Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Lâm Văn Bảnh - NGƯỜI EM KIẾN PHONG

21 Tháng Tư 201712:26 CH(Xem: 16076)
Thơ Lâm Văn Bảnh - NGƯỜI EM KIẾN PHONG
NGƯỜI EM KIẾN PHONG

 

kp

Anh có biết Kiến Phong?
Quê người yêu tôi đó!
Quê hương nàng tuy nhỏ,
Nhưng lắm anh tài thuở nọ đứng lên.

Tôi chọn gái Kiến Phong,
Vì lòng đã nghĩ:
Chắc nàng chung thủy,
Như những người bền bỉ núi sông.

Anh có biết Kiến Phong?
Ngồi đây nghe tôi kể:
Có con đò khệ nệ...
Những rừng... bom, đạn... réo quanh năm.
Con sông im, thuyền mỏi trở về nằm,
Đỉa, muỗi , ngập đồng... theo nước lũ...!

Rừng Kiến Phong bây giờ đầy dã thú,
Một bận kéo về... đắp ụ, xẻ đê.
Chém giết dân đen, khổ não tư bề,
Chim muông sợ, gớm ghê, đành xa lánh!

Ruộng Kiến Phong, bây giờ thành hoang lạnh!
Cây cỏ mọc đầy... nhà tạnh bỏ đi hoang!
Dân Kiến Phong, lắm nỗi cơ hàn!
Đất nước đó, chịu tang, mấy lần binh lửa?!

"Ai về Đồng Tháp,
Mà nghe cây cỏ lá hoa,
Chiều nao giặc về tàn ác,
Làm cho thây đổ máu sa..."

Ôi! Lời ca, tiếng ca...
Quê người yêu, nước mắt chan hòa.
Tôi nhớ đêm đêm... buồn đan lẻ,
Rưng tầm tay nhỏ, quyện mây xa.

Thây người đổ... Tháp Mười cũng đổ,
Tan tác rồi... từ độ chiến chinh.
Tháp Mười chôn bao chuyện bất bình!
Gạch ngã vụn, chuông nhà thờ nức nở...!

Mai, anh về dưới Kiến Phong,
Nhắn dùm tôi với... kẻo trông Nàng chờ.
Người tôi yêu đẹp như mơ,
Làm thân chinh chiến, đâu hờ duyên ai.
Có đêm thức trọn canh dài,
Anh ơi, tôi ước ngày mai tương phùng.
Nhắc dùm tôi, chuyện "thủy chung",
Dẫu chưa "đính ước" nhưng cùng hiểu nhau.
Mai đây, lưu bước phương nào,
Hẹn làm sao được, mà trao ước thề.

Mai, anh về dưới Kiến Phong,
Xem dùm tôi với: dòng sông năm nào.
Bây giờ, nước đã lên cao,
Con thuyền năm cũ, cắm sào đi chưa?!
Thuyền đi chưa? Mưa về gió núi,
Có biết không Người, lầm lũi đêm đêm...
Tôi đi xây mộng êm đềm,
Giết thù, tôi nhớ hoa tim gởi về.
Lá thư mỏng, tên đề giấy trắng,
Nhớ Em thôi, mưa nắng dãi dầu.
Anh đi nay được bao lâu?
Mà chừng như đã... tóc màu điểm sương!
Chợt nhớ đến nửa đường gió bụi!
Chiến chinh còn giăng núi sầu vơi!
Quê hương ngút lửa tơi bời!
Giặc về... xóm rụi... ngập trời thương đau...!

Bao giờ, về dưới Kiến Phong?
Thăm người tôi mến, thăm đồng lúa xanh.
Có chim ríu rít trên cành,
Có nàng thôn nữ, đón anh bước về.
Có trăng lên ngập đồng quê,
Chiều hôm vẳng tiếng vọng về xa xa...
À ơi... Anh ở lại nhà,
Tan rồi binh lửa, dân ta thanh bình.
Tháp Mười lên mộng, lên xinh,
Chan hoà trong ấy... bao tình nước non.

Bao giờ, về dưới Kiến Phong?
Thăm dòng sông cũ, thăm người tôi yêu.
Người tôi yêu, mỹ miều duyên thắm,
Có mắt buồn, lắng đọng sầu tư,
Có tóc mây, buông suối chảy lừ đừ...
Có da mịn, môi hồng tô nhung nhớ.
Ai bước đi... không từng bỡ ngỡ,
Đêm xa nhìn... không nhớ không mong...
Kiến Phong ơi? Cho ta gởi lại lòng,
Mai, ta hẹn... chôn xong mùa giết giặc.

