Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Huỳnh Văn Huê - MỘT CHÚT HƯƠNG XƯA - TRÂU HÓA THÀNH CỌP (Phần Cuối)

15 Tháng Mười 202210:54 SA(Xem: 5179)
Huỳnh Văn Huê - MỘT CHÚT HƯƠNG XƯA - TRÂU HÓA THÀNH CỌP (Phần Cuối)

Truyện năm Sửu & Dần

TRÂU HÓA THÀNH CỌP (phần cuối)

Huỳnh Văn Huê.


TrauHoaCop 3

(Hình ảnh sưu tầm trên mạng và ghép lại)

 

 



TRÂU HÓA THÀNH CỌP (phần cuối)


… Nó đâu biết rằng trong tiềm thức di truyền của các con trâu còn lại trong đàn kia cũng được nhắc nhở như thế, và chính vì vậy nên bọn đó mới e sợ nó mà tránh xa... .


  *     *     *


Con cọp (... thật) biến mất luôn từ dạo ấy, có lẽ do nó vốn đã tránh cháy rừng nơi nó sinh sống trước kia, nay đến đây lại thấy... lửa (!) nên bản năng của nó cũng e sợ một đám cháy rừng khác chăng !? Nhưng cái điều hiển nhiên trước mắt và có thể  đúng đắn nhất là ngay sau đó có biến cố xảy ra ở... Brazil và Colombia (?!) . Chính điều này đã khiến con cọp dữ kia càng không thể quay trở lại tìm... đàn trâu để mà thưởng thức món thịt trâu khoái khẩu nữa. Tại sao vậy ???. Vì năm đó hai quốc gia này mất mùa... cà phê. 

Khỏi nói, cà phê lên giá khủng, kết quả là từng đoàn xe rầm rập chở người “di dân tự do” lên Tây nguyên khai khẩn đất để trồng cà phê. Nhiều công ty nhanh chóng được thành lập: quốc doanh có, tư nhân có, đầu tư vốn rất lớn mở nông trại cà phê với diên tích cũng rất... lớn ! Người địa phương cũng đâu có chậm chân, cũng thi đua mở rộng diện tích canh tác giống cây này. Ngồi đâu đâu cũng nghe nói đến cà phê, dù không ngồi ở quán cà phê mà là ngồi ở quán... nhậu!

Hệ quả là nơi cái bản heo hút này như có phép lạ, nhanh chóng mọc lên quán hàng, nhà cửa - đèn điện sáng choang, người - xe nhộn nhịp ồn ào... . Nông hộ nhỏ thì dựa vào sức người: phát cây, gom lại rồi đốt, thế là khói lửa mịt mù. Nhà có kha khá vốn thì thuê máy cày máy xới, vậy thì suốt ngày tiếng máy gầm rú vang xa cả mấy ngọn đồi... . Làm việc cực nhọc để có tiền thì dân lao động cũng phải... hưởng thụ ! Thế rồi lại đến chuyện nhậu nhẹt hát karaoke sáng-trưa-chiều-tối bằng loa kẹo kéo mở hết volume nữa chứ! 

Cọp nào dám trở lại!! 

Nó đã vượt qua một dãy núi dài hùng vĩ để đến vùng rừng núi phía Tây bạt ngàn và hãy còn gần như nguyên sơ của một nước láng giềng.

Trở lại chuyện của con trâu hóa thành cọp Níu Tạp, nó ngày càng kiêu căng xem thường đồng loại của nó. Là trâu con nào cũng thích dầm mình dưới nước khi có dịp, riêng với nó thì không dám đụng tới nước, nó cố giữ cái màu mè đã tô trét trên mình nó để đồng loại nó phải e sợ (!?). 

Ngay cả khi đang ăn cỏ nếu gặp trời mưa nó vội vã tìm cho được chỗ trú ẩn. Nhưng làm sao nó giữ được cái vằn vện màu vàng vẽ phủ lên mình nó như lúc ban đầu ? Đồng loại chung quanh đã rõ chân tướng thật của nó rồi, nhìn những mảng màu vàng chỗ mất chỗ còn, chỗ đậm chỗ nhạt !!... . 

Nó đâu phải là con cọp... thật. Trên đầu nó vẫn còn mang cặp sừng của giống loài nó mà ?! Đồng loại của nó phần đông thì oán ghét và khinh miệt, chỉ có một số ít thì tỏ ra thương hại nhưng lại xem thường nó!

