Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

NghiemHai - GẶP CÔ

17 Tháng Ba 201212:00 SA(Xem: 138467)
NghiemHai - GẶP CÔ


Gặp Cô



co_dinh_thi_hoa-2011-content

 

Để gặp được cô Đinh thị Hòa, tôi phải điện thoại hẹn trước. Tội cho Cô! Cô phải cắt ngắn giờ ở lại Tây Ninh, về trước, để đến 3 giờ chiều hạnh ngộ đứa học trò ''già như trái cà'' (Diệp Hoàng Mai) và ''chụp với D.H.Mai như lạy ông tôi ở bụi này!" (Phạm Thị Hạnh).

Tôi vốn là thằng thích đình đám, nên để một công đôi việc, tôi đã kết hợp, vừa đi đám giỗ Bác gái họ ở Sài Gòn lúc 11giờ30 sáng, vừa thăm Cô vào 3 giờ chiều. Đúng 10 giờ sáng thứ Tư, 14.03.2012, sau khi bàn giao việc trông nom máy chủ Internet cho bà xã và thằng con lớn xong, tôi yên vị trên chiếc xe Wave Trung Quốc đời ''áp đầu'', đã sống sót dưới tay tôi sau 12 năm, rong ruổi trên khắp nẻo đường đất Biên Hòa! Dù nhà có chiếc xe Nouvo tay ga ''cáu cạnh'', nhưng hình như do bản chất ''hoài cổ'' hay sao đó, tôi vẫn có tình cảm và yên tâm hơn với chiếc dạng ''cổ'' này ?!

 
Cùng với anh Nghiêm Thái Bình, tôi đã đến nhà người anh họ tên Hà, tại khu vực chùa Giác Uyển, sát đường Lê văn Sĩ, sau khi đã thủ kỹ thùng bia ''33''. Mọi anh chị và các cháu đã có mặt đông đủ. Sau thủ tục thắp nhang khấn vái, chúng tôi nhào vào mâm cỗ với ê hề thức nhắm. Không khí họ hàng ấm áp bao trùm và càng xôn xao hơn khi rượu Tây và ''Ken xanh'' (bia Heineken) được tung ra? Với sự pha trò duyên dáng và lời lẽ châm chọc rất vui của người anh họ tên Toàn và các cháu. Chúng tôi cũng góp phần mình vào một số bài hát ''cây nhà lá vườn''. Thế vậy mà lại vui! Tiếng cười như nắc nẻ của chị Cúc, ''người chị họ đầu tàu'' mà tôi đặt tên, như làm vui thêm tình cảm của anh em dòng họ còn sót lại trong Nam.

Khi tàn tiệc, đồng hồ chỉ mới 1 giờ 30 chiều, vẫn chưa đến giờ gặp Cô. Chúng tôi ''rướn'' thêm, sau khi đã hơi ''ngà ngà'', bằng chầu Karaoke gần đó. Đang hát say sưa. Giật mình nhìn đồng hồ! Đã 2 giờ 30. Vội vàng từ giã các ca sĩ nghiệp dư, tôi lao đến đường Thích quảng Đức, nơi Cô đang chờ!


Đây là lần đầu tiên sau hai mươi mấy năm mới gặp lại, sau bài viết của tôi về Cô. Lòng tôi nao nao một cách khó diễn tả! Tôi đã vào con ngõ nhỏ (lại con ngõ nhỏ!), quên địa chỉ Cô dặn, tôi lừ đừ hỏi thăm vài người hàng xóm chung quanh. Không một ai biết cô Hòa cả. Bực mình! Tôi gọi điện cho Cô lần cuối. Tín hiệu phát ra! Nhà Thanh Loan, con Cô ở ngay sát bên tôi đứng. Thế mà hàng xóm không biết. Tôi cứ lầm bầm rủa: ''Sống cách biệt quá vậy! Hờ hững quá vậy! Sao không quan tâm đến ai vậy!' (Sau này mới biết, người ta chỉ biết con Cô chứ không biết Cô, Xin lỗi!).


Tôi đập cửa, một dáng người quen quen, ốm yếu và hơi gầy guộc bước ra. Cửa mở toang và tôi thấy ngay khuôn mặt của người Cô thân yêu, dù đã hơi khang khác nhưng nét hiền dịu vẫn còn đó! Cô Hòa cầm chặt tay và như muốn ôm tôi vào lòng. Và Cô đã khóc! Những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má đã hóp của Cô. Và vẫn cứ khóc mãi khi lôi tôi vào ghế bành phòng khách, trong một căn nhà lầu 4 tầng thật đẹp của con Cô. Tôi vốn là thằng cứng đầu, cứng nết. Ngày tang Cậu hay Mợ, dù lòng quặn đau như xé nhưng tôi cũng không sao nặn được những giọt nước mắt. Thế mà! Tôi đã khóc thực sự trước mặt Cô và Thanh Loan, cô con gái có khuôn mặt tròn giống Cô và tuyệt đẹp! Nghẹn lời không thể nói. Tôi khoát tay về hướng Thanh Loan như ngầm nói: ''Đừng hỏi anh nữa, hãy để anh khóc cùng Cô và anh sẽ không trả lời được!'' Loan tôn trọng và thừ người nhìn hai Cô, trò khóc. Thời gian như lắng đọng! Và tiếp nối là những câu nhắc lại những kỷ niệm thời đi dạy của Cô và đi học của tôi, thời Cô bỏ mối thuốc lá và thời Cô vẫn may áo dài quanh năm với Bác gái Kiều Oanh, người Bác vợ nổi tiếng ngày xưa ở Biên Hòa mà Cô nhớ còn hơn nhớ cả tôi!