Lâm Văn Bảnh
NQ K2 Minnesota 

 

* Tháng tư, nhớ chuyện xưa khi quê hương tràn khói lửa.
* Kiến Phong bây giờ là Đồng Tháp.
08 Tháng Giêng 2010(Xem: 56281)
Sẽ không còn Thầy đứng trước bảng đen Không lời giảng bài giọng cao sang sảng Lớp phấn trắng từng bay theo lãng mạn Sẽ rơi nhanh, không đậu trên tóc Thầy
07 Tháng Giêng 2010(Xem: 75416)
Vạn dặm đường xa, vạn dặm xa Khói chiều vương vấn bóng quê nhà Lòng nặng lòng nghe hoàng hôn xuống Một khối tình em, một mẹ già
07 Tháng Giêng 2010(Xem: 71641)
Cho tôi nhìn thấy nụ cười, Ở trên môi những cuộc đời tối tăm. Cho mây về phố trưa nằm, Làm mưa trôi hết lỗi lầm ra sông.
27 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 76449)
Cúi xuống bờ dậu nghe nao nao Mẹ ngày hè cũng như tháng giá Ngẩng lên thấy mồ hôi ướt áo Vai mẹ gầy như cánh hạc xa
26 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 74569)
Nhắc lại năm xưa tuổi còn thơ dại Áo trắng tan trường kẻ đón người đưa Một thoáng thầm yêu giấu trong sách vở Ấp ủ lâu ngày hoa mộng thành thơ
26 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 75630)
Mùa xuân nghiêng bờ vai Ngắ m đào mai rực rỡ Trắng tinh chùm hoa đại Tỏa ngan ngát mùi thơm
18 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 77269)
Anh về cõi trời mây Niết bàn muôn tia sáng Nghiệp chướng hết buộc ràng Nơi phương trời giải thoát
18 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 74847)
Mỗi người một hướng đi Tôi ra ngoài sương gió Trung Nam phân nhị Kỳ Xuân Thu đồng nhất Ngộ
17 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 60090)
Ngày hay tin bạn mất Mây tím buồn rưng rưng Hai phương trời cách biệt Ôi tiếc nhớ vô cùng
10 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 74527)
Trên đường về lặng lẽ Ôm nỗi buồn trong tay Đông ngâm bài thơ cũ Mắt lệ nhòa không hay!
09 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 77577)
Rồi cơn đau buốt niềm riêng Anh sa trường bước vào miền chiến chinh Chờ anh mòn mỏi chờ anh    Bóng khuya vàng khuyết nửa vành trăng nghiêng
04 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 83610)
Áo trắng bây giờ xa thật xa, Gối mộng em vào giấc mơ hoa, Anh vẫn cô đơn đời sương gió, Vàng Thu áo trắng đã nhạt nhòa....
03 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 84760)
Sông buồn vẫn bóng hàng dừa Sóng tình lạc lõng đong đưa nỗi sầu   Mình em ngồi đếm vì sao Sương khuya bạc áo hồn đau khóc thầm
01 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 83039)
Mười bảy năm sau tôi trở lại Nhà cũ, vườn xưa ̣đổi khác rồi Giòng sông thơ ấu không còn nửa Trăng buồn lơ lững...bóng ̣đơn côi...
29 Tháng Mười Một 2009(Xem: 86570)
Em nghĩ cô như dòng sông rộng Ôm nước về chở nặng phù sa Đắp vào em chỗ bờ nông cạn Kiệt sức mình sông vẫn thiết tha
28 Tháng Mười Một 2009(Xem: 92534)
Có một người gõ cánh cửa thời gian* Thấy tháng ngày qua bỗng nhiên dừng lại Thấy nắng hè không còn trên đường cũ Một chút mùa vàng đã bước vào thu.
28 Tháng Mười Một 2009(Xem: 88851)
Tôi trở về đây vào cuối Thu Phi Trường còn đó, gió vi vu Rừng cao su nắng xuyên cành lá Đất đỏ hôm nào thấm giọt mưa
27 Tháng Mười Một 2009(Xem: 82879)
Mùa thu nắng hao gầy trên tán lá Hong chưa khô tóc cỏ ướt sương mù Mây bay về chập chùng không vội vã Gió heo may qua đường vắng vi vu
27 Tháng Mười Một 2009(Xem: 82806)
buổi sáng mùa thu bất ngờ về phố chở buồn ren rén quá giang chở ký ức xa chở mất mát chìm
23 Tháng Mười Một 2009(Xem: 63411)
Em về, bỏ lại vầng trăng Cho tôi ngồi ngắm mỗi lần thu sang Bến tình lững chiếc đò ngang Bến đời tôi ngập lá vàng... chờ em!