Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

AnDNHạ - Cánh Vạc Về Trời

02 Tháng Hai 202110:16 CH(Xem: 9150)
AnDNHạ - Cánh Vạc Về Trời



Nếu tôi có một bông hoa cho mỗi lần tôi nghĩ về mẹ tôi , thì tôi đã có thể bước đi trong khu vườn của tôi mãi mãi.”  

If I had a flower for each time I thought of my Mother , I can wark in my garden for ever.”   “Unknown

 

                              canh vac                    

                                                             
 
Cánh Vạc Về Trời


Năm cùng tháng tận. Khi thốt lên bao giờ tôi cũng thoảng chút giật mình... Mới hay, những gì bất chợt nhận ra đã thuộc về hôm qua mới tha thiết làm sao! 

Mùa đông năm nay có vẻ như lạnh và ủ dột hơn năm rồi, có hôm bước ra bên ngoài sửa lại mấy chậu bông nhỏ bị gió lùa làm ngã nghiêng, cái lạnh có khi làm tôi rùng mình mấy lượt. Cũng vậy, cứ vào khoảng tháng 10 âm lịch là tôi rải hột vạn thọ, bông sẽ nở rộ vừa kịp tết, không biết năm nay đám hột vạn thọ tôi ươn có lạnh quá mà ngủ vùi luôn dưới lớp đất, quên không thèm nẩy mầm lên đón tết với tôi?

 

Tết sắp về rồi sao? Cảm giác nhớ nhà trỗi dậy... cựa quậy... 

Nhớ nhất trong tôi là những cái tết thuở tuổi lên 5 lên 10... tôi như đang trở về chạy chơi suốt những mùa tết tuổi thơ có đủ đầy ba má anh chị em... Tết tròn vẹn sum vầy là cái tết đầy đủ hạnh phúc nhất trong cuộc đời của ai đã tha hương rồi mới nhận ra. Phải vậy không?

 

Nhớ tôi loăng quăng chạy ra chạy vào trong bếp, ngó ngược lại phía sau dòm má, tôi nhón miếng mứt dừa còn bày trên cái mâm má chưa kịp cất vào thố... lát lát chạy vào, má không để ý, lại nhón thêm trái mứt tắc ngậm im trong miệng chạy vụt lên nhà trên rồi mới nhai chóp chép ngon lành... nhớ quá chừng cái cảm giác ngon thấu dạ thấu lòng khi ăn vụng đồ ăn của má.

 

Nhớ từng cái nia trải đầy củ kiệu, củ cải, củ hành đặt trên mấy cái ghế xếp tròn má đặt trước sân, nhớ giọng má nói như để tự mình nghe khi khom lưng xốc lại cho đều mấy thứ đang phơi: “trời hanh nắng vầy chắc chừng một ngày là ráo khô hết...”  nhớ má bận rộn lo toan nhưng vẫn thấy má vui thầm với niềm vui bếp núc.

 

Nhớ tiếng nổ lách tách của mấy cây củi ngo chụm mồi lửa chưa cháy hết tỏa thơm một mùi dễ chịu... nhớ bếp lò bập bùng lửa đỏ, dáng má lui cui cời lửa cho than cháy đều. Nhớ mâm cơm chiều cuối năm nghi ngút khói, những món ăn giản dị nhưng chan đầy lòng yêu mến má đặt vào trong đó cho cả nhà...

 

Nhớ ba tôi chỉnh tề khoan thai bước qua ngạch cửa nhà mình đi một vòng hết con đường, rồi trở về đứng trên khoảng sân còn lưu lại những nét phấn vẽ nguệch ngoạc của mấy đứa con nhỏ mình vẻ chơi chiều nay, nhớ hình như ba cười, chắc tại mấy cái ô để chơi nhảy lò cò con ba vẻ xéo xẹo, tay con ba còn non nớt quá mà... nhớ ba đứng ngó má sau khi đã chờ nhang tàn với lòng mong mõi trời đất chứng giám, má thu dọn bàn thờ cúng giao thừa với tất cả sự cẩn trọng thành kính... nhớ má cũng chờ ba từ tốn đặt bước chân đầu năm vào lại căn nhà của mình.

