Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Diệp Hoàng Mai - MỘT ĐÓA PHÙ DUNG

10 Tháng Hai 20177:33 CH(Xem: 20117)
Diệp Hoàng Mai - MỘT ĐÓA PHÙ DUNG

MỘT ĐÓA PHÙ DUNG

Dung_4

Hai đứa tôi trái ngược đủ mọi thứ từ hồi cha sanh mẹ đẻ: Tôi con nhà lính, Dung tính nhà quan. Dung quí tộc bẩm sinh, tôi bình dân cố tật. Dung sành điệu tất tần tật, tôi thì quê vẫn hoàn quê… Nhưng thiệt ngộ nghen, khi những quan điểm những nghĩ suy của Dung và tôi lại khá tương đồng, từ khi hai đứa còn học chung lớp Vàng Anh chung trường trung học Ngô Quyển – Biên Hòa. Thông minh, khéo léo nhưng vô cùng đáo để… Phương Dung có đủ những nét duyên riêng lôi cuốn đứa hậu đậu như tôi.
Dung_1

Vốn dĩ mang danh kiêu kỳ kênh kiệu – ấy vậy mà những lúc chỉ hai đứa với nhau – Dung lại cư xử với tôi hết sức tinh tế nhẹ nhàng. Phù Dung là loài hoa bạn tôi chọn làm biệt danh từ năm đệ Tứ. Dung cho tôi biết, vòng đời của hoa không dài nhưng hoa lúc nào cũng … đẹp: Hoa trắng tinh khôi nở vào ban sáng, chuyển sắc hồng tươi e ấp buổi trưa, đến buổi hoàng hôn hoa màu đỏ tươi rực rỡ… Dung không nghĩ phù dung sớm nở tối tàn – Chu kỳ của hoa chỉ chừng ấy thôi theo qui luật sống – nhưng  trong một ngày, mà hoa chuyển biến lạ kỳ đủ để làm đẹp cho đời…

-         Vòng đời phù dung thật đáng sống, đúng không Mai?..

Vốn sống của tôi dường như bị… chậm phát triển hơn Dung, dù tôi chào đời sau Dung chỉ vài tháng tuổi. Nhưng nhờ vậy, mà tôi được Dung kể cho nghe khá nhiều chuyện vui và thú vị. Thích nhất là những rung động đầu đời dễ thương của bạn, chuyện những “viên cuội nhỏ”  mãi mê lăn theo cô bạn học xinh xắn của tôi…         

                            Vầng trăng từ độ lên ngôi,
                            Năm năm bến cũ “Mai” ngồi quay tơ, “Dung” ngồi ngâm thơ...
                            Quay đều, quay đều, quay đều...


Dung_2
Chàng thơ & Nàng quay tơ là hai vai diễn năm lớp Chín 2 của Dung và tôi trong hoạt cảnh Vần thơ sầu rụng, do giáo sư hướng dẫn Nguyễn Thế Văn đạo diễn.  Lên lớp Mười B4, hai đứa tiếp tục tung tẩy trong hoạt cảnh Dừng bước giang hồ – Tôi vẫn tiếp tục là “Nàng” của Phương Dung – với những bước luân vũ ngây ngô trong ngày ra mắt Ban đại diện học sinh NQ niên khóa 1972 – 1973; Và còn nhiều lắm những kỷ niệm vui của đôi bạn thân xưa 48 năm về trước…

Mùa hè năm 2016 vợ chồng Phương Dung từ nước Mỹ trở về, email liên lạc lần hồi hai đứa gặp lại nhau ở phố Biên xưa. Gần nửa thế kỷ thời gian chồng chất đời người, ấy vậy mà cô bạn Phương Dung ngày nào của tôi vẫn vậy: Điệu đàng, tinh tế và đẹp rạng ngời... Như những ngày xưa hai đứa nhiều phen rù rì đủ chuyện – vào những lúc “mẹ vắng nhà” Dung ở quân bưu cục Thành Kèn – rồi những câu chuyện dài nhiều tập tiếp theo, hai đứa hay chọn không gian lãng mạn café Sài Gòn để chuyện tâm tình. Lần gặp gỡ này cũng vậy, Dung cười tươi khoe với tôi hình con gái và cháu ngoại ở miền viễn Tây nước Mỹ – Hồn nhiên duyên dáng chuyện trò, Dung không một lời nhắc đến căn bệnh K phổi Dung điều trị suốt hai năm qua – Vẫn thói quen sành điệu và chu đáo, Dung trao tặng tôi hộp quà to đùng rất đẹp với chiếc nơ màu xinh xắn làm duyên:

-          Dung biết chắc Mai không điệu bằng Dung đâu, nhưng Dung vẫn thích chọn cho Mai món quà này, để nhắc Mai chịu khó làm đẹp…

Ôi trời đất ơi! Nguyên bộ mỹ phẩm Shiseido – mà tôi đoán rất đắt tiền – Dung cất công chọn mua bên Mỹ khuân về tặng tôi. Đã vậy Dung còn ân cần căn dặn:

-         Mai phải sử dụng liền nghen, mỹ phẩm hết date là vứt đi đấy!..