Nhận lời mời Họp mặt của lớp11B4, Cô sốt sắng tìm cho tôi địa chỉ của thầy Đinh Hữu Quyến, vị Thầy ngày xưa đã từng cho lớp chúng tôi bài học nhớ đời ''Quì cột cờ''. Giọng thầy vẫn sang sảng tiếng Huế trầm, giọng giảng bài ngày xưa nghe rõ mồn một! Thầy rất vui và nhận lời. Tôi chỉ biết Thầy đang ở tại Bàu Cát, một địa danh nghe quen quen mà cũng là lạ, sau khi đã về đến nhà và đọc mail của đàn anh Nguyễn Thanh Tùng. Như thế là tôi đã hoàn thành công việc đua ''tiếp sức'' như bạn Trương Đức Hoàng từng nói. Thầy Lâm Tấn Văn cũng đã nhận lời qua điện thoại, trước lúc tôi đi Sài gòn. Vậy là chỉ còn lại mảnh ghép cuối! Tôi điện cho Nguyễn Văn Tất, để bạn nói chuyện với cô Hòa và xác nhận việc đưa đón Thầy Cô, khi ở nước ngoài về, vào ngày họp trọng đại Chủ nhật, 08.04.2012. Một ngày mà các con số đều chia hết cho hai, hai người từ ý tưởng bắt đầu, hai người, một Cô, một trò dẫn đến mời đươc hai Thầy. Một số 2 đáng yêu và đáng nhớ nhất!


Cũng phải đến lúc ra về sau 1 giờ trò chuyện. Tôi từ giã mà cứ nghe Cô nói: ''Em đến thăm Cô, sao còn mua quà làm chi tốn tiền!''. Tôi trả lời: ''Cô đừng lo! Em giờ đỡ rồi. Không còn như hồi xưa đâu. Bánh thì Cô còn ăn được, trà Cô còn uống được. Riêng kẹo, em Thanh Loan và cháu của Cô sẽ ''ẵm''. Cô chẳng phải lo gì nữa cho mệt óc!''. Cô cười! Vẫn nụ cười ngày xưa, nhưng không còn héo hắt nữa! Đã ánh lên sắc hồng của tình thương, của tình Cô trò và của những kỷ niệm ấm áp ngày xưa! Gật đầu chào Cô, tôi cũng không quên chào Thanh Loan: "Em là bạn của Diệu Hương Trưởng lớp ngày xưa. Sao em đẹp và hiền vậy?''. Loan cười hiền: ''Tạm biệt anh Hải''. Cô cười theo: ''Tạm biệt trò già đầu bạc Hải nhé!''


NghiemHai

 

 