 

Nhớ má tới lui khẻ khàng trong đêm 30 ngó coi trong nhà còn sơ sễnh gì mang ý nghĩa không tốt cho ngày mai mồng 1 không? Nhớ chú chim non ngước mỏ cất tiếng hót ríu rít đầu năm bên mái hiên nhà, nhớ giọt nắng lúng liếng duỗi dài làm thềm nhà rộn rã bước chân qua, nhớ vết bụi mờ lạ lẫm để lại trên chiếc bàn màu nâu cũ gần cửa sổ có nắng sớm rọi vào có gió chiều thổi qua, mà mỗi lần tết về má tôi đều thay mới bằng những tấm màn ren hoa rất đẹp... 

 

Kể không xiết, nhớ không hết. Ừ, nhớ không hết!

Và tôi ước ao thời gian xin trôi ngược lại, cho tôi còn thấy ba cười, má cười, cả nhà cười. Ngã nghiêng cả miền thương nhớ. Nhưng ở đâu ra cái sự quay ngược này? Ở đâu ra? Vì vậy mà tôi vẫn tầm tả nhớ thương ... 

Tháng 12 năm cũ tôi ôm vào đời hai tiếng mồ côi!

 

Giờ này bên nhà không khí tết chắc đã bắt đầu xập xình ồn ả lắm rồi, con biết tìm đâu ra mỗi buổi chiều xưa còn ba còn má để con ngóng vọng về? Cái lạnh cuối năm ùa về trên cây lá, thấm đẫm bàn tay run rẫy nụ cười, cái lạnh tỏa ra trong giọng nói của mọi người: “qua noel là tết tới nơi rồi!” .

Ừ, tết tới nơi rồi. Tôi đón mùa vui như bao người. Nhưng vẫn có một lối rẽ ngược vào con đường riêng vắng, ở đó tôi vói vịn vào không gian hư ảo để gặp... để tưởng nhớ... để ngậm ngùi.

 

Ngày tháng mười hai. Tôi ngồi cân đo đong đếm... dè dặt níu giữ, sợ thời gian trôi rớt qua kẻ tay. Ký ức như một dây đàn đang căng trong tôi, thương nhớ là phím đàn vừa gẩy lên, ngân nga vang vọng lơ lững trong khoảng không rộng lớn giửa thiên đàng và nhân gian... tôi mơ ước chạm tay một lần vào bàn tay già nua vẫy nhớ...

Thời gian không chờ ai. Cuộc đời vẫn bước dững dưng. Chớp mắt thôi đã thấy muôn trùng! 

 

Công dưỡng dục suốt một đời lận đận 

Nghĩa sinh thành vương vấn cả trăm năm” 

 

AnDNHạ

    cánh vạc 1                                   

                                   
 
