Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Tưởng Dung - Đoản Khúc Cho Ngày Tháng

12 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 69992)
Tưởng Dung - Đoản Khúc Cho Ngày Tháng

 

ĐOẢN KHÚC CHO NGÀY THÁNG

blank

 

Tháng Năm, tôi cứ ngỡ mình lầm, thời gian vốn ơ hờ, thế mà chu đáo. Vòng quay địa cầu đã trở về khởi điểm, để bắt đầu lại một định kỳ, để nhắc nhở lại một quá khứ, mặc dù người đi chưa hẳn đã lãng quên.

Thế là đã qua biết bao năm, qua những khoảng đời, những rong xanh, cỏ mượt đã lần lượt héo tàn, chết rũ, người rồi cũng phôi phai theo ký ức thời gian. Thảm nhung quá khứ đã bị xén dần, mắc lưới tương lai đang sẵn sàng thêm gút. Trong lòng tôi, trong lòng người đã có thêm bao nhiêu tiếng thở dài và bao nhiêu giọt lệ?

 

Tháng Năm, nhớ những tà áo trắng ngoan ngoan xếp lại, những quyển vở lặng lẽ nằm chờ hay rối tung hăm hở. Tháng năm của tôi đã chấm dứt những giờ chơi, hẹn hò nhiều trắc trở. Tôi không còn cơ hội để đối diện cùng quá khứ nữa rồi!

Nào một thuở “làm học trò không sách vở cầm tay, đem tâm sự đi nói cùng cây cỏ”, lấy truyện Quỳnh Dao làm mộng gối đầu. Quên sao được những giờ ra chơi, rụt rè trước khung cửa lớp, cuối dãy hành lang, ngóng tìm đôi mắt đen thẳm, đôi mắt Kha Mộng Nam của tuổi dại khờ, không biết giờ đã phiêu bạt về đâu?

Vẫn khao khát, vẫn ước ao được cầm quyển vở trên tay có chữ ai còn rõ nét: Giang Nhạn Dung (mắt ngơ ngác như con nai tơ!) của một thời yêu dấu cũ. Thế nhưng, hạnh phúc vốn mong manh như gió, lay lắt như sương, nên tôi chỉ được ngắm nhìn, chứ không đành cầm vỡ.

 

Tháng Năm, tôi tưởng mình hãy còn dẫm chân trên ngày tháng cũ, nào ngờ đó chỉ là dư âm của mấy bận ngoái nhìn. Mắt mở to mà lòng cứ thiêm thiếp ngủ. Tôi quên thời gian, nên cứ phải giật mình!

 

Tháng Năm trở về, tháng Năm se sắt, nhắm mắt, chùng lòng để tưởng tiếc ngày qua, để vỗ về hiện tại. Tôi và người xin một lần ngồi lại, mời mọc nhau gìn giữ tình thân, sớt chia niềm hạnh ngộ, rồi hỏi nhau: Buồn sẽ đến bao giờ?

 

  Tưởng Dung

 Cho Ngô Quyền và những ngày tháng cũ 12A1 (72-73)

 

