Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Hoàng Duy Liệu - CÀNG GIÀ CÀNG NHỨC CÁI ĐẦU

28 Tháng Tư 201712:11 SA(Xem: 16425)
Hoàng Duy Liệu - CÀNG GIÀ CÀNG NHỨC CÁI ĐẦU

Càng già càng nhức đầu

Càng già càng ...

Lần đầu tiên trong đời tui biết trên thế gian này nhân loại không phải chỉ có Nam và Nữ là cái hôm đi coi cine ở rạp hát Vĩnh Lợi Sài Gòn.

Mới vừa ngồi xuống ghế là đã có một anh chàng tay ôm cái túi nho nhỏ như cái bóp của quý bà quý cô xề tới ngồi kế bên thỏ thẻ một câu nghe quái đản hổng hiểu nổi:
- Anh trắng ghê !
Trời đất ! Trong rạp tối thui cái ghế da màu gì còn chưa biết huống gì da tui trắng mí lại đen ? Sau này thì tui biết thêm một từ ngữ mới ... Pê Đê.

Vào tuổi thanh niên trên bước đường đời qua vài xứ lạ tui lại phải bắt đầu làm quen với những ánh mắt đong đưa ướt át sóng tình của những anh chàng hay bô lão có cùng một cái dáng đi ngồ ngộ. Tui học thêm một tiếng ... Okama ở Nhật hoặc Gay ở Mỹ hay Maricon ở Brazil. Tuy là không đồng chủng tộc nhưng những người đó đều có cùng một điểm chung. Họ đều có vẽ khoái tui.

Qua Mỹ trời xui đất khiến thế nào mà cái thằng tui lại chọn San Francisco làm chốn dung thân mà không biết rằng ở nơi đó là thủ phủ của người đồng tính từng nổi tiếng trong những thập niên 80, 90 với những con phố Castro hay Post st.
Những buổi chiều trời vàng lảng đảng lá Thu bay ngồi trong quán cà phê nhìn những cặp đàn ông tay trong tay dìu nhau qua phố thấy cũng ... vui vui. 

Rồi một ngày kia niềm vui be bé bỗng trở thành cái nổi bực mình đau đau...
Đang ngồi chảy mồ hôi nhể nhại trong cõi mịt mù mờ ảo đầy hơi nước nóng của cái phòng tắm hơi thì tui bị ai đó thò tay kéo mạnh một cái rồi tung cửa bỏ chạy ra ngoài. Tức giận tràn dâng tui cố quên đau rượt theo ra ngoài để thấy thêm bao cặp mắt long lanh cùng những bàn tay lông lá. Tui đã xớn xác tham dự cái phòng tập thể dục của dân Gay.

Sự đời dần trôi tui bắt đầy gìà theo thời gian râu ria ra rậm rạp quên mất chuyện của những con người kỳ lạ cho đến một hôm đi dự tiệc Tất Niên ở một cái quán bar sang trọng cùng vài người bạn Mỹ. Một cặp vợ chồng hay là bồ bịch gì đó trông rất là hấp dẫn như tài tử ciné xịn ngồi chung bàn kế bên tui. Tiếng nhạc ò e rô be đánh đu tarzan nhảy dù vừa dứt mọi người nâng ly chúc mừng năm mới thì cũng là lúc cái anh chồng đẹp trai ngồi kế bên thò tay bóp nhẹ một cái dưới bàn kèm theo một cái nheo mắt gọi mời. Đầu năm mới tui khám phá ra thêm một tiếng mới. Bi-Sexual ! Tiếng chỉ đến người hai hệ, tìm thấy khoái lạc ở cả hai giống .
Wow ! Xứ Mỹ tiện lợi quá ha !


Tiện lợi đến chỗ cách đây không lâu tui phải lúng túng không thể nào tìm ra một tiếng gọi thích hợp cho một nhân viên dưới quyền đang anh bỗng thành chi sau khi đi vacation về. Lại học thêm một tiếng mới. Đổi giống. Transexual hay Transgender. 

He hay She đây ? Dù sao thì cũng còn có thể dùng cái tên để ám chỉ nên rồi thì chuyện cũng xong.

Gần đây coi báo lại thấy sinh ra cái vụ thưa kiện về phòng vệ sinh cho từng giống từng loại. Những tưởng tuổi già thanh thản cuộc đời dè đâu ngày càng thêm bao điều rắc rối xung quanh. Thôi thì từ nay khi đi ra ngoài chắc phải đong đưa tay trước tay sau cho nó an toàn.

Hoàng Duy Liệu
04-2017

29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76188)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76776)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73827)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73925)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72653)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72003)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75524)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74203)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80491)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74064)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75832)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69090)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73723)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69335)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66504)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73065)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65422)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
17 Tháng Mười Hai 2008(Xem: 76738)
Những kỷ niệm đời xin mãi như ngọn nến hồng của ngày sinh nhật cứ thắp sáng lên để làm tươi thắm thêm tuổi đời chẳng còn được là bao!