Dung còn “tuyển” cho tôi một bộ suit màu tím hoa cà tuyệt đẹp:

-         Mai diện vào cho “nữ tính” chút xíu nghen, Dung thích vậy!..

Tôi mê quà tặng của Dung lắm, nhưng dường như cả hai đứa cùng mê nhắc chuyện ngày xưa hơn. Ngại ông xã của Dung buồn lòng không chỗ chen chân, tôi đánh tiếng trước:

-         Anh Hùng đừng phiền nha, chỉ hai năm nữa thôi tình bạn của hai đứa em đã tròn 50 tuổi …


Là dân cựu học sinh trường Hồ Ngọc Cẩn – Sài Gòn xưa, anh Hùng dễ dàng thông cảm. Hai đứa tôi tha hồ tán gẫu, mãi mê chuyện trò đến mức quên ăn, quên ghi lại số phone mới của nhau, và “lỗi lầm lớn nhất” là hai đứa quên cả chụp tấm hình chung… Ngay sau đó – dù đang cùng gia đình du lịch xứ sở kim chi – Phương Dung vẫn text vội cho tôi hàng chữ:

-         Vui lắm Mai ơi, ít bữa gặp lại tụi mình chụp hình chung chứ?..


Sẽ không còn lần gặp nào nữa cho đôi bạn thân xưa – khi dòng tin nhắn vội sáng nay của Lê Thị Ánh Mai từ nước Mỹ, bất ngờ báo tin tôi biết – bạn học cũ Nguyễn Thị Phương Dung của chúng tôi đã lặng lẽ lìa trần…


Bảy năm chung trường, sáu năm chung lớp và gần hết đời người làm bạn tri âm, ấy vậy mà tôi tìm mãi tìm hoài chỉ duy nhất một tấm hình chung hai đứa. Gần ba mươi phút trên phone sau đó, tôi trút nỗi buồn này với người bạn tri kỷ xưa thiệt xưa của Nguyễn Thị Phương Dung ở tận miền Tây.                                


Cùng tuổi Đinh Dậu, nhưng “gà quí tộc” Phương Dung rất giỏi giang – và chính chắn hơn hẳn “gà rừng” Hoàng Mai đã quen bươn chải. Nhưng gì thì gì, Dung luôn biết cách ứng xử tôn trọng bạn mình – Tôi quí mến Dung bởi sự tinh tế trước sau như một ấy – Còn Dung bảo rằng rất quí mến tôi, vì lý do gì thì chưa lần nào Dung giải thích…

Dung_3


   Phù Dung một giấc ngủ say,
         Muôn trùng kỷ niệm còn lay bên đời . . .


           Hình ảnh cuối cùng của Phương Dung đọng lại trong tôi, là bạn tôi vẫn xinh tươi – duyên dáng – đẹp rạng ngời …

 

