Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Lâm Văn Bảnh - LẬP ĐÔNG

01 Tháng Mười Hai 201710:32 CH(Xem: 26598)
Thơ Lâm Văn Bảnh - LẬP ĐÔNG
LẬP ĐÔNG

LẬP ĐÔNG

 

Nàng Thu gom lá đi rồi,

Đông về trơ trọi, đất trời xác xơ!

Nàng buồn, đứng lặng, ngẩn ngơ!

Còn gì không hỡi, hững hờ thế sao?

 

Một mình Nàng đứng ngó mênh mông...

Sông lặng lờ trôi, chảy xuôi dòng...

Sao quá vô tình, chim ngưng hót,

Không ai đón Nàng, tình vẫn không!

 

Tình vẫn không, lòng nở, thế sao?!

Nàng đến làm chi, vui đâu nào?

Rừng núi trập trùng... cây trụi lá!

Đêm buồn hiu hắt, chẳng vì sao!

 

Mời Nàng, hãy tạm ngồi đây,

Đêm vừa buông, treo ánh trăng gầy.

Ánh mắt trao nhau, chuyền hơi ấm,

Ngoài trời mưa giăng, phủ đầy mây.

 

Tôi tha hương, Nàng cũng tha hương,

Nào biết quê xa, mấy dặm đường?

Có gì vui đâu, Đông lạnh buốt!

Chỉ còn cho nhau, một tình thương.

 

Định mệnh nào, rước họa vào thân?!

Tạo hóa trớ trêu, đã dành phần.

Khéo vụn đường tu, cam phận bạc?!

Lạnh lùng riêng lẻ, tủi lấy thân!

 

Chim từng bầy, lần lượt ra đi,

Bận bịu nơi đây để làm gì?

Phương Nam đất lành về nơi ấy,

Ra đi, mà lòng không bận suy!

 

Đàn vịt, cũng rời bỏ ao nhà,

Âm thầm ra đi từ hôm qua.

Bởi mai, nước ao thành băng giá,

Còn gì tung tăng, để vui ca.

 

Hãy mừng, những gì còn lại đây,

Sớt chia buồn vui, cuộc đời nầy.

Gió rét căm căm... luôn cặm cụi,

Sẳn lòng đón Nàng từng phút giây.

 

Thánh đường vang vọng tiếng chuông ngân...

Nàng vội bước đi đến lại gần.

Hang đá lạnh lùng, Bethlehem đó,

Chúa đã xuống Trần, giữa đêm Đông!

 

Tôi thương Nàng, chịu cảnh xót xa,

Có ai hiểu đâu, để mặn mà!

Đừng trách, cho lòng thêm rét mướt,

Tạo vật an bày, chẳng riêng ta.

 

Lập Đông, từng cơn gió lạnh về,

Hồn Thu còn lại, rũ đê mê.

Sương tỏa mênh mông, làn tuyết mỏng?

Nhìn Đông tìm về, dạ tái tê!

 

