Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

GS. Lê Quý Thể - CHUYẾN ĐI XUYÊN QUA KÊNH PANAMA

04 Tháng Ba 202312:14 SA(Xem: 6450)
GS. Lê Quý Thể - CHUYẾN ĐI XUYÊN QUA KÊNH PANAMA

CHUYẾN ĐI XUYÊN QUA KÊNH PANAMA

image001


Trưa ngày 12 tháng 11 năm 2022, tôi bước lên tàu Norwegian Jewel tại cảng San Pétro thuộc thành phố Los Angeles California để bắt đầu chuyến cruise 12 ngày qua nhiều cảng thuộc phía Tây của Bắc và Trung Châu Mỹ mà trọng tâm là chuyến đi xuyên qua kênh Panama. Lần nầy tuy không được chào đón bằng một chai champagne như một vài lần trước nhưng phòng của tôi cũng khá sang trọng và có balcony ở tầng 10. Sau hơn 3 năm không được bước lên một cruise nào nên tôi rất háo hức được 12 ngày đêm tự do ăn ngù trên tàu mà không phải bận rộn về chuyện nấu ăn, rửa chén.

Tàu đi qua ba cảng Cabo San Lucas, Puerto Vallaria, Acapulco thuộc Mexico, cảng Puerto Quetzal của Guatemala, Puerto Caldera cùa Costa Rica trước khi đến thành phố Panama City vào rạng sáng ngày áp chót. Tàu đã hủy bỏ cảng San Juan Del Sur của Nicaragua như dự định vì vấn đề an ninh. Các cuộc tham quan trên cạn không gặp một trở ngại nào nhưng cũng có vài điều khác lạ so với những cruise các lần trước như ở Guatamala xe tham quan của du khách được một xe cảnh sát súng ống đầy đủ hộ tống suốt cả hành trình. Tại Acapulco được xem màn biểu diễn của các lực sĩ nhảy xuống biển từ những vách núi cao hai hay ba chục thước. Ở Guatemala được thấy núi lửa phun khói lên không trung. Có những cảnh tượng hầu như qua thành phố nào cũng thấy là nhiều nhóm thanh thiếu niên vai mang balô di chuyển cùng đàn bà và trẻ nhỏ, có lẽ họ đang tiến về phía Bắc.

***

Kênh đào Panama cùng kênh đào Suez nối liên đại dương nầy với đại dương kia, giúp rút ngắn thời gian di chuyển theo đường hàng hải và tiết kiệm chi phí rất nhiều. So với kênh đào Suez nối liền biển Địa Trung Hải với biển Ấn Độ Dương có tầm quan trọng về thương mại, kênh đào Panama nối liền biển Thái Bình Dương và biển Đại Tây Dương ngoài tầm quan trọng về thương mại còn có tầm chiến lược vô cùng quan trọng đối với nước Mỹ. Năm 1989 khi tổng thống Panama Noriega có khuynh hướng chống Mỹ thì chính phủ Mỹ đã không do dự tham gia vào việc giúp phe đối lập lật đổ chính quyền độc tài Noriega và thay bởi một chính quyền thân Mỹ. Từ đó quân đội Mỹ luôn có mặt trên đất nước Panama để giữ gìn an ninh cho con kênh vô cùng quan trọng nầy.

Theo “Kiến Thức Logistic”

“Nếu bạn đã từng đi qua hoặc chứng kiến ​​kênh đào Panama, bạn có thể biết nó kỳ diệu như thế nào về khung cảnh và kích thước. Nhưng nếu bạn đi sâu hơn vào lịch sử của nó, bạn sẽ nhận ra rằng có nhiều thứ hơn là chỉ vẻ bề ngoài. Kênh đào Panama được coi là một kỳ quan về kỹ thuật và có hàng chục năm câu chuyện đáng kể.

