Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Tô Đăng Khoa - MÙA HALLOWEEN, ĐỌC HẢI PHÙ CỦA HOÀNG XUÂN SƠN

05 Tháng Mười Một 202112:38 SA(Xem: 6267)
Tô Đăng Khoa - MÙA HALLOWEEN, ĐỌC HẢI PHÙ CỦA HOÀNG XUÂN SƠN

Mùa Halloween, Đọc Hải Phù của Hoàng Xuân Sơn.

Tô Đăng Khoa

HaiPhu


Thi sĩ lấy cảm hứng từ tất cả những gì chung quanh họ, một đóa hoa, một giọt sương, trăng, sao, hay một tình yêu đẫm lệ, nhiều và nhiều thứ lắm, nhưng lấy cảm hứng từ ngày lễ Haloween như Hoàng Xuân Sơn (HXS) thì thật là hiếm. Và từ nguồn cảm hứng hiếm hoi ấy: Hoàng Xuân Sơn viết nên một bài thơ rất độc và lạ-- Bài Hải Phù. Ở đây (trong bài Hải Phù này) chúng ta may mắn có một cơ duyên tiền định: Ông Vua Thi Ca trên Núi (HXS) làm thơ về bà phù thủy của Biển- Hải Phù.

Hải Phù là một bài thơ rất lạ. Chi tiết, ngôn ngữ ma mị, nhưng di thẳng và tiềm thức người đọc nên để lại ấn tượng mạnh vì độc giả có thể cảm giác được qua cách phối ngôn điều ngữ của Thi Sĩ. Tiếng ru của nàng Hải Phù rất nhẹ nhàng mà ghê rợn, nó khiến cho chính tôi bị dựng tóc gáy khi đọc đến cuối bài thơ.  Chúng ta thử đọc lại chậm rãi bài thơ lạ này:

Chiều nay rất mệt đầu sắp vỡ

những mảnh thủy tinh bay đầy trời

cọ cứa ngọn đồi không manh áo

nơi dung thân của một loài dơi

-Hải Phù, khổ 1-

Một buổi chiều ở chốn nhân gian rất mệt mõi, đầu ai đó như sắp vở tung, và đau buốt như hàng vạn mảnh thủy tinh bay đầy trời, chúng cứa vào từng tế bào neuron của não bộ, như những lá cọ cứa vào những "ngọn đồi" không manh áo.  Cảm giác đau buốt đó phá tan một "chổ dung thân của một bầy dơi"??? Bầy dơi nào? Chốn dung thân của chúng ở đâu, có liên hệ gì tới cơn đau đầu như hàng vạn mãnh thủy tinh bay đầy trời? Hay là "Chốn dung thân của bầy dơi" đó chính là ngay trong đầu của ai đó? Tôi đoán bầy dơi có lẻ là một ần dụ, cho cái chết đang rình rập tất cả hữu thể trong cỏi nhân gian này

Chúng xếp hàng và đo diện tích

chiều dài của một bài phúng thi

thủy thể con ngươi dần nở lớn

nhìn khối óc câm đã nhiễm chì

-Hải Phù, khổ 2-

Bài phúng thi? Ai chết đó? vì sao bài phúng thi rất dài, hay là “chết” cũng là một biểu tượng? há chẳng phải ngay chính chúng ta cũng đã “chết” rất nhiều lần trong cùng một kiếp sống?  Thủy thể con ngươi của con mắt dần mở lớn: một sự căng thẳng tột độ đang tăng dần với sự nở lớn của đồng tử. Nhưng mà: có thể nào con mắt luôn nhìn ra, hôm nay lại có thể nhìn trở vô để mà nhận ra: “khối óc câm đã nhiễm chì”.  Một : khối óc câm đã nhiễm chì” thì sống cũng coi như đã chết!  Ai đó đã chết thực rồi ư?

