Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

GS. Huỳnh Công Ân - THÁNG TƯ NGHE NHỮNG BẢN NHẠC BUỒN

22 Tháng Tư 20233:03 SA(Xem: 7531)
GS. Huỳnh Công Ân - THÁNG TƯ NGHE NHỮNG BẢN NHẠC BUỒN


THÁNG TƯ NGHE NHỮNG BẢN NHẠC BUỒN
 
Bút ký Huỳnh Công Ân

 

image002

 

Đã 48 năm qua, nhưng mỗi lần tháng tư đến lòng tôi vẫn chùng xuống, nỗi đau đớn, xót xa lại trở về. Những tháng tư đầu tiên sau năm 1975 đó là nỗi xót xa cho thân phận mình: chúng ta đang có một cuộc sống sung túc, hạnh phúc bỗng mất tất cả. Sau này, thời gian càng trôi qua thì nỗi xót xa càng tăng lên nhưng giờ đây đó không phải cho chính mình mà là cho cả dân tộc.

 

Biết bao giờ dân tộc mình mới tìm lại được tự do và hạnh phúc như người miền Nam trước năm 1975? Tất cả chỉ còn là kỷ niệm vì chúng ta đã mất tất cả như lời cố tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đã nói: “đất nước còn: tất cả còn, đất nước mất:  mất tất cả”. 

 

Chúng ta đã mất Sài Gòn nên chúng ta không còn  những thời gian tuyệt vời: dạo phố Bô Na với đào, ngồi uống nước ở La Pagode với bạn hay vào rạp Mini Rex A  xem phim với người yêu…

 

Sài Gòn ơi, tôi đã mất người trong cuộc đời.

Sài Gòn ơi, thôi đã hết thời gian tuyệt vời.

Giờ còn đây, những kỷ niệm sống trong tôi.”

(Sài Gòn ơi, vĩnh biệt - Nam Lộc)

 

Trong cơn hấp hối của Sài Gòn, những người may mắn thoát đi được bằng phi cơ hay tàu thuỷ, khi đến trại tạm cư vẫn không quên những bạn đồng ngũ của mình còn ở lại đang ở trong những hoàn cảnh nghiệt ngã:

“Chiều nay có một người di tản buồn 

Gọi anh em còn ai hay mất ai 

Còn bao nhiêu thằng xông pha chiến khu 

Và bao nhiêu nằm trong những lao tù ! “

(Người di tản buồn - Nam Lộc)

 

Người ra đi biết mình khó có cơ hội trở về và nếu có trở về thì nơi chốn cũ đâu còn như xưa:

“Sài Gòn ơi, ta có ngờ đâu rằng

Một lần đi là một lần vĩnh biệt

Một lần đi là mất lối quay về

Một lần đi là mãi mãi thương đau.”

(Một lần đi - Nguyệt Ánh)

 

Khi miền Nam đã hoàn toàn rơi vào tay cộng sản, người miền Nam vẫn tìm cách ra đi. Và biết bao nhiêu chuyến đi đầy bất trắc, hiểm nguy, giữa ranh giới của tử sinh , những con tàu mong manh vẫn ra khơi:

“Đêm nay đêm tối trời anh bỏ quê hương

Ra đi trên chiếc thuyền hy vọng vượt trùng dương”

(Đêm chôn dầu vượt biển - Châu Đình An)

 

Rồi thời gian trôi qua, kiếp sống tha hương không làm phôi pha nỗi buồn  

nhớ về Sài Gòn:

“Đêm nhớ về Sài Gòn

Thấy phố phường buồn xưa chưa nguôi

Những con đường thèm đôi chân vui”

(Đêm nhớ về Sài Gòn- Trầm Tử Thiêng)

 

 

“Sài Gòn ơi,

Thôi hết rồi những ngày hát nhớ nhau

Nhớ Phạm Duy với tình ca sầu

mắt lệ rơi khóc thuở ban đầu

Còn gì đâu “

(Sài Gòn niềm nhớ không tên - Nguyễn Đình Toàn)

 

Ở quê người chúng ta không quên những người thân còn kẹt lại trong cuộc sống nhọc nhằn trong nước nên không quên gởi về cho họ những món quà:

 

“Em gửi về cho anh dăm bao thuốc lá
Anh đốt cuộc đời cháy mòn trên ngón tay
Gửi về cho mẹ dăm chiếc kim may
Mẹ may hộ con quê hương quá đọa đầy”

(Một chút quà cho quê hương - Việt Dũng)

 

Dù ở đâu, Bắc Mỹ, Âu Châu hay Úc Châu, người Việt xa quê bao giờ cũng muốn quay về nơi chôn nhau cắt rún của mình dù là ở thành thị hay thôn quê nhưng ước mơ đó bao giờ trở thành hiện thực?