20 Tháng Sáu 2015(Xem: 13491)
“Nếu không có người cha sĩ quan quân lực Việt Nam Cộng Hòa, không có người cha tù đày, không có người mẹ khốn khó sẽ không có Ngọc Hiếu ngày hôm nay".
30 Tháng Năm 2015(Xem: 19866)
Anh Hoan hãy gói ghém mùa hè phố Biên cùng thân tình bè bạn mang theo về Mỹ. Đó sẽ là liều thuốc nhiệm mầu, là niềm vui bất tận cho anh khi cần đến.
30 Tháng Năm 2015(Xem: 15608)
Bản thân chúng tôi những con người bình thường luôn được trân quý, người bình thưòng đáng quý trọng
22 Tháng Năm 2015(Xem: 23430)
Được nghe những tiếng chim vui ríu rít trên cành, hòa trong niềm vui tôi chợt nhận ra trong một khoảnh khắc của cuộc đời, tôi có thể buông bỏ mọi thứ nhưng không thể buông bỏ tình bạn Ngô Quyền.
07 Tháng Năm 2015(Xem: 18485)
Năm lớp 12 NK 1972 – 1973, nhà trường phải “trộn” học trò nam – nữ lớp Pháp Văn, chỉ còn lớp 12A1 và 12B1 mà thôi. Biết rõ lớp 11B4 chuyển thành 12B1 rồi, nhưng xem chừng anh Lộc vẫn … ấm ức: - Anh chỉ khoái lớp anh là “Bê Bốn” hà!...
12 Tháng Tư 2015(Xem: 23381)
Tụi anh bi giờ vậy đó cô Mai, hễ muốn “rụng” giờ nào là rụng, đâu ai biết trước được? Nên mỗi khi có dịp gặp gỡ “mầy tao, mầy tớ” với nhau như hồi đi học, tụi anh cảm thấy hạnh phúc gì đâu…
07 Tháng Tư 2015(Xem: 25597)
... cùng chia sẻ với gia đình người bạn, người em những mất mát, bệnh tật và những lo toan khi đối diện những bài toán nan giải của cuộc đời. Trong chốn thinh lặng nào đó, tự hỏi riêng mình… Đời có vui?
22 Tháng Ba 2015(Xem: 22036)
Những kỷ niệm đẹp tuổi học trò, những hình ảnh thuở xa xưa, cả những buồn vui trong tháng ngày qua … đã được lớp đàn chị Vành Khuyên của tôi, trân trọng giữ gìn và tận tình sẻ chia tất tần tật cho nhau…
15 Tháng Ba 2015(Xem: 15112)
Hãy vui lên, và đến với nhau, những người bạn cùng lớp, cùng khóa, cùng trường trung học Ngô Quyền BH, thân mến của tôi ơi.
20 Tháng Hai 2015(Xem: 26697)
Hình như đâu có dê nào già hơn dê cụ? Năm Mùi bao giờ cũng gợi chúng tôi (cả 8/1 lẫn 8/9) nhớ lại chuyện dê cụ ngày xưa .
06 Tháng Hai 2015(Xem: 26609)
Đây là bài viết trích từ đặc san "Thềm Cuối'' của lớp 12A1 (khóa 11), phát hành cuối niên học 1972 - 1973, xin được đăng lại nhân dịp phổ biến ''Danh Sách các lớp CHS Ngô Quyền khóa 11'' trên trang nhà,
06 Tháng Hai 2015(Xem: 18027)
Niên học 1966 – 1967 ( khóa 11) sĩ số học sinh thi đậu vô trường Ngô Quyền chỉ có sáu lớp đệ thất, gồm ba lớp nam sinh và ba lớp nữ sinh...
21 Tháng Mười Một 2014(Xem: 19061)
(Cảm tác qua bức hình, viết tặng thầy cô kính mến và cũng cám ơn nhỏ bạn--Trần thị Bích đã gửi cho tôi tấm ảnh ngày xưa)…
14 Tháng Mười Một 2014(Xem: 17692)
một khoảnh khắc thoáng qua với bao biến đổi, những bước thăng trầm vinh nhục nhưng tình cảm vẫn đong đầy và giữ được hai chữ thủy chung
14 Tháng Hai 2014(Xem: 34708)
Trước và sau Tết, các anh chị tuổi Giáp Ngọ tưng bừng họp mặt mừng … “ô – vơ – xít” (over sixty). Bước qua cột mốc tuổi 60, các anh chị có cơ hội tự hào mình sống “Thọ” rồi còn gì. Không màng thổi nhiều ngọn nến màu tượng trưng số tuổi, các anh chị dành hơi sức nâng ly “Dô, dô!...” chúc tụng lẫn nhau.
17 Tháng Bảy 2013(Xem: 23283)
Xin nhắc Thầy Cô cùng các anh chị em Ngô Quyền, các trường lân cận và thân hữu Biên Hòa là hảy cố gắng giữ gìn sức khỏe để sống lâu, sống khỏe cho ngày họp mặt kỷ niệm 60 năm trung học Ngô Quyền sẽ được tổ chức tại San Jose, July 2016.
27 Tháng Ba 2012(Xem: 100687)
Từ một góc nhỏ của San Jose, kỷ niệm hiện về chập chùng trong ánh mắt quý Thầy. Nhìn vào mắt của quý Thầy, tôi thấy hình ảnh của Saigon, Biên Hòa, Long Khánh, cùa bục giảng Ngô Quyền năm xưa
22 Tháng Mười Một 2011(Xem: 53488)
KÍNH CHÚC QUÝ THẦY CÔ VÀ TOÀN THỂ CHS NGÔ QUYỀN, BIÊN HÒA MỘT NGÀY LỄ TẠ ƠN THẬT HẠNH PHÚC, ĐẦM ẤM BÊN GIA ĐÌNH VÀ NGƯỜI THÂN.
14 Tháng Mười 2011(Xem: 131475)
Hoạt cảnh "Ngày xưa Hoàng thị" là một công trình của các chs NQ khóa 14 đóng góp
21 Tháng Chín 2011(Xem: 50166)
Tình thân Ngô Quyền dưới góc cạnh nào và bất cứ lúc nào cũng êm đềm như dòng Đồng Nai hiền hòa một thùa nào ở Biên Hòa yêu dấu ngày xưa.