Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Tưởng Dung - Đoản Khúc Cho Ngày Tháng

12 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 69983)
Tưởng Dung - Đoản Khúc Cho Ngày Tháng

 

ĐOẢN KHÚC CHO NGÀY THÁNG

blank

 

Tháng Năm, tôi cứ ngỡ mình lầm, thời gian vốn ơ hờ, thế mà chu đáo. Vòng quay địa cầu đã trở về khởi điểm, để bắt đầu lại một định kỳ, để nhắc nhở lại một quá khứ, mặc dù người đi chưa hẳn đã lãng quên.

Thế là đã qua biết bao năm, qua những khoảng đời, những rong xanh, cỏ mượt đã lần lượt héo tàn, chết rũ, người rồi cũng phôi phai theo ký ức thời gian. Thảm nhung quá khứ đã bị xén dần, mắc lưới tương lai đang sẵn sàng thêm gút. Trong lòng tôi, trong lòng người đã có thêm bao nhiêu tiếng thở dài và bao nhiêu giọt lệ?

 

Tháng Năm, nhớ những tà áo trắng ngoan ngoan xếp lại, những quyển vở lặng lẽ nằm chờ hay rối tung hăm hở. Tháng năm của tôi đã chấm dứt những giờ chơi, hẹn hò nhiều trắc trở. Tôi không còn cơ hội để đối diện cùng quá khứ nữa rồi!

Nào một thuở “làm học trò không sách vở cầm tay, đem tâm sự đi nói cùng cây cỏ”, lấy truyện Quỳnh Dao làm mộng gối đầu. Quên sao được những giờ ra chơi, rụt rè trước khung cửa lớp, cuối dãy hành lang, ngóng tìm đôi mắt đen thẳm, đôi mắt Kha Mộng Nam của tuổi dại khờ, không biết giờ đã phiêu bạt về đâu?

Vẫn khao khát, vẫn ước ao được cầm quyển vở trên tay có chữ ai còn rõ nét: Giang Nhạn Dung (mắt ngơ ngác như con nai tơ!) của một thời yêu dấu cũ. Thế nhưng, hạnh phúc vốn mong manh như gió, lay lắt như sương, nên tôi chỉ được ngắm nhìn, chứ không đành cầm vỡ.

 

Tháng Năm, tôi tưởng mình hãy còn dẫm chân trên ngày tháng cũ, nào ngờ đó chỉ là dư âm của mấy bận ngoái nhìn. Mắt mở to mà lòng cứ thiêm thiếp ngủ. Tôi quên thời gian, nên cứ phải giật mình!

 

Tháng Năm trở về, tháng Năm se sắt, nhắm mắt, chùng lòng để tưởng tiếc ngày qua, để vỗ về hiện tại. Tôi và người xin một lần ngồi lại, mời mọc nhau gìn giữ tình thân, sớt chia niềm hạnh ngộ, rồi hỏi nhau: Buồn sẽ đến bao giờ?

 

  Tưởng Dung

 Cho Ngô Quyền và những ngày tháng cũ 12A1 (72-73)

 