Lâm Văn Bảnh

Minnesota

10 Tháng Sáu 2011(Xem: 100231)
Đường về khuya hạt nhớ cứ vuông tròn Bay không ngớt qua lòng người cô phụ Thôi để buồn em làm viên sỏi nhỏ Đau dưới chân ai nhìn mưa cuộn quanh đời
10 Tháng Sáu 2011(Xem: 103252)
Nửa vòng trái đất quá xa xôi Áo trắng trường xưa của một thời
31 Tháng Năm 2011(Xem: 104183)
Bóng trăng gầy còn đó Dõi mắt nhìn mây bay... Tưởng chừng chòm râu trắng Ghé về thăm đêm nay!
30 Tháng Năm 2011(Xem: 100605)
Vầng trán Ba làm con xao động nhất Nhạc đã im mà nghe chừng không tắt Đường nhăn dài còn vọng những âm thanh.
25 Tháng Năm 2011(Xem: 90533)
Tóc đã bạc theo thời gian xa cách Còn mong gì mộng ước đã không thành...
13 Tháng Năm 2011(Xem: 119165)
Em cũng muốn chào anh Mà trùng khơi dịu vợi Nên đành thôi khép mắt Chờ giọt nước mắt rơi.
07 Tháng Năm 2011(Xem: 113445)
Ngày con tròn tuổi nằm nôi. Mẹ gánh con đi khắp chợ đời. Nắng gió phong trần nuôi con lớn. Thay lời ru mẹ, tiếng à ơi!
06 Tháng Năm 2011(Xem: 130594)
Vĩnh Biệt Nghìn Thu, Mẹ thiêng liêng Chúng con cô quạnh, nỗi niềm riêng Ngoài hiên chiếc lá vàng rơi rụng Một ánh sao rơi, mất Mẹ hiền.
06 Tháng Năm 2011(Xem: 120106)
Tháng Năm Lễ Mẹ Con thắp nén hương Với nỗi nhớ thương Ngày con mất mẹ Con không về được Thăm mẹ lần cuối Con xin tạ lỗi Mẹ hãy thứ tha
06 Tháng Năm 2011(Xem: 111177)
Con ơi để Mẹ lau giòng lệ Chia xẻ cùng con những khó khăn Vất vả vì chồng, vì con trẻ Như Mẹ ngày xưa ...đã khóc thầm.
05 Tháng Năm 2011(Xem: 117455)
Khói trắng làn hương như tóc trắng Nấm mồ chưa kịp phủ màu xanh Con đốt hưong bay trong đêm vắng Nửa gởi quê xa, nửa cho mình!
05 Tháng Năm 2011(Xem: 129230)
Cảm ơn người đã ghé thăm Mẹ tôi Tiếc đã trễ rồi, Mẹ tôi vừa mất Trễ một chút thôi mà vườn cau thôi xanh ngắt Lá trầu trải vàng một sắc nhớ Mẹ xưa!
29 Tháng Tư 2011(Xem: 133552)
Chưa một lần gặp lại Đã vĩnh biệt muôn đời Lời tạ từ chưa nói Đã vội vàng chia phôi.
28 Tháng Tư 2011(Xem: 98629)
Bao nhiêu năm dù trùng khơi đằng đẵng Giờ xa xôi nghe vạn nỗi bồi hồi Bâng khuâng buồn nhớ một thời áo trắng Gửi Ngô Quyền trăm hoài niệm tinh khôi.
25 Tháng Tư 2011(Xem: 169092)
"Khép một vầng trăng" hẹn kiếp sau Người về tan tác cuộc bể dâu Ngọc lan hương vẫn nồng trong gió Hiên vắng, tìm em biết chốn nào?
20 Tháng Tư 2011(Xem: 131060)
Nhớ không mày, trường Ngô Quyền xưa mình học, Thầy Bảo uy nghi, Hiệu trưởng cũ của mình, Giờ Thầy yếu rồi, bệnh nhiều, thương... thương lắm,
16 Tháng Tư 2011(Xem: 142828)
Nuôi nuôi nấng nấng Từ đất mọc lên Không dễ gì quên Hoa bâng khuâng tím
14 Tháng Tư 2011(Xem: 107067)
Áo trắng trường xưa giờ nơi đâu? Lật trang lưu bút đã phai màu Ngô Quyền chung lớp còn mãi nhớ
10 Tháng Tư 2011(Xem: 108813)
Tháng tư nào em lang thang xứ lạ Mưa đổ hoài những giọt nhớ năm xưa Em quay đầu ngó lung về hướng biển...
10 Tháng Tư 2011(Xem: 127696)
Bài thơ tặng cậu bé Aisawa, nạn nhân của tai nạn sóng thần tại Nhật đã được phổ nhạc và dịch sang Anh ngữ, Nhật ngữ để phổ biến.