Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thanh Dương.- TEXAS LẠI RỰC RỠ.

21 Tháng Hai 202111:34 CH(Xem: 8965)
Nguyễn Thị Thanh Dương.- TEXAS LẠI RỰC RỠ.
TEXAS LẠI RỰC RỠ

Nguyễn Thị Thanh Dương.

Welcome_to_Texas_



Một tin buồn khủng khiếp đến với cư dân Texas nói chung và vùng Dallas - Fort Worth nói riêng. Ngày thứ năm February 11, tai nạn xe cộ xảy ra trên highway I-35 FortWorth, hàng trăm chiếc xe chồng chất húc vào nhau, mấy người chết và hàng mấy chục người vào bệnh viện. Có lẽ dân Texas đã quen với nắng nóng mùa hè, lạnh khô vào mùa đông (mà mùa đông thì không dài) mấy khi Texas có tuyết rơi, tuyết đông đá, họ không kinh nghiệm hay quá ỷ y chút tuyết đóng băng trên đường nhằm nhò gì nên các tay lái mới gây ra tai nạn.

Những ngày kế tiếp trời lạnh nhiều hơn và tuyết rơi nhiều hơn, suốt mấy ngày cuối tuần tôi không dám bước ra khỏi cửa, trong nhà mở heat nhiệt độ 75 mà vẫn thấy ớn lạnh vì ảnh hưởng gió và tuyết bên ngoài. Tôi than thở và… oán trách mùa đông Texas năm nay “cà chớn”.

Xem trên tivi thấy hình ảnh những đường dây điện cao thế bị cháy nổ, đọc tin hàng triệu người bị mất điện mất nước mà thêm lo sợ. Tôi không thể tưởng tượng nổi nếu nhà mình thiếu điện thiếu nước sẽ ra sao? chắc là phải “di tản” đến nhà người thân hay cùng lắm ra hotel tạm trú vài ngày. Ban đêm những vòi nước nhà tôi được mở chảy rỉ rả để tránh ống nước bị đông đá, thế mà tôi vẫn gặp ác mộng thấy ống nước nhà mình vỡ tung. May mắn đường ống nước nhà tôi bình an nhưng dòng chảy yếu đi do ảnh hưởng những nơi khác bị đông đá và ống nước bị vỡ bể. Thế vẫn chưa yên, lại nghe tin từ thành phố thông báo có thể nước bị nhiễm trùng vì bể vỡ ống nước, trong khi chờ sửa chữa và kiểm tra lại mọi người nên dùng nước nấu chín cho an toàn.
 

Không đi chợ cuối tuần còn chịu được vì như hầu hết những gia đình Việt Nam nhà tôi cũng đầy gạo mắm, dầu ăn và gia vị căn bản hành tiêu tỏi ớt thì không bao giờ thiếu, giámà chợ búa có đóng cửa vài tuần cũng… đủ xài.

Ông bưu điện không bỏ thư. Thời buổi này nhà ai thì không biết chứ nhà tôi chỉ nhận mấy tờ báo chợ hay mấy thư quảng cáo là nhiều nên không nỡ nhìn ông lặn lội tuyết sương chỉ để bỏ mấy thứ kia làm gì.

Ông đổ rác cũng nói “không” vì thời tiết gay go hôm thứ tư Feb.17. Rác nằm đợi thêm vài ngày nữa cũng không sao. Ông rác hãy nghỉ ngơi ở nhà cho an toàn nhé.

Nhưng mấy cái hẹn vào ngày Feb. 17 và Feb, 18 bác sĩ, bệnh viện cũng đồng loạt gởi tin nhắn, email đến mọi người để cancel, kể cả cái hẹn chích ngừa Covid lần 2 thì ai mà không bồn chồn lo lắng. Tôi lại càng thêm chán cái mùa đông này.

Trước kia tôi yêu tuyết lắm, thỉnh thoảng … trời ban cho Texas chút tuyết mùa đông tôi đã mừng húm ra chụp hình với tuyết. Nhưng năm nay tôi không dám ra ngoài không biết vì nhiệt độ quá lạnh hay vì cả năm nay lo tránh né Covid tôi đã quen ở trong nhà rồi?

Mở cửa thấy hàng xóm và xe cộ đậu trước mọi nhà đều im lìm trong tuyết trắng phủ kín chứng tỏ hàng xóm tôi cũng đang cố thủ trong nhà. May mà hai ngày cuối tuần, tôi ái ngại tự hỏi thứ hai hàng xóm tôi sẽ… ra sao? vì họ sẽ phải đi làm, không phải ai cũng tuổi về hưu như tôi mà có dư thì giờ ngồi than trời trách đất.

Tôi bỗng… ba phải, thương nhớ làm sao cái nắng nóng của mùa hè Texas, cao điểm lên đến trăm đô F. mà những lúc đó tôi đã… không tiếc lời than van trách móc cái nóng ấy, thậm chí còn “đe dọa” sẽ dọn đi tiểu bang khác khi một ngày hè nhà bị hư máy lạnh thợ chưa kịp đến sửa... Nhưng bây giờ thì ngược lại, tôi mong ước có ngay cái nóng cả trăm độ ấy để tuyết chóng tan đi, để cái lạnh mau biến mất.

