Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Trần Kiêu Bạc - TRỞ MÌNH ĐÊM GÓA PHỤ

26 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 150955)
Thơ Trần Kiêu Bạc - TRỞ MÌNH ĐÊM GÓA PHỤ

TRỞ MÌNH ĐÊM GÓA PHỤ

blank


Không dưng em trở thành góa phụ
Treo trên mắt đỏ những nhánh sầu
Đêm gói cô đơn mang ra biển
Em độc hành như cánh hải âu

Người trăm năm không hề quay lại
Tưởng như đời kết án chung thân
Nửa đường đi mình em trôi nổi
Vắng người gương lược cũng phân vân

Đêm đêm thức trắng cùng năm tháng
Chỉ thấy gió lay bóng một mình
Đôi bóng ngỡ còn in trên vách
Tắt đèn chỉ một bóng chênh vênh

Quanh đây hiu hắt màu hương khói
Hương bay không níu được chân người
Một vầng trăng mất đi phân nửa
Nửa ở lại buồn khóc lẻ loi

Không biết chờ ai đêm góa phụ
Người đi xa mãi chẳng về đâu
Đêm nầy không biết bao đêm nữa
Đếm những đêm qua đến bạc đầu.



TRẦN KIÊU BẠC

 

Nhạc Ngô Càn Chiếu phổ từ thơ Trần Kiêu Bạc


Trở mình đêm góa phụ

Thơ : Trần Kiêu Bạc
Nhạc : Ngô Càn Chiếu

Không dưng em trở thành góa phụ
Treo trên mắt đỏ ngàn nhánh sầu
Từng đêm mang cô đơn ra biển
Em độc hành như cánh mỏi hải âu

Trăm năm không bóng người trở lại
Đời như đã kết án chung thân
Đường xa còn mãi nổi trôi
Mình em một bóng đơn côi
Gương xưa giờ vắng bóng người

Giờ đây đêm đêm thức trắng
Quạnh hiu về theo năm tháng
Chỉ thấy gió lay một mình
Đôi bóng ngỡ như còn in
Trên tường vách cũ lặng thinh
Giờ còn một bóng chênh vênh

Quanh đây hiu hắt màu khói mờ
Hương bay không níu được bước người
Vầng trăng như vơi đi phân nửa
Phần còn lại thương tiếc, khóc lẻ loi
Riêng ai chờ mong đêm góa phụ
Người đi xa mãi chẳng về đâu
Mình em lạnh lẽo canh thâu
Buồn giăng mây xám đêm sâu
Sầu thương dài đến bạc đầu


28-02-2011

 

trominhdemgoaphu-2

*Xin bấm vào phần audio bên dưới để thưởng thức:

TRỞ MÌNH ĐÊM GÓA PHỤ - Thơ Trần Kiêu Bạc - Hồng Vân diễn ngâm



10 Tháng Tư 2011(Xem: 127708)
Bài thơ tặng cậu bé Aisawa, nạn nhân của tai nạn sóng thần tại Nhật đã được phổ nhạc và dịch sang Anh ngữ, Nhật ngữ để phổ biến.
09 Tháng Tư 2011(Xem: 102830)
anh mệt mỏi với một điều lập lại rất chán chường là: nỗi nhớ nhau ngày mở cửa nhớ râm ran trong nắng
04 Tháng Tư 2011(Xem: 146860)
Buổi sáng mù sương rơi đọng đầy tay Xin tỏa ấm người đang lên con dốc Xin bụi đỏ xếp hàng thành ca khúc Mở lời yêu như đã phải lòng nhau
01 Tháng Tư 2011(Xem: 86949)
Vì có người ra đi Nên có người ở lại Nhân gian này mới hiểu Thế nào là… chia ly!
01 Tháng Tư 2011(Xem: 122251)
Mây trắng buồn trôi, mây viễn xứ Gió ơi! xin gió chở dùm ta Một chút tâm tư người ở lại Gửi cho bè bạn ở phương xa
27 Tháng Ba 2011(Xem: 133956)
Nhìn lên ảnh Mẹ những ngậm ngùi Nhớ lằn roi nhẹ nhớ không nguôi Con vẫn đi theo đường mẹ dẫn Tạ ơn roi Mẹ giúp nên người.
24 Tháng Ba 2011(Xem: 155780)
Em mơ có một ngày Bên đàn con cháu ngoan Ôn từng trang Sử cũ Rất kiêu hùng VIỆT NAM
21 Tháng Ba 2011(Xem: 132362)
Cả nhà nắng nhạt dần Lẫn vào thung lũng sâu Mặt trời gom nắng lại Khuất xuống chân trời xa .
10 Tháng Ba 2011(Xem: 162754)
Tháng ba có một ngày Của bà, mẹ và em Đếm gần hết ngón tay Số tám tròn rực rỡ.
18 Tháng Hai 2011(Xem: 143089)
Sông ngưng trôi mà đêm chẳng ngừng trôi Đêm qua hết, sông vẫn dòng sông cũ Nước vẫn nước xưa, gió vẫn qua lối nhỏ Chỉ có ngày thơ đi mất theo dòng đời!
10 Tháng Hai 2011(Xem: 117440)
Đầu năm khai bút viết gì đây? Đào, Mai đua sắc báo Xuân đầy Non sông một dãy bao hoa gấm Tổ quốc triệu người bấy nhiêu mong
06 Tháng Hai 2011(Xem: 127145)
Thêm một mùa Xuân xa quê hương Ba mươi mấy năm nhớ phố phường Nhớ hàng hoa thắm hàng bánh mứt Nhớ mái học đường, thật thân thương