Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

GS. Huỳnh Công Ân - VIẾT VỀ NỮ VĂN SĨ DƯƠNG THU HƯƠNG VỪA ĐƯỢC GIẢI Cino-Del-Duca

30 Tháng Tư 20231:29 SA(Xem: 3463)
GS. Huỳnh Công Ân - VIẾT VỀ NỮ VĂN SĨ DƯƠNG THU HƯƠNG VỪA ĐƯỢC GIẢI Cino-Del-Duca

VIẾT VỀ NỮ VĂN  SĨ DƯƠNG THU HƯƠNG VỪA ĐƯỢC GIẢI Cino-Del-Duca

 image002

Ngày 21/4/2023, Ban Giám khảo “Cino-Del-Duca” công bố quyết định trao tặng giải năm nay cho bà Dương Thu Hương nhằm “tôn vinh một nhà văn lớn vì nhân cách và sự nghiệp xuất sắc, truyền đi thông điệp về chủ nghĩa nhân văn hiện đại”.  Cino-Del-Duca là một loại giải thưởng quan trọng của Pháp, chỉ sau giải Nobel về Văn Chương của Thụy Điển.

 

Năm 1969, bà Simone Del Luca lập ra giải thưởng mang tên chồng bà, nhà xuất bản Cino Del Duca, để vinh danh những người có đóng góp mang tính nhân văn theo ý nguyện của chồng bà.

Năm 1975 bà lập quỹ Simone và Cino Del Duca để lo từ thiện và quản lý việc chọn và trao giải. Sau khi bà qua đời năm 2004, Viện Hàn Lâm Pháp tiếp tục điều hành giải này.

 

Được biết trong 54 năm qua có hai người Việt Nam được giải này. Năm 2012 là nhà khoa học kiêm nhà văn Trịnh Xuân Thuận là người Việt Nam đầu tiên được trao giải này.

Với 200,000 euro, Cino del Duca World Prize là giải thưởng văn học có số tiền lớn thứ nhì sau giải Văn Chương Nobel. 

 

Cũng cần nói qua về tiểu sử của nữ văn sĩ Dương Thu Hương.

 

Dương Thu Hương sinh năm 1947 ở Thái Bình, sống nhiều năm ở Hà Nội. Lúc 8 tuổi trong thời kỳ Cải cách Ruộng đất, bà đã phải đi theo các đoàn học sinh để chứng kiến các cuộc đấu tố địa chủ. Năm 1967, bà tình nguyện tham gia Thanh niên xung phong, phong trào Tiếng hát át tiếng bom, phục vụ trong một đoàn văn công tại một trong những khu vực chiến tranh ác liệt nhất lúc đó: Bình Trị Thiên. Bà là một trong bốn người trong đoàn sống sót trở về.

Sau chiến tranh, trở ra Bắc, bà cầm bút viết văn và công tác trong ngành điện ảnh. Bà tham dự khóa đầu tiên Trường viết văn Nguyễn Du (1980). Các tác phẩm của bà nhanh chóng nổi tiếng và nằm trong số những tác phẩm được nhiều người đọc nhất lúc đó trong phong trào Cởi Mở. Bà từng là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam nhưng đã bị khai trừ khỏi Đảng vào năm 1989 do "đấu tranh cho tự do dân chủ" và phê phán thể chế hiện hành. Bà viết nhiều tác phẩm nổi tiếng như Bên kia bờ ảo vọng, Những thiên đường mù … nói lên sự vỡ mộng của mình đối với chế độ cộng sản, và được Bộ trưởng Văn hóa Pháp, ông Jacques Toubon, trao tặng Huân chương Văn hóa Nghệ thuật Chevalier des Arts et des Lettres năm 1994. Bà còn được trao giải thưởng của Tạp chí Elle (Grand prix des lectrices de Elle) năm 2007.

 

Trong tháng 4 năm 2006, bà được mời sang Paris (Pháp) và sau đó sang New York (Mỹ) dự một hội nghị Văn bút Quốc tế. Giữa năm 2008, bốn tác phẩm của bà đã được đưa vào bộ sách Bouquins ở Pháp: Bên kia bờ ảo vọng, Những thiên đường mù, Tiểu thuyết vô đề và Chốn vắng.  Sau khi kết thúc chuyến đi, bà xin lưu trú tại Pháp.

 

Đinh Quang Anh Thái trong lần gặp bà ở Paris năm 2005, Dương Thu Hương kể:

 

“Ngày 30 tháng Tư năm 1975 đã là một ngả rẽ trong đời tôi. Khi đội quân chiến thắng vào Sài Gòn, trong khi tất cà mọi người trong đội quân chúng tôi đều hớn hở cười thì tôi ngồi bên lề đường khóc. Vì tôi thấy tuổi xuân của tôi đã hy sinh một cách uổng phí. Tôi không choáng ngợp vì nhà cao cửa rộng của miền Nam, mà vì tác phẩm của tất cả các nhà văn miền Nam đều được xuất bản trong một chế độ tự do; tất cả các tác giả mà tôi chưa bao giờ biết đều có tác phẩm bầy trong các hiệu sách, ngay trên vỉa hè; và đầy rẫy các phương tiện thông tin như TV, radio, cassette. Những phương tiện đó đối với người miền Bắc là những giấc mơ.

