữu Tình học rất giỏi. Tôi cũng nhớ đến anh Sơn đen đẹp trai ở Hiệp Hòa và anh Vĩnh.

axuan1-large

axuan2-large

Những bông hoa thời bấy giờ của trường tôi rất ngưỡng mộ các hoa khôi như Phượng nước da ngâm đen ở Hiệp Hòa, và Dung, nước da trắng trẻo nhà ở trong con hẻm có tiệm mì chú Mừng nổi tiếng ở Biên Hòa.

Thầy Hoài có một cô em vợ tên Vân, nữ sinh Ngô Quyền, trông rất xinh ở cùng nhà trọ với tôi. Tôi rất nhát gan, không dám làm quen, bây giờ khi nhớ lại không biết cô ấy rời nhà trọ lúc nào!

Tôi có để ý đến một người tên H., học cùng trường ở tiệm vàng đối diện với nhà sách Thiên Tứ. Mỗi lần đi ngang qua tiệm của nàng, tôi chỉ dám liếc nhìn, yên lặng và để cho thời gian mãi mãi trôi đi. 

Thế là cuối cùng, tôi lặng lẽ rời ngôi trường thân yêu không một lời từ giã, hẹn hò, không một mảnh tình vắt vai.

 anh_nvxuan-large-content Nguyễn Văn Xuân

 Chs K2 NQ

 

03 Tháng Mười Một 2012(Xem: 28741)
Chung quanh tôi còn biết bao tình thương ràng buộc vây quanh mà ngẫu nhiên, người đầu tiên nhắc nhở cho tôi điều ấy khi tôi từ đường ranh sống-chết trở về chính là thầy Sái.
30 Tháng Mười 2012(Xem: 186727)
Không thể nào ngờ, sau một thời gian dài đổ bệnh và chìm sâu trong vô thức, Thầy Thân Trọng Hưng bất ngờ hồi phục như thể… có phép nhiệm mầu.
24 Tháng Mười 2012(Xem: 10952)
Những lần gặp nhau, tôi và các bạn của tôi vẫn nhắc vẫn nhớ “dáng Thầy đi, giọng Thầy nói, tiếng Thầy cười…” cho dù Thầy đã bình yên về chốn vĩnh hằng mười sáu năm qua …
29 Tháng Tám 2012(Xem: 247046)
Một đêm vui cùng với các đàn anh cựu học sinh Ngô Quyền khóa 1, trong niềm hạnh phúc “Gặp lại Thầy xưa”
10 Tháng Tám 2012(Xem: 220994)
... cô em “mười ba” tình nguyện nối lại nhịp cầu, để các anh chị ở khắp nơi thỉnh thoảng “gặp” lại nhau trên sân “ngo-quyen.org” của CHS.NQ Biên Hòa cho … đỡ nhớ nhau.
30 Tháng Bảy 2012(Xem: 146270)
Không còn ranh giới lớp chín- hai- ba- bốn- năm-sáu-bảy gì nữa, tất cả bạn bè cùng nâng ly chúc mừng ngày hội ngộ với Luân.
20 Tháng Tư 2012(Xem: 85794)
Dưới đây là địa chỉ nhà Thầy, khi nào Thầy xuất viện các anh chị CHsNQ có thể ghé thăm Thầy: Thầy Hoàng Đức Bào: 33/9A Điện Biên Phủ, phường 15, quận Bình Thạnh, HCMCĐT 08-3840 5564
12 Tháng Tư 2012(Xem: 54794)
Những lời dông dài ở trên của chúng tôi với đôi chút lãng mạn chỉ để góp nhặt nối tiếp vào việc các bạn như Phan Thanh Hoài, Hoàng Phùng Võ, Kiều Vĩnh Phúc, Nguyễn Thanh Hoàng, Hà Tường Cát… và các em cựu học sinh Ngô Quyền hải ngoại
27 Tháng Hai 2012(Xem: 82123)
Tình cảm được lưu lại trong lòng mọi người là cảm tưởng của thầy Nguyễn Phi Long” Tôi đã đi nhiều nơi, đã có nhiều buổi họp mặt, nhưng chưa lần nào tôi có được cảm xúc và vui như ngày hôm nay”
10 Tháng Hai 2012(Xem: 77936)
Trên đường về những đèn xe nối dài trên xa lộ 22, những ánh đèn chỉ lối trong đêm, tôi nhớ đến những Thầy Cô còn lại. Thầy Nguyễn văn Phố, Thầy Hoàng Phùng Võ, Cô Đặng Thị Trí. v.v. Tôi chợt nghĩ ngày vui sẽ qua mau và thời gian không còn nữa…
18 Tháng Mười Một 2011(Xem: 200217)
Để cùng giữ lại cho nhau tình cảm thầy trò Ngô Quyền của những ngày xưa thân ái. Đêm nay thầy trò chúng tôi đều cùng say, nhưng chắc chắn không say vì men rượu…
15 Tháng Tám 2011(Xem: 109372)
Mang “kỷ niệm trường xưa” chất chứa trong hơn hai trăm trang TTNQ 2011, chúng tôi đã tròn “nhiệm vụ” trao tặng quí thầy.
06 Tháng Tám 2011(Xem: 124709)
Ngô Quyền nay không chỉ còn là một danh từ riêng rất trân trọng, mà đã trở thành một danh từ chung, một danh dự chung và là niềm thương nhớ đời đời của tất cả chúng ta.
31 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 120737)
Từ quê nhà Việt Nam, ở Miền Trung giữa mùa mưa bão lạnh lùng , tôi rất vui và cảm thấy rất ấm lòng khi nhận được email thăm hỏi của bạn gửi cho tôi từ nước Mỹ xa xôi.