01 Tháng Sáu 2013(Xem: 70614)
Nhạc & Lời: Phạm Chinh Đông Hòa Âm : Tuấn Ngọc Ca Sĩ : Hương Giang.
30 Tháng Năm 2013(Xem: 82615)
Chia tay trong lưu luyến và chúc sức khỏe cho nhau để mong còn được thường gặp mặt Ngày hôm sau, trong lúc ngôi chờ lên máy bay về lại Canada, những hình ảnh thân quí ấy lạị hiện ra
30 Tháng Năm 2013(Xem: 59408)
Xin thắp một nén hương cho những vị Giáo Sư và bạn bè cùng lớp đã nằm xuống (*). Thân tặng các Bạn cùng lớp.
29 Tháng Năm 2013(Xem: 60173)
Khóa 8 NQ nhập học nay đúng 50 năm, nửa thế kỷ, gần một đời người. Những cô cậu bé học trò ngày xưa giờ gặp gỡ nhau để nhắc về kỷ niệm. Tuổi thì quá lục tuần và mái tóc điểm trắng theo mưa nắng thời gian.
28 Tháng Năm 2013(Xem: 82352)
Wembley, "thánh địa" của làng banh Anh quốc tràn ngập màu cờ sắc áo của hai đội banh Đức tranh hùng trong trận chung kết: Bayern Munchen (Munich) màu đỏ và Dortmund màu vàng sọc đen.
28 Tháng Năm 2013(Xem: 61087)
Liệu hội tuyển Đức trong giải túc cầu World Cup 2014 sắp tới có "lấn sân" thay thế nổi Tây Ban Nha để đoạt chức vô địch thế giới hay không?
27 Tháng Năm 2013(Xem: 60425)
“Tin Vui Giữa Giờ Hy Vọng”, một cảm giác không ngờ được vẫn tưởng mình hoa mắt, tôi dùng tay lau nhẹ đôi tròng kính nhìn lại cho rõ và tự đọc cho mình nghe “ Thầy Lê Quý Thể CA ghi danh 1.
25 Tháng Năm 2013(Xem: 58065)
Bây giờ là tháng Năm, tháng của ngàn hoa thiên lý. Trông thấy hoa, tôi không còn bùi ngùi nhớ lại chuyện xưa và u hoài tiếc nuối một thời đã mất như trước nữa.
24 Tháng Năm 2013(Xem: 72667)
Từng bài viết anh đã ghi lại những tình cảm ngọt ngào, hướng vọng về cố hương và quyện chặt sự luyến lái thâm trầm cho những người bạn Ngô Quyền- Bạn Vợ Tôi.
17 Tháng Năm 2013(Xem: 60576)
Trên đường về nhà, tôi tự khen mình là người biết làm bổn phận đối với đấng sinh thành. Thế nhưng đến khi được đọc một bài báo cũ viết về ông Ron Marshall,...
16 Tháng Năm 2013(Xem: 74802)
Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông. Hòa Âm : Tuấn Ngọc Ca Sĩ : Hương Giang
11 Tháng Năm 2013(Xem: 76053)
Nhạc : Thành An - Tác giả trình bày - Duy Quang thực hiện PPS
11 Tháng Năm 2013(Xem: 78623)
... đã vì Tình Mẹ Thiêng Liêng mà nói lên tình cảm của người con với Mẹ để mãi mãi MẸ XỨNG ĐÁNG LÀ MỘT TƯỢNG ĐÀI ĐỂ NHỚ ĐỂ THƯƠNG trong lòng những người con hiếu thảo.
10 Tháng Năm 2013(Xem: 57795)
Tôi mù mờ, không hiểu tại sao khi mất cha mẹ rồi tôi có cảm tưởng tựa hồ như mình là một thân cây đã bị chặt rời, không còn nơi nào để bám rễ trên mặt đất này.
07 Tháng Năm 2013(Xem: 61844)
Mẹ đã ra đi nhưng đức hy sinh của mẹ sẽ ở lại mãi với chúng con. Mẹ là gương sáng cho chúng con noi theo. Mẹ đã sống hết một cuộc đời cho chồng và cho các con.
27 Tháng Tư 2013(Xem: 66057)
Không phải là ngẫu nhiên ta rơi vào đời nhau, có phải không ? Cám ơn anh, món quà ưu ái thượng đế trao cho tôi, một người anh tôi tưởng không bao giờ có được...!
25 Tháng Tư 2013(Xem: 80316)
Nhạc và lời: Đào Lê Văn – Ca sĩ: Hiếu Thuận
22 Tháng Tư 2013(Xem: 70038)
Lại thêm một lần nữa những người tài hoa của Thung Lũng Hoa Vàng đã thành công trong việc chế tạo ra một cái gì trông rất nhỏ bé đơn sơ mà lại có sức chứa kinh hồn vô tận
20 Tháng Tư 2013(Xem: 67185)
Cứ như thế, anh là người đàn ông tuyệt vời nhất cho cô gái anh hứa chung thủy đến trọn đời, và anh cũng đã là người anh lớn tuyệt vời nhất cho tôi mãi mãi.
19 Tháng Tư 2013(Xem: 81947)
Ngày 4 tháng 7 năm 2013 đang mời gọi. Về cùng nhau khơi lại bầu kỷ niệm , tay xiết chặt niềm vui, để nhớ rằng chúng ta bốn bể anh em một nhà và luôn giữ mãi tình nầy trong câu ca