Tháng 02/2017

Diệp Hoàng Mai

19 Tháng Tư 2013(Xem: 91088)
Trong tầm mắt của tôi thì Tây Nguyên là một Amazon của Việt Nam thu nhỏ lại về mọi mặt. Về mặt lịch sử, nó là di sản của con người Tây Nguyên từ bao đời nay...
19 Tháng Tư 2013(Xem: 77809)
Rồi hôm nay sau bao ngày xa cách Đám con xa tưởng nhớ quay về đây Tình thương yêu tràn đầy trong ánh mắt Hướng tương lai ta quyết không hề quên
19 Tháng Tư 2013(Xem: 74631)
Trái tim má như hoa sen ấm áp, hương sen tỏa ra thơm ngát, dịu dàng. Người mẹ nhà quê xấu xí nghèo nàn của con là một bến bờ yên bình cho những con tim thiếu thốn tình thương trú ngụ.
12 Tháng Tư 2013(Xem: 77323)
Đến với các “cụ” học trò Bê Bốn lần này có cô Đinh Thị Hòa, cô Khương Thị Bàn và các Thầy: Lâm Tấn Văn, Đinh Hữu Quyến, Nguyễn Văn Có.
12 Tháng Tư 2013(Xem: 86443)
Tựa Đề: DƯỚI BÓNG ĐIÊU LINH Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông. Hòa Âm : Tuấn Ngọc. Ca Sĩ : Hương Giang
06 Tháng Tư 2013(Xem: 70645)
Đọc xong tập sách mỏng, gấp sách lại, tôi cảm thấy một cái gì nhẹ nhõm len vào tâm hồn. qua những dòng tâm bút của một cô gái trẻ..
06 Tháng Tư 2013(Xem: 72053)
Quãng đường đó có lẽ là con đường đạo nhiệm mầu mà chúng tôi đang lần đi giữa đêm hoang vu không bờ bến của kiếp nhân sinh.
06 Tháng Tư 2013(Xem: 73680)
Như Hát bình Phương đã nói với tôi, diễm phúc thay cho những ai đã tuổi hoàng hôn mà còn mẹ để chăm sóc và phụng dưỡng.
05 Tháng Tư 2013(Xem: 70918)
Cô Minh Nguyệt và chị Sĩ Cư ân cần tiển chân chúng tôi tận nơi đậu xe. Tình thương mến thương luôn tràn đầy, làm sao chúng tôi hững hờ được, để không đến với nhau.
30 Tháng Ba 2013(Xem: 84769)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: MÂY XƯA- Nhạc và Lời: Phạm Chinh Đông – Hòa âm: Đỗ Hải – Ca sĩ Quỳnh Dao
29 Tháng Ba 2013(Xem: 96404)
Chắc chắn và không thể chối cãi được sự có mặt trong Hoàng Cung của Bà đã thay đổi bộ mặt Hoàng Cung. Nhưng điều quan trọng hơn cả, Bà trở thành biểu tượng, mẫu hình lý tưởng ...
28 Tháng Ba 2013(Xem: 71994)
Tôi giơ tay hứng lấy chiếc lá vàng nhỏ bé, chao đảo lượn lờ rớt vào lòng bàn tay tôi, ôi mong manh, ôi tội nghiệp, ôi tàn tạ như cuộc đời mẹ yêu dấu của tôi.
28 Tháng Ba 2013(Xem: 65996)
Một vinh dự nhớ đời cho ba đứa chúng tôi và cho cả lớp năm đó. Đó cũng là kỷ niệm vinh dự riêng tư nhất trong suốt 6 năm theo học ngôi trường thân thương Ngô Quyền.
23 Tháng Ba 2013(Xem: 82552)
Nhạc và Lời: Phạm Chinh Đông – Hòa âm: Đỗ Hải – Ca sĩ Minh Trí ( Việt Khang) - Ngày đó em đi vào đời ngất ngây cho tháng ngày là những tha thiết êm đềm cơn say
22 Tháng Ba 2013(Xem: 103530)
Phạm Duy là một con người, như mọi người. Ông đã sống tận cùng đời sống của ông, ông đã hiến tận cùng những gì ông có trong trái tim ông và thân xác ông.
22 Tháng Ba 2013(Xem: 109860)
Hẹn gặp ngày họp mặt truyền thống Ngô Quyền ngày 4/7/2013, nhất là các bạn trẻ các khóa đàn em cùng về tham dự, cùng góp bàn tay để nhận ra mình không hờ hững với trường xưa.
21 Tháng Ba 2013(Xem: 101127)
Cầm chắc lá thư trong tay tui đứng đợi mà sao hai cái chưn có cảm giác run lên từng chập. Chỉ còn độ mươi gốc cây nữa là em sẽ ngang qua. Tui dựa vô gốc cây đứng thở dốc mà chờ.
18 Tháng Ba 2013(Xem: 148390)
Tác phẩm Ngô Quyền Một Thời Để Thương Để Nhớ, không chỉ là một bộ sưu tập của những kỷ niệm đã theo chân những lữ khách Ngô Quyền khắp chân trời góc bể...
17 Tháng Ba 2013(Xem: 99558)
Dù rằng bây giờ con dốc Kỷ niệm trên đường đến trường Ngô Quyền hoặc dốc Cây Chàm đã bị bào mòn, không còn cao như xưa, nhưng trong từng ngăn ký ức đời mình thì “những kỷ niệm một thời học sinh Ngô Quyền” đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc nhất
17 Tháng Ba 2013(Xem: 81409)
Bạn bè tôi, người còn, người mất, kẻ ở lại, kẻ tha phương. Tôi vẫn ở đây, vẫn đi qua ngôi trường Ngô Quyền xưa cũ, giờ đã đổi mới hoàn toàn,