Ở miền Bắc, tất cả mọi báo đài, sách vở đều do nhà nước quản lý. Dân chúng chỉ được nghe đài Hà Nội mà thôi; và chỉ có những cán bộ được tin tưởng lắm mới được nghe đài Sơn Mao, tức là đài phát thanh Tàu.
Còn toàn bộ dân chúng chỉ được nghe loa phóng thanh tập thể; có nghĩa là chỉ được nghe một tiếng nói.
Vào Nam tôi mới hiểu rằng, chế độ ngoài Bắc là chế độ man rợ vì nó chọc mù mắt con người, bịt lỗ tai con người.
Trong khi đó ở miền Nam người ta có thể nghe bất cứ thứ đài nào, Pháp, Anh, Mỹ…nếu người ta muốn. Đó mới là chế độ của nền văn minh.
Và thật chua chát khi nền văn minh đã thua chế độ man rợ.”

 

Tác phẩm

Tiểu thuyết

  • Hành trình ngày thơ ấu (bản tiếng Pháp được in với tựa Itinéraire d'enfance), 1985
  • Bên kia bờ ảo vọng (bản tiếng Pháp: Au-delà des illusions), 1987
  • Những thiên đường mù (bản tiếng Pháp: Paradis aveugles), 1988
  • Quãng đời đánh mất, 1989
  • Tiểu thuyết vô đề (còn có tên là Khải hoàn môn; bản tiếng Anh: Novel Without a Name)
  • Lưu ly (bản tiếng Anh: Memories of a Pure Spring, 1996; bản tiếng Pháp: Myosotis, 1998)
  • Chốn vắng (bản tiếng Anh: No Man's Land; bản tiếng Pháp: Terre des oublis), 2002
  • Đỉnh cao chói lọi (được dịch sang tiếng Pháp với tựa Au Zénith), 2009 , được cho biết lý do dẫn dắt bà viết cuốn tiểu thuyết này là để tưởng nhớ cái chết của gia đình kịch gia Lưu Quang Vũ.
  • Hậu cung của con tim (tên tiếng Pháp Sanctuaire du cœur) (2011)
  • Đồi bạch đàn (tên tiếng Pháp Les Collines d'Eucalyptus) (2013)


Tập truyện

  • Những bông bần ly, 1980
  • Một bờ cây đỏ thắm, 1980
  • Ban mai yên ả, 1985
  • Đối thoại sau bức tường, 1985
  • Chân dung người hàng xóm, 1985
  • Chuyện tình kể trước lúc rạng đông, 1986
  • Các vĩ nhân tỉnh lẻ, 1988


Truyện dài, truyện ngắn khác

  • Truyện dài Hoa tầm xuân của mùa thu
  • Truyện ngắn Loài hoa biến sắc
  • Truyện ngắn Miền cỏ tơ


Phim tài liệu

  • Đền đài của những niềm thất vọng

 

Tôi không phải là một nhà phê bình văn học, lại là người miền Nam (nói đúng hơn là người sống ở chế độ VNCH gồm người Nam và người Bắc di cư  54) nên không quen và không thích văn phong của người miền Bắc 75, không mặn mà trong việc đọc các tác phẩm của Dương Thu Hương nên không có nhận xét gì về các tác phẩm của bà, duy đối với cuốn  “Đỉnh cao chói lọi (Au Zénith) bà viết về Hồ Chí Minh tôi không hài lòng việc bà mô tả ông ấy là một người bình thường,  mà theo tôi ông ta có tội đã đem cái chủ nghĩa ngoại lai làm khổ cả dân tộc gân 80 năm nay (1945-2023). Có lẻ vì  bà sống ở chế độ miền Bắc, bị nhồi sọ từ bé về nhân vật huyền thoại “bác Hồ” nên  bà mới viết như thế. Ngoài việc đó ra , tôi ngưỡng mộ suy nghỉ trung thực của bà khi  so sánh bản chất hai chế độ cũng như hành động can đảm  dám lên  tiếng chỉ trích đảng cộng sản ngay khi còn ở trong lòng chế độ.

 

Dù sao, khi trao giải thưởng  Cino-Del-Duca cho bà Dương Thu Hương, Viện Hàn Lâm Pháp không “trao duyên lầm tướng

cướp”  như Viện Hàn Lâm Thuỵ Điển đã trao giải Nobel Hoà Bình cho Lê Đức Thọ năm 1973 mà chỉ 2 năm sau (1975) ông ta là một trong những người lãnh đạo miền Bắc xua quân xâm chiếm miền Nam.

image004

 

Trong khi báo chí hải ngoại, kể các trang mạng cũng như phần phát thanh tiếng Việt của các đài RFA, VOA, BBC, RFI đều nhắc đến sự kiện bà Dương Thu Hương được trao tặng một giải thưởng danh giá như vậy  thì truyền thông nhà nước Việt Nam cộng sản im thin thít không quơ hào quang ấy vào cho mình như lần  ông Quan Kế Huy được giải Oscar. Chỉ vì Dương Thu Hương từng nói lên nhận định trung thực của mình về một giai đoạn lịch sử đau thương của dân tộc  mà bà bị lừa dối khi háo hức tham gia vào cuộc chiến đấu “chống Mỹ cứu nước”.

 

Huỳnh Công Ân

26/4/2023

 

Tài liệu tham khảo:

Báo Người Việt (22/4/2023)

Đinh Quang Anh Thái (2/2018)

Trang nhà: nguoikesu.com

Wikipedia tiếng Việt

 

29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76192)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76782)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73830)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73927)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72671)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72009)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75532)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74212)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80496)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74079)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75835)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69095)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73730)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69338)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66510)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73069)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65423)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
17 Tháng Mười Hai 2008(Xem: 76740)
Những kỷ niệm đời xin mãi như ngọn nến hồng của ngày sinh nhật cứ thắp sáng lên để làm tươi thắm thêm tuổi đời chẳng còn được là bao!