Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thích Nữ Hằng Như - MÃI MÃI THẦY LÀ TẤM GƯƠNG SÁNG

16 Tháng Giêng 202012:08 SA(Xem: 11004)
Thích Nữ Hằng Như - MÃI MÃI THẦY LÀ TẤM GƯƠNG SÁNG
Mãi Mãi Thầy Là Tấm Gương Sáng

Thay Thich Thong Triet size5x7

 

Kính bạch giác linh Thầy;

Sáng ngày 27/12/2019 một sự kiện kinh khủng đã xảy ra. Đó là câu nói xác nhận từ một thiền sinh trả lời con qua điện thoại: "Dạ Thầy mất rồi, Cô"! Nghe câu nói ngắn gọn khá bình tỉnh của vị thiền sinh vang lên bên tai. Con biết đây là sự thật. Bởi có vị thiền sinh nào dám đem Thầy của mình ra đùa giỡn như thế bao giờ?

Buông điện thoại xuống. Chuẩn bị nhanh để vào bệnh viện ngay. Lúc bấy giờ tâm con hoàn toàn tỉnh lặng, việc đầu tiên là gom thuốc men thường nhật của con cho vào cái nãi, vì biết chắc là mình sẽ không trở về sớm ngày hôm nay. Con tìm lấy một cuốn sổ nhỏ và cây viết, để ghi những điều cần thiết. Sau đó, từ từ thay quần áo, mặc áo ấm, đội mũ ni đàng hoàng. Con biết chắc chắn rằng nếu con không từ từ làm từng chuyện một, thì cái tin kinh khủng kia sẽ biến thành cơn hốt hoảng, nó sẽ khiến tâm con rối loạn mất chánh niệm. Dù gì thì chuyện kinh khủng đã xảy ra rồi, đã tới rồi, phải bình tỉnh mới được. Tâm con thực sự yên lặng, nhưng mà sao cả người con bắt đầu run rẩy không kiểm soát được. Cơn run kéo dài cho đến khi vào khu UCI phòng số 2, tận mắt nhìn Thầy nằm đó ngủ một giấc ngon thì cơn run rẩy mới từ từ bớt.

Khuôn mặt sáng tươi, mắt nhắm nhẹ, môi vẫn hồng, da căng không một nếp nhăn. Thầy chưa tịch đâu. Thầy đang vô định sâu như ngày nào Thầy nhập định bên Tổ Đình Cali, lần đó chúng con lay hoài mà Thầy không thức, khiến tụi con hốt hoảng gọi ambulance chở Thầy đi bệnh viện cấp cứu. Để sau đó cả đám gục mặt nghe Thầy quở!

Hôm tháng Mười, mới đây con có đọc: Chương trình hoằng pháp năm 2020 của Thầy đầy nghẹt không chỗ hở.
Tháng 2, 3, 4-2020 là ba tháng an cư, Thầy dành cho tăng ni ở Thiền Viện Chân Như Navasota, Texas.

Tháng 5 Thầy sẽ bay đến Alderley và Sydney, Úc Châu, tổ chức 2 khoá chuyên tu.

Tháng 6 và tháng 7 tại Thiền viện Chân Như Navasota, Texas, Thầy tổ chức 4 khoá nhập thất chuyên tu.

Tháng 8 Thầy bay đến miền Nam, Đức quốc và Paris, Pháp quốc tổ chức 2 khoá tu.

Tháng 9, 10, 11, 12 có tổng cộng 7 khoá nhập thất chuyên tu tại Thiền Viện Chân Như, Navasota Texas.

Đó là chương trình hoằng pháp cho năm 2020 của Thầy và ni cô Nhất Như.

Sáng ngày 23/12/2019 con đọc Thông báo của Thầy do Ni Sư Triệt Như gửi email đến các đạo tràng, nội dung nói về ngày Lễ Truyền Thống hằng năm, sẽ được Thầy tổ chức vào ngày 5 tháng 4/2020 sắp tới. Đây cũng là lễ Khánh Thành Thiền Viện Chân Như, Navasota, Texas cùng đánh dấu dòng Thiền Tánh Không được thành lập 25 năm. Trong dịp này Thầy cho biết sẽ  tổ chức đại hội và hội thảo trong 4 ngày với chủ đề "Sự tiến triển của Hội Thiền Tánh Không trong thập niên sắp tới".

