Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Mai Quỳnh Lâm, Mai Phương Mai - Ông Ngoại Tôi, Ông Phan Văn Nga.

03 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 80546)
Mai Quỳnh Lâm, Mai Phương Mai - Ông Ngoại Tôi, Ông Phan Văn Nga.

 

Ông ngoại tôi, ông PHAN VĂN NGA,

 

       Mai Quỳnh Lâm - Mai Phương Mai.

 

 

(Thầy Hiệu Trưởng Phan Văn Nga đang phát thưởng trong

hội trường Nguyễn Du - 1967)

 

 

 

Tôi có dự buổi họp truyền thống 31-12-2005 của Cựu HS Ngô Quyền vừa qua, trong đó có tiến hành buổi lễ hết sức trang nghiêm kỷ niệm 50 năm thành lập Trường Trung Học NGÔ QUYỀN (1-1-1956 – 1-1-2006).

Trong những giây phút thiêng liêng ấy, tôi sực nhớ lại hình bóng người Ông khả kính: Ông ngoại PHAN VĂN NGA, nguyên Trưởng Ty Tiểu Học tỉnh Đồng Nai (trong chế độ cũ).

Khi Trường Ngô Quyền được thành lập và xây dựng nên thì tôi mới 6 tuổi. Cho nên, khi  hiểu biết được đôi chút ở tuổi 14, 15, thì tôi còn nhớ, theo lời Ông kể lại, Ông đã phải hết sức chịu đựng tranh đấu cho việc thành lập ngôi trường Trung Học đầu tiên ở thành phố Biên Hoà vào  những năm 50 và đã thành công, ngôi trường Trung Học được Bộ Giáo Dục thời đó cấp ngân sách xây dựng .

Sau khi Trường thành lập, còn muôn vàn khó khăn mà Ông phải vượt qua, cụ thể như thiếu Giáo viên, Giáo sư trầm trọng. Cộng sự viên đắc lực và có nhiều công lao cùng với Ông lúc đó là Ông Hồ Văn Tam, nguyên Hiệu Trưởng Trường  Tiểu Học NGUYỄN DU.

Ông giữ chức vụ Hiệu Trưởng Trường Ngô Quyền từ năm 1956 đến năm 1959 thì Thầy Huỳnh Quốc Tuấn được bổ nhiệm thay thế.

Ông Ngoại tôi về hưu năm 1963 ở cương vị Trưởng Ty Giáo Dục tỉnh .

Ông sống quãng đời còn lại của một Thầy giáo nghèo, liêm khiết, và từ trần ngày 14/12/1981 (19-11 năm Tân Dậu) tại nhà riêng ở K1/127

A ấp Tân Bình, Phường Bữu Hòa, thành phố Biên Hòa, hưởng thọ 79 tuổi.

Xin thắp nén hương lòng tưởng nhớ công đức dưỡng dục bao la như trời biển của Ông dành cho chúng tôi.

 

                             

                                  1-1-2006

 