Nhưng ngay cả số lượng đồng loại nó còn hiện hữu nơi cái bản làng này cũng không còn nhiều. Một số mạnh khỏe - sức vóc thì được người dưới xuôi lên mua, nghe đâu họ đem về nuôi dưỡng “đặc biệt” một thời gian rồi đưa vào các “hội chọi trâu”. Kết cục thắng hay thua gì cũng được đem đi thịt hết ! Tức là một số cá thể ưu tú được tuyển chọn nhiều vòng, xong sau cùng cũng cho vào... lò mổ !!! Như thế đấy... . Rồi đến những bãi chăn thả ven rừng cũng không còn, chúng đã được phủ kín bởi những cây cà phê rồi. Chưa hết một số trâu còn lại cũng lần hồi được giết thịt để cung cấp cho các quán nhậu phục vụ món lẩu trâu đặc sản nữa chứ. Chỉ riêng con trâu Níu Tạp còn được giữ lại vì một số người cho rằng nó có góp công lao vào việc... đuổi cọp (!?)  

Thời gian qua nhanh, ông trưởng bản già được thay thế bởi một cậu trẻ tuổi đã được cho ăn học ở một cái trường học có tên gì đó... . Cậu trai trẻ “họa sĩ” A Tơn cũng đã rời bản làng đi vào phía Nam làm công nhân ở một tỉnh có nhiều khu công nghiệp rồi. Cà phê sau khi có cơn sốt lên giá khủng giờ lại đến lúc hạ nhiệt giảm giá khiếp!

Đến một ngày... . Bầy trâu khi trước không còn như trước nữa, ngoài lèo tèo mấy con nghé ngơ ngác trên các rẻo cỏ quanh nhà... . Nuối tiếc ánh hào quang cũ, cái thời mà vì đội lớp cọp nó được chung quanh nể sợ đã qua và đã không còn nữa. Con Níu Tạp vào một đêm không trăng đã tìm cách trốn thoát lên phía khu rừng còn sót lại, nó muốn đi tìm lại khung cảnh mà nó từng được nể trọng e sợ khi xưa chăng ??

Rừng giờ đã thưa thớt, thế nên nó phải càng đi sâu về hướng mặt trời lặn để mong gặp lại cánh rừng cũ... . Nó phải cố gắng đi, đi cho đến đích ! Càng vào sâu rừng càng rậm rạp hơn, và thảm kịch xảy ra... . Nó đã đụng độ với một bầy voi rừng lớn bé ước chừng 7-8 con. Nó tiến dần về phía bầy voi và cho rằng với bộ dạng cọp được tô vẽ trên thân mình của nó trước kia thì bầy voi sẽ sợ nó mà tránh đi, đây không phải là lúc nó tìm lại ánh hào quang cũ hay sao?

Nhưng không, qua mấy ngày lo băng rừng nhịn ăn nhịn uống nó bây giờ nếu bộ dạng phần nào còn giống... cọp thì là một con “cọp” ghẻ lở - tiều tụy - ốm đói !! Tiếng ré của con voi đầu đàn vang lên cảnh cáo, Níu Tạp bắt đầu thấy... chùng chân. Nhưng không kịp nữa rồi! Nó đã bị đàn voi hung dữ vì muốn bảo vệ lãnh thổ và nhất là bảo vệ cho đám voi con nên đã cùng nhau xúm lại giẫm đạp giày xéo nó đến chết!

Những người đi rừng còn kể lại, ai cũng biết rằng loài voi vốn ăn cỏ nên đâu có ăn thịt sống. Xác con trâu được bỏ lại, và các loài thú rừng ăn thịt đã đến phân xác nó thành nhiều mảnh rồi tha đi khắp nơi trong khu rừng. Bằng chứng là về sau này trong các lần đi rừng họ đều bắt gặp xương trâu trắng hếu rải rác đó đây... ./.


HUỲNH VĂN HUÊ (9 -2022)