Cầm xâu trái tim như chìa khóa

nàng thong thả đi trên cát đen

đọc hết những cái tên thần chú

bọn nam nhân chết rực dưới đèn

/

Có một loài thiêu thân của sóng

va đầu vào mỏm đá tru di

đại lục chiều nay xanh mỏi mệt

lũ dơi hoang vẫn cứ rù rì

-Hải Phù, khổ 3 &4

Cả cuộc đời chúng ta đi lăn xả vào những thứ vô bổ, như một loài thiêu thân của sóng, đâm đầu vào mỏm đá tru di. Công danh, sự nghiệp, tiền tạc, tình yêu, tất cả điều vô nghĩa và cái chết biểu tượng bởi “lũ dơi hoang” vẫn cứ rù rì. Tham vọng che mờ nên loài thiêu thân của sóng không biết mỏi mệt trong khi “đại lục chiều nay xanh mỏi mệt”: trái đất xanh mỏi mệt quay 356 ngày, trong khi loài loài thiêu thân của sóng vẩn không mỏi mệt va đầu vào mỏm đá tru di. Giữa lúc đó cái chết vẫn cứ rủ rỉ rù rì!

Mùa thu mùa thu nơi đâu cánh

vá buồm nâu những mụn quy hồi

biển rao. và tiếng nàng phù thủy

vào đi vào đi ngoan. à ơi

-Hải Phù, khổ cuối

Con người bị ném vào chốn nhân gian như những cánh buồm bị ném vào lòng biển khơi,  từng mùa thu, mùa thu qua di, tất cả những cánh buồm nâu rốt ráo đều phải qui hồi!

biển rao. và tiếng nàng phù thủy

vào đi vào đi ngoan. à ơi

Ôi! Tiếng ru của nàng Hải Phù, viết tới đây tôi bỗng rợn tóc gáy. Bài thơ Hải Phù của Thi Sĩ Hoàng Xuân Sơn thật là tuyệt vời. Nó chạm tới cái sâu thẳm nhất của sự thật hiển nhiên phơi bày trước mắt mà chúng ta không hay chưa nhìn thấu.  Xin tri ân thi sĩ vế một bài thơ độc và lạ, ngôn ngữ ma mị và tác dụng thật thậm sâu.



28 Tháng Mười Một 2010(Xem: 82285)
Người Mỹ có phong tục rất hay, có ngày Thanksgiving để tạ ơn trời, để tạ ơn gia đình, tạ ơn bạn bè, tạ ơn những người chung quanh đã giúp mình. Tôi nhận lấy phong tục nầy.
27 Tháng Mười Một 2010(Xem: 124641)
“Ngày xanh tóc hãy còn xanh Bóng chim qua cửa tóc đành điểm sương Ngày xanh tươi trẻ đến trường Giờ đây sao biết người thương nơi nào?!”
26 Tháng Mười Một 2010(Xem: 96441)
Có dịp nào gặp lại bạn bè cùng lớp ngày xưa....ngồi bên nhau nhắc nhở về những kỷ niệm của Ngày xưa thân ái....bên ly cà phê,ly bia....thì vui biết chừng nào ! Một thời học sinh trong sáng....nhiều mộng mơ....nhiều ước vọng....dã qua....!
22 Tháng Mười Một 2010(Xem: 86524)
...Cũng nơi đây tôi nhận thấy tình cảm yêu thương tận tâm tận lực của các thầy cô như: thầy Bảo, thầy Lê Quý Thể, thầy Lâm Tấn Văn, thầy Mai Kiến Phúc, cô Tốt dạy Pháp văn, thầy Thành... và còn nhiều nữa,
13 Tháng Mười Một 2010(Xem: 82878)
Nhưng trong buổi chiều buồn hôm nay, bên đường vắng, trong cái nghĩa trang hiu quạnh, ông đã rơi lệ chỉ vì… tiếc thương vĩnh biệt Ly Ly!
01 Tháng Mười Một 2010(Xem: 117086)
Huỳnh văn Huê vào đệ thất Ngô Quyền năm 1963, đệ nhất B1 năm 1970, học cùng với Ng.x.Quang, Ph.t.Thừa, Tr.h.Phúc, Tô.a.Dũng và nhiều bạn khác nữa…
28 Tháng Mười 2010(Xem: 95730)
Và hạt giống thương yêu lan nhanh, phát tán xa hơn, vượt qua mọi biên giới của chủng tộc, mọi khác biệt cùa màu da…
27 Tháng Mười 2010(Xem: 281473)
... để thấy mùa Thu năm nay khởi sắc, lãng mạn và nồng ấm hơn bao giờ hết với đất trời vàng ươm màu áo mới và lòng người như vương vấn chút heo may... Xin bấm vào tựa bài muốn đọc:
29 Tháng Chín 2010(Xem: 124180)
Cầu mong Cô đi an bình, thanh thản. CHS NQ khóa 15, 16 và 17 luôn nhớ đến Cô
25 Tháng Chín 2010(Xem: 115601)
Mến tặng Tuấn, một người bạn ở cùng dãy phố Nhất.
25 Tháng Chín 2010(Xem: 120091)
Là một trong những học sinh xuất sắc của trường Ngô Quyền, Phạm văn Xuân cùng các bạn của lớp B2 như Hồ Chí Tường, Đỗ Thái Hùng đã là niềm tự hào của các cựu học sinh khóa 7.
30 Tháng Tám 2010(Xem: 100848)
Người đàn ông với đôi mắt đen, hun hút mà ngày xưa mỗi khi nhìn vào nàng cảm thấy như có một vết dao lướt qua tim...
26 Tháng Tám 2010(Xem: 98384)
Trong những giông bão của cuộc đời, nơi trú an toàn nhất vẫn là vòng tay của mẹ.
24 Tháng Tám 2010(Xem: 97486)
Hôm nay, nhân Lễ Vu Lan xin gởi đến một cảm thông chân tình với tất cả những người phải cài hoa trắng...
07 Tháng Tám 2010(Xem: 108719)
Buổi ra mắt quyển sách “Hai Mươi Năm Miền Nam 1955-1975” của Thầy Nguyễn Văn Lục đã được giới thiệu và phổ biến rộng rãi...
30 Tháng Bảy 2010(Xem: 96698)
Một nhóm bạn bè được tin vào tối thứ sáu 23 tháng 7 năm 2010 sẽ tiếp đón anh chị Huỳnh văn Tươi khóa 6 Ngô Quyền về thăm bạn bè từ Houston Texas.
30 Tháng Bảy 2010(Xem: 94222)
... lần đầu tiên đại diện gia đình Ngô Quyền được mời tham dự trong ngày họp mặt Gia Long tại nhà hàng Paracel Seafood vào đêm 18 tháng 7 năm 2010.
13 Tháng Bảy 2010(Xem: 97369)
Một tuần đã đi qua, nhưng dư âm ngày cũ, của Ngày Họp Mặt Ngô Quyền, của càri dê ở nhà Hóa vẫn còn đâu đây.
13 Tháng Bảy 2010(Xem: 96286)
Bài viết nầy của tôi như là một lời tạ lỗi gửi đến những người bạn đã quen thân từ bao năm nay cũng như những người bạn mới quen. Tạ lỗi vì tôi đã hứa với các bạn mà không thực hiện được lời hứa, tạ lỗi vì đã bỏ mất cơ hội để nói lời “chia tay”, “tạm biệt”, “good bye my friends” hay “Au revoir mon ami”.
12 Tháng Bảy 2010(Xem: 95522)
Gặp lại Võ Hải Vương, Đặng Văn Toản, Đỗ Cao Thông, Hóa và nhiều bạn cũ của lớp 1968, lòng tôi đầy những xúc cảm nghẹn ngào. Những hình ảnh của trường Ngô Quyền năm xưa bỗng đâu lại hiện về. Những kỷ niệm của ngày tháng cũ tưởng đã yên nghĩ trong một quá khứ xa xôi nào của tiềm thức.