“Trong bài viết này, chúng ta cùng đi sâu tìm hiểu lịch sử của kênh đào Panama, giải đáp lý do tại sao kênh đào Panama lại quan trọng như vậy, và dấu ấn mà nó tạo nên trong xã hội ngày nay.

“Kênh đào Panama nằm ở thành phố Panama và nối Thái Bình Dương với Đại Tây Dương. Bao gồm một tuyến đường thủy dài 77 km, nó đóng vai trò là cửa ngõ quan trọng cho các con tàu đi đến Nam Mỹ, giúp họ tiết kiệm hơn 12.875 km trong hành trình của mình.

“Lịch sử của kênh đào Panama có thể bắt nguồn từ thế kỷ 16, khi Charles V nhận được đề nghị xây dựng một kênh đào ở Panama để rút ngắn thời gian vận chuyển của tàu để đưa vàng từ Peru, châu Á và Ecuador đến các cảng Tây Ban Nha. Theo lời đề nghị, một kế hoạch xây dựng kênh đào đã được vạch ra vào năm 1529, nhưng chiến tranh đang diễn ra vào thời điểm đó đã buộc dự án phải tạm dừng. Kế hoạch xây dựng kênh đào sau đó đã bị bỏ dở khi một quan chức Tây Ban Nha tìm ra một con đường mới để vận chuyển vàng và của cải.

“Năm 1899, Quốc hội Hoa Kỳ nghĩ rằng sẽ quan sát tiềm năng của một kênh đào Trung Mỹ bằng cách thành lập Ủy ban Kênh đào Isthmian. Tập thể này đã khởi xướng một hiệp ước giữa Hoa Kỳ và Panama, được gọi là hiệp ước Hay-Bunau-Varilla, cho phép Hoa Kỳ thuê một phần lãnh thổ Panama dài 10 dặm để xây dựng kênh đào.

“Việc xây dựng kênh đào Panama được Hoa Kỳ bắt đầu như một nỗ lực thứ hai sau khi Pháp thất bại trong việc xây dựng kênh đào của riêng họ ở eo đất Panama. Việc xây dựng kênh được bắt đầu vào năm 1906.

“Do kênh đào Panama trải dài nên 25 ngàn công nhân phải mất khoảng 8 năm để hoàn thành việc xây dựng. Dự án đã di chuyển tổng cộng 240 triệu mét khối đất, do đó, chi phí cho kênh đào Panama lên tới tổng cộng 336.650.000 đô la Mỹ.

“Kênh đào Panama được mở cửa đưa vào sử dụng vào ngày 15 tháng 8 năm 1914. Điều này được chính thức hóa thông qua một hoạt động cống hiến được tổ chức ít hơn 6 năm sau ngày 12 tháng 7 năm 1920. Hoa Kỳ được hưởng quyền sở hữu duy nhất đối với Kênh đào Panama từ năm 1914 đến năm 1979.

“Sau đó, quyền kiểm soát kênh đào được chuyển cho Panama thông qua một cơ quan chung của Hoa Kỳ và Panama được gọi là Ủy ban Kênh đào Panama. Năm 1999, Panama được trao quyền sở hữu và kiểm soát hoàn toàn kênh đào dưới sự quản lý của Cơ quan quản lý kênh đào Panama”....

 ...“Ban đầu, hiệp ước Hay-Bunau-Varilla tuyên bố rằng Hoa Kỳ sẽ bồi thường cho Panama 10 triệu đô la trước dự án và cấp cho quốc gia này một khoản niên kim trị giá 250.000 đô la bắt đầu vào năm 1913. Tuy nhiên, vào năm 1939, niên kim đã được tăng lên 434.000 đô la sau khi tạo ra một đường cao tốc xuyên bang.

“Cùng năm 1939, Hoa Kỳ cho phép xây dựng thêm nhiều âu thuyền, tuy nhiên, kế hoạch bị tạm dừng do căng thẳng gia tăng của Thế chiến thứ hai. Mãi đến năm 1955, khi Mỹ mở rộng kênh đào Panama bằng một cây cầu cao, điều này đã tình cờ làm tăng thu nhập của kênh đào lên 1.930.000 USD. Năm 1969, phần Galliard của kênh được mở rộng để cho phép lưu thông hai chiều.