Thứ sáu Feb.19, nhiệt độ tăng lên được 35 độ, chẳng ấm áp gì nhưng một chút tin vui là thành phố thông báo sẽ đổ rác như lịch trình thông lệ, ngày mai thứ bảy những xe rác lại đi thu gom từng nhà.

Tôi thêm hào hứng muốn đi chợ vì nhà hết rau xanh, ngay cả củ cà rốt hàng ngày vẫn đây đó trong tủ lạnh nay cũng không còn. Một ngày không có rau bữa cơm trống vắng như một ngày… không có anh với những cô nàng đang yêu.

Đến chợ Mễ và chợ Mỹ thiên hạ chắc cũng như tôi, mấy ngày giam cầm trong nhà có gì ăn nấy hôm nay thời tiết khá hơn một chút họ cũng cần đi chợ mua thêm thực phẩm hèn gì nhiều quày hàng bị vét sạch sẽ trống trơn. Đã thế vài quày hàng close vì nhân viên chưa đến làm việc như quầy thịt, quầy sữa tươi và không có bánh mì nóng ra lò như thường ngày. Tôi mua nhiều trái cây cam, chuối và mấy hộp blueberry.

Đến chợ ViệtNam thì tình hình khá hơn, mọi thứ vẫn bình thường đầy đủ, vì bấy lâu nay ai cũng thói quen tích trữ nhiều lương thực thực phẩm trong nhà nên hôm nay cũng như tôi họ mua thêm mà thôi. Tôi tha hồ mua rau nào cải ngọt, cải cúc, sà lách, rau thơm, đậu cô ve, nấm tươi mấy thứ… chưa biết sẽ làm những món gì nhưng vắng rau tươi mấy ngày nhớ quá…vơ vét về nhà tình sau.

Cho đến ngày hôm nay February 20, tin chính thức từ thành phố thông báo nguồn nước đã bình thường, dòng nước chảy mạnh như trước và kết quả xét nghiệm nước không hề bị nhiễm trùng, an toàn cho người xử dụng. Tôi thật sự yên tâm và vui mừng.

Những nhà mất điện cũng dần dần có điện trở lại. Tôi thầm cảm phục và cám ơn những nhân viên điện nước, những nhân viên bưu điện, nhân viên đổ rác đã không ngại thời tiết khó khăn sửa chữa và làm việc để mọi thứ tiện nghi cho đời sống hàng ngày trở lại với cư dân thành phố.

Ngày mai Chủ Nhật Feb. 21, thời tiết 57 độ F và cả tuần lễ kế tiếp con số nhiệt độ đều bắt đầu bằng con số 6 đáng yêu. Người ta có thể nghĩ đến nướng BBQ ngoài trời, mùi khói mùi thịt lại bay thơm hấp dẫn.

Mùa Đông khắc nghiệt năm 2021 của nước Mỹ nói chung sẽ qua đi, nhiệt độ đang ấm dần lên, con vi khuẩn Covid sẽ bị hạn chế lây lan và nhất là dân chúng đang lần lượt được chích ngừa Covid thì sẽ không bao lâu nữa chúng ta sẽ vượt qua được cơn ác mộng này.

Mùa đông 2021, của tiểu bang Texas nói riêng với những chuyện buồn và mất mát không dễ quên đi nhưng người ta vẫn phải hướng về phía trước. Những nẻo đường xa lộ hôm qua tuyết băng lạnh lẽo lại vươn mình trong nắng gió cho những chuyến xe đi về muôn nơi.

Tháng Ba lấp ló đâu đây, cuối tháng ba hoa dại đủ màu sắc và nhất là loài hoa Bluebonnet biểu tượng của Texas sẽ nở khắp nẻo đường dọc theo xa lộ  chào đón mùa Xuân về.

Texas lại rực rỡ Hoa mùa Xuân và rực rỡ những ngày hè nóng bỏng.

Tôi dỗi hờn Texas những khi nắng nóng muốn chảy mỡ, những lúc bão lụt tan nhà nát cửa hay bão tuyết gây nhiều thiệt hại như năm nay nhưng tôi vẫn yêu Texas và chẳng bao giờ muốn rời xa.

Nguyễn Thị Thanh Dương.

(Feb. 20, 2021)

 

29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76189)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76780)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73829)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73927)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72668)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72009)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75526)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74204)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80494)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74072)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75834)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69093)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73727)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69337)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66508)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73069)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65423)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
17 Tháng Mười Hai 2008(Xem: 76739)
Những kỷ niệm đời xin mãi như ngọn nến hồng của ngày sinh nhật cứ thắp sáng lên để làm tươi thắm thêm tuổi đời chẳng còn được là bao!