30 Tháng Mười 2014(Xem: 32608)
Suốt hai năm sống cùng bệnh tật, chị Khánh gần như trốn tránh sự quan tâm thăm hỏi của bạn bè. Cũng có thể do quá đớn đau vì hóa chất, chị Khánh chỉ muốn tự ru mình trong chiếc kén bình yên.
17 Tháng Mười 2014(Xem: 29108)
Chấp nhận và vui với những gì hiện hữu. Yêu thương sẽ làm mầm xanh trổi dậy sức sống mới. Tôi yêu thu và yêu luôn những gì đang có trong tầm tay mình.
10 Tháng Mười 2014(Xem: 28835)
Tại sao mình không tạ ơn đất trời và tận hưởng vẻ đẹp của mùa thu, vì mình đã biết rõ tiếp sau nó sẽ là một mùa âm u ảm đạm lạnh lùng. Hãy sống bằng hơi thở nồng nàn cho cái hiện tại đang có.
19 Tháng Chín 2014(Xem: 31084)
''Sinh ký tử quy'' là định luật của đất trời. Nơi ''cõi tạm'' Thầy đã sống xứng đáng với vai trò là một Nhà Văn, Nhà Giáo bằng nhân cách và những cống hiến của mình cho văn học Việt Nam thì hôm nay, trên đường đến ''cõi về'' ....
19 Tháng Chín 2014(Xem: 20298)
Viết đến đây, giờ này... giải lụa vàng đã cùng Thầy bên nhau (hôm qua, chiều thứ bảy 13 tháng 9, nghe tin từ chị Hạnh cho biết:Thầy đã ra đi).
19 Tháng Chín 2014(Xem: 23046)
Cầu nguyện ơn trên trong giấc ngủ an lành, dẫn đưa hương linh của Thầy sớm về cõi Phật.
18 Tháng Chín 2014(Xem: 26270)
Hóa ra, anh và Nguyễn Xuân Hoàng dù rất khác nhau về nhiều điểm nhưng quả đã chung một điều - Cả hai chưa hề nói với nhau về văn chương, chữ nghĩa,
16 Tháng Chín 2014(Xem: 24826)
Sáng nay một lần nữa tôi lại cảm nghiệm được lẽ vô thường của đời sống khi vào thăm Thầy Nguyễn Xuân Hoàng, Thầy dạy Triết của các đàn anh đàn chị Ngô Quyền , Thầy dạy văn chương của tôi.
15 Tháng Chín 2014(Xem: 16889)
Tác giả của “Người Đi Trên Mây” và của “Bụi Và Rác” đã trở về với cát bụi trong sự thương yêu, luyến tiếc của các thân nhân, bạn hữu, bạn văn và các cựu học sinh từng một thời ngồi trong lớp học của “thầy Hoàng.”
13 Tháng Chín 2014(Xem: 30889)
Bốn mươi bốn năm đời sống hôn nhân, bao nhiêu lần em nuốt nước mắt vào lòng câm nín. Niềm riêng canh cánh bên lòng em không thể nói với ai.
13 Tháng Chín 2014(Xem: 24966)
Đường đời dù muôn ngàn lối rẽ – từng xô dạt “ ngũ long” trôi tận cuối đất cùng trời – thì vẫn còn có ngày, nhóm “ngũ long” chúng mình cùng lúc tìm về thăm bến sông xưa…
12 Tháng Chín 2014(Xem: 29437)
Không cần xem lịch hoặc đọc báo, cũng không cần bước ra ngoài sân hoặc lên “nét,” tôi vẫn biết mùa thu đang đến qua ánh mắt buồn hiu hắt của vợ.
11 Tháng Chín 2014(Xem: 38262)
Viết cho Nguyễn Xuân Hoàng - người bạn đã một thời cùng chung dưới mái trường của Platon, hiện đang ở bên bờ tử sinh.
10 Tháng Chín 2014(Xem: 18691)
Tối hôm qua mưa ào ạt tới hai lần. Một lần vào lúc nửa đêm và một lần vào lúc gần sáng. Mưa bay qua cửa sổ tạt ướt chỗ nằm ta đánh thức cơn mê ngủ quá khứ, khơi dậy những hoài niệm tưởng đã chết.
10 Tháng Chín 2014(Xem: 16761)
Hai tay đặt lên trên mặt bàn, chị Thúc nhìn chăm vào tờ giấy. Tôi có cảm tưởng như chị không còn nghe thấy gì ngoài những dòng chữ trên tờ giấy đã viết sẵn kia đang ám ảnh đầu óc chị.
04 Tháng Chín 2014(Xem: 14500)
Hắn bỗng đổi cách ngồi, thả một chân xuống ghế, mặt chồm về phía tôi. Hơi thở hắn nồng nặc mùi thuốc lá nặng.
02 Tháng Chín 2014(Xem: 22558)
Để trân trọng những kết quả sau cùng hiện tại là một mái ấm gia đình bền vững, viên mãn. Anh chị Phương & Loan đã làm được điều đó để cuộc sống vợ chồng luôn tươi mát và nhiều màu sắc.
29 Tháng Tám 2014(Xem: 16928)
Nhưng mà tôi vui, vì tôi biết rằng từ nay tôi sẽ không còn phải đứng trên bục gỗ nói những điều hoàn toàn trái nghịch với những gì tôi đã từng nói trước đây cũng trên cái bục gỗ ấy.
28 Tháng Tám 2014(Xem: 20896)
Cho nên cái áo lính do vải, do hồ, do nhiều thứ của một thời chinh chiến cộng lại. Quyện với mồ hôi chồng tui cho tui có những hồi ức đẹp khó quên trong đời.