“Cho đến ngày nay, Kênh đào vẫn đang được phát triển và mở rộng. Khi viết bài, những phát triển sau đã được thực hiện:

- Cải tiến tàu Panamax để phù hợp với các âu thuyền dài 110 feet

- Tàu lớn hơn để chở hàng nặng hơn và nhiều hơn

- Mở rộng để giảm ùn tắc giao thông tại kênh

- Mở các âu thuyền mới trong năm 2016, giúp tăng gấp đôi sức chứa của kênh

“Kênh đào Panama là một trong những tuyến đường thủy nhân tạo chiến lược nhất trên thế giới phục vụ mục đích quan trọng cho việc vận chuyển hàng hóa. Nó cắt giảm hành trình của các con tàu bằng cách cung cấp một lối đi trực tiếp đưa chúng đến Nam Mỹ. Điều này làm giảm thời gian di chuyển hơn 15.000 km.

“Các tuyến đường đến Bắc Mỹ và các cảng Nam Mỹ khác cũng đã thúc đẩy việc đi lại dễ dàng hơn qua Kênh đào Panama, giúp tiết kiệm hơn 6.500 km. Mặt khác, các chuyến đi từ Đông Á và Châu Âu đến Úc đã giảm 3.700 km khi sử dụng Kênh đào Panama”....

...“Tầm quan trọng của kênh đào Panama nằm ở lợi thế của nó cho xuất nhập khẩu, cũng như các mối quan hệ thương mại quốc tế. Nó phục vụ cả tầm quan trọng về mặt thương mại và quân sự.

“Kênh đào Panama cho phép các phương pháp rẻ hơn và dễ dàng hơn để vận chuyển hàng hóa và hàng hóa thương mại giữa Thái Bình Dương và Đại Tây Dương. Nó loại bỏ nhu cầu cho các con tàu đi vòng quanh Cape Horn và các phần cực nam của Nam Mỹ để đến các điểm đến của họ. Từ một chuyến đi sẽ mất 67 ngày để bao phủ 12.000 dặm, Kênh đào đã mở đường cho một chuyến đi chỉ từ tám đến 10 giờ, chỉ bao gồm 8.000 dặm.

“Kênh đào Panama có tầm quan trọng về mặt quân sự vào những năm 1900 khi Mỹ cung cấp kinh phí và phong tỏa hải quân để Panama sử dụng cho cuộc cách mạng của mình. Điều này dẫn đến sự độc lập của Panama, cho phép Mỹ thành lập hiệp ước với họ để xây dựng kênh đào. Năm 1999, sự hiện diện quân sự tại Khu vực Kênh đào Panama diễn ra mạnh mẽ, đặc biệt là khi các căn cứ quân sự của Mỹ bị đóng cửa.

“Cho đến tận ngày nay, kênh đào Panama vẫn được sử dụng để vận chuyển các tàu mặt nước quân sự.

“Kênh đào Panama được ca ngợi là một trong số rất ít dự án làm thay đổi bộ mặt trái đất và tạo ra một tuyến đường vận tải xuyên đại dương. Từ năm 1914 cho đến ngày nay, nó là một trong những tuyến đường thủy quan trọng nhất thúc đẩy thương mại quốc tế và ngành xuất nhập khẩu.”

***

Trước khi bước lên cruise tôi đã xem nhiều videos chiếu cảnh những tàu vận chuyển qua kênh nhưng khi xem tận mắt vẫn thấy hào hứng hơn nhiều. Vào 7 giờ sáng ngày áp chót tàu đến cảng Panama City của xứ Panama và chuẩn bị đi xuyên qua kênh từ phía Thái Bình Dương ở phía Tây qua Đại Tây Dương ở phía Đông. Chuyến tàu di chuyển qua kênh được trực tiếp phát hình trên TV kèm theo lời thuyết minh giải thích đầy đủ lịch sử hình thành của con kênh nầy và phương pháp máy móc các chuyên gia người Panama dùng để đưa tàu qua kênh.

