Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Bạch Tuyết - Hoài Niệm.

17 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 70147)
Bạch Tuyết - Hoài Niệm.

 

                       HOÀI NIỆM

            

Có đi qua xin em đừng đánh phấn,

            Tóc buông rèm lứa tuổi thích ô mai.

            Mắt vương tơ của những phút học bài,

            Tay kheo khéo khi đánh chuyền với bạn.

                                 (Thơ Hoàng Anh Tuấn)

 

 

Cuối tuần nhận được email của người bạn, cho biết năm nay Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền sẽ làm tờ Kỷ Yếu 2004 và cần một số bài vở viết về tuổi học trò, nhất là của những lứa tuổi thích ô mai. Thật sự kỷ niệm ngày đi học, chất đầy trong đầu óc, nhưng muốn viết lại thật là khó, vì mình đâu phải là nhà văn hay nhà thơ. Đành liều, tạm gởi đến các bạn, một hoài niệm có thật mà Tuyết còn nhớ mãi vào năm học đệ ngũ hai.

            Trời mùa hè oi bức, cả lớp đều uể oải, chỉ mong sao được về nhà sớm. Vừa lúc đó, thầy giám thị Cầm vào lớp, cho biết hai giờ sau môn Anh văn của thầy Kính sẽ được nghỉ, vì xe của thầy bị hư. Cả lớp như vừa tỉnh ngủ, mắt mọi người đều sáng hẳn ra, và tiếng bàn tán xôn xao, khiến cô Nhã Ý dạy Quốc văn phải gõ xuống bàn vài tiếng để cả lớp chú ý. Chuông vừa reo, chấm dứt hai giờ đầu, cả lớp vui nhộn vì hai giờ sau khỏi phải bận tâm.

            Thế là cả bọn năm đứa, Thủy, Ngọc, Tuyết, Mỹ, Mai rủ nhau đi về Cù Lao, một nơi cách trường khá xa, nhưng ở đó cây trái vườn tược sung túc. Cù Lao địa thế nằm giữa dòng sông Đồng Nai, nên đất đai rất trù phú, cây trái xanh tươi, là nơi trồng bưởi nổi tiếng của vùng đất Biên Hòa mến yêu. Thường ngày sống nơi thành thị bụi bặm xe cộ, nên bọn này thích tìm về thiên nhiên, cùng nhau đi vào vườn bưởi, vườn vú sữa, mua với giá rất rẻ, rồi cùng nhau ngồi duới gốc cây, vừa ăn vừa trò chuyện, những chuyện tình lẩm cẩm của lứa tuổi thích ô mai. Hơn nữa học trò thời đó, đâu có đi làm part time sau giờ học như bên Mỹ nầy, nên đâu có lắm tiền mà đi ciné hay mua sắm. Khi bụng mỗi đứa đã no đủ, cả bọn định đi về, để khỏi quá giờ tan học, cha mẹ sẽ quở phạt. Bỗng nhiên nhìn ra cánh đồng trước mặt thấy trồng toàn dưa leo, với những trái dưa leo màu xanh đầy khêu gợi. Thế là cả bọn, mỗi đứa rủ nhau hái đầy một nón lá, vừa hái vừa cười nói vui vẻ, nhưng đâu biết có người đang theo dõi. Cả bọn năm đứa vừa định lên xe đạp chở nhau về thì có tiếng nói từ trong bụi cây vọng ra:

            - Đứng lại, các cô muốn đi phải trả tiền một số dưa leo vừa hái, bằng không sẽ bị đưa ra Hội Đồng Xã về tội phá ruộng vườn của người khác.

            Thủy là người bạn lớn nhất trong đám nhí bọn nầy, bèn hỏi lại:

            - Dạ thưa bọn nầy không biết, thấy nhiều quá nên nghĩ chỉ hái một ít đem về, nhưng bây giờ hai bác cần bao nhiêu tiền, bọn nầy sẽ gởi lại.

            - Lấy rẻ 10 đồng thôi.

Cả bọn cùng nhau vét túi, cũng may vừa đủ 10 đồng.

Trên đường về cả bọn buồn hiu vì “mậu lúi”. Tuần nầy sẽ không còn đủ tiền để ăn quà vặt.

            Bây giờ hai người bạn thân yêu Hà Thu Thủy và Nguyễn Thị Ngọc đang ở VN, chỉ có Tuyết, Mỹ, Mai, may mắn hơn còn gặp lại nhau vào mỗi năm ở Cali nhân ngày họp bạn thường niên của Hội Cựu Học Sinh Ngô Quyền. Tuyết gởi đến các bạn một kỷ niệm, Tuyết còn nhớ mãi... Thủy, Ngọc, Mỹ, Mai còn nhớ hay đã quên?