 

“Đến bao giờ trở về Việt Nam

Thăm đồng lúa vàng thăm con đò chiều hoang

Đường mòn quanh co ôm chân hàng tre thắm

Nghe gió chiều nhẹ đưa”

(Đường về quê hương - Lam Phương)

 

Huỳnh Công Ân

(Mùa Quốc Hận thứ 48)

 

24 Tháng Hai 2025(Xem: 812)
Đi đâu, xa xa Sài Gòn, bỗng dưng nghe một tiếng “Dạ!” cùng những tiếng “hen, nghen” lại thấy đất Sài Gòn như đang hiện ra trước mắt với những nhớ thương…
12 Tháng Hai 2025(Xem: 788)
Thưa quí vị, nghe nói đến nhẫn, quí bà liên tưởng ngay đến cái hột xoàn lấp lánh chiếu như ánh sáng cầu vồng đính trên cái vật tròn tròn, nhỏ xíu để đeo vào ngón tay,
11 Tháng Hai 2025(Xem: 1373)
Hội Đồng Hương Biên Hòa vừa có buổi họp mặt mừng Tân Niên Ất Tỵ 2025 vào sáng Chủ Nhật, 2 Tháng Hai, nhằm Mùng Năm Tết,
11 Tháng Hai 2025(Xem: 2683)
Nước Mỹ vừa có một ngày chủ nhật hạnh phúc bình an, ngoài đường vắng vẻ, không có tai nạn xe cộ, không có đấu đá chính trị. Thể thao đúng là một trong những điều kiện để người ta đoàn kết,
09 Tháng Hai 2025(Xem: 1199)
Vào thời mà các cụ ta còn mặc áo dài đội khăn đóng thì thế nào vào dịp tết, nhà nào cũng có một hai câu đối tết viết trên giấy đỏ thắm để treo trong nhà.
27 Tháng Giêng 2025(Xem: 1482)
Cái Tết thứ hai trong trại cải tạo lặng lẽ trôi qua trong nỗi nhớ thương gia đình quay quắt. Không biết ngày nào tôi sẽ được thả về với vợ con để đón một cái Tết sum họp tràn đầy hạnh phúc.
27 Tháng Giêng 2025(Xem: 2544)
hy vọng luôn lấp lánh như vì sao trong lòng đêm sâu thẳm của người thi sĩ… nhưng với sự hiểu biết khoa học, lòng tin tưởng, hy vọng vươn cao, loài người tin rằng một ngày nào đó mình sẽ đến được với vì sao.
22 Tháng Giêng 2025(Xem: 2645)
Tuổi già xồng xộc đến thì mình đón lấy nó với nụ cười chấp nhận sự thật. Vui hay buồn là do mình, người già nhưng tâm hồn trẻ trung sẽ cảm thấy đời vẫn còn đẹp lắm. CHÚC MỪNG NĂM MỚI
19 Tháng Giêng 2025(Xem: 1812)
Vào những năm cuối thập niên 90s, trong thời gian còn ở quê nhà, tôi đã từng thưởng thức những món ăn ngon, tuy rất bình dân, đơn giản nhưng đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng tốt,
14 Tháng Giêng 2025(Xem: 2244)
Giờ đây Trước làn hương khói quyện Chúng tôi cúi đầu thương tiếc Những Anh Hùng nghìn thu bất diệt Hồn hiển linh mong về chứng giám…
08 Tháng Giêng 2025(Xem: 1448)
Dù kim đồng hồ không thể quay ngược tôi vẫn liên tưởng hình ảnh của chị trước sân trường Ngô Quyền ngày nào
01 Tháng Giêng 2025(Xem: 2378)
Mùa Christmas gần kề, chúng tôi đều nhận được những lời chúc tốt đẹp của ban lãnh đạo và lúc nào cũng không quên câu phải cẩn thận với người lạ.
26 Tháng Mười Hai 2024(Xem: 3869)
Sau những câu chuyện vui vẻ chúng tôi bắt đầu vào tiệc. Chồng tôi rót rượu Champagne ra ly mời mọi người khai vị trong tiếng nhạc Giáng Sinh ngân vang rộn rã ...
26 Tháng Mười Hai 2024(Xem: 2334)
Những buổi tối cuối tuần sau buổi hẹn hò, anh đưa cô về, trong xe của anh vẫn còn vương vấn mùi thơm nhè nhẹ, cho anh một cảm giác nhớ thương thật dễ chịu.
26 Tháng Mười Hai 2024(Xem: 3263)
Tôi lắng nghe những bài thánh ca đêm Noel với sự trân trọng, tôi thấy lòng mình lắng đọng lại khi ngắm nhìn tuyết trắng rơi rơi vào đêm Giáng Sinh
24 Tháng Mười Hai 2024(Xem: 2384)
Gần 50 năm đã trôi qua kể từ ngày 5/1/1975, nỗi ray rứt trong lòng tôi nay chợt đến nhứt là khi nhìn về đất nước thấy cảnh đảo điên của xã hội, băng hoại của văn hoá..
19 Tháng Mười Hai 2024(Xem: 2891)
Đối với thanh niên thời nay chắc chẳng ai biết đến Pelé. Trái lại vào thời tôi còn đi học vào những thập niên sáu mươi, bảy mươi của thế kỷ trước ở Việt Nam và có lẽ cả thế giới không ai mà không biết
19 Tháng Mười Hai 2024(Xem: 4859)
Mặc dù đã trãi qua mấy trăm năm với bao diễn biến thịnh suy theo dòng lịch sử, ngôi Thánh đường Kẻ Sặt năm xưa vẫn không thay hình đổi dạng. Đó chính là hình ảnh không bao giờ phai nhạt trong ký ức tuổi thơ tôi.
19 Tháng Mười Hai 2024(Xem: 4621)
Nhân việc nhà thờ Đức Bà tại Paris, thủ đô nước Pháp được tái khánh thành hôm 8 tháng 12 - 2024 sau năm năm sửa chữa, tôi nhớ lại ngày nhà thờ bị cháy mà tôi được xem qua màn ảnh vào thời điểm đó.
27 Tháng Mười Một 2024(Xem: 7441)
Nhân mùa lễ tạ ơn của nước Mỹ tôi xin cảm ơn tất cả. Xin chúc mọi người luôn vui khỏe trong tấm lòng chân thành biết nhớ ơn, tạ ơn và mở rộng lòng thi ân nếu có thể.