Nhìn về phiá trước tôi thấy con tàu trước mắt như bị mắc kẹt giữa hai thành xi măng vì khoảng cách giữa tàu và bờ kênh quá nhỏ. Mỗi tàu nặng cả mấy chục ngàn tấn được vài chục nhân viên dùng máy bơm nước để nâng tàu từ mặt biển lên mặt hồ cao hơn 26 thước trên cửa ngỏ đi vào kênh và dùng máy xả nước để hạ tàu từ mặt hồ xuống mặt biển thập hơn 26 thước trên cửa ngỏ đi ra kênh và bốn xe điện chạy trên đường rầy ở hai bên bờ kênh dùng các dây cáp kéo tàu qua kênh một cách chính xác mà không làm cho thành tàu chạm vào bờ kênh, thật là khó tưởng tượng sao họ có thể làm được như vậy. Mỗi lần tàu ra vào kênh, một khối lượng khổng lồ nước từ hồ Gatun thoát ra biển cả nhưng nhờ nước mưa đã bù đắp vào lượng nước thất thoát nên mực nước hồ không thay đổi. Nhìn các nhân viên phụ trách thì thấy họ không một chút khẩn trương nào, họ làm như đây chỉ là công việc bình thường hàng ngày. Mà thật vậy mỗi ngày có hàng trăm tàu nối đuôi nhau qua lại kênh mà không có một sự cố nào xẩy ra.

Sau khi trải nghiệm tàu ra vào kênh tôi không ngạc nhiên khi Hiệp hội Kỹ sư Xây dựng Hoa Kỳ đã xếp kênh đào Panama là một trong bảy kỳ quan của thế giới hiện đại.

Cruise của tôi bất đầu vào kênh ở thành phố Panama City nằm trên bờ biển Thái Bình Dương ở phiá Tây vào sáng sớm và dùng trọn ngày để vượt qua hồ Gatun, sau đó làm một vòng ngoài biển và cuối cùng cặp bến tại cảng Colon nằm trên bờ biển Đại Tây Dương ở phía Đông vào rạng sáng ngày hôm sau. Sau khi ăn sáng tôi rời tàu và lên một xe buýt chạy ngược về phía Tây để lấy chuyến bay thẳng của hảng Copa từ phi trường Panama City về Los Angeles.

Đối với tôi đây là một cruise tôi thích nhất. Ngoài những phục vụ bình thường như các cruise khác, cảnh tàu qua kênh Panama là một ấn tượng khó quên cho thấy sự sáng tạo của con người thật là phi thường và phong phú.

Lê Quý Thể
2/2023
29 Tháng Sáu 2010(Xem: 89197)
Vào hạ tuần tháng 5/2010, từ Cali em đã gửi email báo trước cho tôi biết tin em sẽ về thăm quê nhà ở Nha Trang khoảng hai tuần lễ kể từ ngày 23/05/2010, nhưng trong email em đã kín đáo không cho tôi biết là thân phụ em vừa mất và mục đích chuyến về Việt Nam lần này của em là để lo tang Cha.
18 Tháng Sáu 2010(Xem: 92194)
Một trong hai tai nạn lớn nhất đời người vừa xảy ra với chúng tôi khi Ba vĩnh viễn bỏ cuộc đời, bỏ Mẹ và chúng tôi, Những năm gần đây, nhiều người bạn cùng thời với Ba, những người sinh vào cuối thập niên 20s đến cuối thập niên 30s của thế kỷ hai mươi lần lượt bước sang thế giới vĩnh hằng, chúng tôi đã chuẩn bị tinh thần cho ngày Ba về với ông bà, nhưng lòng vẫn đau như cắt.
12 Tháng Sáu 2010(Xem: 152601)
Cùng với Mẹ, Cha là người có công sinh thành nuôi nấng và dạy dỗ các con dù trải qua nhiều khó nhọc. Nhưng khác với Mẹ, Cha là đàn ông nên tính trầm lặng, ít biểu lộ tình cảm hay gần gủi con cái, nói chung, nên con cái thường ít cảm nhận lòng thương yêu từ Cha như cảm nhận tình thương từ trái tim người Mẹ. Xin bấm vào các tựa bài bên dưới để thưởng thức:
11 Tháng Sáu 2010(Xem: 91778)
chợt nhớ ba tôi đã qua đời hơn 23 năm qua, tôi chỉ là một đứa con bất hiếu để quảng đời còn lại của tôi bao ân hận và tiếc nuối vì chưa một lần nói với ba rằng “con thương ba lắm ” trong việc làm hay trong tâm tưởng…
05 Tháng Sáu 2010(Xem: 101166)
Tôi là học sinh trung học Ngô Quyền, BH từ NK 1970-71 đến nay, 2010, cũng 40 năm rồi, nếu có chi tiết nào sai sót về ngày tháng, họ tên xin các anh, chị khóa trước và các bạn cùng khóa 1970 -77 giúp sửa lại cho chính xác.
07 Tháng Năm 2010(Xem: 140030)
Mẹ là đề tài xưa cũ nhưng không bao giờ lỗi thời trong Thơ Văn; nhờ thế mà hôm nay, nhân Ngày Lễ Mẹ 9/5/2010, chúng ta có dịp giới thiệu trên Trang Web Nhà những bài viết ngắn qua lời văn chân thật, những vần thơ giản dị mà tràn ngập hình ảnh, hồi ức, kỷ niệm thân thương về Mẹ . Xin bấm các tựa bài bên dưới để thưởng thức:
07 Tháng Năm 2010(Xem: 91131)
Ngày nay, má tựa như ngọn đèn dầu trước gió, nếu một mai ngọn đèn tắt đi, e rằng cuộc đời còn lại của tôi sẽ mang nhiều ân hận và tiếc nuối. Ân hận vì không có những giây phút kề cận bên má lúc tuổi già, tiếc nuối vì không còn được một lần ăn lại món thịt nọng kho, cá trê chiên dầm nước mắm mỡ hành và nghe giọng nói của má với “ Hương vị ngọt ngào”.
06 Tháng Năm 2010(Xem: 80322)
Chúng ta hãy cài một hoa hồng cho những ai còn Mẹ! và một đóa bạch hồng cho những ai mất mẹ. Dù Mẹ còn hay mất, chúng ta cũng phải nên nhớ cho rằng, tất cả ai sống trên đời nầy, thân thể nầy cũng chỉ là một phần tách rời từ thân thể Mẹ mà ra.
25 Tháng Tư 2010(Xem: 93688)
Đầu thập niên tám mươi, trước những bế tắc không lối thoát, Mẹ thu xếp gởi anh chị em chúng tôi, từng đứa, vượt đại dương để đến một vùng đất tự do, ở đó không có khủng bố tinh thần, ở đó không có trại cải tạo giam giữ những người hoàn toàn lương thiện, và ở đó chúng tôi sẽ được học hành thành người.