 

                                                             Bạch Tuyết                 

 

24 Tháng Giêng 2015(Xem: 25261)
Tôi đọc nhẩm lại đoạn thơ của Vượng. Anh tiên tri đó chăng ? Chiều nay nắng nhạt, đường phố hiu hắt buồn tênh. Thềm đất đỏ con dốc kia đã khiến tôi nhớ về anh khôn cùng. Mông mênh. Vượng ơi !
23 Tháng Giêng 2015(Xem: 34037)
Giã từ tuổi thơ để thành người lớn. Bây giờ làm người lớn lại nhớ về tuổi thơ để thêm chút niềm vui. Trò chơi "Má, con" ngày xưa tôi đã hoàn tất một cách trọn vẹn. Còn lại đây là những ngày mà các trò chơi con nít không hề thử nghiệm.
23 Tháng Giêng 2015(Xem: 21584)
Đồ đạc? Tôi có đồ đạc gì đâu. Một chiếc chiếu sẽ trả lại cho nhà giam. Chiếc màn do người tù được thả đợt trước tặng, nay tôi sẽ tặng lại cho người khác. Cái chén, đôi đũa để cho nhà bếp. Tôi không còn giày dép.
16 Tháng Giêng 2015(Xem: 19117)
Chị Thi ơi! bây giờ tôi mới biết chị cũng cùng khóa 6. Bây giờ tôi không còn có dịp đến thăm chị. Tôi chỉ có thể nguyện cầu hương linh chị thảnh thơi nơi cõi bao la không đau đớn dằn vặt.
16 Tháng Giêng 2015(Xem: 21337)
Ông Ba Trương Phi, cha Minh kể, theo kháng chiến đánh Tây rồi sau đó đi tập kết ra Bắc. Năm Sáu Hai, vượt Trường Sơn vào Nam, chiếm đấu ở miền Đông cho đến ngày Sài Gòn thất thủ.
16 Tháng Giêng 2015(Xem: 26990)
Cả một quảng đời qua tui đã bao lần vô tình hay cố ý mà đã đưa bản thân mình lâm vào hoàn cảnh silly dở khóc dở cười để rồi mếu máo gậm nhấm nỗi buồn.
15 Tháng Giêng 2015(Xem: 26509)
nhưng điều đáng trân trọng và quý mến là chị đã để lại cho tha nhân cho bạn bè cả tấm lòng của chị. Sự ra đi của chị là chấm dứt cơn đau, nguyện cầu chị an bình nơi miền miên viễn.
15 Tháng Giêng 2015(Xem: 27992)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Một Chiều Đông - sáng tác Tuấn Khanh - Sĩ Phú trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
10 Tháng Giêng 2015(Xem: 32630)
Ước mong sao trong những Hội Hoa Xuân, bên cạnh những chậu hoa đủ màu khoe sắc tôi bắt gặp những phong bao lì xì mới đúng bản sắc VN.
09 Tháng Giêng 2015(Xem: 24212)
Trân cảm được sự trìu mến tự thâm tâm chứ không phải còn bởi bất cứ lý do nào khác. Tình yêu là phép mầu phải không Vượng. Phép mầu xoá lấp những khổ đau.
09 Tháng Giêng 2015(Xem: 25426)
Giọng anh khàn và đục, anh không phải là ca sĩ nhà nghề, nhưng tiếng hát của anh diễn tả ngôn ngữ âm nhạc của chính anh viết ra có một sức thuyết phục kỳ diệu.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 28248)
những ngày vui hồn nhiên của một cô gái nhà quê lên tỉnh học. Ước gì được sống lại thời thanh xuân của tuổi học trò…Gần năm mươi năm rồi sao
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 28483)
Mong các bạn cũng như tôi vui trong mỗi ngày niềm vui tự tại. Chúc các bạn luôn đạt được mọi điều mơ ước trong năm mới.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 28695)
chúng ta đã đến với nhau bằng những chân tình, nói tiếng "chia tay" nghe hơi buồn buồn nhưng sao chúng mình lại cười vui thoải mái
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 31692)
Họp mặt truyền thống lần thứ chín, gần một trăm cựu học sinh Ngô Quyền khóa mười lăm chuyển về địa điểm mới, khách sạn Hòa Bình trên đường Công Lý năm xưa.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 24584)
Mình đã đi bên nhau không biết bao nhiêu lần trên con đường bóng mát ấy. Anh đã bỏ một ngày công tác nơi trại tạm cư. Trân đã nói dối ba má đến nhà một người bạn.
31 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 24078)
Cái tiểu sử của Mười Tân được thêu dệt bằng nhiều câu chuyện kể hơn là bằng chữ viết. Mười Tân trong thời kỳ cao điểm của cuộc chiến Việt Nam ...
26 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 16464)
Anh ơi ! Có phải đời em là bất hạnh triền miên ? Có phải những niềm vui chỉ lan nhẹ vào đời em rồi vội vã nhường chỗ cho những biến cố đau buồn. Dành cho bác ba của con một vành khăn tang.
19 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 27296)
Xin cám ơn đất nước Mỹ đã cho chúng tôi một cuộc sống an bình hạnh phúc như hôm nay. Cho chúng tôi hưởng được ngày lễ Giáng Sinh đầy ý nghĩa.
19 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 29634)
Đời ông nội tôi nhờ có vật thiêng cứu mạng, đến đời tôi cũng có phần có phước lớn như vậy. Năm đó tôi mua được một khối... đá, trên đó có một con cá hóa thạch lộ rất rõ, chỉ phần đầu bị che khuất chút xíu.