Thông báo vừa gởi ra ngày 23/12/2019 thì ngày 24/12/2019 Thầy nhập viện. Và chỉ 3 ngày sau, tức là sáng ngày 27/12 Thầy "ra đi". Điều này cho con thấy không lúc nào Thầy ngừng nghỉ việc phát huy pháp học pháp thiền đến cho mọi người. Việc "khiếm an thân thể" không là một trở ngại đối với trí tuệ sáng suốt và tâm huyết của Thầy. Người ta nói tu thiền tới mức độ "thân đau mà tâm không đau", nhưng có mấy ai thực hiện được điều này? Vậy mà trước mắt con thì Thầy đạt được điều đó. Bên cạnh Thầy con chưa bao giờ nghe Thầy than phiền về bệnh hoạn và có thái độ tiêu cực bao giờ. Nhiều lần Tăng Ni năn nỉ Thầy nghỉ ngơi, trụ một chỗ tại Tổ Đình, vô thiền định, để nạp năng lượng cho thân khoẻ, nhưng Thầy chỉ im lặng và tiếp tục con đường hoằng pháp của Thầy.  Trong một dịp đưa Thầy đi dạo bên Tổ Đình, Thầy có nói với con: "Thầy thừa hành Bồ Tát đạo mà bảo Thầy dừng lại sao được?". Từ khi nghe Thầy nói như thế, con biết con phải làm gì? Đó là khi ở bên Thầy, chỉ thưa thỉnh những gì cần thưa thỉnh như trình pháp và thưa hỏi những gì mình chưa hiểu về pháp học cũng như pháp hành để được nghe Thầy giảng dạy. Và như thế thì Thầy rất vui.

Kính bạch giác linh Thầy;

Ở đời không ai sống mãi. Ngay cả Đức Phật là một bậc giác ngộ, có đủ thần thông, là Thầy của Trời Người cũng đã thu thần nhập diệt ở tuổi 80. Các vị đại đệ tử của Đức Phật cũng thế. Và tất cả mọi người mọi loài đều như thế.

Ngày hôm nay với tấm thân đã trải qua 90 năm dài xử dụng, cuối cùng cũng phải chịu hư hoại, dù trí tuệ của Thầy vẫn còn sáng suốt, tinh thần và tấm lòng nhiệt huyết của Thầy vẫn còn hăng say, dù Thầy vẫn còn thương chúng sinh và muốn giúp cho họ biết cách tu tập để sớm thoát khổ.

Như chiếc xe quá cũ đề máy không chịu nổ nữa, thì đành phải bỏ nó đi! Như chiếc áo đã cũ mục rách nát không thể nào vá lại được thì mình thay áo mới, không còn cách chọn lựa nào khác nữa đâu, phải không, thưa Thầy? Cho nên dù trăm ngàn lần không muốn xa lìa vị Thầy kính yêu, chúng con cũng phải nén lòng chấp nhận để Thầy an lòng vui vẻ ra đi.

Hôm nay, nhục thân Thầy còn ở nơi đây, nhưng mai này thân Thầy sẽ về với cát bụi, nhưng mãi mãi Thầy vẫn là tấm gương sáng, là ngọn đại đăng soi đường dẫn lối cho chúng con trên bước đường tu tập. Những lời giáo huấn sau cùng của Thầy dành cho con, con luôn ghi khắc trong tâm và nguyện y giáo phụng hành. Cầu nguyện chư Như Lai mười phương gia hộ cho giác linh Thầy được nhiếp tâm an trú trong Vô Vi Niết Bàn và Thầy sớm trở lại Ta Bà thừa hành Bồ Tát đạo như nguyện vọng của Thầy khi còn sinh thời. Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Đệ tử Thích Nữ Hằng Như;

Kính bái;

31/12/2019

 

 

 

 

 

03 Tháng Hai 2009(Xem: 80547)
  Trong những giây phút thiêng liêng ấy, tôi sực nhớ lại hình bóng người Ông khả kính: ông ngoại PHAN VĂN NGA, nguyên Trưởng Ty Tiểu Học tỉnh Đồng Nai (trong chế độ cũ).
03 Tháng Hai 2009(Xem: 74014)
  Tôi bắt đầu lên tỉnh học từ 1960. Ba mất sớm, nhà quá nghèo, anh chị em lại đông. Trong suốt thời gian đi học, tôi đã làm rất nhiều nghề để có tiền sinh sống, nổi bật nhất là nghề dạy kèm.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 65696)
  Tôi chỉ viết về những năm đầu tiên mà ký ức của tôi còn lưu giữ. Sau này, khi tập hợp được các anh em ở những niên khóa sau, lần lượt chúng ta sẽ đúc kết thành một bản danh sách hoàn chỉnh.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 78468)
  "Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi, rơi trên bục gỗ, rơi trên tóc thầy...” Tiếng nhạc từ phòng con gái của tôi vọng sang, làm tôi hồi tưởng lại những bàn ghế cũ, phấn trắng, bảng đen...
30 Tháng Giêng 2009(Xem: 68761)
Cũng nhờ vậy rất nhiều cánh chim NQ lạc loài ở phương trời xa tìm về liên lạc được quý Thầy Cô và bạn học năm xưa. Điển hình chúng tôi ở Âu Châu mừng quá khi nhận và đọc được 2 quyển báo học trò đó, tưởng chừng như thấy lại thời NQ xa xưa.   Đặc biệt tìm thấy trong đó có cả một vườn thơ Tao Đàn đủ sắc hoa rực rở.
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76196)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76788)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73838)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73936)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72682)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72023)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75557)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74227)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80509)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74102)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75851)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69100)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73749)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69348)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66524)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .