Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Quảng Thị Hoa - MẸ VÀ MÙA XUÂN

23 Tháng Mười Hai 20191:00 CH(Xem: 13108)
Quảng Thị Hoa - MẸ VÀ MÙA XUÂN
Mẹ và Mùa Xuân

 

Không phải chỉ Xuân này, mà là mãi mãi sẽ không còn được về nữa. Tính đến hôm nay, chúng tôi đã có rất nhiều người thân, bạn bè của chúng tôi không còn có sự chọn lựa để trở về.

Không chối quanh, chối quẩn được, Sinh, Lão, Bệnh, Tử, tre tàn măng mọc, mọi thứ đều phải theo luật tuần hoàn. Ngồi để đếm thời gian trôi qua và để hồi tưởng lại. Bạn bè da đã nhăn, tóc muối nhiều hơn tiêu, nhưng khi gặp nhau vẫn vui cười rộn rã. Vẫn khen nhau đẹp lão. Đó là ký ức ngày xanh vẫn còn trong tâm khảm. Nhiều khi vui quá độ, sẽ bị những người không quen biết cho là "người già không nên nết". Nhưng khi còn vui ta cứ vui cùng con cháu vì may thay con cháu còn thích gần gũi với mình. Khi chúng ta thoải mái, không câu nệ, có được cái diễm phúc gặp gỡ con cháu thì cơ hội bằng vàng, ai dại dột gì để mất.

 

Miên man nói vòng vo chẳng qua nói thật. Xứ người khi đến tuổi không còn phải bươn chãi với cơm áo, nhu cầu vật chất cũng không cần nhiều, ăn được ngày ba bữa mà ăn thấy ngon là sung sướng lắm rồi.

Thỉnh thoảng gặp lại bạn bè, la cà phố xá với bánh xèo, mắm và rau, huyên thuyên chuyện con cháu  để quên đi ngày bây giờ dài hơn xưa. Không còn tất bật với buổi sáng dậy sớm, chạy xe trên xa lộ mà hồi hộp vì sợ kẹt xe, trễ giờ làm. Trên đường về thì tính trong đầu buổi cơm chiều cho gia đình. Những việc dang dở chưa làm xong ở công sở hay ở nhà. Ôi trăm thứ phải lo toan vây kín cuộc đời. Bây giờ mục lo toan tạm gọi không còn thì quỹ thời gian cũng hao hụt rất nhiều rồi.

 

Hiện tại chúng tôi có cảm tưởng mình đang đứng giữa đường. Nhìn bên trái, con cháu cứ như những cây xanh chen chúc nhau thêm cành, thêm lá. Bên phải các vị trưởng thượng, ông bà cha mẹ, chú bác (may mắn nếu còn) bởi chúng tôi đã bước lên hàng cao niên. May mắn trong số bạn bè còn lại ít ỏi nơi này vẫn còn cha mẹ để "Xuân này vẫn còn về được với Mẹ với Cha"

Nhờ thế, tôi còn có thể chia sẻ niềm hạnh phúc lớn lao. Một trong trường hợp rất quý báu là mẹ của một người bạn lại là cô giáo của chúng tôi: Cô Huỳnh Thanh Loan.

Cô giáo chúng tôi đẹp. Đa số phải công nhận như thế. 50 năm trước, khi ở tuổi 12 tôi là học trò của cô. Tôi đã thần tượng cô ở nét đẹp dịu dàng, quý phái. Cô là hoa hậu của lòng tôi. May mắn con đường đi và về khi đến trường cô và tôi cùng một lộ trình. Nên tôi đi sau cô tha hồ chiêm ngưỡng.  Ai từng ở Biên Hòa sẽ tưởng tượng ra trong trí nhớ con đường Quốc Lộ 1 từ trường Tiểu Học Đồ Chiễu, kho xăng Biên Hòa, Đình Phước Lư, biệt thự nhà cô và nhà tôi đều nằm trên quốc lộ 1.

Trưởng nam của cô là anh Phạm Kim Luân. Năm 1968 cô dạy kèm học thi vào Đệ Thất Ngô Quyền. Tôi và anh Luân đã học luyện thi ở ngôi biệt thự đẹp và dễ thương này suốt gần ba tháng hè. Đi học thêm tôi thích lắm vì được đến nhà cô. Sân trước biệt thự rất rộng. Trong nhà lót gạch theo kiểu Picasso, xây kiểu Tây Phương thoáng mát. Đến nhà cô học thêm tôi cảm thấy như được thư giãn, học mau vô hơn. Khi lên Trung Học, tôi ít có dịp gặp lại cô. Nhưng mỗi lần gặp, cô đều nhớ đến học trò. vẫn cười rạng rỡ, hỏi han thân tình.

Khi trời đất nỗi cơn gió bụi.

Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên

Tôi và cô đều nằm trong số phận gian nan sau cơn bão lửa năm 1975. Chúng tôi không gặp lại nhau cho tới khi học trò của cô đa số đã được làm ông bà nội, ngoại mới trùng phùng nơi xứ lạ quê người.

Co Loan & Hoa Q

Khi xưa xem kịch hay coi cải lương, chuyện 50 năm sau trên sân khấu chỉ thay màn, đổi cảnh trong dăm ba phút. Vậy mà đời thường cũng như chớp mắt, mới đó mà đã 50 mươi năm sau. Cô bây giờ tuổi đã cao, học trò của cô tuổi cũng không còn trẻ, thỉnh thoảng vẫn tìm đến thăm cô. Nếu trước kia khoảng cách ở tuổi tác, hình thức bên ngoài có thể nhìn ra được. Thì bây giờ, cô tôi được cái phúc ơn trên ban cho cô vẫn còn đẹp (đẹp lão). Cái phong cách quý phái vẫn còn. Đi bên cạnh cô tôi cảm thấy hãnh diện. Nói sao cho đủ ý và không quá đáng là cô vẫn là thần tượng của tôi.

Cô là hình ảnh một mệnh phụ phu nhân. Vợ hiền của một sĩ quan không quân Quận Lực VNCH. Mẹ hiền của các đứa con ngoan và thành đạt. Hơn tất cả cô là một nàng dâu hiếu thảo.

Tôi nói không sai đâu, những năm tháng được cô dạy ở trường hay đến học ở nhà cô, chúng tôi đã được nghe, được thấy. Có thể nói, cô đã ảnh hưởng đến đời sống đạo đức của chúng tôi rất nhiều. Bài học đối xử của cô tôi đã hấp thụ được từ thuở thiếu thời khi được gần gũi với gia đình cô.

 

Xuân này đến. Hạnh phúc vô vàn cho bạn Phạm Kim Luân, Phạm Mỹ Dung và các em Khanh, Thùy Linh, Tường Vi... mùa Xuân được bên mẹ. Cho những người bạn cùng cảnh ngộ với chúng tôi không còn mẹ bên cạnh.

Hãy tin rằng Mẹ không còn hiện hữu, nhưng chúng ta là hiện thân của Mẹ. Máu, xương, da thịt chúng ta đang mang là của Mẹ để lại cho chúng ta. Cứ nhìn thật kỹ chính mình sẽ thấy lại mẹ trong ánh mắt, nụ cười cả những cữ chỉ hay hành động. Da thịt này là của mẹ sinh ra thì Mẹ vẫn còn qua thân xác của chúng ta.

 

Vậy thì hãy sống vui , sống khỏe với con cháu. Sống như thác nước chảy không ngừng, trăm sông cũng đổ về biển. Biển lắm khi cũng giận dữ và gầm thét, nhưng có bao giờ biển hết nước đâu.

Nói về Xuân đa số trong chúng ta đều có chung cảm tưởng là mong được sức khỏe, sum vầy, vui vẻ và hạnh phúc.  Cầu nguyện ơn trên với lòng thành kính biết ơn hai đấng sinh thành. Thầy Cô đã giáo dục. Gia đình đã ấp ủ thương yêu đùm bọc. Bạn bè chia sẻ vui buồn, thăng trầm trong cuộc đời.

Nhiều thứ quá để mang ơn và nhớ ơn. Xin cầu chúc tất cả những người thân quen trong đời luôn được vui, khỏe và bình an cho mùa Xuân này và nhiều mùa Xuân sau nữa.

 

Quảng Thị Hoa.

 

08 Tháng Mười 2013(Xem: 42809)
Tôi được biết nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng khi anh là giáo sư dạy môn triết tại trường Pétrus Ký. Lúc ấy, anh Hoàng tuổi ngoài hai mươi, còn trẻ lắm.
03 Tháng Mười 2013(Xem: 60347)
Nhớ anh, tôi thèm đọc một cuốn sách. Tôi tìm chữ, tìm tôi cũ trong những ngày tháng miệt mài viết bài gửi cho anh. Những ngày thân thiết vô cùng. Những ngày của chữ, của Văn …
03 Tháng Mười 2013(Xem: 46211)
Có làm cha làm mẹ, tôi càng biết quý trọng, mang ơn và thông cảm những nỗi khó khăn của những người đã ra công dạy dỗ mình và giờ đây là con cái mình từ truyền trao kiến thức cho tới uốn nắn tính tình.
02 Tháng Mười 2013(Xem: 62614)
Biết được tin tức thầy, em mừng rỡ lắm. Gặp được thầy lại càng vinh hạnh hơn. Bàn chân "trần" của thầy chắc có lẽ cũng dừng chân nơi bến đỗ "trung học Ngô Quyền" để cùng đồng liêu theo dõi nhịp thở của học trò.
28 Tháng Chín 2013(Xem: 49730)
Thì ra tôi đã già rồi. Già thật rồi nên cứ loay hoay nhìn về quá khứ. Hãy cho tôi một nụ cười. Nụ cười hồn nhiên của trẻ thơ
21 Tháng Chín 2013(Xem: 59547)
Tựa Đề: HÌNH NHƯ NẮNG VỪA PHAI Nhạc&Lời: Phạm Chinh Đông Hòa Âm: Tuấn Ngọc Ca Sĩ: Hương Giang
21 Tháng Chín 2013(Xem: 63074)
ChsNQ khóa 1 đến thăm thầy Nguyễn Xuân Hoàng và Thầy Phan Thông Hảo
20 Tháng Chín 2013(Xem: 53765)
Phùng Quán vịn vào câu thơ mà đứng vững. Mình dựa vào tình thương của mọi người, nghiến răng, đứng lên mĩm cười với số phận. Cám ơn tình bạn, cám ơn thương yêu và thông cảm.
14 Tháng Chín 2013(Xem: 57959)
Phải chăng nhà văn không có tuổi. Nhà văn chỉ có già đi và chết. Nhà văn không đếm cái khoảng thời gian sống. Thời gian của một nhà văn là ý nghĩa những dòng chữ họ viết ra.
14 Tháng Chín 2013(Xem: 55056)
(Viết hôm các bạn của nhật Báo Người-Viêt và Diễn Đàn Thế Kỷ đi thăm Nguyễn Xuân Hoàng) Nhiều khi chúng ta sống mà quên bẵng đi là mình có thể chết bất cứ lúc nào.
13 Tháng Chín 2013(Xem: 47061)
Mùa Thu sắp về đây. Thu về với lá vàng, với gió heo may và cây trái bắt đầu chín. Mùa Thu cũng là mùa thu hoạch. Mùa Thu đẹp lắm, rừng Thu bát ngát lá vàng rơi
06 Tháng Chín 2013(Xem: 78445)
Cái sung sướng lúc tốt nghiệp không phải là được đi dạy, làm giáo sư cho bằng thoát khỏi sách vở mà chúng như những kinh kệ vô nghĩa nhàm chán..
05 Tháng Chín 2013(Xem: 60353)
Việc bán thơ của Suskin xem ra phù hợp với văn hóa sống nhanh, sống vội, muốn gì được nấy, nhanh như người ta bấm máy truyền hình hoặc vào mạng internet.
05 Tháng Chín 2013(Xem: 45151)
Có cơ hội thì bạn bè gặp nhau vì quỹ thời gian chúng ta chẳng còn nhiều. Xin cám ơn những người bạn trên net của tôi, đã cho tôi niềm vui trong cuộc sống.
04 Tháng Chín 2013(Xem: 69078)
Đã thành thông lệ, sau lần họp mặt với bạn bè phương xa, bạn bè quê nhà sẽ cùng nhau đóng góp tổ chức tiệc chiêu đãi chia tay để người đi nhớ mãi ân tình nơi cố hương.
31 Tháng Tám 2013(Xem: 73498)
Ông trở thành một “ông già quét chợ” một cách tự nhiên như vậy đó, tự nhiên như khi ông từ đâu không biết đã đến cái chợ làng này…
30 Tháng Tám 2013(Xem: 52847)
Lúc bà mất, cậu Út ôm bà khóc như mưa, nghe cậu nhắn nhủ: "bà ngoại, ông ngoại, ba con ơi! nhớ về thăm cây mít nha!" cả nhà không ai cầm được nước mắt.
30 Tháng Tám 2013(Xem: 83579)
Xin bấm vào tựa các bài muốn đọc
23 Tháng Tám 2013(Xem: 77662)
Phần tôi, kể từ khi bắt đầu va chạm cuộc sống, tôi khám phá ra rằng con người ta không thể nào sống mà thiếu người khác được.
21 Tháng Tám 2013(Xem: 89810)
Công của những người đưa đò thầm lặng khoan dung, đã đào tạo bao lớp chúng tôi thành danh, thành nhân. Thời gian với bao biến đổi, nhìn lại cuộc đời chúng tôi luôn dặn lòng ”Nhớ Ơn Thầy, Nhớ Ơn Cô” để có một cuộc đời đáng sống.