Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Tô Đăng Khoa - MÙA HALLOWEEN, ĐỌC HẢI PHÙ CỦA HOÀNG XUÂN SƠN

05 Tháng Mười Một 202112:38 SA(Xem: 6268)
Tô Đăng Khoa - MÙA HALLOWEEN, ĐỌC HẢI PHÙ CỦA HOÀNG XUÂN SƠN

Mùa Halloween, Đọc Hải Phù của Hoàng Xuân Sơn.

Tô Đăng Khoa

HaiPhu


Thi sĩ lấy cảm hứng từ tất cả những gì chung quanh họ, một đóa hoa, một giọt sương, trăng, sao, hay một tình yêu đẫm lệ, nhiều và nhiều thứ lắm, nhưng lấy cảm hứng từ ngày lễ Haloween như Hoàng Xuân Sơn (HXS) thì thật là hiếm. Và từ nguồn cảm hứng hiếm hoi ấy: Hoàng Xuân Sơn viết nên một bài thơ rất độc và lạ-- Bài Hải Phù. Ở đây (trong bài Hải Phù này) chúng ta may mắn có một cơ duyên tiền định: Ông Vua Thi Ca trên Núi (HXS) làm thơ về bà phù thủy của Biển- Hải Phù.

Hải Phù là một bài thơ rất lạ. Chi tiết, ngôn ngữ ma mị, nhưng di thẳng và tiềm thức người đọc nên để lại ấn tượng mạnh vì độc giả có thể cảm giác được qua cách phối ngôn điều ngữ của Thi Sĩ. Tiếng ru của nàng Hải Phù rất nhẹ nhàng mà ghê rợn, nó khiến cho chính tôi bị dựng tóc gáy khi đọc đến cuối bài thơ.  Chúng ta thử đọc lại chậm rãi bài thơ lạ này:

Chiều nay rất mệt đầu sắp vỡ

những mảnh thủy tinh bay đầy trời

cọ cứa ngọn đồi không manh áo

nơi dung thân của một loài dơi

-Hải Phù, khổ 1-

Một buổi chiều ở chốn nhân gian rất mệt mõi, đầu ai đó như sắp vở tung, và đau buốt như hàng vạn mảnh thủy tinh bay đầy trời, chúng cứa vào từng tế bào neuron của não bộ, như những lá cọ cứa vào những "ngọn đồi" không manh áo.  Cảm giác đau buốt đó phá tan một "chổ dung thân của một bầy dơi"??? Bầy dơi nào? Chốn dung thân của chúng ở đâu, có liên hệ gì tới cơn đau đầu như hàng vạn mãnh thủy tinh bay đầy trời? Hay là "Chốn dung thân của bầy dơi" đó chính là ngay trong đầu của ai đó? Tôi đoán bầy dơi có lẻ là một ần dụ, cho cái chết đang rình rập tất cả hữu thể trong cỏi nhân gian này

Chúng xếp hàng và đo diện tích

chiều dài của một bài phúng thi

thủy thể con ngươi dần nở lớn

nhìn khối óc câm đã nhiễm chì

-Hải Phù, khổ 2-

Bài phúng thi? Ai chết đó? vì sao bài phúng thi rất dài, hay là “chết” cũng là một biểu tượng? há chẳng phải ngay chính chúng ta cũng đã “chết” rất nhiều lần trong cùng một kiếp sống?  Thủy thể con ngươi của con mắt dần mở lớn: một sự căng thẳng tột độ đang tăng dần với sự nở lớn của đồng tử. Nhưng mà: có thể nào con mắt luôn nhìn ra, hôm nay lại có thể nhìn trở vô để mà nhận ra: “khối óc câm đã nhiễm chì”.  Một : khối óc câm đã nhiễm chì” thì sống cũng coi như đã chết!  Ai đó đã chết thực rồi ư?

Cầm xâu trái tim như chìa khóa

nàng thong thả đi trên cát đen

đọc hết những cái tên thần chú

bọn nam nhân chết rực dưới đèn

/

Có một loài thiêu thân của sóng

va đầu vào mỏm đá tru di

đại lục chiều nay xanh mỏi mệt

lũ dơi hoang vẫn cứ rù rì

-Hải Phù, khổ 3 &4

Cả cuộc đời chúng ta đi lăn xả vào những thứ vô bổ, như một loài thiêu thân của sóng, đâm đầu vào mỏm đá tru di. Công danh, sự nghiệp, tiền tạc, tình yêu, tất cả điều vô nghĩa và cái chết biểu tượng bởi “lũ dơi hoang” vẫn cứ rù rì. Tham vọng che mờ nên loài thiêu thân của sóng không biết mỏi mệt trong khi “đại lục chiều nay xanh mỏi mệt”: trái đất xanh mỏi mệt quay 356 ngày, trong khi loài loài thiêu thân của sóng vẩn không mỏi mệt va đầu vào mỏm đá tru di. Giữa lúc đó cái chết vẫn cứ rủ rỉ rù rì!

Mùa thu mùa thu nơi đâu cánh

vá buồm nâu những mụn quy hồi

biển rao. và tiếng nàng phù thủy

vào đi vào đi ngoan. à ơi

-Hải Phù, khổ cuối

Con người bị ném vào chốn nhân gian như những cánh buồm bị ném vào lòng biển khơi,  từng mùa thu, mùa thu qua di, tất cả những cánh buồm nâu rốt ráo đều phải qui hồi!

biển rao. và tiếng nàng phù thủy

vào đi vào đi ngoan. à ơi

Ôi! Tiếng ru của nàng Hải Phù, viết tới đây tôi bỗng rợn tóc gáy. Bài thơ Hải Phù của Thi Sĩ Hoàng Xuân Sơn thật là tuyệt vời. Nó chạm tới cái sâu thẳm nhất của sự thật hiển nhiên phơi bày trước mắt mà chúng ta không hay chưa nhìn thấu.  Xin tri ân thi sĩ vế một bài thơ độc và lạ, ngôn ngữ ma mị và tác dụng thật thậm sâu.



10 Tháng Hai 2011(Xem: 136299)
Niềm vui đầu năm đến bất ngờ. Nhờ trang web Ngô Quyền, nhờ kỹ thuật khoa học tiến bộ, nửa thế kỷ sau mình tìm gặp được bạn bè. Xin cảm ơn tấm lòng thành của nhau, của những người xa xứ.
05 Tháng Hai 2011(Xem: 133194)
Và khi biết anh tuổi Mẹo, Duyên suýt bật cười vì chợt nhớ đến câu “thần chú” của mẹ ngày xưa: “Hợi Mẹo Mùi, là duyên tam hạp”. Mình là tuổi Mùi. Anh ấy là tuổi Mẹo, vậy là tốt duyên rồi!
02 Tháng Hai 2011(Xem: 121613)
hơn 1 tháng nữa bước qua tuổi 61 ta, trở lại một vòng tuần hoàn của cuộc đời. Bất chợt mình ngẫm nghĩ lại cuộc đời mình. Mình lấy giấy bút ra, tính sổ cuộc đời, 60 mùa xuân mình đã trải qua, có vui buồn lẫn lộn.
31 Tháng Giêng 2011(Xem: 130706)
Anh biết không? Hương vị Tết bên này chỉ mới vừa phảng phất đôi chút chưa kịp đọng lại thì đã bay biến đi đâu mất rồi...
28 Tháng Giêng 2011(Xem: 114486)
Sau khi công việc xong, nhóm thường ghé quán bún riêu gần nhà Tùng để cùng chung vui. Từ đó hình thành Nhóm Bún Riêu
19 Tháng Giêng 2011(Xem: 127069)
Cám ơn và hẹn gặp lại các thân hữu nhé ! Mây trắng ngang trời đã quay về và sẽ quay về nữa… , rồi mây trắng lại bay đi…
17 Tháng Giêng 2011(Xem: 138707)
Mãi cho đến bây giờ, mỗi tuần chị đều ăn khoai lang, không phải vì thích loại củ ngọt bùi mầu vàng cam, không vì phải ăn độn...
07 Tháng Giêng 2011(Xem: 128592)
Đối với tôi, môn học nào với thầy – cô nào lại không để lại những kỷ niệm khó phai trong lòng của một người học trò.
07 Tháng Giêng 2011(Xem: 128969)
Hôm nay lại dự tiệc nhà anh chi Kiệt Chung, ngoài Thầy Cô và bè bạn lại có sự tham dự số đông đồng hương Biên Hòa và thân hữu.
31 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 120769)
Từ quê nhà Việt Nam, ở Miền Trung giữa mùa mưa bão lạnh lùng , tôi rất vui và cảm thấy rất ấm lòng khi nhận được email thăm hỏi của bạn gửi cho tôi từ nước Mỹ xa xôi.
22 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 110374)
Cảm giác mỗi mùa Giáng Sinh tuyệt vời đến nỗi tôi tưởng như mỗi năm một lần, mình lại là đứa trẻ thơ mới lên tám tuổi, hình ảnh con búp bê tật nguyền lại chập chờn trở lại trong trí nhớ, y như năm nào tôi còn bế nó trên tay.
18 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 137011)
Ngày xưa ấy tôi và các bạn còn rất trẻ, hầu hết các Thầy Cô cũng rất trẻ. Ngày xưa ấy cách nay hơn năm mươi năm. Tuổi học trò, thời thơ mộng, thời gian đẹp nhất của con người nay còn đâu.
03 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 105691)
Như hôm nay mưa thì lại nhớ đến những cơn bão rớt ở quê mình, mái nhà xưa và bến sông ngập đầy nắng gió.
01 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 112531)
"Cô Ba ơi, con không nghĩ có một ngày con được về và đứng ở đây. Con vẫn còn nhớ mấy trái thị cô đã tặng cho con. Con xin cầu nguyện cho linh hồn của cô được yên vui ở cõi vĩnh hằng"