21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 50715)
Nguyễn Chí Thiện và Nguyễn Đắc Kiên. Hai nhà thơ. Hai thế hệ- Hai hoàn cảnh một từ trong cảnh tù đầy 27 năm cộng lại tại miền Bắc- một trong hoàn cảnh đất nước đã độc lập với tư cách nhà báo-.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41572)
Nếu tôi phải làm một tuyển tập những truyện ngắn hay nhất ở hải ngoại sau năm 1975, trong số các tác phẩm được chọn, nhất định phải có truyện ngắn “Tự truyện một người vô tích sự” của Nguyễn Xuân Hoàng.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 53998)
Nghe Hoàng đau, nhóm anh em báo Người Việt nóng lòng muốn đi thăm. Chuyến đi đã được thực hiện ngày thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013, chúng tôi sáu người từ quận Cam đi San Jose lúc 6 giờ sáng, phải đi sớm vì còn phải lái xe về trong ngày.
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 55852)
Hàng chữ nhảy nhảy, bay bay, múa múa, nhợt nhạt rồi nhòe nhòe dần dần. Tôi lẩm bà lẩm bẩm "Trí sún ơi! Tao ngàn lần xin lỗi, xin lỗi và cám ơn mày".
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 39982)
Riêng Nguyễn Thế Hùng, đây là lần gặp lại sau 43 năm, khi bè bạn rời ghế học của trường trung học Ngô Quyền, để bước chân vào giảng đường đại học.
09 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41976)
Cái ranh giới giữa hiện tại và quá khứ nhỏ quá, mỏng quá, nhanh quá, nhanh còn hơn một cái chớp mắt. “Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.”
08 Tháng Mười Một 2013(Xem: 43861)
Dù biết rằng vui mừng có giới hạn nhưng đau khổ vô bờ bến. Ước chi… ước chi…sương đã tan và nắng đã lên ở cuối đường.
01 Tháng Mười Một 2013(Xem: 52590)
Biết cùng ai chia sẻ sự suy nghĩ riêng mình, chỉ biết nhìn lên bầu trời âm u bên kia đồi, để rồi ước mong, mong một ngày nắng lên...
25 Tháng Mười 2013(Xem: 66844)
Cảm ơn tình bạn anh cho tôi, như cánh diều bay êm ả trên những tầng mây khi tụ khi tan, khi gần khi xa, như có như không, một tình bạn chân thật, giản dị,...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 49359)
Mỗi lần tan học, ở các lớp cuối Trung học, chắc là cũng có các em học sinh mới lớn ngâm nga "em tan trường về anh theo Ngọ về" như chúng tôi...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 36460)
Dường như đã thành người nhà dù màu da có khác, tiếng nói có khác, phong tục có khác mà sao thật quyến luyến vô cùng.
14 Tháng Mười 2013(Xem: 56130)
Nhớ điều này nha anh Hoàng, như anh đã viết năm nào. “Sau cái chết là gì? Là không gì hết. Có chăng là những ngọn gió. Ngọn gió thổi những lời bay đi. Ngọn gió thổi trả những lời trở lại.”
14 Tháng Mười 2013(Xem: 55294)
Xem lịch mới biết hôm nay là ngày đầu thu. Từng mùa thu đến, từng mùa thu đi. Đến rồi đi, đi rồi lại đến như bao kiếp người luân lạc trên dòng đời chảy miên man.
12 Tháng Mười 2013(Xem: 43420)
Tôi lại nghĩ. Chỉ có mấy quyễn sách long bìa, rách gáy, tôi còn không nở vứt đi, thì làm sao tôi có thể yên tâm mĩm cười bỏ cái thân nhục dục này xuôi tay nhắm mắt. Thì ra, nói một chuyện mà thực hành không phải dễ dàng.
11 Tháng Mười 2013(Xem: 52025)
VÌ EM LÀ NỖI NHỚ - Nhạc và Lời: Ngô Càn Chiếu - Hòa âm: Ngô Càn Chiếu - Ca sĩ trình bày: Ngô Càn Chiếu Vì em là nỗi nhớ Là Sài gòn nắng ấm bình minh Bên phố phường rôn rã thanh âm Là ngựa xe trong ngày đang đến
10 Tháng Mười 2013(Xem: 63959)
Xin cầu chúc mọi điều tốt đẹp cho nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng, cho một người bạn văn chương của tôi. Anh là một homo literatus với ý nghĩa đáng trân trọng của nó.
08 Tháng Mười 2013(Xem: 42738)
Tôi được biết nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng khi anh là giáo sư dạy môn triết tại trường Pétrus Ký. Lúc ấy, anh Hoàng tuổi ngoài hai mươi, còn trẻ lắm.
03 Tháng Mười 2013(Xem: 60255)
Nhớ anh, tôi thèm đọc một cuốn sách. Tôi tìm chữ, tìm tôi cũ trong những ngày tháng miệt mài viết bài gửi cho anh. Những ngày thân thiết vô cùng. Những ngày của chữ, của Văn …
03 Tháng Mười 2013(Xem: 46176)
Có làm cha làm mẹ, tôi càng biết quý trọng, mang ơn và thông cảm những nỗi khó khăn của những người đã ra công dạy dỗ mình và giờ đây là con cái mình từ truyền trao kiến thức cho tới uốn nắn tính tình.
02 Tháng Mười 2013(Xem: 62573)
Biết được tin tức thầy, em mừng rỡ lắm. Gặp được thầy lại càng vinh hạnh hơn. Bàn chân "trần" của thầy chắc có lẽ cũng dừng chân nơi bến đỗ "trung học Ngô Quyền" để cùng đồng liêu theo dõi nhịp thở của học trò.