13 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4751)
Nhớ lại "Hồi Đó" nhiều khi muốn khóc Mới hồi nào... giờ già chát nhăn nheo Cha mẹ mất các anh cũng đi theo Trai cũng chết viết thư tình ai đọc.
13 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4972)
Trong chuyến đi vòng quanh trái đất lần nầy tôi đã ghé qua hai quốc gia cũng “xưa” như trái đất, đó là Ai Cập ở phía bắc của Phi Châu và Ấn Độ ở phía nam của Á Châu.
11 Tháng Mười Một 2022(Xem: 5093)
Phần công trình biên khảo của ông Nguyễn Văn Trung, tôi nghĩ, ông đã làm trọn vẹn công việc của một nhà biên khảo đã dành lại một địa vị xứng đáng cho miền Nam trong văn học.
10 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4890)
Trong bài này tôi chỉ xin giới thiệu điểm dừng đầu tiên của tour du lịch qua Vân Nam: Thăm khu rừng đá Thạch Lâm , một nơi đặc biệt có một không hai của Vân Nam
09 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4849)
Người ta nói: làm thầy thuốc sai lầm thì giết chết một người, làm chính trị sai lầm thì giết một thế hệ nhưng làm văn hoá sai lầm thì giết cả muôn đời.
05 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4814)
Ta cầu nguyện cho em Hồn thiêng được giải thoát Được sống đời an lạc. Không vướng khổ ưu phiền Không uất hận triền miên. Tái sinh nhiều phước báo.
30 Tháng Mười 2022(Xem: 4777)
Bạn bè nửa thế kỷ gặp mặt. Cô đọng trong những lần gặp gỡ. Rồi lại chia tay phương trời. Kỹ niệm theo nhau suốt cuộc đời. Hy vọng sẽ có lần gặp gỡ nữa.
29 Tháng Mười 2022(Xem: 4976)
Thầy chính là người truyền lửa ham học cho học trò, và luôn khơi gợi lên trong họ những hoài bão, những ước mơ để vươn tới những khát vọng cao đẹp trong tương lai
29 Tháng Mười 2022(Xem: 4841)
Sau này khi nhắc tới giai đoạn này, Nguyễn Văn Trung vẫn cho là những năm tháng tốt đẹp nhất trong cuộc đời cầm bút của ông.
28 Tháng Mười 2022(Xem: 7265)
Chịu khó đọc giáo sư Nguyễn Văn Trung, ta sẽ gặp một nhà trí thức dấn thân với các giá trị cốt lõi rõ rệt: khoa học, khai phóng
22 Tháng Mười 2022(Xem: 4766)
Cứ để Hải lãng mạn nuối tiếc tiếp tục đi tìm cố nhân, cứ để anh suốt đời còn nợ tôi một đóa hoa Phù Dung và giữ mãi hình ảnh tình cảm thuở ban đầu.
16 Tháng Mười 2022(Xem: 5133)
Trong quang cảnh rộng rãi khoáng đạt nơi miền quê, có một chút nắng nhàn nhạt và gió hiu hiu mát rượi của buổi chiều cận Tết, cánh diều tuổi thơ của tôi no gió vi vu bay cao vút trên bầu trời.
16 Tháng Mười 2022(Xem: 5785)
Trong 21 năm tồn tại, miền Nam tự do đã để lại cho nền âm nhạc nước ta một gia tài đồ sộ gồm hàng ngàn tác phẩm của nhiều nhạc sĩ mà tên tuổi của họ không bao giờ quên
16 Tháng Mười 2022(Xem: 5080)
Chiều chủ nhật 9 tháng 10 năm 2022, tại tiểu bang Minnesota, Hoa Kỳ, thi sĩ Cung Trầm Tưởng vẫy tay giã từ giới yêu thơ ông sau 90 năm rong chơi cõi đời
15 Tháng Mười 2022(Xem: 4548)
Hai người là hai sự khác biệt, chị lãng mạn, mộng mơ bao nhiêu thì anh thực tế đời thường bấy nhiêu, nên hai vợ chồng đã nhiều phen bất đồng ý kiến, cãi nhau như ngày hôm nay.
13 Tháng Mười 2022(Xem: 4547)
Rồi thì lá sẽ vàng, sẽ khô và sẽ rụng. Đó là sự tuần hoàn của sự sống, là vô thường. Chấp nhận vô thường, chấp nhận cái chết sẽ đến với tất cả mọi người mọi vật thì ta sẽ bớt phiền muộn...
10 Tháng Mười 2022(Xem: 5148)
Tôi và ông Sung bỗng trở thành hai bạn già tâm sự kể lể chuyện thời tiết trở trời, chuyện ốm đau và dặn dò nhau kinh nghiệm thuốc men cho đến khi không còn gì để than thở thêm
10 Tháng Mười 2022(Xem: 4486)
Có lẽ Canada (và các nước Mỹ, Úc, Châu Âu) mắc nợ người Việt tỵ nạn từ… kiếp trước, nên kiếp này họ phải rước chúng ta qua, đón tiếp nồng hậu đám người chân ướt chân ráo mới đến
03 Tháng Mười 2022(Xem: 5388)
Khuê ơi, cho dù bây giờ tóc đã thôi bay như trong những ngày đứng gió, nhưng chẳng bao giờ tôi quên được cảm giác những sợi tóc dài của Khuê nương theo gió, đùa giỡn mơn man trên mặt tôi.
02 Tháng Mười 2022(Xem: 5304)
Lịch sử nhân loại đã ghi lại những cuộc vượt thoát bi hùng của những dân tộc để trốn bỏ sự cai trị tàn bạo của một chế độ.