11 Tháng Tư 2010(Xem: 72916)
Bài viết như một nén nhang tưởng niệm người đã khuất. Ở môt nơi bình an nào đó, tôi tin rằng anh đang mĩm cười. Không phải nụ cười khinh bạc, ngạo mạn mà là nụ cười hồn nhiên, vô tư của tuổi học trò...
06 Tháng Tư 2010(Xem: 83782)
Ngày đầu bước vào ngưỡng cửa Trung học của tôi không được đẹp và dễ thương như các nhà văn đã miêu tả. Tuy nhiên nó vẫn cho tôi nhiều kỷ niệm khó quên.
31 Tháng Ba 2010(Xem: 94462)
Đêm qua thức giấc một mình, nhìn trăng sáng tôi chợt nhớ đến ánh trăng ở VN, nhất là trăng miền biển, trông rất hiền hòa và trong sáng, nơi tôi đã sống 2 năm với nghề “gõ đầu trẻ” sau năm 1975, khi tôi vừa tốt nghiệp trường Sư phạm Sài Gòn, thời gian này đã để lại trong tôi một dấu ấn khó quên.
30 Tháng Ba 2010(Xem: 84391)
Thế rồi hoàn cảnh đẩy đưa, vận người đưa đẩy, tôi xa luôn quê nhà, xa luôn cái bàn học con con cạnh cửa sổ đêm đêm được dỗ dành bởi một loài hoa quen thuộc, không vương giả, không quê muà, chỉ đủ làm xao xuyến lòng tôi khi nhớ đến.
02 Tháng Ba 2010(Xem: 65279)
Cái kinh nghiệm khổ đau của kiếp người có phải là một ấn chứng để tâm hồn vượt lên trên bão dông, để ngôn ngữ yêu nhau vẫn còn dù đã nhiều nghịch cảnh. Và, theo tôi, Nguyễn Tất Nhiên là một thi sĩ thực sự mang đời sống mình làm ví dụ cho một trường hợp của khoan dung và từ ái?
18 Tháng Hai 2010(Xem: 87457)
Xuân Con Cọp lại sắp đến rồi. Mà ở cái nơi "phong trần luân lạc" nầy, Tết nhất cũng chả có gì vui. Thôi thì xin mời bạn cùng tôi nhâm nhi dăm ba câu thơ cũ, để gọi là tạm "mua vui" trong khoảnh khắc chờ đợi đón giao thừa nơi xứ lạ.
16 Tháng Hai 2010(Xem: 79938)
Trước hết, bước qua năm mới, Thủy xin kính chúc mọi người được một năm an khang, hạnh phúc và thịnh vượng. Nhân đây, với tư cách là mẹ của hai đứa con của anh Nguyễn Tất Nhiên, Thủy xin trân trọng gửi đến quý Thầy, quý Bạn lời tri ơn chân thành sâu đậm nhất.
06 Tháng Hai 2010(Xem: 89801)
Xin tạm biệt Xuân xưa, ngày tháng cũ. Hy vọng những chồi non, lộc mới… mang hết những ưu phiền của tôi đi thật xa, đi vĩnh viễn. Tình yêu của tôi ơi, xin ngủ yên!
06 Tháng Hai 2010(Xem: 84366)
Tôi chỉ nhớ mong manh rằng buổi trưa hôm ấy đứng ở sân thượng với gói quầ n áo trong tay nhìn ra phía xa, ngọn đồi huyền bí của tôi nay chỉ còn là một bóng mờ, chập chờn sau những đám khói đen mù mịt.
30 Tháng Giêng 2010(Xem: 91364)
Vậy khi một nhà thơ, nhà văn nào đã qua đời, thì, làm ơn, nếu không vì nhu cầu nghiên cứu tiểu sử để tìm hiểu cặn kẽ về bối cảnh và điều kiện sáng tác của họ, xin đừng khai thác đời tư của họ để phục vụ cho bất kỳ một mục đích nào khác hơn là góp phần cống hiến cho đời ba điều thật đơn giản, nghe rất nhàm tai, nhưng vô cùng cao quý, đó là: Chân, Thiện và Mỹ.
25 Tháng Giêng 2010(Xem: 97656)
Tôi nhớ câu nói của một ông anh trong vùng tôi đang sống, rằng sau khi hoàn tất một công việc, bao giờ người ta cũng thấy hai túi áo chứa đầy những lời cảm tạ và những lời xin lỗi.