10 Tháng Mười 2013(Xem: 63969)
Xin cầu chúc mọi điều tốt đẹp cho nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng, cho một người bạn văn chương của tôi. Anh là một homo literatus với ý nghĩa đáng trân trọng của nó.
08 Tháng Mười 2013(Xem: 42752)
Tôi được biết nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng khi anh là giáo sư dạy môn triết tại trường Pétrus Ký. Lúc ấy, anh Hoàng tuổi ngoài hai mươi, còn trẻ lắm.
03 Tháng Mười 2013(Xem: 60268)
Nhớ anh, tôi thèm đọc một cuốn sách. Tôi tìm chữ, tìm tôi cũ trong những ngày tháng miệt mài viết bài gửi cho anh. Những ngày thân thiết vô cùng. Những ngày của chữ, của Văn …
03 Tháng Mười 2013(Xem: 46178)
Có làm cha làm mẹ, tôi càng biết quý trọng, mang ơn và thông cảm những nỗi khó khăn của những người đã ra công dạy dỗ mình và giờ đây là con cái mình từ truyền trao kiến thức cho tới uốn nắn tính tình.
02 Tháng Mười 2013(Xem: 62575)
Biết được tin tức thầy, em mừng rỡ lắm. Gặp được thầy lại càng vinh hạnh hơn. Bàn chân "trần" của thầy chắc có lẽ cũng dừng chân nơi bến đỗ "trung học Ngô Quyền" để cùng đồng liêu theo dõi nhịp thở của học trò.
28 Tháng Chín 2013(Xem: 49691)
Thì ra tôi đã già rồi. Già thật rồi nên cứ loay hoay nhìn về quá khứ. Hãy cho tôi một nụ cười. Nụ cười hồn nhiên của trẻ thơ
21 Tháng Chín 2013(Xem: 59502)
Tựa Đề: HÌNH NHƯ NẮNG VỪA PHAI Nhạc&Lời: Phạm Chinh Đông Hòa Âm: Tuấn Ngọc Ca Sĩ: Hương Giang
21 Tháng Chín 2013(Xem: 63020)
ChsNQ khóa 1 đến thăm thầy Nguyễn Xuân Hoàng và Thầy Phan Thông Hảo
20 Tháng Chín 2013(Xem: 53725)
Phùng Quán vịn vào câu thơ mà đứng vững. Mình dựa vào tình thương của mọi người, nghiến răng, đứng lên mĩm cười với số phận. Cám ơn tình bạn, cám ơn thương yêu và thông cảm.
14 Tháng Chín 2013(Xem: 57734)
Phải chăng nhà văn không có tuổi. Nhà văn chỉ có già đi và chết. Nhà văn không đếm cái khoảng thời gian sống. Thời gian của một nhà văn là ý nghĩa những dòng chữ họ viết ra.
14 Tháng Chín 2013(Xem: 54980)
(Viết hôm các bạn của nhật Báo Người-Viêt và Diễn Đàn Thế Kỷ đi thăm Nguyễn Xuân Hoàng) Nhiều khi chúng ta sống mà quên bẵng đi là mình có thể chết bất cứ lúc nào.
13 Tháng Chín 2013(Xem: 47017)
Mùa Thu sắp về đây. Thu về với lá vàng, với gió heo may và cây trái bắt đầu chín. Mùa Thu cũng là mùa thu hoạch. Mùa Thu đẹp lắm, rừng Thu bát ngát lá vàng rơi
06 Tháng Chín 2013(Xem: 78367)
Cái sung sướng lúc tốt nghiệp không phải là được đi dạy, làm giáo sư cho bằng thoát khỏi sách vở mà chúng như những kinh kệ vô nghĩa nhàm chán..
05 Tháng Chín 2013(Xem: 60307)
Việc bán thơ của Suskin xem ra phù hợp với văn hóa sống nhanh, sống vội, muốn gì được nấy, nhanh như người ta bấm máy truyền hình hoặc vào mạng internet.
05 Tháng Chín 2013(Xem: 45123)
Có cơ hội thì bạn bè gặp nhau vì quỹ thời gian chúng ta chẳng còn nhiều. Xin cám ơn những người bạn trên net của tôi, đã cho tôi niềm vui trong cuộc sống.
04 Tháng Chín 2013(Xem: 68825)
Đã thành thông lệ, sau lần họp mặt với bạn bè phương xa, bạn bè quê nhà sẽ cùng nhau đóng góp tổ chức tiệc chiêu đãi chia tay để người đi nhớ mãi ân tình nơi cố hương.
31 Tháng Tám 2013(Xem: 73451)
Ông trở thành một “ông già quét chợ” một cách tự nhiên như vậy đó, tự nhiên như khi ông từ đâu không biết đã đến cái chợ làng này…
30 Tháng Tám 2013(Xem: 52764)
Lúc bà mất, cậu Út ôm bà khóc như mưa, nghe cậu nhắn nhủ: "bà ngoại, ông ngoại, ba con ơi! nhớ về thăm cây mít nha!" cả nhà không ai cầm được nước mắt.
30 Tháng Tám 2013(Xem: 83524)
Xin bấm vào tựa các bài muốn đọc
23 Tháng Tám 2013(Xem: 77609)
Phần tôi, kể từ khi bắt đầu va chạm cuộc sống, tôi khám phá ra rằng con người ta không thể nào sống mà thiếu người khác được.